Yêu Giả Vi Vương
Chương 289: Đồ ăn khai vị
Giờ phút này, Quân Thần Độc Cô Hành đúng là không ở trong Thanh Y thành, gã được Thanh Minh mang theo đi tới một ngọn núi lớn cách phương bắc đế đô mấy ngàn dặm. Quân Thần Độc Cô Hành, Thanh Minh đứng trên đỉnh núi. Ngọn núi này rất nổi tiếng, tên là Dực Thần sơn, trong phạm vi trăm dặm là cấm địa, bởi vì nơi này là phần mộ tổ tiên của đại gia tộc phương bắc, La gia. Tộc trưởng đời thứ nhất của La gia, La Dực cực kỳ tin tưởng vào mệnh cách phong thủy, trước khi chết dặn đệ tử La gia phải chôn gã ở đây. Sau đó liệt tổ liệt tông La gia đều chôn ở ngọn núi này. Chân núi là La Vân thành, đại thành phương bắc nơi La gia ở. Người bình thường không dám lên núi, cũng không lên được.
Bởi vì Dực Thần sơn vô cùng kỳ lạ, tứ phía là vách núi, không có đường đi lên. Muốn đi lên chỉ có thể từ đường hầm duy nhất trong sơn động bên ngoài La Vân thành đi lên đỉnh núi. Dực Thần sơn cao vạn thước, nếu không là cường giả Chiến Hoàng cảnh thì không bay lên nổi, đường hầm có cường giả đóng giữ, võ giả bình thường làm gì leo lên được?
Quân Thần Độc Cô Hành không nhìn phần mộ tổ tiên La gia sau lưng mình, lạnh nhạt nói:
- Bắt đầu đi.
Quân Thần Độc Cô Hành đứng bên vách núi nhìn La Vân thành nhỏ bé dưới chân.
Thanh Minh yên lặng rời đi, đến bên một tảng đá lớn, Huyền khí rót vào, đá sáng lên. Quái dị là tảng đá xuất hiện một cánh cửa đá, bên trong có một hang đá và... Truyền tống trận to lớn.
Truyền tống trận lấp lánh, ba tướng quân mặc trang phục Ngự Lâm Quân bước ra, đi tới sau lưng Quân Thần Độc Cô Hành, trong mắt tràn ngập sùng bái, kính nể.
Ba tướng quân mặc trang phục Ngự Lâm Quân quỳ một gối xuống, nói:
- Mạt tướng tham kiến nguyên soái đại nhân!
Quân Thần Độc Cô Hành không quay đầu lại, gió mạnh trên đỉnh núi thổi vạt áo trắng bay phần phật, làm gã nheo mắt lại.
Quân Thần Độc Cô Hành thản nhiên nói:
- Bên kia đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Tướng quân mới nãy lên tiếng gật đầu, nói:
- Một trăm hai mươi vạn đại quân đã tụ tập, chỉ chờ một tiếng ra lệnh của nguyên soái!
Quân Thần Độc Cô Hành nhíu chặt mày nhìn hướng bắc xa xôi, dường như thấy một đại quân từ phương bắc càn quét đến.
Quân Thần Độc Cô Hành lạnh nhạt nói:
- Một ngày sau Huyết Đế quân sẽ đến La Vân thành, La Dực nói phong thủy chỗ này không tệ? Vậy thì để năm mươi vạn đại quân này vĩnh viễn ở lại La Vân thành đi. Làm theo kế hoạch!
La Vân thành rất lớn, hơn nữa là nơi phải đi qua khi nam hạ. Chỉ cần đánh hạ La Vân thành là đế đô sẽ xuất hiện dưới gót sắt của Huyết Đế quân.
Giờ phút này, mấy trăm vạn dân chúng trong La Vân thành sớm chạy nhanh như điên, để lại mấy vạn La Vân quân, chuẩn bị thề sống chết thủ vệ La Vân thành.
Năm ươi vạn Huyết Đế quân như châu chấu từ phía bắc rít gào lao tới, trên đường không cướp bóc bắt giết mà dùng tốc độ nhanh nhất nam hạ, quân kỷ cực kỳ nghiêm minh, không hề giết một bình dân nào. Không hải Huyết Đế quân nhân từ mà bọn họ thật sự rất gấp.
Mấy chục vạn đại quân chỉ mang theo đồ ăn cho vài ngày, một đường chỉ vi công hãm thánh địa của Chiến Vương triều. Chỉ cần đánh hạ đế đô thì Chiến Vương triều tương đương bị diệt hơn một nửa. Cho nên Huyết Đế quân rất hưng phấn. Khi thấy mấy vạn La Vân quân trên La Vân thành chuẩn bị dùng thân xác ngăn cản bước chân nam hạ của họ thì thủ lĩnh Huyết Đế quân, tam đệ của Huyết Đế, Huyết Tinh không chút do dự ra lệnh toàn quân công thành, chém đầu mấy vạn La Vân quân rồi tiếp tục nam hạ chạy hướng đan dược.
La Vân quân dũng mãnh không sợ chết, cực kỳ điên cuồng. Huyết Đế quân lên gân, hú hét, điên cuồng tấn công. Bọn họ đều biết chỉ cần đánh sập tòa thành trì này thì trước mặt chính là đế đô giàu có nhất, bên trong có hàng đống kim ngân tài bảo, vô số cô nương, tiểu thư trắng trẻo mềm mại chờ bọn họ nhào nặn.
Đại chiến chỉ kéo dài hai canh giờ, La Vân quân bại lui. Máy vạn chọi năm chục vạn, cách biệt gấp mười lần, hơn nữa đối phương là đại quân tinh nhuệ nhất Huyết Vương triều, có quá nhiều võ giả Chiến Suất cảnh. Cho dù La Vân quân cố chống cũng không chịu nổi Huyền khí đao mang đầy trời.
Trên đầu tường thành đều là đầu người, xác không lành lặn. La Vân quân đẻ lại hơn một vạn người, số còn lại lùi vào trong La Vân thành, bắt đầu chiến đấu trên đường phố. Tuy biết rõ không ngăn được, cuối cùng sẽ chôn thân trong La Vân thành nhưng La Vân quân không có một người chạy tốn.
Bởi vì Quân Thần Độc Cô Hành ra tử lệnh, La Vân quân chính là đi chịu chết.
Năm mươi vạn đại quân hoàn toàn vào La Vân thành, giết chết hơn hai vạn La Vân quân còn lại. Truyền tống trận trên Dực Thần sơn liên tục lấp lánh, từng đội Ngự Lâm Quân, Trấn Tây quân và Trấn nam quân thậm chí có Man di, binh sĩ mặc y phục phản quân liên tục ùa ra khỏi truyền tống trận. Bọn họ chỉnh tề chạy nhanh vào đường hầm từ đỉnh núi xuống, tụ tập bên ngoài La Vân thành.
Năm vạn, mười vạn, năm mươi vạn, trăm vạn.
Tốc độ truyền tống trận rất nhanh, tốc độ những binh sĩ di chuyển cũng cực nhanh. Truyền tống một ngày một đêm đưa Ngự Lâm Quân trấn áp phản quân phái đông Chiến Vương triều, Trấn Tây quân và Trấn nam quân, bao gồm phản quân, Man di, hơn một trăm vạn người từ phương đông cách trăm vạn dặm đưa đến phương bắc. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Quân Thần Độc Cô Hành và hoàng đế Vân Phi Dương, Ẩn Đế hợp sức bày ra ván cờ lớn, tung ra lời nói dối chưa từng có, diễn mấy chục vở kịch, dùng sinh mạng mấy vạn người, bao gồm xác mấy vạn đệ tử Huyết Đế quân trong La Vân thành trước mắt, thành công dụ năm mươi vạn Huyết Đế quân vào thúng.
Đây là một tử cục, từ Huyết Đế quân bị tình báo giả, phán đoán sai lầm của nội gian che mắt bất chấp tất cả nam hạ đã định bọn họ có đến mà không có về.
Bởi vì La Vân thành bắt đầu nổi lửa, thế lửa cực kỳ lớn, rất nhanh lan tràn cả tòa La Vân thành. Thành thị lớn như vậy nhanh chóng bị lửa nhấn chìm, hiển nhiên đã sớm có dự mưu.
Phòng ở trong La Vân thành đều là vật dễ cahsy. Huyết Đế quân chạy vào trong La Vân thành, phát hiện La Vân quân không chống cự mà điên cuồng đốt lửa khắp nơi, ở trong lửa cháy cười nhạo bọn họ, mãi đến khi bản thân bị đốt chết.
Thủ lĩnh Huyết Đế quân, tam đệ của Huyết Đế, Huyết Tinh cảm thấy kỳ quặc, không để ý vô số binh sĩ bị khói sặc ngả nghiêng, gã rống to, điên cuồng hét ra lệnh Huyết Đế quân lập ra rời khỏi La Vân thành.
Vô số binh sĩ Huyết Đế quân không dám truy sát La Vân quân nữa, khủng hoảng chạy ra La Vân thành. Nhưng... Khi Huyết Đế quân nhảy lên đầu tường thành lại phát hiện bên ngoài La Vân thành rậm rạp quân đội, đưa mắt nhìn không thấy cuối.
Trong thành lửa tận trời, khói đen bao phủ không trung. Đế đô cách mấy ngàn dặm đều trông thấy mây đen, ánh lửa to lớn này.
Mấy vạn La Vân quân và năm mươi vạn Huyết Đế quân trong thành vĩnh viễn ở lại La Vân thành. Quân Thần Độc Cô Hành dùng sự thật thép nói cho thế nhân gã độc với kẻ địch, càng ác với người của mình hơ
Huyết Vương triều có thể biến ra năm mươi vạn đại quân đánh bất ngờ đế đô, Quân Thần Độc Cô Hành cũng có thể.
Hơn một trăm vạn quân đội, cộng với ba mươi vạn Ngự Lâm Quân cực kỳ tinh nhuệ đối chiến với mấy chục vạn Huyết Đế quân bị khói sặc gần chết, kết cục đã định.
Thế là Quân Thần Độc Cô Hành đứng trên Dực Thần sơn, lạnh lùng nhìn nửa canh giờ.
Quân Thần Độc Cô Hành nói với Thanh Minh đứng sau lưng mình:
- Đi, quay về Thanh Y thành. Năm mươi vạn Huyết Đế quân này chỉ là món khai vị, bữa tiệc lớn là ở Long Diệu thành!