Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng
Chương 94
Đường Quyên uống một ngụm nước, không nhịn được mà cảm thán:
“Chỉ cần đại đội của em không làm ăn gian dối, buôn đằng sóng, nói đằng gió, lãnh đạo chắc chắn sẽ không thay thế đại đội của em đâu.”
Cho nên chị ấy mới ngưỡng mộ như vậy, đại đội Kim Hoa cũng quá xui xẻo, chỉ vì hỏa hoạn mà mất đi cơ hội làm ăn tốt như vậy, hiện tại có khi đã hối hận đến mức xanh cả ruột rồi.
Đường Quyên nói đúng, đại đội Kim Hoa vì mất đi vụ làm ăn này, phụ huynh của đám trẻ làm thí nghiệm gây ra hỏa hoạn, lúc này đang ông một roi, tôi một roi, mỗi người một roi rồi.
Đội viên trong đại đội cũng vô cùng tiếc nuối, sau này quỹ chung của thôn chắc chắn sẽ không còn sung túc như trước, muốn mua gì cũng phải suy nghĩ tính toán cẩn thận.
Trong lúc nhất thời, trong đại đội toàn là tiếng thở ngắn than dài.
Trương Thiên tiếp tục công việc chăn nuôi của mình, không ngừng tiếp thu những kiến thức mới, hy vọng khi trở lại đại đội có thể thành công đảm nhiệm vai trò nhân viên chăn nuôi ở trại chăn nuôi.
Công việc chăn nuôi ở đại đội cũng không tồi, tính là 10 điểm công, lại không mệt mỏi như đi làm ruộng.
Thật ra trong lòng cô cũng có một vài ý tưởng, nhưng có lẽ phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa để suy xét cẩn thận.
Trương Thiên dần dần thành thạo công việc ở trang trại bò sữa, hiện tại cô đã có thể tự xưng là nhân viên chăn nuôi chuyên nghiệp.
Cho đến gần cuối tháng 10, Trương Thiên lại nhận được một tin có thể nói là không hay ho cho lắm.
“Ý chị là, đến lúc đó chúng ta phải chặt mười tấn thân ngô trong vòng một tuần để làm thức ăn ủ chua ấy ạ?”
Trương Thiên vô cùng bối rối.
Mười tấn thân ngô là khái niệm như thế nào? Nó tương đương với hai mẫu đất trồng ngô đấy!
Đôi tay này sẽ bị hủy hoại, chắc chắn sẽ bị hủy hoại!
Trương Thiên gào thét ở trong lòng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-94.html.]
Đường Quyên cũng thấy có chút khó chịu, vì đã trải qua mấy lần, nên chị ấy biết rõ một tuần đó sẽ mệt mỏi đến mức nào.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của Trương Thiên, chị ấy cũng có ý tốt mà nhỏ giọng an ủi cô:
“Thật ra chúng ta như vậy là ít rồi đó. Trang trại bò sữa cần tổng cộng một trăm tấn thức ăn ủ chua, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm làm mười tấn. Lãnh đạo sẽ tìm đại đội hỗ trợ chín mươi tấn còn lại.”
Tìm đại đội hỗ trợ? Hai mắt Trương Thiên lập tức sáng lên.
“Hỗ trợ xử lý một tấn thức ăn ủ chua thì sẽ trả bao nhiêu tiền vậy ạ?”
Cô lên tiếng hỏi.
Đường Quyên có chút nghi hoặc, không biết vì sao Trương Thiên lại hỏi như vậy, nhưng vẫn thành thật trả lời cô:
“Trước đây chị nghe thủ quỹ nói đại đội khác bán thân ngô với giá 1 tệ hai mươi cân. Mặt khác, sẽ trả thêm 10 tệ đối với một tấn thân ngô đã qua xử lý, nhưng phải đáp ứng được yêu cầu của trang trại, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc nhai lại của gia súc. “
Trương Thiên gật đầu, việc này rất đúng, chiều dài và độ dày của thức ăn ủ chua sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến quá trình nhai lại của bò dê, vì vậy sẽ có yêu cầu nhất định đối với thức ăn ủ chua.
DTV
Trương Thiên vô cùng phấn khích, xử lý một tấn được 10 tệ, mười tấn sẽ là 100 tệ, cộng thêm cả tiền bán ngô, là một vụ làm ăn cực kỳ hời, mang lại lợi nhuận rất lớn cho những người trong đại đội.
“Chị Đường ơi, vậy đại đội xử lý thức ăn ủ chua những năm trước là được chỉ định hết ạ?”
Cô hỏi.
Đường Quyên lại lắc đầu:
“Việc này chị cũng không để ý lắm, em thử hỏi những người khác xem, kế toán và thủ quỹ chắc là người nắm rõ nhất.”
Trương Thiên mỉm cười cảm ơn, sau đó tiếp tục làm công việc của bản thân.
Có một số yêu cầu nhất định đối với nguyên liệu để làm thức ăn ủ chua.
Để làm được mẻ thức ăn ủ chua tốt thì cần thu hoạch trong giai đoạn hạt ngô còn sữa, chính là loại ủ xanh toàn bộ thân cây ngô.
“Chỉ cần đại đội của em không làm ăn gian dối, buôn đằng sóng, nói đằng gió, lãnh đạo chắc chắn sẽ không thay thế đại đội của em đâu.”
Cho nên chị ấy mới ngưỡng mộ như vậy, đại đội Kim Hoa cũng quá xui xẻo, chỉ vì hỏa hoạn mà mất đi cơ hội làm ăn tốt như vậy, hiện tại có khi đã hối hận đến mức xanh cả ruột rồi.
Đường Quyên nói đúng, đại đội Kim Hoa vì mất đi vụ làm ăn này, phụ huynh của đám trẻ làm thí nghiệm gây ra hỏa hoạn, lúc này đang ông một roi, tôi một roi, mỗi người một roi rồi.
Đội viên trong đại đội cũng vô cùng tiếc nuối, sau này quỹ chung của thôn chắc chắn sẽ không còn sung túc như trước, muốn mua gì cũng phải suy nghĩ tính toán cẩn thận.
Trong lúc nhất thời, trong đại đội toàn là tiếng thở ngắn than dài.
Trương Thiên tiếp tục công việc chăn nuôi của mình, không ngừng tiếp thu những kiến thức mới, hy vọng khi trở lại đại đội có thể thành công đảm nhiệm vai trò nhân viên chăn nuôi ở trại chăn nuôi.
Công việc chăn nuôi ở đại đội cũng không tồi, tính là 10 điểm công, lại không mệt mỏi như đi làm ruộng.
Thật ra trong lòng cô cũng có một vài ý tưởng, nhưng có lẽ phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa để suy xét cẩn thận.
Trương Thiên dần dần thành thạo công việc ở trang trại bò sữa, hiện tại cô đã có thể tự xưng là nhân viên chăn nuôi chuyên nghiệp.
Cho đến gần cuối tháng 10, Trương Thiên lại nhận được một tin có thể nói là không hay ho cho lắm.
“Ý chị là, đến lúc đó chúng ta phải chặt mười tấn thân ngô trong vòng một tuần để làm thức ăn ủ chua ấy ạ?”
Trương Thiên vô cùng bối rối.
Mười tấn thân ngô là khái niệm như thế nào? Nó tương đương với hai mẫu đất trồng ngô đấy!
Đôi tay này sẽ bị hủy hoại, chắc chắn sẽ bị hủy hoại!
Trương Thiên gào thét ở trong lòng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-94.html.]
Đường Quyên cũng thấy có chút khó chịu, vì đã trải qua mấy lần, nên chị ấy biết rõ một tuần đó sẽ mệt mỏi đến mức nào.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của Trương Thiên, chị ấy cũng có ý tốt mà nhỏ giọng an ủi cô:
“Thật ra chúng ta như vậy là ít rồi đó. Trang trại bò sữa cần tổng cộng một trăm tấn thức ăn ủ chua, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm làm mười tấn. Lãnh đạo sẽ tìm đại đội hỗ trợ chín mươi tấn còn lại.”
Tìm đại đội hỗ trợ? Hai mắt Trương Thiên lập tức sáng lên.
“Hỗ trợ xử lý một tấn thức ăn ủ chua thì sẽ trả bao nhiêu tiền vậy ạ?”
Cô lên tiếng hỏi.
Đường Quyên có chút nghi hoặc, không biết vì sao Trương Thiên lại hỏi như vậy, nhưng vẫn thành thật trả lời cô:
“Trước đây chị nghe thủ quỹ nói đại đội khác bán thân ngô với giá 1 tệ hai mươi cân. Mặt khác, sẽ trả thêm 10 tệ đối với một tấn thân ngô đã qua xử lý, nhưng phải đáp ứng được yêu cầu của trang trại, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc nhai lại của gia súc. “
Trương Thiên gật đầu, việc này rất đúng, chiều dài và độ dày của thức ăn ủ chua sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến quá trình nhai lại của bò dê, vì vậy sẽ có yêu cầu nhất định đối với thức ăn ủ chua.
DTV
Trương Thiên vô cùng phấn khích, xử lý một tấn được 10 tệ, mười tấn sẽ là 100 tệ, cộng thêm cả tiền bán ngô, là một vụ làm ăn cực kỳ hời, mang lại lợi nhuận rất lớn cho những người trong đại đội.
“Chị Đường ơi, vậy đại đội xử lý thức ăn ủ chua những năm trước là được chỉ định hết ạ?”
Cô hỏi.
Đường Quyên lại lắc đầu:
“Việc này chị cũng không để ý lắm, em thử hỏi những người khác xem, kế toán và thủ quỹ chắc là người nắm rõ nhất.”
Trương Thiên mỉm cười cảm ơn, sau đó tiếp tục làm công việc của bản thân.
Có một số yêu cầu nhất định đối với nguyên liệu để làm thức ăn ủ chua.
Để làm được mẻ thức ăn ủ chua tốt thì cần thu hoạch trong giai đoạn hạt ngô còn sữa, chính là loại ủ xanh toàn bộ thân cây ngô.