Yêu Giả Vi Vương
Chương 943: Lại bị bán
Diệt Hồn thành rất náo nhiệt, truyền tống trận liên tục lấp lánh, từng Thiên Đế, Chí Tôn Thiên Đế truyền tống tới. Từ giây phút Vô Ngân Thiên Đế, Tiểu Bạch đi ra thì Thanh Mộc Ngọc đã truyền tin cho Thanh Mộc Thạch ngay. Thanh Mộc Thạch báo tin cho Diệt Hồn. Biết tin Vô Ngân Thiên Đế đột phá Bán Thần cảnh, Diệt Hồn xuất quan, truyền mệnh lệnh.
Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ thật lòng không muốn đến nhưng không ai có thể kháng lệnh của Diệt Hồn. Trong lòng Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ có cảm giác cực xấu, rất có thể Diệt Hồn chuẩn bị công kích không gian hư vô. Trong không gian hư vô kia không chỉ có thânh nhân, thuộc hạ, tộc nhân của Tiêu Lãng mà còn có Mộc Tiểu Đao, Mộc Tiểu Yêu. Diệt Hồn làm như vậy là muốn nhìn xem có phản loại nào dám chống lại không, nếu có thì gã không ngại cùng nhau tiêu diệt.
Chờ toàn bộ Thiên Đế tụ tập, Diệt Hồn, Vân Tử Sam mang theo một đám người rầm rộ xé rách không gian đi. Toàn bộ tụ tập ở địa điểm cách không gian hư vô mà đám người Mộc Tiểu Đao, Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Ma Thần cư ngụ ở bắc bộ mấy trăm năm, núp đi.
Mọi người đứng trong khe nứt không gian tối đen, khó hiểu hành động của Diệt Hồn. Nửa canh giờ sau, không gian lại bị xé rách, Thanh Mộc Ngọc dẫn theo một thanh niên áo trắng và một con tiểu thú bay vào, cả đám đã biết đáp án.
Diệt Hồn muốn chôn sống Vô Ngân Thiên Đế, Tiểu Bạch, còn vì sao chọn khai chiến gần không gian hư vô thì mọi người vẫn đang khó hiểu.
Thanh Mộc Ngọc đứng lại trước khe hở không gian, nói:
- Vô Ngân, Tiểu Bạch, chính là không gian hư vô này, các ngươi tự đi vào đi. Phụ thân của ta còn đang bế quan, ta phải trở về canh giữ nên không vào theo, các ngươi nói với Tiêu Lãng một tiếng giùm.
Lúc tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma Vô Ngân Thiên Đế có đến không gian hư vô này, nhiều chuyện do gã và đám người Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế sắp xếp nên không để ý.
Vô Ngân Thiên Đế gật đầu, nói:
- Được, Thanh Mộc đại nhân, chờ ta bàn bạc với đại nhân xong sẽ đi Khuynh Thành sơn nói chuyện với ngươi.
Thanh Mộc Ngọc xé rách không gian trở về Thiên Châu. Vô Ngân Thiên Đế, Tiểu Bạch bay đi không gian hư vô kia. Vốn Vô Ngân Thiên Đế định nhẹ nhàng xé rách không gian đi vào, nhưng trên không gian lóe ánh sáng vàng.
Vô Ngân Thiên Đế nghi hoặc lầm bầm:
- Ủa? Có cấm chế?
Vô Ngân Thiên Đế nghĩ đến Thanh Mộc Ngọc từng nói trong không gian hư vô này có một vị cường giả bí ẩn bày ra cấm chế cường đại nên không lấy làm lạ.
Vô Ngân Thiên Đế nói với Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, ngươi được truyền thừa của Phàm Tâm Đại Thần, có thể phá giải mọi cấm chế, ngươi mở được cấm chế này không?
Tiểu Bạch kêu vài tiếng:
- Xèo xèo!
Tiểu Bạch gật đầu nhỏ, mắt như trân châu dần lóe sáng, có hai luồng sáng xanh bắn ra khỏi con ngươi liên tiếp với ánh sáng vàng trong không gian hư vô.
Rất nhanh!
Những ánh sáng vàng biến tối đi. Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế bày ra cấm chế cổ thần ngay cả đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ, hai người Diệt Địa, Diệt Nhân dốc hết sức đều đánh không ra thế mà có xu hướng bị Tiểu Bạch phá giải.
Vù vù vù vù vù!
Giờ phút này...
Chỗ đám người Diệt Hồn ẩn núp, có bốn luồng sáng dâng tạn trời, bốn năng lượng công kích hùng hồn rít gào bắn vào cấm chế bên ngoài không gian hư vô.
Vô Ngân Thiên Đế biến sắc mặt:
- Tiểu Bạch, lùi!
Vô Ngân Thiên Đế phát ra khí thế ngùn ngụt, ánh sáng xanh biến mất trong mắt Tiểu Bạch. Vô Ngân Thiên Đế mang theo Tiểu Bạch lùi nhanh ra sau.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nguyên không gian hư vô run lên, bốn cường giả Bán Thần cảnh dốc hết sức đánh ra một kích, cấm chế vốn bị phá giải hơn phân nửa rốt cuộc vỡ tung. Không gian hư vô lắc lư có xu hướng sụp đổ.
Vù vù vù vù vù!
Vô số người bay ra khỏi không gian hư vô, mặt lúc xanh lúc trắng. Nhiều võ giả Nhân Hoàng cảnh mang theo con nít, nữ nhân, lão nhân, gần trăm vạn người liên tục lao nhanh ra xa.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không lâu sau, nguyên không gian hư vô sụp đổ, không gian xung quanh vặn vẹo cuối cùng vỡ thành bột. Người chưa kịp trốn ra đều bị không gian vặn vẹo nghiền nát.
- Có chuyện gì? Tại sao cấm chế bị phá mở?
Tiêu Ma Thần cầm Mị Ảnh thần binh. Sát Đế cầm Hàn Băng quyền trượng. Mộc Tiểu Đao vác Man Thần chiến phủ đứng đằng trước nhất. Các Thiên Đế khác vây quanh đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tiêu Thanh Y, Quân Thần Độc Cô Hành.
Tuy trong chớp mắt đó tàn hồn Thiên Ma Đại Đế truyền âm khiến mọi người lập tức rời đi ngay nhưng chỉ có hơn mười vạn người trốn ra, còn hai mươi mấy vạn võ giả cấp thấp thì không có thời gian mang đi.
Hai, ba mươi vạn võ giả cấp thấp đã chết không quan trọng, quan trọng là không gian hư vô bị phá thì bọn họ không còn chỗ sống yên, sau lưng là vô số tộc nhân của các gia tộc!
Vô Ngân Thiên Đế, Tiểu Bạch hóa thành tàn ảnh bay tới.
- Ma Thần, Sát Đế, Tiểu Đao, Trà Mộc đại nhân, Luân Hồi, Cuồng Nhân. Đại nhân ở đâu?
Vô Ngân Thiên Đế nhìn chằm chằm vào nơi phát ra bốn luồng năng lượng công kích, như gặp địa địch.
Tiêu Ma Thần liếc sơ, giật nảy mình. Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế mừng như điên.
Sát Đế nghiêm túc hỏi:
- Vô Ngân, Tiểu Bạch? Sao các ngươi trở về? Vừa rồi là sao?
Hướng bắc vang lên tiếng cười càn rỡ:
- Ha ha ha ha ha ha!
Bốn bóng người chậm rãi bay đến, sau lưng là đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, cuối cùng là gần ngàn Thiên Đế đi theo. Cả đám rầm rộ, khí thế hùng hồn như sát thần từ địa ngục.
Diệt Hồn cực kỳ sung sướng.
Vốn Diệt Hồn chỉ muốn xem có cơ hội giết Vô Ngân Thiên Đế thuận tiện dụ đám người đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tiêu Thanh Y, Tiêu Ma Thần, Quân Thần Độc Cô Hành, Mộc Tiểu Đao, Sát Đế ra không, và thăm dò phản ứng của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế. Không ngờ Tiểu Bạch có thể phá giải cấm chế. Thế nên trong khoảnh khắc đó Diệt Hồn lập tức cùng Vân Tử Sam, Vọng Nguyệt các chủ, Thanh Mộc Thạch phát ra công kích.
Lần công kích này không chỉ đánh sụp không gian hư vô mà quan trọng nhất là Diệt Hồn thăm dò ra thực lực của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế.
Quả nhiên hồn lực của tàn hồn Thiên Ma Đại Đế không còn nhiều, nếu không thì công kích vừa rồi tuyệt đối không thể dễ dàng đánh nát cấm chế, cho dù nó đã bị Tiểu Bạch phá giải hơn một nửa.
- Thanh Mộc Thạch? Chúng ta bị Thanh Mộc Ngọc bán rồi!
Vô Ngân Thiên Đế nhìn thấy Thanh Mộc Thạch đứng chung với Diệt Hồn, nếu gã chưa hiểu ra mình bị Thanh Mộc Ngọc bán đứng thì gã là con heo.
Vù vù vù vù vù!
Không gian xung quanh dao động, một nữ nhân áo xanh che dù bước ra từ hư không, ánh mắt lạnh băng, thân thể không phải ảo ảnh mà ngưng tụ như lần trước.
Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế nhìn Diệt Hồn, lạnh lùng quát:
- Lần trước không giết ngươi vậy mà còn dám đến đây nữa? Ngươi muốn tìm cái chết sao?
Diệt Hồn cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha!
Tay Diệt Hồn phóng ra một con hắc long, không nói một câu đã khai chiến với nữ nhân áo xanh.
Chờ hắc long rít gào bay đi, Diệt Hồn lại cười dài nói:
- Thiên Ma Đại Đế, ngươi đừng giả thần giả quỷ nữa. Ngươi còn lại có chút hồn lực, không biết có thể chịu mấy đợt công kích của ta? Ta đã đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, cho dù thiên đạo hàn băng của ngươi đến Đại Thần cảnh cũng không làm gì được ta.
Mắt tàn hồn Thiên Ma Đại Đế lộ tia bất đắc dĩ, lắc đầu, người chậm rãi biến nhạt, để lại tiếng thở dài:
- Tiêu Lãng, ta đã cố hết sức. Ngươi vẫn chưa trở về, ta cũng hết cách.
Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế lùi ra làm đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao tuyệt vọng, bọn họ không đấu lại nổi bốn cường giả Bán Thần cảnh.
Vù vù vù vù vù!
Vô Ngân Thiên Đế bay tới trước mấy trăm thước, khí thế ngùn ngụt đè ép đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao sau lưng gã ngộp thở. Tiểu Bạch đứng trên vai Vô Ngân Thiên Đế cũng biến khổng lồ, cuối cùng hóa thành cự thu dài mấy trăm thước. Mắt Tiểu Bạch lấp lánh ánh sáng xanh, tùy thời chuẩn bị công kích.
Vô Ngân Thiên Đế quay đầu lại, hét to một tiếng:
- Ma Thần, Sát Đế, Tiểu Đao đại nhân, các ngươi hãy mang mọi người đi trước, để ta bọc hậu!
Diệt Hồn lạnh lùng cười:
- Hừ! Được Đại Thần truyền thừa thì sao?
Diệt Hồn không thèm quan tâm, phất tay ra lệnh công kích. Chỉ cần giết Vô Ngân Thiên Đế thì những người khác có mỗi con đường chết.