Yêu Giả Vi Vương
Chương 325: Không gian hư vô
Một thảo đằng dài mấy ngàn thước yên lặng ở dưới đất, một người ngủ say trong thảo đằng bao bọc, dường như muốn vùi sâu trong lòng đất lâu dài. Thảo đằng thần hồn màu đỏ có năng lực trị liệu cường đại nhưng không phải vạn năng. Lúc này Tiêu Lãng không bị thương mà là bị ngộp chết, dù năng lực trị liệu của thảo đằng thần hồn màu đỏ có mạnh hơn nữa cũng không có cách nào.
Khi nhịp tim của Tiêu Lãng sắp ngừng đập thì một chuyện cực kỳ quái dị xảy ra.
Huyền khí trong người Tiêu Lãng tự động vận chuyển, một phần thuận kim đồng hồ, một phần nghịch kim đồng hồ, chủ động va vào nhau liên tục. Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể tự động vạn hành.
Công pháp là chết, chỉ có người sống mới có thể vận chuyển công pháp, chưa từng thấy có công pháp tự động vận chuyển. Ví dụ như thảo đằng thần hồn có linh tính, có thể chủ động truyền ý thứ cho Tiêu Lãng nhưng lúc này không tự động hộ chủ. Ngược lại công pháp chiến kỹ Thiên Ma luyện thể quái dị không cần người thúc đẩy đã tự vận chuyển.
Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể cực kỳ bá đạo, thần kinh cường đại như Tiêu Lãng tối đa tu luyện một canh giờ. Nhưng lúc này Tiêu Lãng hoàn toàn không có ý thức, bởi vậy thân thể không cảm giác một chút đau đớn, nhưng vì hơi nhức mà tự động run rẩy.
Từng đợt va chạm, kích động nguyên lực sinh mệnh trong người Tiêu Lãng, bùng phát tiềm lực khiến trái tim sắp ngừng đập kỳ dị nhảy lên. Nhưng nhịp đập rất chậm, ý thức của Tiêu Lãng chưa tỉnh táo, hắn hoàn toàn không biết gì cả.
Mỗi lần chỉ có thể tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể một canh giờ, Tiêu Lãng chỉ tu luyện tối đa nửa canh giờ là sẽ đau đớn không chịu nổi. Nhưng bây giờ Tiêu Lãng hoàn toàn hôn mê, dù có người xé xác hắn ra chắc hắn không hay biết gì, bởi vậy chiến kỹ Thiên Ma luyện thể liên tục vận chuyển.
Một canh rưỡi, hai canh rưỡi, người Tiêu Lãng run bần bật. Cơ mặt Tiêu Lãng vặn vẹo, tứ chi và thân thể thỉnh thoảng run run như con cá bị điện giật ngoi ngóp.
Ba canh giờ, Huyền khí trong người Tiêu Lãng làm nổ tung hết gân mạch, cứ tiếp tục như vậy thì gân mạch, đan điền toàn thân Tiêu Lãng sẽ nổ tung. Huyền khí cuồng bạo sẽ hủy nội tạng trong người Tiêu Lãng, cuối cùng hắn sẽ nổ tan xác chết.
Lúc này thảo đằng thần hồn màu đỏ hành động, ánh sáng xanh lấp lánh, nó tự động hộ chủ, bắt đầu chữa thương trên người Tiêu Lãng. Thảo đằng thần hồn màu đỏ vận chuyển, Tiêu Lãng hít thở đều đều.
Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể tiếp tục vận chuyển, không ngừng trùng kích gân mạch. Thảo đằng thần hồn màu đỏ thì liên tục tu sửa, cứ thế vòng đi vòng lại, hình thành một vòng tuần hoàn. Rất lạ là Tiêu Lãng thở ngày càng yếu nhưng nhịp tim đập ổn định.
Một ngày, ba ngày, năm ngày.
Tiêu Lãng luôn ngủ say, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể vận chuyển năm ngày trời vẫn không dừng lại. Trước kia mỗi lần Tiêu Lãng tu luyện tối đa là một canh giờ, nay hắn tu luyện năm ngày trời.
Tiêu Lãng không tỉnh lại, không phải hắn không muốn tỉnh. Từ hôm thứ nhất thì Tiêu Lãng đã tỉnh lại nhưng bây giờ ý thức của hắn chìm trong giấc mơ không thể ra được.
Tiêu Lãng không biết tại sao ý thức sẽ đến đây, không biết làm sao để ra ngoài, bởi vì bên trong đen như mực, không có gì hết. Cảm giác giống như một không gian hư vô, bốn phương thiên địa một mảnh tối đen, đưa tay không thấy được năm ngón.
Bóng đêm làm người ta sợ hãi, bởi vì không thấy thứ gì. Nguy hiểm chưa biết luôn làm người khủng hoảng. Tiêu Lãng hoàn toàn không biết làm thế nào, ý thức chỉ có thể trôi nổi trong một không gian hư vô, tìm lối ra để ý thức quay về thân thể.
Không biết qua bao niêu ngày, có lẽ là nửa tháng, có lẽ là một tháng.
Linh hồn của Tiêu Lãng suýt tan vỡ, rốt cuộc chiến kỹ Thiên Ma luyện thể ngừng vận chuyển. ý thức của Tiêu Lãng rời khỏi không gian hư vô kia quay về cơ thể.
- Chẳng lẽ ý thức tiến vào không gian hư vô là biểu hiện tâm ma phát tác?
Tiêu Lãng mở to mắt, trong mắt tràn ngập kinh khủng, thở dài. Nếu đó là tâm ma của Tiêu Lãng thì đúng là khủng bố, ý thức của một người bị nhốt trong không gian hư vô thời gian lâu chắc chắn sẽ phát điên. Hơn nữa ý thức rời khỏi thân thể, chiến kỹ Thiên Ma luyện thể vận chuyển liên tục lâu như vậy, nếu không có thảo đằng thần hồn màu đỏ chủ động chữa trị thì không biết Tiêu Lãng đã chết bao nhiêu lần.
Nghĩ đến đây, Tiêu Lãng toát mồ hôi lạnh, thở ra, mắt hắn lại sáng lên. Mặc kệ như thế nào, nếu có thể sống tiếp thì hãy sống sót thật tốt.
Tiêu Lãng nhắm mắt lại bắt đầu kiểm tra thân thể, chỉ cần xác định thân thể không có việc gì là hắn tiếp tục đi hướng nam rồi tính. (.
Kết quả...
Kiểm tra làm Tiêu Lãng sợ muốn chết, Huyền khí tăng điên cuồng, đã đạt đến trung giai Chiến Tôn cảnh. Độ mạnh thân thể Tiêu Lãng thì đến mức độ khủng bố. Tuy không thể xác định bây giờ thân thể mạnh mẽ đến mức nào nhưng Tiêu Lãng tin tưởng dù là Tiểu Đao sơ giai Chiến Suất cảnh biến thân tăng lực phòng ngự cũng không mạnh bằng hắn.
Tuy nhiên, lực phòng ngự cường đại đối với võ giả cao giai không có bao nhiêu tác dụng. Bởi vì công kích cường đại của võ giả có thể dễ dàng xé rách bất cứ thứ gì. Võ giả có thực lực càng cường đại thì lực công kích càng mạnh, chút phòng ngự này không tính là gì.
Còn có một điểm quái dị là Tiêu Lãng phát hiện bây giờ thân thể cần dưỡng khí rất ít, hít thở biến dài hơn, cách thật lâu mới hô hấp một lần nhưng không cảm giác nghẹt thở.
- Quy tức đại pháp?