Thông tin truyện

Tù Sủng Phi Của Vương Gia Tà Mị
Số sao
Đánh giá:
478
từ
722
lượt xem
Hắn chính là một người như vậy, giây trước là một tên ác ma khiến người người thống hận, giây sau lại là một thiên sứ ôn nhu.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thật lâu sau, nàng yếu ớt thốt ra vài chữ. Hắn là người như thế nào? Là ác ma sao? Mà ác ma tất nhiên sẽ tới từ địa ngục.
“Ta sao, ta là người duy nhất nàng có thể dựa vào.” Hắn cười, trả lời khẳng định.
“Ngươi yêu ta sao?” Nàng cười mỉa mai hỏi hắn.
“Đúng vậy. Trên thế giới này, ta là người yêu nàng nhất.” Hắn thâm tình nhìn nàng, trong mắt tràn đầy sự yêu thương say đắm của riêng mình.
“Tình yêu của ngươi chính là giết hết những người quan tâm ta, những người ta có thể dựa vào sao?” Nàng rất muốn cất tiếng cười to. Kẻ đứng trước mặt đó lại dám nói yêu nàng ư?
“Đúng vậy, chỉ có làm như vậy nàng mới để ý đến mình ta, chỉ dựa vào ta mà sống.” Hắn cúi đầu, hôn mạnh lên môi của nàng, cười tà mị.
Bởi vì nàng là tất cả sự sống của ta, vì thế trên thế giới này nàng chỉ có thể thuộc về ta. Trong lòng hắn đã khẳng định điều đó.
Hắn, Đông Phương Thiểu Tư, Nhiếp Chính Vương, nắm mọi quyền lực trong thiên hạ. Trong đáy mắt vĩnh viễn luôn băng lãnh, chỉ khi ở trước mặt nàng ánh mắt đó mới trở nên nồng cháy.
Mà hắn chỉ luôn đứng ở phía sau, mỉm cười dịu dàng: “Ta sẽ luôn luôn đứng ở phía sau nàng, chỉ cần nàng quay đầu lại, là có thể nhìn thấy ta.”
Sự dịu dàng này là bộ mặt thật của hắn sao?
Hắn, Hoàng Phủ Khinh Trần, hoàng tử Thương Châu Quốc . Hắn tựa như vị tiên giáng trần đột nhiên xuất ở trước mắt nàng, tình cờ cứu nàng một mạng. Khi đối diện với nàng, hắn luôn bày ra vẻ mặt ôn nhu hiền hòa, đấy là sự thật sao?
Hắn, một kẻ không cam lòng: “Ta cũng có thể cho nàng hạnh phúc, chỉ cần nàng muốn, bất cứ thứ gì ta cũng có thể cho!”
Trước đây đã từng bỏ qua, bây giờ muốn quay lại bồi đắp gấp bội. Điều đó thật có thể làm được sao?
Dạ Mặc Hiên, chỉ cần hạ quyết tâm thì tuyệt đối không thay đổi, cho dù người đầy thương tích. Không thể yêu sao? Vậy thì hận đi, cho dù là hận chính mình, cũng phải giữ nàng ở bên người.
Mà nàng, rốt cuộc là người như thế nào? Trước mặt luôn tỏ ra là một con cừu nhỏ, ở sau lưng lại ngoan độc, sắc bén, bình tĩnh và lạnh nhạt.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Thật lâu sau, nàng yếu ớt thốt ra vài chữ. Hắn là người như thế nào? Là ác ma sao? Mà ác ma tất nhiên sẽ tới từ địa ngục.
“Ta sao, ta là người duy nhất nàng có thể dựa vào.” Hắn cười, trả lời khẳng định.
“Ngươi yêu ta sao?” Nàng cười mỉa mai hỏi hắn.
“Đúng vậy. Trên thế giới này, ta là người yêu nàng nhất.” Hắn thâm tình nhìn nàng, trong mắt tràn đầy sự yêu thương say đắm của riêng mình.
“Tình yêu của ngươi chính là giết hết những người quan tâm ta, những người ta có thể dựa vào sao?” Nàng rất muốn cất tiếng cười to. Kẻ đứng trước mặt đó lại dám nói yêu nàng ư?
“Đúng vậy, chỉ có làm như vậy nàng mới để ý đến mình ta, chỉ dựa vào ta mà sống.” Hắn cúi đầu, hôn mạnh lên môi của nàng, cười tà mị.
Bởi vì nàng là tất cả sự sống của ta, vì thế trên thế giới này nàng chỉ có thể thuộc về ta. Trong lòng hắn đã khẳng định điều đó.
Hắn, Đông Phương Thiểu Tư, Nhiếp Chính Vương, nắm mọi quyền lực trong thiên hạ. Trong đáy mắt vĩnh viễn luôn băng lãnh, chỉ khi ở trước mặt nàng ánh mắt đó mới trở nên nồng cháy.
Mà hắn chỉ luôn đứng ở phía sau, mỉm cười dịu dàng: “Ta sẽ luôn luôn đứng ở phía sau nàng, chỉ cần nàng quay đầu lại, là có thể nhìn thấy ta.”
Sự dịu dàng này là bộ mặt thật của hắn sao?
Hắn, Hoàng Phủ Khinh Trần, hoàng tử Thương Châu Quốc . Hắn tựa như vị tiên giáng trần đột nhiên xuất ở trước mắt nàng, tình cờ cứu nàng một mạng. Khi đối diện với nàng, hắn luôn bày ra vẻ mặt ôn nhu hiền hòa, đấy là sự thật sao?
Hắn, một kẻ không cam lòng: “Ta cũng có thể cho nàng hạnh phúc, chỉ cần nàng muốn, bất cứ thứ gì ta cũng có thể cho!”
Trước đây đã từng bỏ qua, bây giờ muốn quay lại bồi đắp gấp bội. Điều đó thật có thể làm được sao?
Dạ Mặc Hiên, chỉ cần hạ quyết tâm thì tuyệt đối không thay đổi, cho dù người đầy thương tích. Không thể yêu sao? Vậy thì hận đi, cho dù là hận chính mình, cũng phải giữ nàng ở bên người.
Mà nàng, rốt cuộc là người như thế nào? Trước mặt luôn tỏ ra là một con cừu nhỏ, ở sau lưng lại ngoan độc, sắc bén, bình tĩnh và lạnh nhạt.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
- Chương 51: Thật sự là hắn!
- Chương 52: Ngươi vô sĩ
- Chương 53: Có trò hay để nhìn
- Chương 54: Hai nam nhân hào hoa phong nhã
- Chương 55: Đơn giản như vậy?
- Chương 56: Sẽ không để cho ngươi chết sảng khoái như vậy
- Chương 58: Họa vô đơn chí
- Chương 59: Ai vô sỉ hơn?
- Chương 60: Thì ra là thế!!!
- Chương 61: Như vậy nàng có hài lòng không?
- Chương 62: Hoàng hậu duy nhất!
- Chương 63: Đổi trắng thay đen, giúp ta chạy trốn
- Chương 64: Hắn đã đến rồi sao?
- Chương 65: Ngươi muốn chết sao?
- Chương 67: Sự phẫn nộ của Thiểu Tư
- Chương 68: Nam nhân táo bạo
- Chương 69: Ý định của công chúa Mỹ Chân
- Chương 70
- Chương 71: Rốt cuộc quên mất cái gì
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
Thể loại truyện
- Ngôn Tình
- Nữ Cường
- Gia Đấu
- Cổ Đại
- Ngược
- Đô Thị
- Linh Dị
- Đoản Văn
- Khác
- Sủng
- Hài Hước
- Tiên Hiệp
- Huyền Huyễn
- Xuyên Không
- Đông Phương
- Phương Tây
- Đam Mỹ
- Cung Đấu
- Trọng Sinh
- Dị Giới
- Điền Văn
- Hệ Thống
- Dị Năng
- Mạt Thế
- Võng Du
- Thám Hiểm
- Khoa Huyễn
- Truyện Teen
- Nữ Phụ
- Quân Sự
- Lịch Sử
- Trinh Thám
- Kiếm Hiệp
- Quan Trường
- Xuyên Nhanh
- Bách Hợp
- Sắc
- Review sách
- Không có thông tin về thể loại
- Light Novel
- Việt Nam