Yêu Giả Vi Vương
Chương 1006: Dơi điên
Hai người chạy ra khỏi chiến xa, đã thấy phía trước rất náo nhiệt. Giờ phút này là chạng vạng, sắc trời có chút u ám. Nhiệt độ cũng giảm mạnh. Ánh mắt của hai người Tiêu Lãng tập trung vào một cánh rừng rậm bên cạnh. Quả nhiên bọn họ có thể nhìn thấy rất nhiều đôi mắt xanh lét.
- Kết trận. Tất cả tạp dịch đưa phong hồ t vào bên trong chiến xa. Hộ vệ vây xung quanh đội buôn, chờ lệnh!
Hai thống lĩnh đã sớm bay lên trong không trung chỉ huy. Đám tạp dịch vội vàng đưa phong hồ vào chiến xa, để tránh khỏi bị ngộ sát. Đương nhiên đám tạp dịch cũng trốn vào bên trong chiến xa. Bọn họ chỉ có chút thực lực như vậy, nếu đi ra chống lại hoang thú chính là chịu chết.
Hai người Tiêu Lãng đi theo đội quân đứng ở xung quanh đội buôn. Năng lượng vờn quanh thân thể, ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào đám hoang thú ở trong rừng cây phía trước.
Hoang thú ở Thần Vực và hoang thú ở Thiên Châu là hai thái cực. Hoang thú ở nơi này thể tích không lớn, nhưng lực công kích lại hung tàn hơn, còn có nhiều thần thông quỷ dị. Ví dụ như ong độc lần trước có thể bắn ra gai độc. Những gai độc này có thể đâm xuyên qua vòng bảo hộ và chiến giáp của võ giả. Nếu như là hung thú, sợ là đứng cho cho một võ giả Đại Thần đập nó cũng không chết?
Rất nhanh, tư liệu về hoang thú được đưa ra. Một tiểu đội trưởng nói cho mọi người nghe về đặc điểm của loại hoang thú này.
Đây là một loại quái thú còn gọi là dơi điên, vốn thích công kích vào buổi tối, lần này không biết chúng phát điên cái gì. Đơi điên có một loại thần thông rất quỷ dị tương tự với thuấn di, đến giống như vô ảnh. Thủ đoạn công kích chủ yếu dựa vào nọc trong bốn cái răng nanh. Nọc răng có cách làm khác hản so với độc gai của ong độc nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, có thể xé rách vòng bảo hộ của võ giả. Một khi bị nó cắn trúng thân thể, võ giả Đại Thần chắc chắn phải chết.
Dơi điên vẫn chưa đến tấn công, nhưng sắc mặt bốn trăm, năm trăm võ giả đều ngưng trọng. Bởi vì ánh mắt màu xanh trong rừng cây càng ngày càng nhiều. Nhìn thoáng qua ít nhất có tới mấy ngàn con.
- Tổ một, tổ hai theo ta xuất chiến. Tổ ba ở lại canh phòng!
Hai thống lĩnh Thần Quân liếc mắt nhìn nhau, thấy không thể tiếp tục chờ đợi được nữa. Bằng không dơi điên càng ngày càng nhiều, đợi lát nữa sẽ càng phiền toái hơn. Hai người hiểu rất rõ nếu như không đẩy lùi được đám dơi điên này, đội buôn trốn không thoát. Tốc độ dơi điên còn nhanh hơn phong hồ một chút.
Tiêu Lãng và Độc Long được phân vào tổ một. Hai người không do dự đi theo đại quân chạy vào trong rừng cây. Mọi người phóng thích vòng bảo hộ bên ngoài bên ngoài cơ thể. Tiêu Lãng cũng thả ra chiến giáp thủy tinh. Chiến giáp màu vàng nhạt còn có gợn nước khiến mọi người chú ý. Chỉ có điều hộ vệ bên cạnh vừa nhìn thấy Tiêu Lãng là một Bán Thần đỉnh phong, liền lộ vẻ trào phúng.
- Công kích năng lượng! Phóng thích thần thông công kích xa của mỗi người.
Võ giả Thần Quân hạ lệnh, trước tiên liền đánh ra một sóng nước màu ánh kim. Sóng nước đi qua chỗ nào không gian ở đó liền chấn động. Sóng nước còn chưa tới gần khu rừng, những cây cổ thụ phía dưới đã nổ tung. Đá nổ nát. Những con dơi điên ẩn nấp ở trong núi cây kinh sợ bay ra từng đàn.
Ầm ầm ầm!
Công kích năng lượng của Thần Quân này rất mãnh liệt. Từng cơn sóng liên tiếp dâng lên, khiến đất đá của nửa dãy núi đều nổ tung bắn lên trên không trung. Võ giả còn lại công kích hơi yếu chút nữa. Chỉ có điều bọn họ công kích cùng một lúc, uy lực vẫn khá mạnh. Cánh rừng phía trước vốn vô cùng rộng lớn, giờ phút này hai phần ba diện tích đều bị cuốn lên.
- Xì xì!
Vô số dơi điên phóng lên trời, thân thể lóe lên biến mất ở trong không trung. Cũng có mấy trăm con dơi điên không kịp trốn thoát bị công kích năng lượng cuốn vào, hóa thành thịt nát.
- Mọi người cẩn thận. Ba đến năm người chiến đấu cùng nhau. Không được công kích từ xa!
Thống lĩnh Thần Quân hét lớn một tiếng. Thân thể hắn giống như cuồng long trên cửu thiên bay lên không trung. Nơi hắn đứng lúc trước đã có mấy chục con dơi điên từ trong hư không lóe lên. Cái răng nanh sắc bén kia mang theo hắc quang, khiến người ta kinh hồn bạt vía.
- Độc Long, phóng thích khói độc!
Hộ vệ xung quanh lập tức tản ra, sợ bị quần công. Tiêu Lãng lại hoàn toàn không để ý tới. Sau khi hắn căn dặn Độc Long một tiếng, linh hồn xuất khiếu, bắt đầu cảm ứng sóng chấn động trong không gian xung quanh.
Trên người Độc Long lập tức có khói đen tràn ngập, bao phủ mấy chục mét xung quanh hai người. Tiêu Lãng cẩn thận cảm ứng sóng chấn động trong không gian. Tay phải của hắn đã phóng thích Liệt Thần Thủ, hồ quang chớp hiện. Hắn không cần vận dụng Huyễn Ảnh Chưởng, nhanh như tia chớp chộp về phía không gian bên trái.
- Xì xì!
Một con dơi điên cao hơn một mét vừa xuất hiện, lập tức bị Tiêu Lãng một trảo vồ nát đầu. Tiêu Lãng âm thầm cảm thấy thoải mái hơn.
Quả nhiên loài dơi điên này giống như lời tiểu đội trưởng kia nói, thần thông quỷ mị, trong hàm răng có kịch độc, nhưng phòng ngự tương đối kém...
- Chủ nhân, ta cũng có thể dung hợp với độc tố của loài dơi điên này!
Một tiếng kêu kinh ngạc vui mừng vang lên. Linh hồn Tiêu Lãng chấn động, lập tức bay về phía trước. Bên kia xuất hiện rất nhiều dơi điên. Chúng đang truy sát một đám võ giả.
Hình dạng của loài dơi điên này rất xấu xí, gần như không nhìn thấy mắt. Cái miệng của chúng rất lớn, răng nanh chớp hiện hắc quang, mùi hôi xông lên thật sự rất dọa người. Toàn thân chúng đều là lông đen, cũng có một mùi tanh hôi.
Thân thể chúng không ngừng chớp hiện, công kích không thành công lập tức lóe lên rời đi. Nhưng một giây sau lại từ hướng còn lại lao ra, hơn nữa hàm răng có thể phá tan vòng bảo hộ, khó lòng phòng bị.
- A!
Không ngừng có võ giả bị giết chết. Chỉ có điều bọn họ đều là võ giả thực lực yếu. Độc tố của Độc Long rất mạnh. Thỉnh thoảng có dơi điên lóe lên tới gần, muốn đánh lén Tiêu Lãng và Độc Long. Chỉ có điều thoáng cái chúng đã bị độc tố ăn mòn, kinh sợ muốn chạy trốn lại bị Tiêu Lãng giết chết.
Hai người phối hợp đúng là không chê vào đâu được. Bản thân Tiêu Lãng có chiến giáp thủy tinh phòng ngự đặc biệt cường hãn. Quan trọng nhất là hắn có trạng thái linh hồn xuất khiếu, một khi có dơi điên lóe lên, Tiêu Lãng lập tức có thể từ trong sóng chấn động không gian sớm phán đoán ra được, trực tiếp giết chết.
Thế như chẻ tre!
Tuy rằng Độc Long ăn mòn nọc độc bản nguyên của dơi điên, nhưng không ăn mòn thi thể. Chỉ cần có dơi điên tiến vào trong phạm vi của khói độc lập tức chết đi thi thể rơi xuống. Cứ như thế không lâu sau hai người đã phối hợp giết chết gần trăm con dơi điên.
- Độc Long tốt lắm! Gia tăng lực tấn công! Chờ lát nữa ta sẽ trọng thưởng.
Một thống lĩnh ở phía trên bận chiến đấu không chú ý, nhưng một thống lĩnh Thần Quân phía dưới đã sớm phát hiện, lập tức rống lớn.
Trong khói độc của Độc Long chỉ có một màu tối đen, căn bản không biết là ai giết. Tên thống lĩnh kia tự nhiên cho rằng Độc Long với thực lực Đại Thần hậu kỳ giết chết.
Đám hộ vệ bị giết chết mấy chục người, nhưng đã ổn định trận hình, rất nhanh mấy người tập trung lại cùng một chỗ, phối hợp lẫn nhau phòng thủ công kích. Tuy rằng tốc độ giết chết dơi điên rất chậm, nhưng số lượng người tử thương không lớn.
- Độc Long mở rộng phạm vi! khói độc
Tiêu Lãng phát hiện, có khói độc hắn căn bản không cần phòng thủ nữa. Cho dù mười mấy con quái vật xông vào trong khói độc cũng không đáng sợ chút nào. Sau khi giết lung tung một hồi, hắn truyền âm nói một câu. Khói độc của Độc Long liền lan ra xa. Liệt Thần Thủ không gì không xuyên thủng. Phàm là dơi điên nào bị đánh trúng đều chết trong khoảnh khắc. Những con bị Độc Long dung hợp nọc độc bản nguyên sau khi rơi xuống cũng chết.
Bộp bộp.
Từng thi thể dơi điên từ trong làn khói độc rơi xuống như mưa. Rất nhanh tình hình phía bên Tiêu Lãng và Độc Long đã thu hút sự chú ý của mọi người. Mấy người còn muốn trà trộn vào trong khói độc phối hợp công kích. Nhưng bọn họ liền nhận được truyền âm của Độc Long:
- Không muốn chết thì đừng tới gần. Khói độc này ngay cả Đại Thần đỉnh phong cũng có thể độc chết!
Thật ra Độc Long có thể khống chế độc tố. Ví dụ như Tiêu Lãng ở bên trong hoàn toàn không có chuyện gì. Chỉ có điều hắn không muốn để cho người kiếm tiện nghi mà thôi.
Dơi điên tiến vào trong khói độc, không chỉ tốc độ giảm bớt, còn có thể ảnh hưởng tới thần thông lóe lên. Bằng không Tiêu Lãng cũng không giết chết nhanh như vậy!