[Xuyên Thư] Ăn Mật
Chương 104
[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca
EDIT: Thiên Giai
NGUỒN CONVERT: Wikidich
CHƯƠNG 96
Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.
https://www.facebook.com/x2Qing/
https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tiếu Dao nghĩ, nếu không phải phát sốt sốt mơ hồ, Chu Hải Quyền khẳng định nói không nên lời những điều như vậy, một câu tiếp một câu, so với em trai mình là Chu Hải Vinh còn biết nói hơn.
Chính là Chu Hải Quyền đều nóng thành như vậy, cũng không muốn đi phòng khám, vẫn là nói: "Tôi uống thuốc là được."
Cậu nhớ rõ lần trước Chu Hải Quyền phát sốt, cũng chỉ uống thuốc là tốt rồi, vì thế liền nói: "Chính là chỗ tôi đây không có thuốc, anh nằm ở chỗ này, tôi đi mua thuốc hạ sốt cho anh."
Nhưng là Chu Hải Quyền chính là không chịu buộng cậu ra, vẫn luôn kéo lấy tay cậu, sắc mặt đỏ bừng, rõ ràng so với lần trước sốt càng lợi hại, cho nên nói chuyện đều bắt đầu mơ hồ không rõ, Tiếu Dao đành phải nói: "Anh yên tâm, đây là phòng tôi, tôi lại chạy không được."
Chu Hải Quyền lúc này mới buông lỏng cậu ra, Tiếu Dao giúp anh đắp chăn đàng hoàng, lúc này mới vội vàng ra cửa, đi phòng khám mua chút thuốc hạ sốt, trên đường trở về tuyết rơi nặng hạt, thời điểm cậu đi đến một giao lộ nhìn thoáng qua hướng nơi Chu Hải Vinh ở, nghĩ thầm Chu Hải Vinh cũng không biết thế nào.
Này thật là ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại bởi vì ta mà chết a.
Cậu vẫn là xấu hổ, bởi vì cậu đối Chu Hải Quyền, rốt cuộc so với đối Chu Hải Vinh thật tốt hơn một chút, người thật sự không có biện pháp làm được chuyện hoàn toàn không thẹn với lòng, hoặc là xử lý sự việc công bằng, cán cân trong lòng luôn có nghiêng, ở trong lòng cậu, đại khái tóm lại cảm thấy Chu Hải Quyền càng tốt hơn một ít.
Lúc về đến cậu gọi Chu Hải Quyền dậy uống thuốc, gọi liền vài tiếng Chu Hải Quyền cũng chưa có động tĩnh, lại khiến cậu sợ hãi. Cậu cũng sắp tính toán đi gọi người, Chu Hải Quyền mới mở mắt, mênh mang mà nhìn cậu một cái, nói: "Sao giờ mới trở về."
Tiếu Dao nói: "Anh làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng anh sốt ngất xỉu. Thuốc đã mua trở về, nhanh uống đi."
Cậu đút Chu Hải Quyền uống thuốc. Chu Hải Quyền uống nước uống có hơi nóng nảy, nước theo cằm chảy xuống ngực. Tiếu Dao thay anh lau miệng, lòng bàn tay lại bị râu của Chu Hải Quyền ma sát đau đớn.
"Lạnh, em ngủ với tôi." Chu Hải Quyền nói.
Thật đúng là biết nghĩ.
Cậu liền kéo ghế dựa, ngồi xuống mép giường. Chu Hải Quyền thấy cậu không có ý tứ muốn đi, liền nghiêng thân thể tới, hỏi cậu: "Tại sao em không thích tôi?"
Tiếu Dao nói: "Bởi vì tôi không thích đàn ông."
Kỳ thật cậu nói nguyên nhân khác cũng được, tỷ như diện mạo Chu Hải Quyền cậu không thích, hoặc là không thích tính cách của anh, bởi vì Chu Hải Quyền cũng biết mình lớn lên không soái khí bằng em trai, tính cách cũng nặng nề, không biết dỗ người bằng em trai mình. Cố tình Tiếu Dao nói nguyên nhân là không thích nam nhân.
Chu Hải Quyền chưa bao giờ cảm thấy Tiếu Dao không thích nam nhân, có vài lời nói mặc kệ đối phương nói như thế nào, bản thân đều sẽ không tin. Tựa như anh một người bình thường, Tiếu Dao nói như thế nào linh hồn của cậu là một người khác, anh cũng không có biện pháp tin tưởng. Một tiểu thụ đang yên lành đột nhiên nói mình không thích nam nhân, anh cũng không tin.
Anh liền lẳng lặng mà nhìn Tiếu Dao, Tiếu Dao bị anh nhìn có chút khó chịu, liền vươn tay tới đẩy mặt anh, Chu Hải Quyền nói: "Vậy sao em lại đối tốt với tôi như vậy."
"Anh sinh bệnh, đổi thành anh cũng sẽ chiếu cố một chút." Tiếu Dao nói.
Chu Hải Quyền trầm mặc một hồi, nhắm mắt lại nói: "Mới phát hiện em người này rất xấu xa."
Tiếu Dao cười cũng một chút, nói: "Đúng vậy, tôi rất xấu xa."
"Bất quá tôi cũng rất xấu xa, vừa lúc." Chu Hải Quyền nói.
Anh cũng rất xấu xa, anh đã làm những chuyện xấu đó, cũng chỉ có chính anh biết. Cái gì thanh niên kiệt xuất, cái gì người làm từ thiện, cái gì quân tử khiêm tốn, đều là giả, anh có một cõi lòng đan tốt, tối ở địa phương người khác nhìn không thấy.
Dù sao người cả em trai ruột mình cũng thương tổn, còn hà tất mang mặt nạ dối trá như vậy, không bằng đơn giản xấu đến cùng.
Tiếu Dao vốn dĩ muốn đi phòng khác ngủ, nhưng là lại lo lắng an nguy Chu Hải Quyền, liền ở trên ghế ngồi một đêm, ngày hôm sau thời điểm Chu Hải Quyền tỉnh lại, liền thấy Tiếu Dao bọc quần áo ngồi ở trên ghế ngủ gà ngủ gật. Ghế dựa cũng không có dựa gần giường, mà là cách đại khái 1 mét.
Thời điểm người thật không thanh tỉnh sẽ càng vui vẻ hơn chút, nhưng mặc dù hiện tại thanh tỉnh, anh cũng tham luyến thời gian cùng nhau này, sâu trong nội tâm anh đối với chuyện cùng Tiếu Dao ở bên nhau này thật sự tràn ngập khát vọng và mơ ước, bình sinh anh cũng chưa thể nghiệm qua loại an bình này, thỏa mãn, hoà đàm thành một mối làm ăn lớn, kiếm lời rất nhiều tiền, hoặc là cùng bạn bè cùng nhau đi ra ngoài chơi, cùng những người đó vui sướng thỏa mãn đều không giống nhau, càng nóng hơn chút, trong lòng lại là ấm áp, chỉ là nhìn Tiếu Dao anh liền cảm thấy rất vui sướng, đặc biệt là ảo tưởng thời điểm Tiếu Dao là của anh, cái loại vui sướng cùng thỏa mãn này, quả thực không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, vui mừng cùng dục vọng che dấu trong lòng anh đều là tội lỗi.
Tiếu Dao là người mềm lòng, đại khái là tuổi trẻ, cho nên lòng đồng tình quá nhiều, non nớt đến không hiểu lòng người hiểm ác, anh đã sớm đã nhìn ra. Em trai anh cũng là cũng là người do dự không quyết đoán, hai người kia đều cần người khác thay bọn họ ra quyết định, thời khắc mấu chốt, đều cần người khác đẩy một phen.
Anh liền vươn tay tới, kêu lên: "Tiếu Dao."
Tiếu Dao ngủ rất nông, nghe vậy lập tức mở mắt, thấy Chu Hải Quyền râu ria xồm xoàm mà nằm ở trên giường, thò tay nói: "Khát."
Tiếu Dao liền chạy nhanh đứng lên đi rót ly nước ấm cho anh, thời điểm sắp đưa cho Chu Hải Quyền trước dùng tay dò xét một chút trán anh.
Thể chất Chu Hải Quyền thật là phi thường thần kỳ, cư nhiên chỉ dựa vào uống thuốc, là có thể hạ sốt.
Cậu lập tức liền vỗ Chu Hải Quyền một phát: "Sốt đã rồi lui, anh giả vờ cái gì, tự mình dậy uống."
Chu Hải Quyền lúc này mới ngồi dậy, nhận ly nước uống sạch sẽ, anh là thật sự khát nước.
Tiếu Dao duỗi người, nói: "Anh nhanh trở về đi, trở về tắm rửa một cái, rồi cạo râu, anh hiện tại sắp thành dã nhân rồi, trên người đều có vị."
Quả thực không giống như là Chu Hải Quyền có thói ở sạch.
Chu Hải Quyền ngửi ngửi cánh tay mình, lại không ngửi được hương vị gì, bất quá anh xác thật nên tắm rửa một lần, râu cũng nên cáo một chút. Chính là trên người anh không có sức lực, không muốn dậy, liền lại nằm xuống, nói: "Một chút tâm cũng không có."
......
Trời đã sáng, bên ngoài cũng đã có tiếng nói chuyện, Tiếu Dao ra cửa thấy bên ngoài còn đang có tuyết rơi, cậu đến tiệm bánh bao mua bữa sáng, kết quả tới trước tiệm, lại thấy Chu Hải Vinh dẫn theo Chu Tư Ngữ đang ăn sáng.
Chu Tư Ngữ cái gì cũng không biết, thấy cậu liền hưng phấn mà chào hỏi. Tiếu Dao ngượng ngùng nhìn Chu Hải Vinh một cái, thấy Chu Hải Vinh cúi đầu uống canh, cũng không nhìn mình cái nào.
Chu Hải Vinh không nhìn Tiếu Dao, lại nghe thấy Tiếu Dao nói lấy hai phần bánh bao nhỏ, hai phần tào phớ.
Cái gì cũng là muốn hai phần.
Mũi Chu Hải Vinh đau xót, thiếu chút nữa nước mắt rơi làm trò trước mặt Chu Tư Ngữ.
Hai người kia, thật đáng giận, cũng không biết là khi nào thông đồng ở cùng nhau, thật là gian phu dâm phụ. Hắn thật là hận chết bọn họ.
Chu Tư Ngữ chờ sau khi Tiếu Dao đi rồi, nói với Chu Hải Vinh: "Anh hai, anh cả sao còn chưa chịu dậy nha, chúng ta có cần đóng gói một phần mang về cho anh ấy hay không."
Chu Tư Ngữ còn cho rằng Chu Hải Quyền đang ngủ.
Chu Hải Vinh nói: "Không cần, anh ấy đói bụng sẽ tự mình dậy ăn."
Chu Hải Vinh cảm thấy chính mình có một loại cảm giác thật vĩ đại, nghiến chặt răng nuốt vào bụng, bị ủy khuất lớn như vậy, vì mặt mũi người trong nhà còn lựa chọn che lấp. Hắn cảm giác mình lập tức hiểu chuyện hơn rất nhiều, thành thục hơn rất nhiều, đều là bị thương. Anh cả mình không hiểu chuyện, hắn không thể không hiểu chuyện, hai anh em cũng đều không hiểu chuyện, nhà liền tan.
Nhưng hắn được nuông chiều từ bé lớn lên, nhiều ít vẫn là có chút tâm tính trẻ con, cảm thấy đặc biệt ủy khuất, nhân lúc đi WC, ở trong WC lau hai giọt nước mắt, ra ngoài mang theo Chu Tư Ngữ trở về thu thập hành lý, nói phải về Nam Thành.
Chu Tư Ngữ không chịu đi, nói: "Em còn muốn đi theo anh cả làm công ích mà, còn có thật nhiều hương trấn chưa đi đâu, hơn nữa Tiếu Dao ca ca cũng muốn đi theo cùng đi diễn xuất, anh hai không theo đuổi anh ấy nữa sao?"
Chu Hải Vinh nói: "Anh hai không thích người đó, hắn một chút cũng không tốt, em cũng đừng thích cậu ta, không đáng."
Chu Tư Ngữ hỏi: "Vì cái gì?"
"Bởi vì cậu ta xấu xa," Chu Hải Vinh nói, "Em còn nhỏ, không hiểu, anh hai sẽ không lừa gạt ngươi. Em là cần anh hai, hay là cần cậu ta?"
"Đương nhiên cần anh hai." Chu Tư Ngữ phiết miệng nói.
Chu Hải Vinh nói: "Nhà của chúng ta vẫn là Tư Ngữ đối với anh hai tốt nhất."
Hắn trở về phải đi cáo trạng với chị, việc xấu trong nhà không thể rêu rao bên ngoài, bên trong vẫn là có thể, hắn muốn liên hợp người trong nhà cùng nhau phê phán anh mình, thề sống chết muốn đem gian tình của anh mình cùng Tiếu Dao bóp chết ở trong nôi.
Chẳng lẽ muốn hắn về sau kêu Tiếu Dao là Đại tẩu? Trừ phi hắn chết.
Thời điểm Chu Hải Vinh đang thu thập hành lý, Vương Trí tới, nói: "Tiểu Chu tổng, xe của anh mấy giờ?"
"Thu thập xong liền đi." Chu Hải Vinh nhớ rõ ngày hôm qua mình uống say, là Vương Trí thu lưu mình, ngữ khí với cậu ta liền tương đối khách khí, "Về sau cậu nếu là đến Nam Thành, cứ việc đi tìm tôi, tôi dẫn cậu đi dạo."
Vương Trí ăn nói vụng về, cũng không biết nói cái gì, "Ân" một tiếng, nâng nâng đồ vật trong tay, nói: "Đây đều là một ít đặc sản địa phương chúng tôi, Chủy Lí tô, còn có chút quả dại ngày thường tôi đi nhà đồng hương hái, đã ướp qua......"
Cậu ta nói xong liền đem túi đặt ở một bên, đại khái là sợ Chu Hải Vinh không chịu nhận, lại nói: "Đều là mẹ tôi bảo tôi đưa cho anh, nói là hai ngày này lấy không ít tiền của anh."
"Vốn dĩ chính là thuê cậu làm việc, tiền kia là nên cho." Chu Hải Vinh nói, "Cậu ngồi."
"Không được," Vương Trí nói, "Vậy anh bận, tôi đi trước."
"Chuyện sáng sớm hôm nay nói với cậu, cậu suy xét suy xét." Chu Hải Vinh nói.
Vương Trí "Ân" một tiếng, liền đi rồi.
Chu Hải Vinh qua mở túi kia ra nhìn nhìn, quả nhiên chai lọ vại bình, còn may không nhiều lắm, bằng không hắn liền ném lại, quá nặng.
Tiếu Dao xách theo bánh bao trở về, Chu Hải Quyền đã dậy, hai người cùng nhau ăn sáng, bữa sáng này ăn lặng yên không một tiếng động, cuối cùng Tiếu Dao nói: "Tôi vừa rồi ở tiệm bánh bao gặp Hải Vinh."
Chu Hải Quyền "Ân" một tiếng, không nói chuyện. Tiếu Dao liền nói: "Tôi thấy hắn còn rất đáng thương, kỳ thật anh có thể nói với hắn, là tôi câu dẫn anh. Hắn hận tôi so với hận anh tốt hơn, anh ngẫm lại hắn khó chịu bao nhiêu, anh làm anh cả như vậy sao?"
Chu Hải Quyền hỏi nói: "Em cũng không thích tôi, tôi nói gì mà em câu dẫn tôi, nó sẽ tin sao?"
Tiếu Dao há miệng thở dốc, mặt đỏ lên, không nói.
Kết quả Chu Hải Quyền nói: "Có phải có chuyện gì tôi không biết hay không, hai người vẫn luôn gạt tôi?"
Một mảnh thiện tâm Tiếu Dao, không nghĩ tới làm chính mình lâm vào hoàn cảnh xấu hổ: "Có thể có chuyện gì......"
"Tỷ như chuyện em leo lên giường tôi vậy," Chu Hải Quyền một bên ăn, một bên sâu kín mà nói, "Cũng không biết em đã ở trên giường tôi làm cái gì, tưởng tượng đến khả năng sẽ làm những chuyện đó, em nói tôi về sau còn ngủ trên giường mình thế nào đây."
- -----------------------------------------------------
SOFT QUÁ CÁC TÌNH YÊU Ạ