Yêu Giả Vi Vương
Chương 991: Phu nhân cho mời!
Hộ vệ của đội buôn được phân công công kích rất cẩn thận. Năm mươi Thần Quân chống đỡ phần lớn công kích, thuận tiện giết chết ong độc cấp thấp. Còn lại mấy chục Thần Quân không ngừng phát ra công kích truy sát mấy con ong chúa. Đương nhiên cũng không thể nói là truy sát, chỉ áp chế ong chúa không cho chúng có cơ hội giết chết võ giả cấp thấp. Còn lại mấy ngàn hộ vệ Đại Thần cảnh lại tách ra công kích từng đám ong độc cấp thấp.
Tuy rằng tình huống rất nguy hiểm, nhưng nếu có thể tiếp tục kéo dài, cuối cùng đàn ong độc vẫn sẽ tử thương nặng nề phải thối lui. Dù sao bên này có mấy chục Thần Quân bảo vệ, gai độc như mưa của chúng cũng không tạo thành sát thương trên diện rộng được.
Trong lúc đó, Tiêu Lãng và Độc Long phối hợp công kích rất tốt, có thể so sánh với mấy Đại Thần liên thủ công kích.
Khói độc của Độc Long có thể ăn mòn phòng ngự của ong độc, phối hợp với thần kỹ dung hợp của Tiêu Lãng, thông thường một chưởng qua chính là mấy trăm chục con ong độc chết đi. Nơi này có quá nhiều ong độc, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể bắn trúng mấy chục con ong độc.
Ban đầu tổng quản tìm về hai tạp dịch để giúp đỡ, những hộ vệ kia vẫn âm thầm khinh thường. Hai Bán Thần có thể giúp được gì? Chỉ có điều bọn họ không nói gì. Nhưng khi chứng kiến Tiêu Lãng và Độc Long phối hợp công kích, mọi người thật sự kinh hãi. Bởi vì tốc độ hai người tiêu diệt ong độc còn nhanh hơn gấp đôi so với bọn họ. Sắc mặt rất nhiều hộ vệ Đại Thần trở nên lúng túng. Hai người Tiêu Lãng thậm chí còn chưa phải là thần thể lại làm được như vậy, đây không phải là đánh vào mặt bọn họ sao?
- Ba ngàn sáu trăm con. Ba ngàn tám trăm con...
Tiêu Lãng liên tục đánh ra thần kỹ dung hợp, nhưng không ngừng nhỏ giọng lẩm bẩm đếm. Một con ong độc có thể thu được một tử thánh thạch! Trong vòng một lát, hai người đã giết chết mấy ngàn con, tương đương với nhặt được mấy ngàn tử thánh thạch...
Tổng quản ở bên cạnh ánh mắt như điện đưa mắt nhìn xung quanh, còn bất chợt phát ra một hai đạo công kích, khống chế cục diện. Tốc độ tiêu diệt của hai người Tiêu Lãng khiến hắn rất hài lòng. Chỉ có điều trong miệng Tiêu Lãng không ngừng đếm ra những con số khiến hắn không biết phải nói gì. Nói cho cùng cũng chỉ là mấy kẻ nhà quê chưa từng thấy tử thánh thạch.
Trên khuôn mặt chất phác của Độc Long cũng lộ vẻ tươi cười. Bởi vì theo ong độc không ngừng chết đi, nọc độc của hắn dung hợp nọc độc bản nguyên trong cơ thể ong độc không ngừng tăng cường. Cho dù Tiêu Lãng không công kích, nọc độc của hắn cũng có thể chậm rãi giết chết ong độc.
- Chủ nhân, ngươi còn có thủ đoạn công kích khác không? Có thể phát ra trong nháy mắt, sẽ không tiêu hao quá nhiều năng lượng. Uy lực nọc độc của ta lại lớn thêm một phần. Phòng ngự của ong độc trong nọc độc của ta đã yếu hơn!
Độc Long truyền âm tới khiến Tiêu Lãng vui mừng. Thần kỹ dung hợp này phát ra rất nhanh, nhưng muốn đánh ra liên tục không ngừng thực sự rất tiêu hao năng lượng bên trong thân thể, cũng rất tiêu hao tâm thần. Dù sao chỉ xuất hiện một dung hợp thất bại sẽ nổ chết mình...
- Nếu như Thảo Đằng ở đây thì tốt rồi. Phối hợp với nọc độc của Độc Long, còn không phải là quét ngang một mảnh sao!
Tiêu Lãng âm thầm nuối tiếc. Bên ngoài thân thể hắn ngưng kết ra chữ tình, đánh ra công kích tình thương thử hiệu quả.
Hiệu quả rất tốt!
Chủ yếu là do độc tố của Độc Long tăng mạnh, ong độc ở trong khói độc đều bị nọc độc làm hôn mê choáng váng, vảy bên ngoài đều mục nát. Tiêu Lãng công kích qua chẳng qua là tưới dầu lên lửa, hoàn toàn giải sinh mạng cho độc phong.
Công kích tình thương phát ra rất nhanh. Bên này vừa đánh ra, chữ tình bên trên thân thể cuồn cuộn không ngừng phát lên, gần như đánh ra liên tục không ngừng. Khói độc của Độc Long bị công kích tình thương của Tiêu Lãng đánh tan, lại dễ dàng khống chế tập trung lại. Thông thường nơi nào khói độc đi qua, công kích tình thương của Tiêu Lãng đi theo. Từng mảng ong độc rơi xuống!
- Bốn mươi sáu ngàn bảy trăm. Chín trăm...
Trong lòng Tiêu Lãng càng ngày càng hưng phấn. Dựa theo tốc độ như vậy, cho dù là mấy chục vạn tử thánh thạch cũng không thành vấn đề.
Tổng quản đã sớm đang quan sát phía bên Tiêu Lãng. Nhãn lực của hắn mạnh tới mức nào? Tất nhiên hắn dễ dàng nhìn ra được khói độc trên người Độc Long có tác dụng khắc chế đối với loài ong độc này. Ngay lập tức lập tức hắn nói với một đám hộ vệ Đại Thần bên cạnh:
- Các ngươi phối hợp bọn họ công kích về phía khói độc!
Tiêu Lãng không vui, có chút khó chịu giận tái mặt. Đây là tới cướp tử thánh thạch. Tổng quản lạnh lùng nhìn Tiêu Lãng nói:
- Đừng lẩm bẩm nữa. Giết nhanh lên một chút! Chỉ cần giết chết trong khói độc, tất cả tính cho các ngươi!
- Như vậy hoá ra lại tốt!
Tiêu Lãng và Độc Long vui vẻ. Độc Long cũng liều mạng ngưng tụ khói độc ra ngoài thân thể phun ra không trung, bao phủ một vùng trời. Có tổng quản căn dặn, mấy trăm võ giả Đại Thần bắt đầu hướng hỏa lực trút xuống nơi có khói độc. Lần này ong độc thật sự rơi xuống như mưa, từng mảng một bị giết chết.
- Rất tốt, tiếp tục cố gắng. Chờ đẩy lùi đàn ong độc này, ta có trọng thưởng!
Tổng quản rất hài lòng nhìn Độc Long nói. Còn đối với Tiêu Lãng, hắn bĩu môi. Tuy rằng thần kỹ dung hợp của Tiêu Lãng khiến hắn phải nhìn với cặp mắt khác xưa, nhưng trong Thần Vực cái gì cũng thiếu, chỉ thiếu võ giả có các loại năng lực thần kỳ.
Nọc độc của Độc Long có thể khắc chế ong độc. Đội buôn bọn họ chính là một đội buôn lớn nhất trong Độc Phong Lĩnh. Hàng năm, bọn họ buôn bán ấu trùng ong độc lên tới mấy ngàn vạn con, quanh năm đi lại trong các sơn lĩnh. Thần thông này của Độc Long được hắn coi trọng cũng là chuyện bình thường.
Từng mảng ong độc bị giết chết, khói độc của Độc Long càng cường đại hơn. Bên trong thân thể của mỗi một con ong độc đều có nọc độc bản nguyên. Sau khi ong độc bị giết chết, nọc độc bản nguyên đều bị dung hợp vào trong nọc độc của Độc Long, khiến khói độc do hắn phát tán ra mạnh lên gấp vài lần, độc tính cũng từng bước cường đại hơn.
Sắc mặt Tổng quản càng thoải mái hơn. Hắn nhìn về phía Độc Long cũng càng ngày càng thích. Bởi Độc Long gia nhập, tốc độ tiêu diệt ong độc cấp thấp tăng nhanh vài lần. Chỉ nửa canh giờ sau, ít nhất có trăm vạn ong độc bị giết chết.
Nhưng cuộc chiến đấu trên không trung vẫn rất ác liệt. Rốt cuộc mấy con ong chúa đã nổi giận, giết chết hơn mười Thần Quân. Chỉ có điều, dưới công kích của mấy chục Thần Quân, mấy con ong chúa kia cũng bị thương không nhẹ. Lại thêm ong độc cấp thấp bên này bị giết chết non nửa, đàn ong độc mơ hồ có dấu hiệu thối lui.
- Tất cả Thần Quân nghe lệnh, liên thủ công kích ong chúa!
Đột nhiên một tiếng quát từ bên trong một chiếc chiến xa vang lên. Không ngờ lại là một giọng nữ kiều mị? Tiêu Lãng sửng sốt. Đám Thần Quân trên bầu trời đã động. Mấy chục Thần Quân bảo vệ võ giả Đại Thần phía dưới cũng bay vụt lên. Tất cả vận dụng năng lượng công kích về phía ba, bốn con ong độc Vương.
Ầm ầm Ầm!
Một mảnh không gian nổ tung, hào quang với đủ mọi màu sắc chớp hiện. Không gian liên tục chấn động. Sóng trùng kích khủng bố khiến rất nhiều ong độc cấp thấp lăn lộn, nổ tung trên không trung. Sóng khí giống như đám mây hình nấm hiện ra trong không trung. Đám người Tiêu Lãng ở phía dưới không thể thở mạnh.
Nhiều Thần Quân như vậy đồng thời công kích, lại thêm mấy con ong chúa đã sớm bị thương, sau một đợt công kích này, tất cả đều bị trọng thương, bắt đầu chạy trốn khắp nơi. Có lẽ ong độc Vương có lực công kích rất mạnh, miễn cưỡng có thể so sánh với Thần Tổ, nhưng lực phòng ngự vẫn kém rất nhiều.
Ong độc Vương chạy trốn, những ong độc cấp thấp tất nhiên cũng bắt đầu chạy tán loạn. Rất nhanh đám mây vàng trên bầu trời đã phóng vào sâu trong sơn mạch, lưu lại tàn thi của ong độc trên đầy đất.
- Phù...
Vô số người thở ra một hơi thật dài. Tuy rằng bọn họ biết cuối cùng có thể thắng lợi, nói như thế nào cũng có nhiều Thần Quân như vậy đang ở đây. Chỉ có điều có thể nhẹ nhàng và nhanh chóng như vậy thật sự nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Thời gian càng lâu, bọn họ tổn thất sẽ càng nặng nề. Rất nhiều võ giả Đại Thần thi nhau đưa ánh mắt tập trung về phía Độc Long. Trận chiến này nghịch chuyển nhanh như vậy, phải kể đến công đầu là Độc Long.
- Thu dọn chiến trường, trị liệu cho người bị thương. Tiêu diệt số ong độc còn sót lại gần đó!
Tổng quản nhanh chóng hạ lệnh, sắp xếp công việc sau cuộc chiến. Sau khi ra mệnh lệnh xong, lúc này tổng quản mới nhìn Độc Long mỉm cười, xoay người đi về phía một chiếc chiến xa.
Mọi người có chút ước ao nhìn Độc Long. Vừa nãy, công lao của Độc Long, mọi người đều nhìn thấy. Giờ phút này tổng quản đi bẩm báo, hiển nhiên phải trọng thưởng cho Độc Long.
Rất nhiều hộ vệ chưa từng nhìn thấy mặt vị phu nhân trong chiến xa kia, nhưng hoặc nhiều hoặc ít bọn họ đều nghe thấy một vài đồn đại. Nếu có thể khiến vị phu nhân kia thưởng thức, Độc Long sẽ một bước lên mây...
- Tốt, tốt!
Tổng quản không ngừng cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nịnh nọt, chậm rãi lui trở lại. Chỉ có điều, chờ tới thời điểm xoay người lại, lưng hắn đã thẳng tắp, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.
Hắn trực tiếp đi về phía Tiêu Lãng và Độc Long. Ánh mắt đám hộ vệ xung quanh nhìn Độc Long càng thêm ước ao. Nhưng bọn họ không nghĩ tới tổng quản đi tới trước mặt Tiêu Lãng, khẽ mỉm cười nói:
- Vị tiểu ca này, Mai phu nhân cho mời!