Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi
Chương 102
Nam chính mà trước kia cô cảm thấy "dầu mỡ", chán ghét, cuối cùng cũng xé bỏ lớp mặt nạ giả tạo, bắt đầu con đường tranh bá "Long Ngạo Thiên" của mình rồi sao?
May mà cô đã sớm cướp nữ chính có bản tính không xấu về phe mình, nếu không cộng thêm buff "ánh hào quang nam nữ chính", e rằng muốn đánh bại anh ta sẽ rất khó khăn.
Văn Vũ nói: "Cô cứ nói đi, muốn tôi giúp gì? Chỉ cần có thể làm được, tôi nhất định sẽ không chối từ."
Từ Hân Di nắm lấy tay cô, ánh mắt kiên định: "Tôi đã nghĩ kỹ rồi. Sự tồn tại của Liên minh khu trú ẩn không phải là xấu, mấu chốt là phải xem thủ lĩnh là người chủ chiến hay chủ hòa. Tưởng Chi Điền muốn khơi mào nội chiến, tôi nhất định sẽ không để anh ta được như ý. Thủ lĩnh này, tôi sẽ làm!"
Lời nói của cô ấy khiến Văn Vũ cảm động không thôi. Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ấy, ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa vui mừng đã đủ để cho thấy thái độ của cô.
Cô ủng hộ hai tay hai chân luôn này!
Nữ chính hắc liên hoa thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện, quyết định tự tay lật đổ nam chính "Long Ngạo Thiên", trời ơi! Đây là cốt truyện mà một độc giả như cô có thể được tham gia miễn phí sao?
Thơm c.h.ế.t bé rồi!
Từ Hân Di mỉm cười: "Nhẹ thôi, nhẹ thôi! Tay tôi sắp bị cô nướng chín rồi. Cô là hỏa linh đấy, hễ cứ kích động là không biết nhiệt độ cơ thể mình cao đến mức nào sao?"
Người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Văn Vũ ngại ngùng buông tay rồi đưa tay lên sờ trán mình, cảm nhận nhiệt độ.
Cao lắm sao? Hỏa linh?
Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu cô nhưng tốc độ quá nhanh, cô không kịp nắm bắt.
Thấy Từ Hân Di đã lấy xong phần dược liệu của mình định rời đi, Văn Vũ vội vàng lên tiếng: "Ê ê, cô vẫn chưa nói tôi nên làm thế nào để hỗ trợ cô tranh giành chức thủ lĩnh mà?"
Từ Hân Di vỗ trán: "Nhìn tôi này, vui quá hóa rồ rồi. Tối nay những người của Liên minh khu trú ẩn sẽ tập trung tại khu trú ẩn của Tưởng Chi Điền, anh ta cho người dựng một đấu trường ở đó. Quy tắc cụ thể khi nào đến tôi sẽ nói cho cô biết, chỉ là…tôi muốn nhờ cô…nhờ đội trưởng Ứng đến hỗ trợ xíu."
Từ Hân Di lộ ra vẻ mặt "Thực sự xin lỗi, nhưng tôi rất thèm muốn thân thể — à không, là thân thủ của đội trưởng nhà cô".
Văn Vũ: "???"
Dị năng phủ xanh của tôi không cần mặt mũi nữa sao!
**
Tối hôm đó, bên ngoài khu trú ẩn của Tưởng Chi Điền được dựng lên một đấu trường rộng mười mét vuông. Xung quanh tập trung hơn trăm dị năng giả, đều là những người phụ trách của các khu trú ẩn trên cả nước và ngoại viện mà họ tìm đến.
Văn Vũ và Ứng Chuẩn vừa đến nơi Từ Hân Di đã lập tức tiến lên nghênh đón: "Cảm ơn A Vũ nhà tôi và đội trưởng Ứng đã cất công đến đây. Đầu tiên, tôi xin giới thiệu với mọi người, đây là người phụ trách của khu trú ẩn Cỏ Bốn Lá chúng tôi, Chúc Minh."
"Xin chào, đội trưởng Ứng, ngưỡng mộ đã lâu."
Chúc Minh đeo một cặp kính không gọng, trông trắng trẻo thư sinh nhưng anh ấy có thể tự tay gây dựng một khu trú ẩn, còn điều hành tốt đến bây giờ, Văn Vũ không dám coi thường người này.
Chợt nhận ra Chúc Minh chính là chàng trai trẻ tuổi đẹp trai đã cùng Từ Hân Di đi dạo chợ đêm hôm trước, Văn Vũ cười híp mắt, nháy mắt tinh nghịch với Từ Hân Di.
Từ Hân Di gật đầu, cả hai đều hiểu ý nhau.
Sau đó, cô ấy mới nói: "Hôm qua Chúc Minh bị hoa hướng dương biến dị tấn công bị thương nên không tiện tham chiến, vì vậy lần này tôi sẽ thay mặt khu trú ẩn tham gia."
"Quy tắc rất đơn giản, ứng cử viên và ứng cử viên bốc thăm đấu với nhau, loại dần cho đến khi còn lại người cuối cùng. Ngoại viện cũng tương tự, hai người cuối cùng nếu không phải là người cùng một phe, sẽ tiến hành trận quyết đấu."
Ứng Chuẩn gật đầu, đại khái đã hiểu được trách nhiệm trên vai mình.
Dị năng của Từ Hân Di là hệ phụ trợ, năng lực chiến đấu ở mức trung bình khá, trận quyết đấu cuối cùng vẫn phải dựa vào anh, ngoại viện này.
Chúc Minh nhìn trái nhìn phải, hạ giọng nói: "Đội trưởng Ứng cần phải đề phòng một người, nhưng chúng tôi không biết là ai. Lý do tôi bị thương là vì khi đang chiến đấu với hoa hướng dương biến dị đã bị dị năng giả hệ tinh thần can thiệp."
Thấy Văn Vũ nhìn sang, Từ Hân Di gật đầu cũng cẩn thận hạ thấp giọng: "Chính vì vậy tôi mới cố ý cầu cứu đội trưởng Ứng. Dị năng giả hệ tinh thần chủ yếu tấn công tinh thần, là chiêu thức nhắm vào dị năng giả, người thường ngược lại sẽ không bị ảnh hưởng."
Ứng Chuẩn: "..."
"Xin lỗi, gần đây tôi vừa mới thức tỉnh dị năng."
Từ Hân Di & Chúc Minh: "..."
Hoàn toàn không muốn nói lời chúc mừng.
**
Sự tình đã đến nước này, Từ Hân Di không còn thời gian cũng không yên tâm tìm người khác, cuối cùng vẫn cùng Ứng Chuẩn lập thành một đội tham gia.
May mà cô đã sớm cướp nữ chính có bản tính không xấu về phe mình, nếu không cộng thêm buff "ánh hào quang nam nữ chính", e rằng muốn đánh bại anh ta sẽ rất khó khăn.
Văn Vũ nói: "Cô cứ nói đi, muốn tôi giúp gì? Chỉ cần có thể làm được, tôi nhất định sẽ không chối từ."
Từ Hân Di nắm lấy tay cô, ánh mắt kiên định: "Tôi đã nghĩ kỹ rồi. Sự tồn tại của Liên minh khu trú ẩn không phải là xấu, mấu chốt là phải xem thủ lĩnh là người chủ chiến hay chủ hòa. Tưởng Chi Điền muốn khơi mào nội chiến, tôi nhất định sẽ không để anh ta được như ý. Thủ lĩnh này, tôi sẽ làm!"
Lời nói của cô ấy khiến Văn Vũ cảm động không thôi. Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y cô ấy, ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa vui mừng đã đủ để cho thấy thái độ của cô.
Cô ủng hộ hai tay hai chân luôn này!
Nữ chính hắc liên hoa thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện, quyết định tự tay lật đổ nam chính "Long Ngạo Thiên", trời ơi! Đây là cốt truyện mà một độc giả như cô có thể được tham gia miễn phí sao?
Thơm c.h.ế.t bé rồi!
Từ Hân Di mỉm cười: "Nhẹ thôi, nhẹ thôi! Tay tôi sắp bị cô nướng chín rồi. Cô là hỏa linh đấy, hễ cứ kích động là không biết nhiệt độ cơ thể mình cao đến mức nào sao?"
Người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Văn Vũ ngại ngùng buông tay rồi đưa tay lên sờ trán mình, cảm nhận nhiệt độ.
Cao lắm sao? Hỏa linh?
Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu cô nhưng tốc độ quá nhanh, cô không kịp nắm bắt.
Thấy Từ Hân Di đã lấy xong phần dược liệu của mình định rời đi, Văn Vũ vội vàng lên tiếng: "Ê ê, cô vẫn chưa nói tôi nên làm thế nào để hỗ trợ cô tranh giành chức thủ lĩnh mà?"
Từ Hân Di vỗ trán: "Nhìn tôi này, vui quá hóa rồ rồi. Tối nay những người của Liên minh khu trú ẩn sẽ tập trung tại khu trú ẩn của Tưởng Chi Điền, anh ta cho người dựng một đấu trường ở đó. Quy tắc cụ thể khi nào đến tôi sẽ nói cho cô biết, chỉ là…tôi muốn nhờ cô…nhờ đội trưởng Ứng đến hỗ trợ xíu."
Từ Hân Di lộ ra vẻ mặt "Thực sự xin lỗi, nhưng tôi rất thèm muốn thân thể — à không, là thân thủ của đội trưởng nhà cô".
Văn Vũ: "???"
Dị năng phủ xanh của tôi không cần mặt mũi nữa sao!
**
Tối hôm đó, bên ngoài khu trú ẩn của Tưởng Chi Điền được dựng lên một đấu trường rộng mười mét vuông. Xung quanh tập trung hơn trăm dị năng giả, đều là những người phụ trách của các khu trú ẩn trên cả nước và ngoại viện mà họ tìm đến.
Văn Vũ và Ứng Chuẩn vừa đến nơi Từ Hân Di đã lập tức tiến lên nghênh đón: "Cảm ơn A Vũ nhà tôi và đội trưởng Ứng đã cất công đến đây. Đầu tiên, tôi xin giới thiệu với mọi người, đây là người phụ trách của khu trú ẩn Cỏ Bốn Lá chúng tôi, Chúc Minh."
"Xin chào, đội trưởng Ứng, ngưỡng mộ đã lâu."
Chúc Minh đeo một cặp kính không gọng, trông trắng trẻo thư sinh nhưng anh ấy có thể tự tay gây dựng một khu trú ẩn, còn điều hành tốt đến bây giờ, Văn Vũ không dám coi thường người này.
Chợt nhận ra Chúc Minh chính là chàng trai trẻ tuổi đẹp trai đã cùng Từ Hân Di đi dạo chợ đêm hôm trước, Văn Vũ cười híp mắt, nháy mắt tinh nghịch với Từ Hân Di.
Từ Hân Di gật đầu, cả hai đều hiểu ý nhau.
Sau đó, cô ấy mới nói: "Hôm qua Chúc Minh bị hoa hướng dương biến dị tấn công bị thương nên không tiện tham chiến, vì vậy lần này tôi sẽ thay mặt khu trú ẩn tham gia."
"Quy tắc rất đơn giản, ứng cử viên và ứng cử viên bốc thăm đấu với nhau, loại dần cho đến khi còn lại người cuối cùng. Ngoại viện cũng tương tự, hai người cuối cùng nếu không phải là người cùng một phe, sẽ tiến hành trận quyết đấu."
Ứng Chuẩn gật đầu, đại khái đã hiểu được trách nhiệm trên vai mình.
Dị năng của Từ Hân Di là hệ phụ trợ, năng lực chiến đấu ở mức trung bình khá, trận quyết đấu cuối cùng vẫn phải dựa vào anh, ngoại viện này.
Chúc Minh nhìn trái nhìn phải, hạ giọng nói: "Đội trưởng Ứng cần phải đề phòng một người, nhưng chúng tôi không biết là ai. Lý do tôi bị thương là vì khi đang chiến đấu với hoa hướng dương biến dị đã bị dị năng giả hệ tinh thần can thiệp."
Thấy Văn Vũ nhìn sang, Từ Hân Di gật đầu cũng cẩn thận hạ thấp giọng: "Chính vì vậy tôi mới cố ý cầu cứu đội trưởng Ứng. Dị năng giả hệ tinh thần chủ yếu tấn công tinh thần, là chiêu thức nhắm vào dị năng giả, người thường ngược lại sẽ không bị ảnh hưởng."
Ứng Chuẩn: "..."
"Xin lỗi, gần đây tôi vừa mới thức tỉnh dị năng."
Từ Hân Di & Chúc Minh: "..."
Hoàn toàn không muốn nói lời chúc mừng.
**
Sự tình đã đến nước này, Từ Hân Di không còn thời gian cũng không yên tâm tìm người khác, cuối cùng vẫn cùng Ứng Chuẩn lập thành một đội tham gia.