Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 127: Bạch tam thiếu khó ở chung



“Diệp Phàm, anime tu tiên ngươi thích sắp chiếu rồi, không muốn đi lên xem sao?” Bạch Vân Hi ngồi ở một bên ôm hai tay, nhàn nhã hỏi.
Thái Chấn Tuấn: “……” Bạch tam thiếu, thời điểm khẩn trương như vậy lại đề cập đến anime tu tiên thật sự là tốt sao?
Hai mắt Diệp Phàm sáng lên, đứng vụt dậy, “A! Thiếu chút nữa đã quên mất, ta đi xem TV trước đã, đợi lát nữa lại nói, nếu bỏ qua phải đợi đến ngày mai mới phát sóng lại.”
Trong lòng Diệp Phàm cảm thấy có chút kỳ quái, Vân Hi vẫn luôn không thích hắn xem anime, lần này lại chủ động giục hắn đi, hẳn là có mục đích nào đó, Diệp Phàm lập tức ném nghi hoặc ra sau đầu, chỉ cho rằng Vân Hi trở lên săn sóc hơn.
Thái Chấn Tuấn thấy Diệp Phàm lưu loát đứng dậy rời đi, khóe miệng run rẩy một chút, âm thầm thay Hầu An đồng tình khung cảnh nước mắt một phen.
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Tên ngu ngốc này, lớn như vậy rồi còn thích xem phim hoạt hình.
“Bạch tam thiếu……” Thái Chấn Tuấn nhỏ giọng gọi một tiếng.
Diệp Phàm vừa đi, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người Bạch Vân Hi, Thái Chấn Tuấn cùng Hầu An.
Thái Chấn Tuấn đối mặt với tầm mắt lạnh như băng Bạch Vân Hi, trong lòng mao mao, thời điểm Diệp Phàm còn ở đây, Thái Chấn Tuấn luôn cảm thấy lời nói của Diệp Phàm khiến người khác phải buồn bực, bây giờ Diệp Phàm vừa đi, Thái Chấn Tuấn lập tức trở lên hoài niệm Diệp Phàm, trong lòng không tiếng động hò hét: Diệp thiếu, ngươi mau trở lại! Ta không bao giờ trách ngươi kỳ ba nữa!
(dreamhouse2255)
“Trong giới cổ võ có một quy củ, không biết các ngươi có rõ ràng không, khi một tu giả cổ võ xuống tay với một người, nếu những tu giả còn lại đi hỗ trợ, vậy sẽ bị coi là khiêu khích với tu giả đã xuống tay kia. Trước đó không lâu Diệp Phàm mới vừa đắc tội với Dương gia, một trong tứ đại gia tộc cổ võ, trong thời gian này ta không muốn hắn có thêm nhiều địch nhân.” Bạch Vân Hi chống cằm, sắc mặt lạnh nhạt nói.
Thái Chấn Tuấn: “……” Thái Chấn Tuấn chớp chớp mắt, trước đó còn nghĩ một trăm triệu nguyên nhờ Diệp Phàm trị một căn bệnh là đủ rồi, nhưng nếu vì thế mà để Diệp Phàm phải đối mặt với một thế lực cổ võ, vậy liền không đủ.
Mặt Hầu An đỏ lên: “Bạch tam thiếu, ngài để Diệp thiếu nghĩ biện pháp cứu giúp ta đi, ta nhất định nhớ rõ đại ân đại đức của ngài.”
Thái Chấn Tuấn nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch tam thiếu, ngươi không thể thấy chết mà không cứu a!”
Thái Chấn Tuấn thầm nghĩ: Nếu Diệp Phàm ở đây thì tốt rồi, chỉ cần đưa thêm tiền liền giải quyết được mọi việc.
“Việc này cũng không phải hoàn toàn không có đường cứu vãn, chỉ là Hầu thiếu có thể nói cho ta, rốt cuộc ngươi đã đắc tội người nào, ta mới xác định chuyện này có nên để Diệp Phàm nhúng tay hay không.”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Nếu người Hầu An đắc tội có hậu trường quá lớn, vậy hắn liền phải nghĩ cách khác, Diệp Phàm có lợi hại hơn nữa thì vẫn là song quyền nan địch tứ thủ a! Hoa Hạ đất rộng của nhiều, kỳ nhân đang ẩn cư không ít.
Hầu An nghe vậy có chút xấu hổ: “Ta cũng không biết nàng có lai lịch gì, ta chỉ thấy nàng lớn lên khá xinh đẹp, muốn mời nàng ăn cơm, kết quả, nàng không nói hai lời liền cho ta một chưởng.”
Lúc ấy Hầu An bị đánh một chưởng cũng không để trong lòng, chỉ cảm thấy có thể là nữ nhân kia học Karate, sức lực không nhỏ.
(dreamhouse2255)
Một ngày sau, Hầu An phát hiện mình không được, lúc ấy hắn cũng không nghĩ quá nhiều, chỉ là vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng, Hầu An cũng nghĩ vấn đề nằm ở trêи người nữ nhân kia, chuyện bị nữ nhân đánh một chưởng liền không được này cũng không quá sáng rọi, Hầu An đương nhiên không nói ra bên ngoài.
Lại qua mấy ngày nữa, Hầu An phát hiện thương thế của mình càng ngày càng nghiêm trọng, âm thầm tìm thám tử tư tra xét lai lịch của nữ nhân kia, nhưng cái gì cũng không tra ra được.
Bạch Vân Hi tràn đầy câm nín nhìn Hầu An: “Ta nói Hầu thiếu a, bình thường ngươi tìm mấy minh tinh chơi đùa thì thôi, ngay cả tu giả cổ võ ngươi cũng dám đùa, đúng là dũng cảm……”
Hầu An vội vàng nói: “Ta chỉ muốn mời nàng ăn cơm mà thôi.”
Hắn làm sao biết được nữ nhân kia lại là tu giả cổ võ chứ, nếu hắn biết, dù có thêm một trăm lá gan hắn cũng không dám!
Bạch Vân Hi: “……” Bạch Vân Hi ít nhiều cũng có chút hiểu biết về tiểu tử Hầu An này, bình thường tuy có chơi đùa nhưng sẽ không làm quá phận, tuy rằng người này rất cần mẫn thay đổi bạn gái, nhưng phí chia tay cũng hào phóng, cơ bản đều là ngươi tình ta nguyện.
Diệp Phàm từ trêи lầu ló đầu ra, uể oải không vui nói: “Vân Hi, đài truyền hình kéo dài thời hạn chiếu anime, hôm nay không có.”
Bạch Vân Hi: “……”
Thái Chấn Tuấn vội vàng lên tiếng: “Nếu không xem TV, vậy Diệp thiếu mau xuống đây đi!” Nếu ngươi còn không xuống, Bạch tam thiếu chắc chắn sẽ đông chết người.
Thái Chấn Tuấn nguyên bản cảm thấy Diệp Phàm không dễ ở chung, nhưng so với Bạch tam thiếu, Diệp thiếu thật là không thể tốt hơn được nữa.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nghe vậy, nhàm chán bước xuống, “Nếu bọn hắn cứ luôn dừng chiếu như vậy, ta liền đến tổ chế tác bắt bọn hắn vào phòng tối, ra một tập mới cho một bữa cơm.”
Thái Chấn Tuấn: “……” Có fan như Diệp Phàm thật sự là quá khủng bố!
Có Bạch Vân Hi ở đây, Hầu An cũng không dám nhảy qua Bạch tam thiếu đề cập chuyện trị liệu với Diệp Phàm, chỉ có thể âm thầm sốt ruột.
Bạch Vân Hi hàn huyên cùng hai người một lát liền hạ lệnh đuổi khách.
Thái Chấn Tuấn cùng Hầu An đành phải rời đi trước.
……
“A Tuấn, ngươi xem ta phải làm sao bây giờ? Diệp thiếu nói ta chỉ còn năm sáu năm để sống!” Hầu An vẻ mặt đưa đám kêu rêи.
Thái Chấn Tuấn nhìn Hầu An một cái, trong lòng đột nhiên sinh ra vài phần cảm khái, “Đều nói ôn nhu hương thị anh hùng trủng (gái thôn quê là mộ anh hùng, ý là anh hùng khó qua ải mỹ nhân), quả nhiên không sai chút nào!”
Hầu An nghe thấy Thái Chấn Tuấn nói, quả thực có loại xúc động muốn hộc máu, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi nói như vậy thì thôi, hiện tại ngay cả Thái Chấn Tuấn cũng nói như vậy! “Ta nói A Tuấn a, ngươi đừng nói giỡn, hơn nữa, nữ nhân kia hung ba ba, không ôn nhu một chút nào.”
Thái Chấn Tuấn: “……”
(dreamhouse2255)
“A Tuấn, ngươi nói ta nên làm sao bây giờ?” Hầu An hỏi.
“Biện pháp có thì có, chỉ xem ngươi có bỏ được không.” Thái Chấn Tuấn nói.
Hầu An quay đầu nhìn Thái Chấn Tuấn: “Biện pháp gì?”
“Ném tiền a, chỉ cần đưa đủ tiền, cho dù Bạch tam thiếu không động tâm, Diệp thiếu cũng sẽ động tâm.”
“Cái đó phải đưa bao nhiêu?”
Thái Chấn Tuấn nhún vai: “Không biết a! Trước đó ca ta xảy ra chuyện đã đưa cho Diệp thiếu ba trăm triệu, còn tặng một ít đồ kỳ quái, hiện tại Diệp thiếu đã đính hôn với Bạch tam thiếu, giá trị con người tăng lên gấp bội.”
Hầu An: “……”
……
“Vân Hi, ngươi không thích ta nhận đơn sinh ý này sao?” Diệp Phàm nghi hoặc hỏi.
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Không phải, chỉ là ta cần biết người xuống tay là ai, cũng cần suy xét nên muốn bao nhiêu thì đủ, dù sao trong thời gian ngắn vị đại thiếu gia kia cũng không chết được, kéo dài thêm một chút không có vấn đề gì, nếu ngươi vội vàng trị hết cho hắn, hắn chưa chắc sẽ nhớ rõ ân tình của ngươi đâu.” Người trêи đời này luôn thích phạm tiện, những thứ có được quá dễ dàng đều không biết quý trọng.
(dreamhouse2255)
“Ngươi có thể giải quyết được vấn đề của hắn không?” Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: “Có thể a! Xua tan đi nguyên khí trong thân thể hắn, sau đó nối lại kinh mạch là được. Kỳ thật tình huống của hắn có chút tương tự như Mộ Liên Bình, nhưng bệnh trạng nhẹ hơn một ít, chỉ là hắn không phải tu giả cổ võ cho nên bệnh trạng biểu hiện ra mới có vẻ nghiêm trọng hơn mà thôi. Trêи tay ta đã không còn Tục Kinh Đan, nếu muốn cứu hắn thì phải luyện chế lần nữa, như vậy tương đối phiền toái.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Như vậy sao!”
Dược liệu điều chế Tục Kinh Đan không đơn giản a, Hầu gia có tiền thì có tiền, bất quá, muốn gom đủ cũng không dễ dàng, dù sao mấy thứ này cũng không phải cứ có tiền là có thể mua được.
“Trước cứ kéo dài thời gian với bọn họ, chờ ta tra ra lai lịch của nữ nhân kia rồi nói tiếp.” Bạch Vân Hi dặn dò.
Diệp Phàm ngoan ngoãn gật đầu: “Được.”
“Đúng rồi, ngày mai ngươi có rảnh không?” Bạch Vân Hi hỏi.
“Có rảnh, làm sao vậy?”
“Khu dạy học mới của Nhân Xuyên đại học bên kia hình như đã đào ra được cái gì không nên đào, ngoại gia gia tới xem, nói là có quỷ, nhờ ta tìm ngươi đi nhìn thử.”
Rất nhiều trường đại học đều xây dựng trêи mồ mả, thứ nhất là bởi vì giá đất tiện nghi, thứ hai là bởi vì học sinh nhiều, nhân khí vượng, có thể áp chế âm khí. Dù sao mồ mả cũng là mồ mả, rất nhiều trường đại học đều truyền ra tin đồn có quỷ xuất hiên.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm khó hiểu hỏi: “Ngoại gia gia chạy tới những nơi như vậy làm gì?”
“Cái này cũng phải trách ngươi.”
Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Trách ta? Vì sao lại trách ta?”
“Ngươi tặng sính lễ là một đống ngọc bội phòng thân, nhiều ngọc bội như vậy, trong nhất thời không bán đi được. Người trong nhà ai cũng mang theo ngọc bội tùy thân, ngoại gia gia cảm thấy có ngọc bội, hắn sẽ không xảy ra chuyện gì, cho nên mới chạy tới nơi nguy hiểm như vậy.”
Diệp Phàm rầu rĩ nói: “Ngoại gia gia đã lớn tuổi rồi sao còn thích mạo hiểm như vậy chứ! Hắn nhìn thấy quỷ sao?”
Bạch Vân Hi lắc đầu: “Quỷ thì không thấy, bất quá, ngoại gia gia nói hắn nhìn thấy ngọc bội bắn ra một đạo ánh sáng, hẳn là gặp được thứ gì đó không sạch sẽ.”
“Dù sao cũng nhàn rỗi, ngày mai ta đi xem thử.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Nhớ không được gây chuyện, khi đi nhớ mang theo mũ, còn có, đừng chạy Bentley, đi chiếc xe nào hỏng một chút.”
Diệp Phàm: “……”
……
Diệp Phàm mang kính râm đi dạo trong học viện, thời gian giữa trưa, cổng trường người đến kẻ đi, vô cùng náo nhiệt.
(dreamhouse2255)
“Diệp thiếu.” Hầu An bước tới gọi.
Diệp Phàm nhìn Hầu An một cái: “Là ngươi a! Có việc gì sao?”
Hầu An xấu hổ cười cười: “Diệp thiếu, ngươi cứu ta đi, ta nhất định nhớ rõ đại ân đại đức của ngươi!”
“Ta cần ngươi nhớ rõ đại ân đại đức của ta làm gì!”
Hầu An lấy ra một tấm thẻ: “Diệp thiếu, trong thẻ này có ba trăm triệu, là tiền tiêu vặt năm mươi năm nữa của ta, đều cho ngươi hết.”
“Nếu ngươi không sống được năm mươi năm nữa, nhiều tiền tiêu vặt như vậy cũng không để làm gì.”
Hầu An tràn đầy lấy lòng nói: “Diệp thiếu, ngươi nói rất đúng, ngươi nói gì cũng đúng, ngươi cứu ta đi……”
Diệp Phàm nhìn Hầu An: “Vân Hi nói ta không được làm bậy, ta phải nghe lời hắn!”
Hầu An: “……” Tiểu tử thê quản nghiêm này, còn có thể nghe lời hơn được nữa không!
Diệp Phàm đi văn phòng Tiếu Trì, không gặp được Tiếu Trì, lại nhìn thấy Sử Vị Sử giáo thụ.
Sử giáo thụ nhìn thấy Diệp Phàm, vô cùng cao hứng đứng dậy.
“Diệp Phàm a! Đã lâu không gặp được ngươi.” Sử giáo thụ nhiệt tình lên tiếng chào hỏi.
“Sử giáo thụ, ngươi nhìn thấy ngoại gia gia đâu không?”
Sử Vị gật đầu: “Hắn đến thư viện.”
Diệp Phàm ngoài ý muốn nhìn tới ngọc bội trêи người Sử Vị, “Sử giáo thụ, ngươi cũng có ngọc bội này a!”
“Tiếu lão nhân có tới một trăm khối, ta năn nỉ ỉ ôi mãi hắn mới cho ta một khối.”
Diệp Phàm lý giải gật gật đầu.
(dreamhouse2255)
……….
Chương trước Chương tiếp
Loading...