Yêu Em Trọn Kiếp Này - Cửu Hy
Chương 72: "Yêu Hồ Lệ"
Hôm nay Tuệ Nghiên gia nhập đoàn phim, không hiểu sao từ sớm trong người đã có cảm giác kì lạ, dường như là bất an. Hải Niệm phụ trách lái xe đưa cô đi, người quản lí sẽ đến sau.
Quản lí của Tuệ Nghiên là một cô gái trẻ lớn hơn cô vài tuổi, có kinh nghiệm và được Dương Kha đánh giá cao. Tên cô ấy là Thúy Diễm.
Khi đến đoàn phim, rốt cuộc Tuệ Nghiên cũng hiểu cảm giác bất an trong mình từ đâu mà có. Đoàn phim [Yêu Hồ Lệ] này quy tụ nhiều nhân vật có quen biết với cô. Đầu tiên là người đóng vai nam chính – Vũ Hà Uy, cũng là ảnh đế hiện tại. Tiếp theo là sự góp mặt của bảo bối Ngụy gia Ngụy Lan Chi, người vừa về nước cách đây vài tháng. Sau cùng có lẽ là người cô muốn tránh mặt nhất, Minh Triệt.
Bộ phim lần này nhận được bốn nguồn đầu tư lớn, trong đó Dương thị chiếm phần lớn nhất. Còn lại là Ngụy thị và Hứa thị. Không sai, chỉ trong ba năm ngắn ngủi với vài biến cố nho nhỏ, Minh Triệt đã trở về nhà họ Hứa, đạp lên đầu biết bao nhiêu người để giành lấy vị trí Hứa tổng. Trong cuộc tranh đoạt này, hai đứa con của mẹ kế anh ta đã nhận kết cục thê thảm. Đứa con gái của bà ta bị người ta phát tán clip nóng, vì không muốn làm mất mặt mũi nên bị đuổi ra khỏi nhà. Sau đấy nghe nói cô ta thiếu nợ giang hồ, không trả được nên bị ném vào trong một quán bar nào đấy làm gái gọi.
Đứa con trai cũng không tốt hơn là bao, nó ăn chơi trác táng bị người ta kiện cáo, nhờ cái chữ Hứa trong tên mà mấy lần thoát tội. Sau này có người âm thầm giở trò, dàn dừng một vụ tai nạn giao thông khiến nó thành phế nhân suốt quãng đời còn lại.
Cũng vì chuyện này mà gia đình bốn người lão nhị bất hòa, cãi nhau suốt ngày. Lão nhị từng mong con trai có thể giành được chút vinh quang, phút chốc đã đổ sông đổ bể. Lão ta lao đầu vào cờ bạc rượu chè, tin rằng không sớm thì muộn rồi cũng sẽ đi theo ông Hứa.
Người vợ cũng chẳng khá hơn, người ta mắng con gái mụ giống mụ, hẳn mụ cũng chẳng phải loại đứng đắn gì. Mà đúng thế thật, mụ có phải loại con gái thủy chung son sắt gì đâu, sau lưng chồng con cũng léng phéng tằng tịu với biết bao nhiêu trai trẻ. Chuyện này bị bại lộ, một sấp ảnh mụ cùng đám trai bao vào phòng khách sạn được in ra, vừa dán vừa rải trước cửa biệt thự Hứa gia, trở thành trò cười cho cả thiên hạ. Mụ bị đuổi khỏi nhà, bị lão nhị cho người đánh chết.
Từ sau khi Hứa lão phu nhân qua đời thì Hứa tổng như rắn mất đầu, chẳng còn người ở phía sau chỉ điểm nữa. Hứa Minh Triệt trở lại, bằng một cách nào đó đã bắt Hứa tổng thoái vị, nhường lại vị trí tổng giám đốc vốn dành cho Thiệu Huy cho hắn. Hắn cũng không bạc đãi Thiệu Huy, để cậu ta làm phó tổng giám đốc.
Sự trở lại của Minh Triệt như một nước cờ hoàn hảo, nhưng lại để sót một chỗ. Chính là đứa cháu ngoại nhà họ Hứa, con trai của Hứa nhị tiểu thư. Mẹ nó từ lâu đã chẳng rõ tung tích, nghe đâu là chết rồi. Sau khi nó thấy hàng loạt người xảy ra chuyện thì sinh lòng sợ hãi, chạy trốn mất tăm. Đó chỉ là một con chuột nhắt nên Minh Triệt chẳng để ý tới.
Nhà họ Tiêu sau đấy được Hứa thị đặc biệt giúp đỡ, nhanh chóng trở thành một thế gia khó đụng. Tiêu tổng không phải loại người quá tàn nhẫn, người ta không sợ ông nhưng lại sợ thế lực đằng sau họ Tiêu. Hứa Minh Triệt là một con quái vật đáng sợ không có tình người.
“Rắc rối nhỉ?” Hải Niệm hỏi khẽ. Mấy mối quan hệ xung quanh Tuệ Nghiên đã được Dương Lâm tóm tắt sơ lược cho cô ấy nghe, Hải Niệm có thể dễ dàng nhận ra Thụy Nhiễm và Lan Chi, còn có hai người đàn ông bên kia.
“Không sao đâu, tôi không sợ họ.” Tuệ Nghiên rất tự nhiên bước lên chào hỏi đạo diễn.
Nhưng cô không thể ngờ tới, người đáng sợ nhất trong đoàn phim không phải là Minh Triệt, mà lại là một người khác. Một chiếc siêu xe dừng lại, bóng người phụ nữ bước xuống.
Mái tóc nâu xoăn dài uốn lượn, đôi mắt to vô tội, bộ váy màu trắng nhạt cùng đôi chân dài tít tắp. Cô gái chớp mắt làm không biết bao nhiêu người trong đoàn phim xiêu lòng.
“Xin chào mọi người, xin lỗi tôi tới trễ.” Nhã Tịnh e dè đi lại, chớp chớp mắt. “Tôi là Nhã Tịnh, vừa về nước không lâu…”
Tuệ Nghiên nhướng mày. Với danh tiếng của Nhã Tịnh thì không đủ để mua chiếc siêu xe kia đâu, người lái nó hẳn là kim chủ của cô ta rồi.
Cửa xe mở ra, người đàn ông bước xuống. Ngũ quan như tạc tượng, mái tóc đen cùng đôi mắt màu xanh da trời đậm chất người ngoại quốc, dáng người cao ráo cùng bộ vest lịch lãm. Có vẻ như anh ta là con lai. Nói thật, nếu đem ra so sánh thì anh ta chẳng kém cạnh Minh Triệt và Phiến Luân là bao. Hai người bọn họ đi chung với nhau, nhìn cứ như một đôi tiên đồng ngọc nữ, có nét gì đó rất đỗi hòa hợp.
“Tôi là Tuấn Triết, chủ đầu tư còn lại.” Anh ta lịch sự giới thiệu.
Xem ra số Nhã Tịnh thật sự rất may mắn, có lẽ bởi vì quen biết với nhà đầu tư nên cô ta mới được tham gia bộ phim này. Hoặc là… bởi vì cô ta muốn tham gia nên người ta mới bỏ vốn đầu tư.
Thôi, dù gì cũng là hạnh phúc của người ta, cô để tâm làm gì. Chỉ cần cô ta không đụng chạm tới cô, cô chắc chắn sẽ không làm khó dễ cô ta. Hai người cứ coi nhau như hai người lạ cũng được.
Bộ phim lần này Tuệ Nghiên đóng nữ chính, là một con hồ yêu có dung mạo tuyệt mĩ. Hồ yêu này vốn là công chúa của tộc cửu vĩ thiên hồ, là sự hiện diện tôn quý mà bao người với chẳng tới. Nhưng sau một đêm, một trong những nam sủng của nữ quân làm phản, cấu kết với ma tộc và hoàng hậu của thiên giới tàn sát sinh linh, giết vua đoạt ngôi. Công chúa là người thừa kế, vốn định phải chết, nào ngờ may mắn được nam chính cứu giúp.
Nam chính mà Vũ Hà Uy diễn là một thượng thần cao lãnh, có mối thâm thù với thiên hậu. Thượng thần nuôi hồ ly như một thú sủng, đồng thời cũng là giúp nàng báo thù. Kẻ thù của kẻ thù là bạn, hắn tin điều đó.
Vai diễn của Ngụy Lan Chi là một công chúa khác của hồ tộc. Sau khi tên nam sủng kia làm phản, lên làm hồ đế đã lấy em gái của thiên hậu, sinh ra một công chúa. Nhưng nàng ta lại không mang trong mình dòng máu cao quý của Thần hồ bạch vĩ, không thể kế thừa toàn bộ sức mạnh của hồ tộc.
Thiên hậu từng là một con hồ yêu, cũng từng là thanh mai trúc mã, là nữ nhân của nam chính. Nhưng bà ta ham mê quyền quý, vứt bỏ nghĩa tình để kết duyên cùng thiên đế, sinh ra công chúa Nhã Tịnh. Công chúa cũng đem lòng yêu thượng thần, luẩn quẩng trở thành một mối nghiệt duyên yêu hận đan xen.