[Xuyên Thư] Ăn Mật
Chương 111
[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 103
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Từ phòng Chu Hải Quyền bọn họ ra ngoài, cơ bản cũng nên về, mọi người đi toilet thì đi toilet, trở về lấy túi thì trở về lấy bao, lục tục bắt đầu đi.
Có người nói: "Đi nhanh đi, bên ngoài lại bắt đầu có tuyết."
Hôm nay vốn dĩ đã ngừng cả ngày, không nghĩ tới buổi tối bông tuyết lại bắt đầu phiêu dạt. Tiếu Dao và đám người Liễu Oanh Oanh ra đến đại sảnh khách sạn, gió bắc liền hỗn loạn bông tuyết nghênh chính diện đánh tới. Liễu Oanh Oanh quấn chặt áo khoác, cười nói với Tiếu Dao: "Chỉ cậu mặc ấm áp."
Tiếu Dao mặc áo lông vũ, còn quấn khăn quàng cổ, cậu đi đến ven đường giúp mấy người Liễu Oanh Oanh gọi xe, trước sau đưa tất cả họ lên xe, lúc đang muốn gọi một chiếc cho chính mình, liền thấy một chiếc xe rất quen thuộc ngừng ở trước mặt mình.
Trần Hưng hạ cửa kính xe xuống, cười nói: "Tiếu tiên sinh, lên xe đi."
Tiếu Dao không quá quen Trần Hưng gọi mình "Tiên sinh", hỏi: "Anh không cần đón Chu tổng sao?"
"Chính là Chu tổng dặn tôi đón anh, bên ngoài lạnh, lên xe đi."
Tiếu Dao cũng ngượng ngùng cự tuyệt, thấy bên cạnh có vài nam đồng sự đang nhìn mình, liền nhanh chân lên xe.
Cậu tưởng Chu Hải Quyền gọi điện thoại cho Trần Hưng đưa mình về nhà, ai biết sau khi ngồi lên xe, Trần Hưng lại chỉ đem xe chạy đến một bên liền dừng lại. Chỉ chốc lát liền thấy Chu Hải Quyền ra tới, cùng Trâu đoàn trưởng bọn họ bắt tay, Trần Hưng liền đem xe lái qua đó.
Tiếu Dao rất quẫn bách, đang do dự chính mình có cần xuống xe không, Chu Hải Quyền đã mở cửa xe ngồi vào, bọc một cổ mùi rượu. Cửa xe "Phanh" mà một tiếng khép lại, Chu Hải Quyền nói: "Đi thôi."
Tiếu Dao cảm thấy mình rất xấu hổ, nói: "Cái kia...... Tôi ở trạm xe buýt xuống xe là được, bên này có xe buýt nối thẳng."
Nhưng là Trần Hưng theo Chu Hải Quyền nhiều năm như vậy, năng lực xem mặt đoán ý vẫn phải có, cũng không có dừng lại ở trạm xe buýt, Tiếu Dao ở trước mặt Trần Hưng cũng không dám nói thêm cái gì, liền nghĩ tìm lời nói tới nói chuyện, vì thế liền hỏi Chu Hải Quyền: "Tôi thấy anh hôm nay uống rất nhiều."
"Tửu lượng của tôi cũng ổn." trên mặt Chu Hải Quyền mang theo màu đỏ rượu, "Chính là thời điểm cuối cùng tan cuộc uống gấp gáp một chút."
Tiếu Dao cười cười, trầm mặc một hồi, lại hỏi: "Anh nói Tiền tổng có gia thất, là thiệt hay giả, lúc trước ở Dương Thụ Hương, cũng không nghe mấy người Oanh Oanh tỷ nói tới nha."
Mấy người Liễu Oanh Oanh tuy rằng rất bát quái, nhưng cơ bản tam quan vẫn phải có, đặc biệt loại kết hôn như Liễu Oanh Oanh, nói đến những phụ nữ đã kết hôn mà không biết kìm chế trong đoàn cô ấy còn có chút khinh thường. Tiền tổng không phải người trẻ tuổi, nếu là nam sĩ cam chịu đã kết hôn, cậu cảm thấy Liễu Oanh Oanh khẳng định sẽ nói với mình.
"Ông ta không kết hôn, có người yêu đồng tính rất nhiều năm," Chu Hải Quyền nói, "Khả năng người biết đến không nhiều lắm."
Tiếu Dao liền cảm thấy có chút cảm khái, nói: "Vậy đối tượng kia biết ông ta ở bên ngoài thích người khác, cũng không biết thương tâm biết bao."
Kết quả Chu Hải Quyền lại cười, nói: "Hẳn là cũng biết đi? Bọn họ loại này, đều là ai chơi theo ý người nấy."
Loại này hôn nhân ở hào môn rất thường thấy.
Tiếu Dao tuổi trẻ, còn chưa yêu đương qua, tự nhiên không tiếp thu được loại sự tình này, liền nói: "Vậy còn ở bên nhau làm gì, hai người ở bên nhau nên có trách nhiệm, trung thành với nhau, thật là lý giải không được bọn họ loại tâm lý ai chơi theo ý người nấy này."
Chu Hải Quyền liền nói: "Tôi cũng giống như em, cho nên thấy loại người này liền phiền."
Tiếu Dao liền nhìn Chu Hải Quyền một cái, lại quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, thân thể Chu Hải Quyền lại đột nhiên nghiêng một ít về phía cậu, hơi mang tửu sắc nằm ở bên cạnh nhìn cậu.
Chu Hải Quyền giống như thực thích nằm như vậy nhìn cậu, bởi vì chưa nói lời gì quá mức, không có hành động gì quá mức, mình ngược lại không thể làm gì người ta. Anh nhìn người ánh mắt hàm sắc, lại không đáng khinh. Mùi rượu nhàn nhạt ở trong xe chậm rãi nhuộm dần tản ra, cổ họng Tiếu Dao trên dưới lăn lộn một chút, mở nhẹ cửa sổ.
Bên ngoài bông tuyết lả tả lả tả, dưới đèn đường nhìn cực mỹ, có chút bay tới bên trong cửa sổ xe. Trần Hưng ở phía trước lái xe, trái tim cũng là luôn nhảy thình thịch.
Cảm tình Chu Hải Quyền đối Tiếu Dao, anh ta đã phát giác được, chỉ là anh ta còn không biết Chu Hải Vinh cảm kích hay không. Từ góc của anh ta, cảm tình này hiển nhiên là cấm kỵ, để tài xế như anh ta nhìn đều cảm thấy kích thích lại hung hiểm. Anh ta nhưng thật ra nghe tài xế khác nói qua, ông chủ nhà người khác có trực tiếp mang theo nữ ở phía sau làm gì đó, ông chủ này của mình thật ra lại rất thanh tâm quả dục, anh ta còn nghĩ ông chủ nhà mình có chút "Không giống nhau", lời khen này, vừa chỉnh liền chỉnh rất lớn, coi trọng em dâu trước của mình.
Đúng thật không lên tiếng thì thôi, *nhất minh kinh nhân a, Trần Hưng không có kinh nghiệm gì, cũng không biết đôi mắt nên nhìn hướng nào.
*Vừa có tiếng khiến người kinh ngạc.
Anh ta là phải làm bộ hoàn toàn không biết gì cả, hay là làm bộ trong lòng biết rõ ràng đây?
Thật là nhớ tới tim đập liền gia tốc.
Nơi ăn cơm cách nơi Tiếu Dao ở cũng không xa, rất nhanh đã đưa cậu đến cửa tiểu khu, Chu Hải Quyền đi theo xuống xe, hỏi: "Không mời tôi đi lên ngồi chút?"
Tiếu Dao do dự một chút, nói: "...... Trong nhà có chó."
Chu Hải Quyền sửng sốt một chút, ngay sau đó khóe miệng liền câu lên một ít, nói: "Không phải có em sao."
Tiếu Dao thật là rối rắm vạn phần, trong nháy mắt hai tiểu nhân trong đầu đánh thành một đoàn. Cậu nghĩ mình đang làm gì, chẳng lẽ muốn cho Chu Hải Quyền vào nhà mình sao? Chính là nếu cự tuyệt, cậu lại giống như đột nhiên nói không nên lời, cậu liền nghĩ, dù sao cậu là một đại nam nhân, mình không muốn, Chu Hải Quyền lại có thể làm thế nào, cùng lắm thì mình kêu một tiếng, còn có hàng xóm có thể cứu mình mà.
Chính cậu bổ não một hồi tuồng, nhấp nhấp môi nói: "Anh tùy tiện."
Chu Hải Quyền liền đi theo cậu vào tiểu khu, Trần Hưng chờ bọn họ đều đi vào, lúc này mới mở cửa xe ra, đứng bên ngoài hút điếu thuốc.
Tiểu khu rất nát, đèn thang lầu còn hỏng rồi, Tiếu Dao dùng di động chiếu lên lầu, còn chưa có mở cửa, Trần Ha Ha liền ở trong phòng kêu to lên. Cửa vừa mở ra Trần Ha Ha liền chạy ra, vui sướng mà cọ cẳng chân cậu, cọ một vòng liền phát hiện Chu Hải Quyền, sau đó hướng về phía anh gâu gâu gâu kêu vài tiếng.
Tiếu Dao liền đem Trần Ha Ha bế lên, cười nhìn về phía Chu Hải Quyền nói: "Nó còn nhớ rõ anh đó."
Trần Ha Ha không sợ người lạ, thấy ai cũng thân, lúc trước thấy Tôn Lại cũng là vây quanh người ta cọ. Chu Hải Quyền nói: "Giống như lại lớn hơn một chút."
Anh vẫn là có hơi e ngại, bởi vì anh xem Trần Ha Ha như là thổ cẩu, thổ cẩu giống nhau đều sẽ rất lớn, tiểu cẩu còn ổn, đại cẩu anh là rất mâu thuẫn. Chính là nghĩ về sau cùng Tiếu Dao ở bên nhau, khẳng định cũng phải tiếp thu chó của cậu, anh liền muốn cùng Trần Ha Ha làm tốt quan hệ, cũng cố ý làm cho Tiếu Dao xem, sau khi cho nên vào nhà, anh liền ngồi xổm xuống lấy lòng Trần Ha Ha, dù có chút sợ hãi tâm, cười khanh khách mà cầm quả quýt từ trên bàn chọc nó chơi.
Tiếu Dao qua đi rót nước cho anh: "Nước sôi để nguội được không?"
"Đều được." Chu Hải Quyền nói liền nhìn thoáng qua trong phòng khách, đây vẫn là lần đầu tiên anh đến nhà Tiếu Dao, ánh mắt đầu tiên liền rất thích.
Cùng Chu gia so bọn họ, tự nhiên là phải nhỏ hơn rất nhiều, tệ rất nhiều, nhưng phòng quét tước rất sạch sẽ, đồ vật bày biện có chút chen chúc, ngược lại tràn ngập hơi thở sinh hoạt, ban công bên kia bày thật nhiều cây xanh, nơi nơi đều là dấu vết sinh hoạt của Tiếu Dao. Tiếu Dao rót một ly nước bưng qua, thấy anh đang đánh giá, liền nói: "Trong nhà có hơi loạn, không nghĩ tới anh sẽ đến, không dọn dẹp."
"Rất sạch sẽ." Chu Hải Quyền tiếp nhận ly nước nói.
Loạn xác thật có hơi loạn, nhưng sạch sẽ, anh nhìn Tiếu Dao thu thập đồ vật trên sô pha, liền thấy vài con gấu bông nhỏ với mấy món đồ chơi cho chó: "Em rất thích đồ chơi mao nhung à?"
"Đều là khi trước thời điểm đánh đàn fans tặng." Tiếu Dao thu được rất nhiều loại đồ vật này, trong phòng ngủ còn có hai con lớn. Chu Hải Quyền trong tay cầm ly nước, đứng lên nói: "Có thể tham quan tham quan không?"
Tiếu Dao còn có thể nói không thể sao? Đành phải nói: "Trong nhà nhỏ, kỳ thật không có gì đáng tham quan."
Chu Hải Quyền đi đến trước ban công, nhìn nhìn bồn hoa cậu nuôi, sau đó lại đẩy của phòng ngủ cậu ra.
Chu Hải Quyền kỳ thật là có chút kích động, phòng ngủ Tiếu Dao, với anh mà nói cũng có loại hưng phấn bí ẩn, có thể có địa phương cũng không cho người ngoài biết, nhìn trộm tư ẩn của Tiếu Dao. Phòng ngủ rất thoáng, một chiếc giường lớn, trên giường bày một con gấu Teddy cao hơn 1 mét, một con màu trắng. Chủ sắc điệu của phòng cư nhiên là màu hồng phấn, giấy tường màu hồng phấn, bức màn màu hồng phấn, rất khó tưởng tượng Tiếu Dao một người thanh thanh thủy thủy như vậy, nội tâm nữ tính như vậy.
Anh liền quay đầu nhìn Tiếu Dao một cái.
"Đều là lúc trước trang trí......" Khi đó vẫn là thụ kiều nộn, nếu muốn chính cậu trang hoàng, cậu khẳng định sẽ không đi loại công chúa phong này.
Chu Hải Quyền đi vào, cả nhà ở đều là loại hơi thở Tiếu Dao trên người sẽ có này, anh đứng ở phía trước cửa sổ, vừa lúc có thể nhìn thấy Trần Hưng ở xe bên ngoài hút thuốc, trong lòng liền ẩn ẩn nổi lên một ý niệm có chút xấu xa.
Trần Hưng hút xong điếu thuốc kia, thời điểm đang chuẩn bị vào trong xe chờ, liền thu được tin nhắn của Chu Hải Quyền, nói: "Đi về trước đi, không cần chờ tôi."
Trần Hưng sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn lên phía trên, nhưng cậu ta kỳ thật cũng không biết nhiều cửa sổ sáng lên như vậy cái nào là nhà Tiếu Dao. Bông tuyết bay lả tả ngầm tới, tiểu khu cũ xưa có một loại yên tĩnh kỳ mỹ. Anh ta ăn ý mà gọi cho Chu Hải Quyền một cuộc điện thoại.
Tiếu Dao đang thu thập phòng khách, thời điểm tiếng chuông di động của Chu Hải Quyền vang lên dọa cậu giật mình, ngay sau đó cậu liền nghe Chu Hải Quyền nhận được điện thoại: "Ân...... Tôi sẽ tự nhìn mà làm, cậu đi trước đi."
Chờ tắt điện thoại, Chu Hải Quyền một bàn tay cầm ly, một bàn tay đưa điện thoại di động cất vào trong túi, nói: "Trần Hưng gọi, nói có việc phải về nhà một chuyến."
"Vậy còn anh?" Tiếu Dao bản năng hỏi, "Anh muốn cùng anh ấy cùng rời đi sao, bằng không đợi lát nữa làm sao trở về?"
"Tôi vừa mới tới, liền vội vã đuổi tôi đi rồi?"
"Tôi không phải ý này." Tiếu Dao ngượng ngùng.
"Đợi lát nữa tôi tự mình xem xét." Chu Hải Quyền nói liền xoa xoa mày, tựa hồ có chút không thắng được lực rượu.
- -----------------------------------------
VUI VẺ GHÊ CHƯA