Yêu Long Ngoạn Vật - Thanh Thanh Mạn
Chương 13: Tính thao chết nàng
Edit: Jang Jang
Chúc Vưu một bên hôn môi Dung Khanh, một bên kích thích eo bụng, nhanh chóng trừu động, long căn thô to dữ tợn dùng sức đảo lộng, va chạm cung khẩu nhỏ hẹp.
"A... A... Ngô... Không cần... Thật là khó chịu... Cầu ngươi nhẹ chút... Ô ô..."
Dung Khanh bị thao đến thở hổn hển, cung khẩu bị quy đầu một chút tiếp một chút nghiền nát đè ép, vừa xót vừa đau, hai cái đùi chịu không nổi dường như run lên.
Nàng mở to đôi mắt ướt át, nhìn yêu long phía trên, rơi vào trước cặp mắt thanh lãnh không mang theo một tia độ ấm, trong lòng không nhịn được run lên.
Chúc Vưu cong cong môi, dưới thân va chạm tốc độ lại càng thêm mãnh liệt. Không nghe lời nữ nhân, tính thao chết nàng.
Long căn căn thô to nóng bỏng, càng cắm càng nhanh, cấp tốc cọ xát huyệt thịt bị thao đến mềm nhũn, mật huyệt nảy lên một cỗ nóng rát đau đớn.
Dung Khanh nhíu lại mi, khóc thành tiếng: "A... Ngô... Ta chịu không nổi, cầu ngươi dừng lại... Ô ô..."
Chúc Vưu nhướng mày, khinh miệt liếc Dung Khanh, a, vừa mới bắt đầu không phải không muốn mở miệng kêu sao?
Hiện tại kêu đến dâm đãng như vậy!
Vừa rồi cũng không muốn cùng hắn thân mật, hiện tại nàng tránh được sao?
Chúc Vưu cúi đầu, cắn Dung Khanh phấn môi, thô bạo gặm cắn, cuốn lên lưỡi thơm nàng hàm tiến trong miệng, mút thật sự hăng say, lực đạo to lớn, giống như là muốn đem nàng ăn vào bụng.
"A... Ngô..." Dung Khanh vẫn là thực phản cảm yêu long hôn môi, nàng quay đầu tránh né, lại không làm nên chuyện gì.
Chúc Vưu long trảo gắt gao ấn cằm nàng, nàng trốn không thoát, chỉ có thể bị bắt thừa nhận hắn hôn nồng nhiệt.
Mặt trên cái miệng nhỏ bị yêu long thô lỗ hôn môi, phía dưới mật huyệt sưng đỏ bị long căn thô to thao làm, Dung Khanh bị yêu long đầu lưỡi ép đến sắp không thể hô hấp, nàng dồn dập thở hổn hển, thân mình càng thêm kiều mềm suy yếu.
Long căn nóng bỏng nhiều lần đều cắm tới đáy, va chạm cung khẩu toan trướng, càng là cố ý, nhiều lần đỉnh lộng khối thịt mềm mẫn cảm kia.
"A... A..." Dung Khanh vừa đau vừa sướng, cả người nóng bỏng, toàn thân che kín ửng hồng, kịch liệt khoái cảm thổi quét thân thể của nàng.
Nàng khống chế không được run rẩy, run run không ngừng, chỗ sâu trong hoa huy*t phun trào ra một cổ d*m thủy dính nhớp, thẳng tưới ở trên mã mắt yêu long.
"Hô..." Chúc Vưu bị nàng mật huyệt cao trào co rút run rẩy thít đến vừa đau vừa sướng, thật chặt, như là sắp gãy.
Hắn ra sức thọc vào rút ra đỉnh lộng, cắm thật sự sâu, khi chọc thẳng vào thì cái bụng trắng nõn sẽ nhìn đến một khối phồng lên.
Cố tình lúc này, Chúc Vưu đại lưỡi thô lệ hôn đến Dung Khanh một trận buồn nôn, theo va chạm dũng mãnh hữu lực của hắn, nữ nhân một bụng trướng nước vọt lên đến yết hầu.
"Nôn... Ân... Nôn..." Dung Khanh nhất thời nhịn không được, đối với gương mặt Chúc Vưu liền phun ra.
Chúc Vưu nhanh chóng buông ra cái miệng nhỏ của Dung Khanh, đầu rồng nhanh chóng thối lui, lại vẫn là tránh không kịp, bị nàng nhổ ra một mặt toàn nước.
Chỗ vảy ở cổ nhiễm một tầng nước nôn vàng xám, mùi chua trong dịch vị tức khắc lan tràn.
1
Chúc Vưu sắc mặt xanh mét, mày nhăn đến gắt gao, hắn nghiến răng, con ngươi hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Dung Khanh hơi thở thoi thóp.
Nàng phun ở trên người hắn.
Càng làm hắn phẫn nộ chính là, nàng cư nhiên bị hắn thao đến phun ra.
Hắn có khiến người ghê tởm như vậy sao?
Kỳ thật, Chúc Vưu chưa bao giờ ăn qua thịt người, càng không ăn qua thịt động vật thối.
"Ăn người tinh huyết, nuốt người cốt nhục", chỉ là lời đồn bên ngoài, ước chừng là vì nói xấu hắn, đắp nặn một cái hình tượng yêu long hung ác.
Hắn sống mấy ngàn năm, tu luyện đến nước này, yêu lực cao thâm, là không cần ăn cơm.
Cho dù yêu lực bị phong ấn, có long châu hộ thể, cũng sẽ không có cảm giác đói khát.
Hắn xưa nay yêu sạch sẽ, mỗi ngày sẽ thi pháp lau mình, gột rửa, miệng cũng sẽ không có mùi lạ.
Bị một phàm nhân ghét bỏ như thế, Chúc Vưu thân thể chợt lạnh, như bị dội một chậu nước lạnh, trong thân thể dục hỏa cũng đã tắt ngóm, lại không còn hứng thú thao làm.
Cho dù, Long tộc năng lực phi thường kéo dài, ngắn ngủn mới ba mươi phút, hoàn toàn không đủ hắn tiết hỏa.
Hắn kích thích eo bụng nhanh chóng trừu động vài cái, cuối cùng thật sâu cắm tới đáy, chống ở cung khẩu nhỏ hẹp của nữ nhân phun ra một cổ long tinh đặc sệt nóng bỏng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Chúc Vưu một bên hôn môi Dung Khanh, một bên kích thích eo bụng, nhanh chóng trừu động, long căn thô to dữ tợn dùng sức đảo lộng, va chạm cung khẩu nhỏ hẹp.
"A... A... Ngô... Không cần... Thật là khó chịu... Cầu ngươi nhẹ chút... Ô ô..."
Dung Khanh bị thao đến thở hổn hển, cung khẩu bị quy đầu một chút tiếp một chút nghiền nát đè ép, vừa xót vừa đau, hai cái đùi chịu không nổi dường như run lên.
Nàng mở to đôi mắt ướt át, nhìn yêu long phía trên, rơi vào trước cặp mắt thanh lãnh không mang theo một tia độ ấm, trong lòng không nhịn được run lên.
Chúc Vưu cong cong môi, dưới thân va chạm tốc độ lại càng thêm mãnh liệt. Không nghe lời nữ nhân, tính thao chết nàng.
Long căn căn thô to nóng bỏng, càng cắm càng nhanh, cấp tốc cọ xát huyệt thịt bị thao đến mềm nhũn, mật huyệt nảy lên một cỗ nóng rát đau đớn.
Dung Khanh nhíu lại mi, khóc thành tiếng: "A... Ngô... Ta chịu không nổi, cầu ngươi dừng lại... Ô ô..."
Chúc Vưu nhướng mày, khinh miệt liếc Dung Khanh, a, vừa mới bắt đầu không phải không muốn mở miệng kêu sao?
Hiện tại kêu đến dâm đãng như vậy!
Vừa rồi cũng không muốn cùng hắn thân mật, hiện tại nàng tránh được sao?
Chúc Vưu cúi đầu, cắn Dung Khanh phấn môi, thô bạo gặm cắn, cuốn lên lưỡi thơm nàng hàm tiến trong miệng, mút thật sự hăng say, lực đạo to lớn, giống như là muốn đem nàng ăn vào bụng.
"A... Ngô..." Dung Khanh vẫn là thực phản cảm yêu long hôn môi, nàng quay đầu tránh né, lại không làm nên chuyện gì.
Chúc Vưu long trảo gắt gao ấn cằm nàng, nàng trốn không thoát, chỉ có thể bị bắt thừa nhận hắn hôn nồng nhiệt.
Mặt trên cái miệng nhỏ bị yêu long thô lỗ hôn môi, phía dưới mật huyệt sưng đỏ bị long căn thô to thao làm, Dung Khanh bị yêu long đầu lưỡi ép đến sắp không thể hô hấp, nàng dồn dập thở hổn hển, thân mình càng thêm kiều mềm suy yếu.
Long căn nóng bỏng nhiều lần đều cắm tới đáy, va chạm cung khẩu toan trướng, càng là cố ý, nhiều lần đỉnh lộng khối thịt mềm mẫn cảm kia.
"A... A..." Dung Khanh vừa đau vừa sướng, cả người nóng bỏng, toàn thân che kín ửng hồng, kịch liệt khoái cảm thổi quét thân thể của nàng.
Nàng khống chế không được run rẩy, run run không ngừng, chỗ sâu trong hoa huy*t phun trào ra một cổ d*m thủy dính nhớp, thẳng tưới ở trên mã mắt yêu long.
"Hô..." Chúc Vưu bị nàng mật huyệt cao trào co rút run rẩy thít đến vừa đau vừa sướng, thật chặt, như là sắp gãy.
Hắn ra sức thọc vào rút ra đỉnh lộng, cắm thật sự sâu, khi chọc thẳng vào thì cái bụng trắng nõn sẽ nhìn đến một khối phồng lên.
Cố tình lúc này, Chúc Vưu đại lưỡi thô lệ hôn đến Dung Khanh một trận buồn nôn, theo va chạm dũng mãnh hữu lực của hắn, nữ nhân một bụng trướng nước vọt lên đến yết hầu.
"Nôn... Ân... Nôn..." Dung Khanh nhất thời nhịn không được, đối với gương mặt Chúc Vưu liền phun ra.
Chúc Vưu nhanh chóng buông ra cái miệng nhỏ của Dung Khanh, đầu rồng nhanh chóng thối lui, lại vẫn là tránh không kịp, bị nàng nhổ ra một mặt toàn nước.
Chỗ vảy ở cổ nhiễm một tầng nước nôn vàng xám, mùi chua trong dịch vị tức khắc lan tràn.
1
Chúc Vưu sắc mặt xanh mét, mày nhăn đến gắt gao, hắn nghiến răng, con ngươi hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm Dung Khanh hơi thở thoi thóp.
Nàng phun ở trên người hắn.
Càng làm hắn phẫn nộ chính là, nàng cư nhiên bị hắn thao đến phun ra.
Hắn có khiến người ghê tởm như vậy sao?
Kỳ thật, Chúc Vưu chưa bao giờ ăn qua thịt người, càng không ăn qua thịt động vật thối.
"Ăn người tinh huyết, nuốt người cốt nhục", chỉ là lời đồn bên ngoài, ước chừng là vì nói xấu hắn, đắp nặn một cái hình tượng yêu long hung ác.
Hắn sống mấy ngàn năm, tu luyện đến nước này, yêu lực cao thâm, là không cần ăn cơm.
Cho dù yêu lực bị phong ấn, có long châu hộ thể, cũng sẽ không có cảm giác đói khát.
Hắn xưa nay yêu sạch sẽ, mỗi ngày sẽ thi pháp lau mình, gột rửa, miệng cũng sẽ không có mùi lạ.
Bị một phàm nhân ghét bỏ như thế, Chúc Vưu thân thể chợt lạnh, như bị dội một chậu nước lạnh, trong thân thể dục hỏa cũng đã tắt ngóm, lại không còn hứng thú thao làm.
Cho dù, Long tộc năng lực phi thường kéo dài, ngắn ngủn mới ba mươi phút, hoàn toàn không đủ hắn tiết hỏa.
Hắn kích thích eo bụng nhanh chóng trừu động vài cái, cuối cùng thật sâu cắm tới đáy, chống ở cung khẩu nhỏ hẹp của nữ nhân phun ra một cổ long tinh đặc sệt nóng bỏng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~