Yêu Giả Vi Vương
Chương 982: Hoàn Nhan gia
Lăng Đế nói khiến tinh thần Bạch Ma Tử chấn động. Hắn bỗng nhiên đưa tay nắm lấy cổ áo Lăng Đế, quát lạnh nói:
- Ngươi không gạt ta chứ?
Lăng Đế cũng là một nhân vật không tầm thường, co được dãn được. Hắn lập tức cười lấy lòng nói:
- Tiểu nhân và hắn có mối thù không đội trời chung. Giọng nói của hắn, tiểu nhân chết cũng sẽ không quên. Bằng không tiểu nhân sao có thể một mình khống chế phi vân bàn rời khỏi khỏi bọn? Mạng của tiểu nhân ở trong tay đại nhân, làm sao dám lừa dối đại nhân...
Bạch Ma Tử thả Lăng Đế ra, khống chế phi vân bàn né tránh đại chưởng ấn kia. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào phi vân bàn phía trước một lát, cuối cùng truyền lệnh cho hai chiếc phi vân bàn còn lại:
- Trước tiên cứ theo sau, đừng áp quá gần!
Ba chiếc phi vân bàn lập tức giảm tốc độ, bay theo mặt sau, rõ ràng muốn xem thử Tiêu Lãng có thật là người của gia tộc Hiên Viên hay không. Nếu như là thật, bên cạnh làm sao lại không có cường giả bảo vệ? Nếu như có cường giả, bọn họ theo như vậy là vô lễ, theo nhất định sẽ nổi giận ra tay.
Trong phi vân bàn phía trước, Tiêu Lãng nhìn thấy đám người Bạch Ma Tử theo sát không rời, rốt cuộc sắc mặt đã thay đổi. Chỉ có điều trong lòng hắn vẫn rất bình tĩnh, tiếp tục khống chế phi vân bàn bay về phía trước, muốn xem hai vực diện gần đó có thể tạo ra thời cơ lui địch hay không?
Kết quả khiến hắn rất thất vọng!
Hai vực diện rất nhỏ. Hắn nhìn lướt qua một chút, chỉ thấy một mảnh hoang vu không có bất kỳ thứ gì. Tiêu Lãng chỉ có thể cắn răng tiếp tục bay về phía trước. Hắn biết rõ không bao lâu nữa, người phía sau sẽ động thủ.
Vèo!
Quả nhiên, trong một chiếc phi vân bàn phía sau, đột nhiên bắn ra một tia chớp cắt phá trời cao, trong nháy mắt đuổi theo phi vân bàn đột nhiên đánh xuống.
Ầm!
Phi vân bàn run lên. Vòng bảo hộ cũng suýt nữa vỡ vụn, còn lăn vài vòng trong không gian, suýt nữa đụng phải vực diện phía trước.
Sắc mặt đám người Ma Thanh Thanh trở nên trắng bệch. Khí thế trên người Tiểu Đao và Tiêu Ma Thần, Độc Long phóng ra, chuẩn bị liều mạng kéo một, hai kẻ chịu tội thay.
Tiêu Lãng vẫn không hề từ bỏ, cắn răng khống chế phi vân bàn ổn định, tiếp tục điên cuồng bay về phía trước.
Vèo!
Sau khi công kích, thấy bên phía Tiêu Lãng vẫn không có phản ứng, còn hoảng hốt bay không chọn đường, Bạch Ma Tử rốt cuộc đã yên tâm. Hắn vung tay lên. Ba chiếc phi vân bàn lập tức tăng tốc độ. Chờ tới khi hai bên rút ngắn khoảng cách đến mười vạn mét, vô số võ giả bắn ra. Tất cả bắt đầu công kích năng lượng.
Vèo!
Gần trăm đạo công kích năng lượng như gió bão kéo tới. Tiêu Ma Thần và Tiểu Đao đều ngừng ngưng tụ năng lượng từ bỏ chống lại. Mấy trăm công kích năng lượng cũng có thể khiến không gian không ngừng chấn động, công kích kinh khủng như vậy chỉ khi đạt Đại Thần cảnh.
Mấy trăm Đại Thần, cho dù bọn họ liều mạng cũng không giết được một người...
Ma Thanh Thanh buồn bã nhắm mắt lại, sau đó lại hổ thẹn nhìn Tiêu Lãng, muốn nói lời xin lỗi với hắn.
Giờ phút này Tiêu Lãng vô cùng quỷ dị nhắm hai mắt lại, linh hồn hắn xuất khiếu. Chỉ có điều tia linh hồn kia thật ra không dám ra bên ngoài vòng bảo hộ của phi vân bàn. Hắn còn muốn giãy dụa một chút trước khi sắp chết. Chưa tới thời khắc cuối cùng, hắn tuyệt đối không từ bỏ.
Phi vân bàn dưới sự khống chế của Tiêu Lãng, bắt đầu có một hành động điên cuồng, chợt trái chợt phải, lúc lên trên lúc xuống, giống như một chiếc máy bay quân dụng biểu diễn kỹ thuật chiến đấu đặc biệt.
Mà rất thần kỳ chính là, Tiêu Lãng lại dễ dàng né tránh được rất nhiều đạo công kích, dưới vô số đạo công kích năng lượng bay tới gần biên giới.
Mỗi lần nó bị dư âm của năng lượng nổ tung đẩy qua, nhưng nhiều lần đều thoát hiểm tách ra. Xem ra vòng bảo hộ bên ngoài nhiều lần muốn vỡ, nhưng cuối cùng vẫn chống đỡ được...
- A...
Mọi người cảm giác giống như xem biểu diễn ảo thuật. Ma Thanh Thanh che miệng lại, rất sợ quấy rầy Tiêu Lãng. Nhiều đạo năng lượng công kích trước sau đến như vậy, đừng nói là khống chế phi vân bàn, cho dù một võ giả Thần Quân cũng rất khó có thể tránh né linh hoạt như vậy?
Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng trong lòng mọi người vẫn không ngừng tuyệt vọng. Bởi vì chợt một đợt công kích như vậy, làm chậm trễ một ít thời gian, mấy trăm võ giả phía sau đã đuổi kịp. Hào quang trên người bọn họ chớp hiện, hiển nhiên chuẩn bị tiếp tục phát động công kích.
Cho dù tốc độ của bọn họ không nhanh bằng phi vân bàn, nhưng lấy vòng bảo vệ mỏng như tờ giấy phía trên phi vân bàn có thể chịu đựng được đợt công kích sau hay sao?
Vèo!
Phi vân bàn bay qua không gian giữa hai vực diện, bỗng nhiên chuyển biến hướng bay sang vực diện bên trái. Phía sau, công kích năng lượng lại trút xuống. Một dư âm công kích thành công đập vỡ vòng bảo hộ phi vân bàn, sau đó tùy tiện phá nổ phi vân bàn chia năm xẻ bảy.
- Trốn! Bay về phía bên trái, nhanh!
Khí thế trên người Tiêu Lãng phát ra cuồng bạo, hét lớn một tiếng. Hắn không lập tức bay đi, mà ngưng tụ năng lượng đánh ra Bàn Nhược Chưởng, sau đó vận dụng Thiên Cơ Bạo ép lại. Thần kỹ dung hợp khởi động nhưng không đánh về phía không gian giữ hai vực diện, mà đánh tới một góc vực diện.
Ầm!
Uy lực của thần kỹ dung hợp này có thể tương đương với Đại Thần đỉnh phong. Uy lực lớn như vậy lập tức đánh nổ một góc của vực diện nhỏ kia. Vô số đá vụn bùn đất văng lên vọt về phía một đám võ giả đuổi theo phía sau.
Tiêu Lãng đánh ra một chưởng cũng không tham chiến, lập tức xoay người bay về phía trước. Nhưng hắn lại nhìn thấy một đám người khác. Trong mắt hắn lộ vẻ cay đắng đứng sững trong không trung, tuyệt vọng nhìn bảy tám chiếc phi vân bàn từ phía xa nhanh chóng bay tới.
- Lo lắng làm gì? Tất cả đều ngu xuẩn. Phi vân bàn bên kia không đi cùng bọn họ. Chạy mau!
Tiêu Lãng đã sớm cảm ứng được chấn động trong không gian bên kia. Linh hồn hắn ở trạng thái xuất khiếu nên rất nhạy cảm đối với chấn động trong không gian. Bởi vậy vừa nãy hắn mới có thể gọi mọi người bay về phía bên đó.
Sau khi hét lớn một tiếng, Tiêu Lãng dẫn theo Tiểu Đao hóa thành tàn ảnh bay về phía trước. Mọi người vội vàng đuổi theo. Ma Thanh Thanh nhìn thoáng qua, quả nhiên thấy phía trên phi vân bàn bên kia có một ký hiệu kỳ quái, bên cạnh viết hai chữ lớn - hoàn nhan.
Ma Thanh Thanh vừa điên cuồng liều mạng bay, trong lòng cũng không mấy lạc quan. Bởi vì nàng biết rõ phía trước rất có thể là là đội buôn, đội buôn của đại gia tộc. Nếu là thương nhân còn xuất từ đại gia tộc, không cần phải nói tất cả đều lấy lợi ích làm chủ. Ai sẽ ăn no rửng mỡ, thấy chuyện bất bình rút dao tương trợ chứ?
Vèo!
Hơn một trăm người và ba chiếc phi vân bàn kia bị ngăn cản một lát, rất nhanh lại bay tới, nhìn thấy đám người Tiêu Lãng liều mạng bay về phía phi vân bàn phía trước, cũng không phát ra công kích năng lượng. Dù sao không có chuyện gì lại phát sinh xung đột với một đội buôn là hành vi rất ngu xuẩn.
Sau khi nhìn rõ ràng hai chữ Hoàn Nhan trên phi vân bàn phía trước, Bạch Ma Tử thoáng nhíu mày. Hắn lập tức truyền lệnh bảo tất cả mọi người không được công kích lung tung. Hắn biết rõ hai chữ Hoàn Nhan ở trong Hủy Diệt Chi Địa cũng giống như hai chữ Hiên Viên có phân lượng như thế nào.
Cho dù không công kích, nhưng Bạch Ma Tử vẫn cho người bao vây lại. Hắn tin tưởng người Hoàn Nhan gia sẽ không quản chuyện không đâu, còn có thể cho hắn một chút mặt mũi. Đội buôn Hoàn Nhan gia nhất định phải đi lại trong khu vực này.Trong vực diện Hồng Ngư của gia tộc bọn sản xuất một loại Hồng Ngư kỳ lạ. Đây chính là một trong những vật liệu chủ yếu chế luyện thần linh đan.
Đám người Tiêu Lãng thấy hải tặc không công kích nữa, có chút vui mừng, nhanh chóng bay về phía bảy, tám chiếc phi vân bàn kia.
- Cút ngay!
Bảy, tám chiếc phi vân bàn kia hoàn toàn không có ý định dừng lại. Một tiếng hết lạnh lùng từ trong phi vân bàn phía trước nhất truyền đến. Trong nháy mắt khí tức lạnh như băng bao phủ đám người Tiêu Lãng, khiến bọn họ có cảm giác bị đông cứng lại.
Không cần hoài nghi, nếu như đám người Tiêu Lãng dám cả gan tiếp tục tới gần, cường giả trong đội buôn kia tuyệt đối sẽ công kích trước một bước. Ma Thanh Thanh nặng nề thở dài một hơi. Nàng đã sớm biết sẽ là kết cục như vậy.
Tiêu Lãng vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hét lớn nói:
- Là đại nhân Hoàn Nhan gia sao? Tại hạ là con cháu Hiên Viên gia bị hải tặc truy sát, khẩn cầu trợ giúp một chút, chúng ta về gia tộc nhất định sẽ bẩm báo Thiên Tôn tạ ơn.
Xé da hổ kéo cờ lớn!
Mặc dù Tiêu Lãng biết mượn danh tiếng của gia tộc Hiên Viên, nếu như đi tới Thần Vực bị nhà bọn họ biết được nhất định sẽ rất thảm. Nhưng giờ phút này hắn không thể suy nghĩ được nhiều như vậy. Trước tiên giữ lấy mạng sống trước rồi nói sau.