Yêu Người Nhiều Năm Như Thế - Trang 2
Chương 58
294. Lần đầu tiên tôi ăn tối cùng anh em Từ tiên sinh, có năm sáu người ở thành phố này. Từ tiên sinh giới thiệu với tôi theo kiểu: “Một đám đàn ông, em không cần trò chuyện.”
? Đây là kiểu giới thiệu gì vậy?
Chúng tôi mới vừa bước vào, một người cao gầy đã nhiệt tình đứng dậy chào hỏi: “Tiểu Từ, em dâu, ngồi đi ngồi đi.”
Từ tiên sinh nói với anh ta; “Cẩu ca, đừng bày đặt giả vờ lịch sự, ngồi đi.”
Anh ta tức tối nói: “Không được gọi tao là Cẩu ca, gọi là Cẩu Kiều.”
Người bên cạnh nhịn cười: “Mày không cần giải thích, em dâu không phải là mấy cô gái mà mày theo đuổi. Bây giờ không còn thịnh hành việc tự báo nhà cửa tên họ, trước mặt lão Từ mày nhiệt tình thế làm gì?”
Anh ta lại giải thích: “Ông đây không có theo đuổi cả nhóm con gái.” Nói xong cũng tự bật cười, mắng nhóm bạn: “Câm miệng chó mày lại, ông đây cứ ngốc cùng đám chúng mày thì không có chuyện gì tốt, đồ bạn chó.”
Tôi cảm giác, tôi không phù hợp với hình ảnh hài hòa này, không có tôi có lẽ họ chơi còn tốt hơn…
295. Nhưng có hai đồng nghiệp nam lần lượt dẫn vợ đến. Tôi ngồi bên cạnh Từ tiên sinh, hai cô vợ kia ngồi cạnh chồng gần bên tôi, hai người thường vươn tay kéo kéo vạt áo chồng, đưa tay sửa sang lại cổ áo, thi thoảng lại lơ đãng kéo chồng cúi đầu trò chuyện.
Tôi nhìn mình với Từ tiên sinh, tôi ngồi nghịch ngón tay nghe mọi người đùa giỡn, Từ tiên sinh cách tôi một cánh tay, đang xem điện thoại…
Thật không giống vợ chồng. Không hề giống vợ chồng mới cưới.
Khi gọi món ăn nhường cho phụ nữ, hai cô vợ kia rất nghiêm túc, nhìn chồng chăm chú hỏi: “Hôm nay anh không được khỏe, ăn gì nóng nhé.” Xong rồi gọi ba la ba la các món ăn.
Khi thực đơn chuyền cho tôi, tôi nhìn lướt qua, lật tới lật lui không biết nên gọi gì. Từ tiên sinh chợt nói: “Cô ấy đang đòi giảm cân, không gọi món.”
Tôi “???”
Người anh em? Vầy không được tử tế cho lắm nhỉ?
Mấy người ngồi đối diện cười ầm lên, Từ tiên sinh cũng bị vẻ kinh ngạc của tôi chọc cười, nói: “Không ăn một bữa cũng không đến mức như vậy.”
? Đây là kiểu giới thiệu gì vậy?
Chúng tôi mới vừa bước vào, một người cao gầy đã nhiệt tình đứng dậy chào hỏi: “Tiểu Từ, em dâu, ngồi đi ngồi đi.”
Từ tiên sinh nói với anh ta; “Cẩu ca, đừng bày đặt giả vờ lịch sự, ngồi đi.”
Anh ta tức tối nói: “Không được gọi tao là Cẩu ca, gọi là Cẩu Kiều.”
Người bên cạnh nhịn cười: “Mày không cần giải thích, em dâu không phải là mấy cô gái mà mày theo đuổi. Bây giờ không còn thịnh hành việc tự báo nhà cửa tên họ, trước mặt lão Từ mày nhiệt tình thế làm gì?”
Anh ta lại giải thích: “Ông đây không có theo đuổi cả nhóm con gái.” Nói xong cũng tự bật cười, mắng nhóm bạn: “Câm miệng chó mày lại, ông đây cứ ngốc cùng đám chúng mày thì không có chuyện gì tốt, đồ bạn chó.”
Tôi cảm giác, tôi không phù hợp với hình ảnh hài hòa này, không có tôi có lẽ họ chơi còn tốt hơn…
295. Nhưng có hai đồng nghiệp nam lần lượt dẫn vợ đến. Tôi ngồi bên cạnh Từ tiên sinh, hai cô vợ kia ngồi cạnh chồng gần bên tôi, hai người thường vươn tay kéo kéo vạt áo chồng, đưa tay sửa sang lại cổ áo, thi thoảng lại lơ đãng kéo chồng cúi đầu trò chuyện.
Tôi nhìn mình với Từ tiên sinh, tôi ngồi nghịch ngón tay nghe mọi người đùa giỡn, Từ tiên sinh cách tôi một cánh tay, đang xem điện thoại…
Thật không giống vợ chồng. Không hề giống vợ chồng mới cưới.
Khi gọi món ăn nhường cho phụ nữ, hai cô vợ kia rất nghiêm túc, nhìn chồng chăm chú hỏi: “Hôm nay anh không được khỏe, ăn gì nóng nhé.” Xong rồi gọi ba la ba la các món ăn.
Khi thực đơn chuyền cho tôi, tôi nhìn lướt qua, lật tới lật lui không biết nên gọi gì. Từ tiên sinh chợt nói: “Cô ấy đang đòi giảm cân, không gọi món.”
Tôi “???”
Người anh em? Vầy không được tử tế cho lắm nhỉ?
Mấy người ngồi đối diện cười ầm lên, Từ tiên sinh cũng bị vẻ kinh ngạc của tôi chọc cười, nói: “Không ăn một bữa cũng không đến mức như vậy.”