Thông tin truyện

Vai Lót Đường Chúa Hề Quá Keo Kiệt
Số sao
Đánh giá:
448
từ
208
lượt xem
Tác giả: Trần Ngũ Dã
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
Tran / Editor: AI_Miracle Berry
Beta: AI_Forget me not
Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Xuyên sách, Hài hước, Hào môn thế gia, HE
Giới thiệu:
Thư Vưu xuyên thành vai thụ lót đường vừa dối trá ích kỷ vừa tham tiền trong một cuốn tiểu thuyết. Nguyên chủ ở bên vai chính công vì tiền, khi vai chính công sa sút thì lại vứt bỏ đối phương, cuối cùng rơi vào kết cục lưu lạc nơi đất khách quê người, chết rất thê thảm.
Ngay khi vừa xuyên qua, Thư Vưu đang kéo vali hành lý, đối diện với vai chính công níu giữ cậu lại, cậu buông lời miệt thị: "Anh tưởng anh vẫn là đại thiếu gia của nhà họ Lận à? Không! Giờ anh chỉ là một tên nghèo kiết xác mà thôi!"
Ánh mắt của vai chính công đứng phía sau tối tăm, nắm tay siết chặt.
"... Cho nên hai người chúng ta phải tiết kiệm hơn! Tôi sẽ bán hết những thứ không cần thiết đi!"
Lận Minh Húc:???
Đời trước, Thư Vưu có biệt danh "Long tộc(*) kiệt sỉ". Đối với cả dãy túi hàng hiệu xa hoa, quần áo thương hiệu lớn và nhẫn kim cương của nguyên chủ, ánh mắt của cậu ánh lên vẻ phê phán và đau đớn.
(*) Đặc tính của Rồng là thích sưu tập châu báu, của cải, chúng tham lam, keo kiệt và thích giữ của.
"Cái này, cái này, cái kia... bán hết!"
Chỉ có tiền mới mang lại cho cậu cảm giác an toàn lớn nhất! Cậu chỉ cần tiền thôi!
Đợi đến khi vai chính công gặp vai chính thụ rồi chủ động đề nghị chia tay, cậu có thể ôm tiền đi rồi tiếp tục làm thần giữ của độc thân vui vẻ rồi!
Nhưng Thư Vưu không biết là… Lận Minh Húc đã sống lại.
Khi trời lạnh, Lận Minh Húc nói thẳng anh không có tiền để trả hóa đơn cho hệ thống sưởi ấm, đợi cậu không chịu đựng được nữa rồi bỏ đi.
Thư Vưu mừng ra mặt: Sao phải trả hóa đơn hệ thống sưởi ấm đắt đỏ đấy làm gì! Hai ta nằm cạnh nhau, đắp thêm hai cái chăn là được!
Trời nóng, nhân vật phản diện đến tận cửa buông lời đâm chọc. Vẻ mặt Lận Minh Húc lạnh băng, đoán rằng cậu sẽ không từ mà biệt.
Thư Vưu trực tiếp lật bàn: "Là cái bẫy của chủ nghĩa tiêu thụ(*) anh hiểu không? Đồ dung tục! Người bị tư bản tẩy não như anh sao mà hiểu được!"
(*) Từ góc độ văn hóa học, chủ nghĩa tiêu dùng được coi là một dạng hoạt động tìm kiếm niềm vui, đề cao yếu tố tiêu dùng, các hoạt động tiêu thụ, mua sắm, vui chơi, giải trí.
Người mới lần đầu sử dụng thảm sưởi - Lận Minh Húc:...
Cái thứ đồ gì không biết, khiến anh nóng cả người thế này! Tuyệt đối không phải do anh nhìn Thư Vưu nên chảy máu mũi đâu!
Sau đó, Lận Minh Húc không diễn nổi nữa.
Anh dẫn Thư Vưu đến công ty, ám chỉ anh hết nghèo rồi, Thư Vưu cũng không cần phải tằn tiện như vậy.
Thư Vưu vừa xoay người lại đã nhìn thấy vai chính thụ, chợt bừng tỉnh hiểu ra: "Anh yên tâm, tôi sẽ đi ngay, tuyệt đối không kéo dài thời gian.”
Lận Minh Húc: "... Em chờ một chút, họp xong chúng ta đi đăng ký kết hôn!"
Thư Vưu: "Tại sao? Vai chính thụ có chỗ nào không tốt hả?"
Lận Minh Húc: "... Cậu ta ăn cơm phải gọi tận bốn món, dùng quá nhiều khăn giấy.”
Thư Vưu:???
... Chờ đã! Không phải anh nên khen người ta ngây thơ trong sáng hào phóng không keo kiệt sao?!
—
Một câu tóm tắt: Vai chính công bị tôi chọc đến phát điên rồi ~
Dàn ý: Đừng trốn tránh, trong tình yêu phải dũng cảm bày tỏ, thẳng thắn nói ra cảm xúc và suy nghĩ của bản thân.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
- Chương 51: C51: Sau bức bình phong
- Chương 53: C53: Sinh nhật
- Chương 54: C54: Cảm xúc
- Chương 55: C55: Thêm phong phú
- Chương 56: C56: Mẩu chuyện thứ ba
- Chương 57: C57: Kịp thời thông báo
- Chương 58: C58: Giống nhau hết
- Chương 59: Lừa mình dối người
- Chương 60: Cậu thơm tôi một cái
- Chương 61: Có độc
- Chương 62: Tôi về trước nhé
- Chương 63: Chúng ta chia tay đi
- Chương 64: Kẻ nhát gan
- Chương 65
- Chương 66: Cười
- Chương 67: Đau
- Chương 68: Lại đây
- Chương 69: Cậu đi đi
- Chương 70: Cơ hội
- Chương 71: Dần dần
- Chương 72: Thích nhất
- Chương 73: Chờ một chút
- Chương 74: Trong trẻo
- Chương 75: Cùng bạc đầu (Hoàn chính văn)
- Chương 76: Talkshow và chuyện công khai
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Cổ Đại
- Ngược
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đoản Văn
- Khác
- Sủng
- Hài Hước
- Tiên Hiệp
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Đông Phương
- Phương Tây
- Đam Mỹ
- Cung Đấu
- Trọng Sinh
- Dị Giới
- Điền Văn
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Mạt Thế
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Khoa Huyễn
- Truyện Teen
- Nữ Phụ
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Trinh Thám
- Kiếm Hiệp
- Quan Trường
- Xuyên Nhanh
- Bách Hợp
- Sắc
- Review sách
- Không có thông tin về thể loại
- Light Novel
- Việt Nam