Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
Chương 70
机车 hán việt là CƠ XA, nữ chính chuyển chữ XA thành chữ GIÁP)
(Cơ linh nghĩa là thông minh, lanh lợi.)
Tuy chỉ dùng 2 điểm cống hiến nhưng biết đâu có thể lật ngược tình thế!
"Được rồi Hân Di, thả lỏng miệng ra nào, cứ thuận theo tự nhiên đừng phản kháng."
Văn Vũ buông tay ra cùng lúc Từ Hân Di cũng nhịn đến cực hạn, nghe thấy giọng nói của cô bỗng sinh ra một cỗ tin tưởng và cảm động.
Trong khoảnh khắc ý chí buông lỏng, Từ Hân Di không kiềm chế được thốt lên: "A Vũ, trong đầu tôi hiện lên thông báo không gian được nâng cấp, nói là khu vực mới mở khóa gọi là nhà máy cơ giáp, bởi vì cô rất cơ linh*(thông minh), cô có hiểu ý nghĩa của điều này không?"
Văn Vũ nghiêm túc gật đầu, "Tôi hiểu, bởi vì tôi rất thông minh, cho nên tôi biết cách điều khiển những cỗ máy này, có chúng, chúng ta có thể chống lại động thực vật biến dị tốt hơn, cho dù zombie đến cũng không cần phải lo lắng nữa."
Từ Hân Di vẻ mặt bội phục, "Là Hỏa Linh, cô không những biết phủ xanh, còn hiểu biết về cơ giáp, thật sự rất lợi hại!"
Văn Vũ bị khen đến ngượng ngùng.
Cũng... được thôi, cô chỉ làm những gì mà mỗi kẻ gian lận đều sẽ làm mà thôi.
Vượt qua đoạn cốt truyện này một cách trơn tru, cô lại bắt đầu lo lắng, lát nữa phải giải thích với Từ Hân Di về sự bất thường vừa rồi như thế nào?
Không ngờ lần này, Từ Hân Di lại chủ động lên tiếng.
"Vừa rồi tôi chắc là bị người ta điều khiển ý thức từ xa, cảm xúc mà đối phương truyền đạt cho tôi rất khó chịu, giống như là muốn ép tôi nói ra những lời không hay, Tưởng Chi Điền cũng từng gặp phải tình huống tương tự, may mà có cô."
Trong lòng cô cơ bản đã chắc chắn là tên dị năng hệ tinh thần độc ác kiếp trước đã thức tỉnh trước thời hạn.
Tưởng Chi Điền có hùng tâm tráng chí, người kia thì tham vọng ngập trời, hai người một khi đối đầu trước thời hạn, những người bên cạnh khó tránh khỏi bị liên lụy, nhất là cô, người mang trong mình bí mật về không gian.
Văn Vũ: "..."
Dù sao đã xác định không thể nói thật, vậy thì cứ để hiểu lầm đẹp đẽ này tiếp tục đi.
Văn Vũ: "Ừm, cô không sao là tốt rồi."
Từ Hân Di: "Có A Vũ bảo vệ tôi, tôi biết mình nhất định sẽ không sao."
Hai cô gái xinh đẹp nhìn nhau cười, tay trong tay chạy vào nhà máy cơ giáp đang ầm ầm tiếng máy móc, nhìn những cỗ máy cơ giáp được sản xuất tự động với đủ loại kiểu dáng, hai người vui vẻ vỗ tay ăn mừng.
Hệ thống lẩm bẩm, "Hai người các cô thì không sao nhưng tác giả có sao, cô ấy đã gầm rú sửa chữa chương sau suốt đêm rồi..."
『Chương này đã bị khóa, không thể xem.』
Văn Vũ trở lại phòng, giao diện bài viết hiển thị như vậy.
Mặc dù không biết nửa chương còn lại sẽ bị sửa thành cái dạng gì, nhưng trước đó, những ngày mạt thế vẫn phải tiếp tục.
Trời vừa sáng, Văn Vũ liền hớn hở đeo lên cánh tay một chuỗi vòng tay đủ kích cỡ, màu sắc khác nhau, cô gọi Ứng Chuẩn, Du Tâm Chiếu và Ôn Tư Duệ cùng nhau đến phòng chỉ huy mở cuộc họp khẩn cấp.
Cô long trọng giới thiệu với mọi người sản vật mới của không gian tùy thân --- vòng tay cơ giáp di động.
"Tôi đã thử rồi, những cỗ máy này được chia thành loại hình chiến đấu và loại hình sinh hoạt, loại hình chiến đấu được chia thành loại nhẹ, loại trung bình và loại nặng, cần kiểm tra năng lực cảm nhận, loại hình sinh hoạt không có định mức, ai cũng có thể dùng."
Vừa nói, cô vừa đưa tay ấn nút an toàn trên chiếc vòng tay màu trắng, trong nháy mắt, cơ thể đã được bao bọc bởi một cỗ máy cơ giáp màu trắng loại nhẹ.
Do cơ thể cô bỗng nhiên to lớn chiếm hết cả căn phòng, Ứng Chuẩn và những người khác đều bị dồn vào góc.
"Xin lỗi xin lỗi, phán đoán sai lầm, lúc trước tôi thử trong không gian tùy thân, lúc đó không phát hiện ra nó lớn như vậy, cơ giáp loại nhẹ có cánh, có thể dùng để đối phó với dã thú biết bay, tôi sẽ không trình diễn nữa."
Văn Vũ ấn nút an toàn một lần nữa, cơ giáp lập tức thu nhỏ lại vào trong vòng tay.
Ôn Tư Duệ là người đầu tiên kích động đẩy xe lăn tiến lên nắm lấy cánh tay Văn Vũ quan sát kỹ lưỡng những chiếc vòng tay này, "Chúng tôi những năm qua vẫn luôn nghiên cứu cơ giáp, vốn đã có bước đột phá không nhỏ, đáng tiếc mạt thế đột nhiên ập đến, tất cả đều bị hủy hoại trong chốc lát, không ngờ hôm nay lại có thể khởi động lại nghiên cứu này!"
Ngay cả tinh cầu Beta còn đang trong giai đoạn chỉ có tàu vũ trụ, đang dốc hết sức lực nghiên cứu cơ giáp, không ngờ tinh cầu Alpha lại may mắn trong họa phúc, có cơ hội "đi đường tắt"!
Du Tâm Chiếu sau đó tiến lên đánh giá, "Cái này lợi hại rồi, không những có thể bù đắp khuyết điểm về chiều cao của tôi, mà nếu thao tác tốt, nói không chừng còn có thể đối kháng với dị năng giả."
(Cơ linh nghĩa là thông minh, lanh lợi.)
Tuy chỉ dùng 2 điểm cống hiến nhưng biết đâu có thể lật ngược tình thế!
"Được rồi Hân Di, thả lỏng miệng ra nào, cứ thuận theo tự nhiên đừng phản kháng."
Văn Vũ buông tay ra cùng lúc Từ Hân Di cũng nhịn đến cực hạn, nghe thấy giọng nói của cô bỗng sinh ra một cỗ tin tưởng và cảm động.
Trong khoảnh khắc ý chí buông lỏng, Từ Hân Di không kiềm chế được thốt lên: "A Vũ, trong đầu tôi hiện lên thông báo không gian được nâng cấp, nói là khu vực mới mở khóa gọi là nhà máy cơ giáp, bởi vì cô rất cơ linh*(thông minh), cô có hiểu ý nghĩa của điều này không?"
Văn Vũ nghiêm túc gật đầu, "Tôi hiểu, bởi vì tôi rất thông minh, cho nên tôi biết cách điều khiển những cỗ máy này, có chúng, chúng ta có thể chống lại động thực vật biến dị tốt hơn, cho dù zombie đến cũng không cần phải lo lắng nữa."
Từ Hân Di vẻ mặt bội phục, "Là Hỏa Linh, cô không những biết phủ xanh, còn hiểu biết về cơ giáp, thật sự rất lợi hại!"
Văn Vũ bị khen đến ngượng ngùng.
Cũng... được thôi, cô chỉ làm những gì mà mỗi kẻ gian lận đều sẽ làm mà thôi.
Vượt qua đoạn cốt truyện này một cách trơn tru, cô lại bắt đầu lo lắng, lát nữa phải giải thích với Từ Hân Di về sự bất thường vừa rồi như thế nào?
Không ngờ lần này, Từ Hân Di lại chủ động lên tiếng.
"Vừa rồi tôi chắc là bị người ta điều khiển ý thức từ xa, cảm xúc mà đối phương truyền đạt cho tôi rất khó chịu, giống như là muốn ép tôi nói ra những lời không hay, Tưởng Chi Điền cũng từng gặp phải tình huống tương tự, may mà có cô."
Trong lòng cô cơ bản đã chắc chắn là tên dị năng hệ tinh thần độc ác kiếp trước đã thức tỉnh trước thời hạn.
Tưởng Chi Điền có hùng tâm tráng chí, người kia thì tham vọng ngập trời, hai người một khi đối đầu trước thời hạn, những người bên cạnh khó tránh khỏi bị liên lụy, nhất là cô, người mang trong mình bí mật về không gian.
Văn Vũ: "..."
Dù sao đã xác định không thể nói thật, vậy thì cứ để hiểu lầm đẹp đẽ này tiếp tục đi.
Văn Vũ: "Ừm, cô không sao là tốt rồi."
Từ Hân Di: "Có A Vũ bảo vệ tôi, tôi biết mình nhất định sẽ không sao."
Hai cô gái xinh đẹp nhìn nhau cười, tay trong tay chạy vào nhà máy cơ giáp đang ầm ầm tiếng máy móc, nhìn những cỗ máy cơ giáp được sản xuất tự động với đủ loại kiểu dáng, hai người vui vẻ vỗ tay ăn mừng.
Hệ thống lẩm bẩm, "Hai người các cô thì không sao nhưng tác giả có sao, cô ấy đã gầm rú sửa chữa chương sau suốt đêm rồi..."
『Chương này đã bị khóa, không thể xem.』
Văn Vũ trở lại phòng, giao diện bài viết hiển thị như vậy.
Mặc dù không biết nửa chương còn lại sẽ bị sửa thành cái dạng gì, nhưng trước đó, những ngày mạt thế vẫn phải tiếp tục.
Trời vừa sáng, Văn Vũ liền hớn hở đeo lên cánh tay một chuỗi vòng tay đủ kích cỡ, màu sắc khác nhau, cô gọi Ứng Chuẩn, Du Tâm Chiếu và Ôn Tư Duệ cùng nhau đến phòng chỉ huy mở cuộc họp khẩn cấp.
Cô long trọng giới thiệu với mọi người sản vật mới của không gian tùy thân --- vòng tay cơ giáp di động.
"Tôi đã thử rồi, những cỗ máy này được chia thành loại hình chiến đấu và loại hình sinh hoạt, loại hình chiến đấu được chia thành loại nhẹ, loại trung bình và loại nặng, cần kiểm tra năng lực cảm nhận, loại hình sinh hoạt không có định mức, ai cũng có thể dùng."
Vừa nói, cô vừa đưa tay ấn nút an toàn trên chiếc vòng tay màu trắng, trong nháy mắt, cơ thể đã được bao bọc bởi một cỗ máy cơ giáp màu trắng loại nhẹ.
Do cơ thể cô bỗng nhiên to lớn chiếm hết cả căn phòng, Ứng Chuẩn và những người khác đều bị dồn vào góc.
"Xin lỗi xin lỗi, phán đoán sai lầm, lúc trước tôi thử trong không gian tùy thân, lúc đó không phát hiện ra nó lớn như vậy, cơ giáp loại nhẹ có cánh, có thể dùng để đối phó với dã thú biết bay, tôi sẽ không trình diễn nữa."
Văn Vũ ấn nút an toàn một lần nữa, cơ giáp lập tức thu nhỏ lại vào trong vòng tay.
Ôn Tư Duệ là người đầu tiên kích động đẩy xe lăn tiến lên nắm lấy cánh tay Văn Vũ quan sát kỹ lưỡng những chiếc vòng tay này, "Chúng tôi những năm qua vẫn luôn nghiên cứu cơ giáp, vốn đã có bước đột phá không nhỏ, đáng tiếc mạt thế đột nhiên ập đến, tất cả đều bị hủy hoại trong chốc lát, không ngờ hôm nay lại có thể khởi động lại nghiên cứu này!"
Ngay cả tinh cầu Beta còn đang trong giai đoạn chỉ có tàu vũ trụ, đang dốc hết sức lực nghiên cứu cơ giáp, không ngờ tinh cầu Alpha lại may mắn trong họa phúc, có cơ hội "đi đường tắt"!
Du Tâm Chiếu sau đó tiến lên đánh giá, "Cái này lợi hại rồi, không những có thể bù đắp khuyết điểm về chiều cao của tôi, mà nếu thao tác tốt, nói không chừng còn có thể đối kháng với dị năng giả."