Yêu Giả Vi Vương
Chương 1032: Chết!
- Kiếp sau? Ai biết dung mạo ngươi kiếp sau ra sao? Nếu như giống Phượng tỷ, không phải ta thiệt thòi lớn sao?
Tiêu Lãng âm thầm thì thào một tiếng. Nhân cơ hội chạy trốn sao? Có ba đại thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm như vậy, bọn họ có thể chạy được sao?
Có lẽ Hoàn Nhan Nhược Thủy có thể khống chế mấy người chịu chết, nhưng thái thượng trưởng lão uy tín lớn như vậy, sợ là người bên phái trung lập sẽ hoàn toàn ngã về phía Hoàn Nhan Lệ Sát chứ?
Bên ngoài không nói tới Thần Tổ sơ kỳ trung kỳ đến không xuể, ngay cả Thần Tổ hậu kỳ cũng có mấy chục người! Không biết cường giả Mai gia và Hiên Viên gia có thể chạy thoát được mấy người, nhưng Tiêu Lãng biết hắn và Độc Long tuyệt đối trốn không thoát.
Ngay thời điểm Tiêu Lãng chuẩn bị liều mạng chạy, bên tai hắn đột nhiên nghe được một truyền âm, một truyền âm khiến hắn rất bất ngờ:
- Chủ nhân, có lẽ ta có thể thử giải độc tố của Hoàn Nhan Tuyệt Sát một chút! khói độc của ta có thể dung hợp với những độc tố khác. Nếu như ta có thể dung hợp độc tố bên trong thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát, nói không chừng ta có thể cứu sống hắn!
Mắt Tiêu Lãng nhất thời sáng lên. Khói độc của Độc Long rất kỳ lạ, trước đây có thể dung hợp với độc tố của ong độc, còn có thể dung hợp với độc tố của dơi điên. Sau khi dung hợp, uy lực khói độc của hắn lại tăng lên mấy phần. Nói không chừng hắn có thể giải được?
Nếu như có thể chữa khỏi cho Hoàn Nhan Tuyệt Sát, tử cục hôm nay lập tức có thể phá. Hắn lập tức truyền âm cho Hoàn Nhan Nhược Thủy nói:
- Tạm thời đừng hành động, ta thử xem có thể cứu sống phụ thân ngươi hay không đã!
Sắc mặt Hoàn Nhan Nhược Thủy cứng đờ, nhìn nhau thậm chí có chút hồ nghi. Nếu như nói Tiêu Lãng chỉ muốn làm mèo mù vồ chết chuột, tùy tiện thử xem, nàng tuyệt đối sẽ không để Tiêu Lãng làm. Dù sao bất kỳ người con gái nào cũng không muốn phụ thân trước khi chết bị người loay hoay mấy lần.
- Ngươi có nắm chắc không?
Hoàn Nhan Nhược Thủy truyền âm lại, Tiêu Lãng gật đầu lia lịa. Độc Long trời sinh chất phác, chuyện không nắm chắc, chắc chắn sẽ không nói lung tung. Không nói chín phần mười, chắc hẳn ít nhất phải nắm chắc được năm phần mười.
- Được!
Hoàn Nhan Nhược Thủy khẽ gật đầu, bắt đầu truyền âm bảo người của các nàng không nên hành động.
Ánh mắt Tiêu Lãng đảo qua trên mặt Hoàn Nhan Lệ Sát, cuối cùng chuyển sang ba đại thái thượng trưởng lão, trầm giọng nói:
- Chư vị chú ý, chúng ta sắp giải độc!
Ánh mắt Hoàn Nhan Lệ Sát lộ vẻ trào phúng. Ba đại thái thượng trưởng lão cũng không thả lỏng cảnh giới, vẫn tập trung vào mười cường giả Thần Tổ hậu kỳ sau lưng Tiêu Lãng.
Vù!
Chữ tình từ trên người Tiêu Lãng lao ra. Đây là Tình Sát hắn đã biểu diễn cho trưởng lão Long Hổ xem. Đương nhiên hắn cố làm ra vẻ, còn thứ thực sự tác dụng chính là khói độc của Độc Long.
Xì xì!
Khói độc của Độc Long cũng lao ra, rất nhanh bao phủ lấy thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát ở trên giường. Chữ tình của Tiêu Lãng cũng xoay tròn bên cạnh Hoàn Nhan Tuyệt Sát. Đương nhiên... chữ tình không dám tới gần thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát, rất sợ ảnh hưởng tới hành động của Độc Long.
- Ừm?
Khói độc của Độc Long rất đặc biệt, lại thêm Tiêu Lãng giả thần giả quỷ, chữ tình tràn ngập vẻ thần thánh, ngược lại hấp dẫn lực chú ý của mọi người. Ba đại thái thượng trưởng lão có hai người vẫn không nhúc nhích, một người đưa thần thức kiểm tra Hoàn Nhan Tuyệt Sát.
Cùng lúc đó hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, còn có Hoàn Nhan Lệ Sát và các cường giả cũng đưa thần thức tới dò xét, kiểm tra. Nhất thời tất cả đều kinh ngạc!
Bởi vì độc tố của Độc Long thẩm thấu qua cánh tay Hoàn Nhan Tuyệt Sát nhanh chóng đi vào trong, lấy tốc độ khủng khiếp bắt đầu dung hợp độc tố bên trong thân thể của hắn. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy, độc tố trong một cánh tay của hắn lại hoàn toàn biến mất...
Thiên tôn Mộc Long đã từng tới chữa trị cho Hoàn Nhan Tuyệt Sát, cũng từng loại trừ độc tố bên trong thân thể hắn, cuối cùng không nắm chắc có thể giải trừ được độc tố trong linh hồn mới ngừng trị liệu. Tốc độ Thiên tôn Mộc Long hấp thu độc tố cũng nhanh, nhưng không tùy ý và hung tàn như Độc Long.
Thật ra Tiêu Lãng biết nguyên nhân, trong lòng mơ hồ trở nên kích động. Người khác là giải trừ độc tố, nghĩ tất cả biện pháp ép độc tố bên trong ra ngoài. Độc Long lại hoàn toàn khác. Hắn đang hút độc tố bên trong. Những độc tố kia đối với Độc Long mà nói như là món ăn ngon miệng, dung hợp vào trong khói độc của hắn còn có thể khiến thực lực hắn tăng mạnh. Đương nhiên hắn sẽ không buông tha cho bất kỳ một độc tố nào...
- Chủ nhân, độc tố này quá dồi dào! Chắc hẳn dung hợp những độc tố này xong, thực lực của ta có thể tăng lên tới Thần Quân cảnh!
Giọng nói Độc Long mừng như điên truyền âm đến. Tiêu Lãng càng khẩn trương và hưng phấn hơn. Hắn và Hoàn Nhan Nhược Thủy bận tới bận lui, tính toán nhiều lần, cuối cùng Độc Long vừa xuất mã tất cả các vấn đề đều được giải quyết.
Độc Long khống chế khói độc của mình di chuyển khắp trong thân thể Hoàn Nhan Tuyệt Sát, cánh tay, ngực, bụng dưới, hai chân. Chỉ trong thời gian nửa nén hương, độc tố bên trong thân thể của Hoàn Nhan Tuyệt Sát đã bị hấp thu, chỉ còn lại duy nhất độc tố trong đầu và trong linh hồn.
Lực chú ý của ba đại thái thượng trưởng lão hoàn toàn bị thu hút. Ban đầu bọn họ đều cho rằng đám người Tiêu Lãng là người ngoài do Hoàn Nhan Nhược Thủy mời tới giúp đỡ. Nhưng giờ phút này xem ra đúng là có thể cứu sống Hoàn Nhan Tuyệt Sát? Chỉ cần có thể cứu sống hắn, đám người Tiêu Lãng chính là công thần của Hoàn Nhan gia, tất nhiên cũng sẽ không nhằm vào bọn họ.
- Độc Long, cẩn thận một chút. Bằng không giảm tốc độ hấp thu độc tố xuống!
Sắc mặt Tiêu Lãng ngưng trọng, truyền âm căn dặn một hồi. Giờ phút này thần thức của mọi người đều tập trung vào trong đầu Hoàn Nhan Tuyệt Sát, chờ đợi kỳ tích phát sinh. Thậm chí thân thể hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy cũng khẽ run lên.
Trên khuôn mặt Độc Long xuất hiện vẻ ngưng trọng. Hắn khống chế khói độc chậm rãi thẩm thấu lên trên đầu Hoàn Nhan Tuyệt Sát. Đầu tiên là hấp thu độc tố trong đầu, cuối cùng mới chậm rãi khống chế một chút khói độc thẩm thấu vào trong linh hồn Hoàng Nhan Tuyệt Sát.
Tất cả mọi người ở đó, yên lặng một cách chết chóc. Mọi người không dám thở mạnh, rất sợ quấy nhiễu Độc Long vận công. Sợ là giờ phút này bất kỳ người nào dám cả gan có một chút hành động mờ ám nào, ba đại thái thượng trưởng lão sẽ lập tức đánh chết?
Xì xì!
Khói độc thẩm thấu vào trong đầu, linh hồn Hoàn Nhan Tuyệt Sát từng chút một. Khói độc bắt đầu dung hợp độc tố bên trong. Khi khói độc dung hợp chút độc tố đầu tiên, mắt mọi người đều sáng lên. Giờ phút này, răng Hoàn Nhan Nhược Thủy đã cắn rách môi.
Thành công!
Chỉ cần có thể dung hợp một chút, nghĩa là có thể dung hợp độc tố còn lại. Chỉ chờ toàn bộ độc tố dung hợp thành công, Độc Long khống chế khói độc lui ra ngoài, Hoàn Nhan Tuyệt Sát có thể sống!
Thời điểm mọi người không nhịn được, trong lòng thấy vui mừng, người của Hoàn Nhan Lệ Sát lại không nhịn được cảm thấy mất mát, đột nhiên lại xảy ra biến đổi khác thường.
Độc tố trong linh hồn Hoàn Nhan Tuyệt Sát bắt đầu dao động, tất cả điên cuồng đi khắp linh hồn hắn, hiển nhiên không muốn bị khói độc của Độc Long dung hợp! Độc tố này dường như có sinh mạng vậy, đang trong thời khắc cuối cùng bị dung hợp thời, nó bắt đầu tạo phản.
Tạo phản là việc nhỏ!
Vấn đề chỗ tạo phản lại là trong linh hồn Hoàn Nhan Tuyệt Sát. Linh hồn này là nơi quan trọng nhất của con người. Nếu xảy ra vấn đề chính là hồn phi phách tán a!
Đầu tiên, Độc Long vừa rút khói độc ra ngoài, Hoàn Nhan Tuyệt Sát lại đột nhiên mở mắt, phát ra một tiếng gào thét đầy đau khổ:
- A!!
- Phụ thân! Gia chủ! Tuyệt Sát!
Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy liền biến sắc. Những người còn lại cũng khẩn trương kêu một tiếng. Trong mắt bốn người Hoàn Nhan Lệ Sát chợt lóe lên vẻ vui mừng sau đó biến mất.
Hoàn Nhan Tuyệt Sát đau khổ kêu to một tiếng, lại nhắm mắt ngất đi. Chỉ có điều khí tức trên người lại yếu hơn, gần như không thấy được, chỉ lát nữa là sẽ chết.
- Chủ nhân, ta thất bại. Ta không có cách nào cứu sống hắn.
Độc Long bất đắc dĩ truyền âm tới. Trong lòng Tiêu Lãng khẽ thở dài. Xem ra vẫn không có cách nào nghịch chuyển!
- Hừ! Các ngươi không chỉ không cứu sống được đại ca của ta, còn khiến hắn thống khổ, nhanh chết hơn. Ta giết các ngươi!
Thần sắc Hoàn Nhan Lệ Sát lạnh lẽo. Cơ hội như vậyhắn đương nhiên phải nắm lấy. Thân thể hắn bắn mạnh lên. Cùng lúc đó ba thủ hạ của hắn cũng phóng về hướng đám người Tiêu Lãng. Mà ánh mắt của ba thái thượng trưởng lão cũng tập trung vào mười người phía sau Tiêu Lãng. Hiển nhiên nếu mười người kia dám động, bọn họ dám giết người.
- Chết!
Tiêu Lãng nghe thấy một tiếng quát lớn, liền quay đầu lại. Nhưng hắn nhìn thấy một bàn tay đánh về phía mặt mình, khí tức khủng bố kia khiến hắn hoàn toàn không còn ý định chống đỡ. Bởi vì... hắn căn bản chống đỡ không nổi!