Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 107: Trả tiền phân kỳ



Diệp Phàm mang kính râm, đi tới quầy tiếp tân trụ sở công ty Triều Tịch.
“Xin hỏi ngươi tìm ai?”
Diệp Phàm dựa vào bàn làm việc, khanh khách cười lên: “Ta tìm Bạch tổng Bạch Tuấn Bình của các ngươi.”
Công ty Bạch Vân Hi đang quản lí là công ty con của công ty Triều Tịch, quy mô của tổng công ty lớn hơn chỗ Bạch Vân Hi đang công tác rất nhiều, cũng khí phái hơn một ít.
Tiểu thư tiếp tân nhìn Diệp Phàm, ấn theo phép công đáp: “Bạch tổng đang ra ngoài bàn chuyện sinh ý, tạm thời không ở công ty.”
Diệp Phàm nghiêng đầu: “Ra ngoài sao? Vậy khi nào hắn trở về?”
Tiểu thư tiếp tân lắc đầu: “Không biết!”
“Vậy Bạch Vân Cẩn có ở đây không?”
“Phó tổng có ở, bất quá, ngươi có hẹn trước sao?”
Diệp Phàm tháo kính râm xuống, bất mãn nhìn tiểu thư tiếp tân: “Ngươi cảm thấy lấy quan hệ của ta cùng Bạch phó tổng của các ngươi còn cần hẹn trước sao?”
(dreamhouse2255)
Tiểu thư tiếp tân nhịn không được mà nghĩ tới phỏng vấn trước đây của Diệp Phàm, “Ta gọi điện thoại hỏi xem.”
Diệp Phàm bĩu môi: “Được, hỏi đi.”
……
Bạch Vân Cẩn nghe tiếp tân nói, cung cung kính kính mời Diệp Phàm vào văn phòng,
“Diệp Phàm, ngươi tìm phụ thân ta?”
Diệp Phàm tùy ý ngồi xuống ghế dựa: “Đúng vậy, ta có chính sự muốn nói với hắn.”
Chính sự? Trong lòng Bạch Vân Cẩn tức khắc có vài phần dự cảm không tốt.
Bạch Vân Cẩn cười cười: “Ngươi có thể nói với ta trước, ta sẽ chuyển lời lại cho hắn.”
“Ngươi?” Diệp Phàm đánh giá Bạch Vân Cẩn một vòng, lắc đầu nói: “Ngươi không làm chủ được!”
Bạch Vân Cẩn: “……” Hắn đây là bị ghét bỏ sao?
“Phụ thân ta sắp trở về rồi, ngươi muốn nói gì với hắn?”
(dreamhouse2255)
“Chính là chuyện của Vân Hi a, ta vốn dĩ nghĩ là có thể tìm lão gia tử bàn bạc, bất quá, lần trước tới nhà ngươi, hình như lão gia tử có chút hiểu lầm ta, thái độ rất không hữu hảo, ta nghĩ vẫn nên hỏi về ý kiến của phụ thân ngươi, cũng chính là nhạc phụ tương lai của ta trước thì tốt hơn.”
Bạch Vân Cẩn xấu hổ cười cười: “Gần đây thân thể gia gia không quá tốt, có chuyện gì ngươi vẫn nên nói với phụ thân là được rồi.”
Tuổi tác gia gia đã không nhỏ, nếu cứ liên tục phải đi ứng phó với một tên kỳ ba như Diệp Phàm vậy quá không tốt a!
Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, ngày đó lão gia tử cũng thật là, cư nhiên lấy cây chổi đánh ta, nếu hắn đánh hỏng tôn tế ưu tú này, vậy hắn tìm đâu ra được một nhân tài như ta nữa chứ!”
Bạch Vân Cẩn vẻ mặt đau khổ, ý vị thâm trường nói: “Chỉ sợ là không tìm thấy!”
Diệp Phàm gật đầu: “Còn không phải sao, tìm đâu được chứ!”
Bạch Vân Cẩn: “……” Nhân tài như Diệp Phàm, thế nào cũng phải mấy trăm năm mới ra một người đi!
……
Bạch Tuấn Bình mở cửa đi đến hỏi: “Vân Cẩn, nghe nói có người tìm ta?”
Bạch Vân Cẩn lập tức đáp: “Đúng vậy, là Diệp Phàm tìm ngươi.”
(dreamhouse2255)
Bạch Tuấn Bình gật đầu với Diệp Phàm, “Vân Hi làm phiền ngươi chăm sóc rồi!”
Diệp Phàm vẫy tay: “Không đáng kể, hắn là lão bà tương lai của ta, ta không chăm sóc hắn thì còn chăm sóc ai nữa? Lần đầu gặp mặt, đây là lễ gặp mặt ta tặng ngươi.”
Diệp Phàm mở hộp ra, bên trong là mấy khối ngọc bội.
Bạch Tuấn Bình cười cười: “Diệp thiếu khách khí rồi, thứ này quá quý trọng.”
Diệp Phàm không thèm để ý vẫy vẫy tay: “Cái này cũng không đáng gì, ta tùy tiện đánh mấy trận pháp vào là được, hôm nay ta tới là có một số việc muốn bàn bạc với ngươi.”
Bạch Tuấn Bình gật đầu: “Ngươi nói đi!”
Ánh mắt Diệp Phàm lượng lượng nhìn Bạch Tuấn Bình: “Không biết ngươi cảm thấy sao về chuyện trả tiền phân kỳ?”
“Trả tiền phân kỳ, cái này không tồi, có thể hưởng thụ trước, sau đó mới hoàn toàn mua về.” Bạch Tuấn Bình nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng cảm thấy cái này không tồi, qua nghiên cứu gần đây của ta, ta phát hiện chuyện trả tiền phân kỳ này thật ra là một thứ tốt, đối với người mua hay người bán đều có lợi, người mua có thể hưởng thụ trước, người bán cũng có thể tránh được tình trạng hàng hóa ứ đọng, ngươi cảm thấy sao?”
(dreamhouse2255)
Bạch Tuấn Bình gật đầu: “Ta cảm thấy trả tiền phân kỳ cũng không tồi, hiện nay giá nhà lên quá nhanh, khiến cho người có thể mua được nhà ở càng ngày càng ít, hầu hết mọi người đều áp dụng trả tiền phân kỳ này, có thể vào ở trước, cũng tăng trách nhiệm của người mua lên nhiều!”
“Nhạc phụ đại nhân, ngươi đúng là hiểu lý lẽ! Vân Hi nói chỉ cần ta có sính lễ 10 tỷ, hắn liền nguyện ý gả cho ta, ta nghĩ là, có phải ta cũng nên trả tiền phân kỳ không? Ta trả một phần trước, số còn lại chậm rãi trả sau, ta có thể thêm lợi tức.”
Bạch Tuấn Bình: “……”
Bạch Vân Cẩn: “……”
Bạch Tuấn Bình: “Trả tiền phân kỳ?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, Vân Hi đã già đầu rồi, ngươi cũng nên bắt đầu suy xét chuyện chung thân đại sự của hắn, đừng để hắn học nhị tỷ a!”
Bạch Vân Cẩn: “…… Năm nay Vân Phỉ đã gần ba mươi, nhưng Vân Hi sinh khi phụ thân đã có tuổi, hiện tại hắn còn chưa đến hai mươi đâu.”
“Nói như vậy là định rồi, ta đưa tiền đặt cọc trước, sau đó ngươi định ra hôn sự của ta cùng Vân Hi.”
Bạch Tuấn Bình vội vàng lắc tay: “Không được, không được!”
Diệp Phàm khó hiểu hỏi: “Sao lại không được? Không phải ngươi nói chuyện trả tiền phân kỳ này khá tốt sao?”
Bạch Tuấn Bình hít sâu một hơi: “Vân Hi từ nhỏ tới lớn đều là được gia gia chăm sóc, vậy nên chuyện của hắn nhất định phải hỏi qua ý kiến của lão gia tử!”
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Cẩn: “……” Lão ba quá cơ trí, cái nồi này ném thật tốt.
Diệp Phàm trừng lớn mắt nhìn Bạch Tuấn Bình, hận sắt không thành thép oán trách: “Ngươi chính là lão cha của Vân Hi a! Sao ngươi lại không làm chủ được, ngươi cũng quá kém cỏi!”
Bạch Tuấn Bình cười cười, ngón trỏ chỉ lên thiên đạo: “Lão gia tử đức cao vọng trọng, vậy nên chuyện trong nhà đều phải hỏi qua hắn……”
Diệp Phàm: “……”
Diệp Phàm cắn chặt răng: “Nhạc phụ tương lai, ngươi phải có chút quyết đoán lên! Ngươi xem Ung Chính kia không phải là chọc tức chết Khang Hi rồi sau đó tự mình đăng cơ làm hoàng đế sao? Ta thấy tuổi tác của ngươi không nhỏ, sao có thể làm chuyện gì cũng đều nghe một lão nhân, huống chi, lần trước ta đi tìm lão gia tử, hắn cư nhiên dùng cây chổi đánh ta, có phải đầu óc lão gia tử có vấn đề gì không?”
Bạch Tuấn Bình: “……”
Bạch Vân Cẩn: “……”
“Chuyện ngươi nói ta sẽ suy xét, nhưng vẫn để nói sau đi.” Bạch Tuấn Bình nói.
Diệp Phàm không cao hứng nhăn mũi lại: “Được rồi, nhạc phụ đại nhân, ngươi phải suy xét cẩn thận, ta bỏng tay như vậy, mất rồi không tìm được người thứ hai đâu.”
Bạch Tuấn Bình: “……”
……(dreamhouse2255)
Bạch Vân Cẩn tiễn Diệp Phàm đi xong, quay về liền nhìn thấy Bạch Tuấn Bình không ngừng hút khí ngồi trêи ghế.
“Hắn đi rồi?”
Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Đi rồi.”
“Ta nhớ trước đây ngươi nói cho ta, có một cao nhân tuyệt thế đang theo đuổi đệ đệ ngươi, cao nhân ra tay hào phóng, tính cách hào sảng, vẫn có thể xem là xứng đôi với đệ đệ.” Bạch Tuấn Bình nghiến răng nghiến lợi nói.
Bạch Vân Cẩn có chút miễn cưỡng gật đầu: “Đúng vậy!”
“Cao nhân mà ngươi nói chính là thứ như vậy?”
Bạch Vân Cẩn: “…… Diệp Phàm nói chuyện có chút không đáng tin, suy nghĩ cũng tương đối độc đáo, nhưng hắn thật sự là người có bản lĩnh, người của Long Hổ Sơn cũng vô cùng tôn sùng hắn.” Phù chú Diệp Phàm chế tác rất được người của Long Hổ Sơn hoan nghênh a.
“Ta nhớ trước đây Tiếu lão gia tử đã ở chung cùng Diệp Phàm mấy ngày?” Bạch Tuấn Bình hỏi.
Bạch Vân Cẩn gật đầu: “Đúng vậy!”
“Lão gia tử kiến thức rộng rãi, trí tuệ cao siêu, không phải người mà ta có thể so sánh được!” Bạch Tuấn Bình lắc đầu cảm thán.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Cẩn: “……”
Thời điểm Bạch Vân Hi đang mở họp liên tục nhận được mấy cuộc gọi của Bạch Tuấn Bình, Bạch Vân Hi không thể không dừng hẳn hội nghị lại.
……
Diệp Phàm đi đến cửa biệt thự liền nhìn thấy Trương Huyên, bên cạnh Trương Huyên còn có một người mặc tây trang đen.
Diệp Phàm mở cửa, mời hai người vào trong.
“Trương Huyên, ngươi tìm ta?”
Trương Huyên lắc đầu, “Thực tế lần này ta chủ yếu là đi cùng vị này tới đây.”
“Ngươi khỏe, Diệp tiên sinh! Ta là Thẩm Vệ Long, là đội trưởng tiểu tổ A ban đặc thù của Hoa Quốc, đây là danh thϊế͙p͙ của ta.”
Diệp Phàm gật đầu, nhận lấy danh thϊế͙p͙: “Có việc gì sao?”
Thẩm Vệ Long lấy ra một tấm ảnh chụp đưa cho Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi biết người này không?”
“Biết.” Tên cổ sư vừa mới bị hắn xử lý! “Người này làm sao vậy?”
“Người này thuộc sổ đen của tiểu tổ chúng ta.”
Hoa Quốc đất rộng của nhiều, tuy rằng số lượng thuật sư không nhiều nhưng bởi vì dân số đông, thuật sư cũng không ít, thuật sư có tốt có xấu, thuật sư tốt có thể phù hộ bình an một phương, thuật sư xấu lại có nguy hại cực lớn.
Thuật sư thuộc sổ đen của tiểu tổ đặc thù đều là mấy người cực kỳ hung ác, cần thiết phải tiêu diệt.
“Diệp thiếu nhìn cái này xem, nơi này vốn là một thành huyện của quốc gia, nhưng mấy năm trước nước ở đây bị ô nhiễm nghiêm trọng, người trong huyện đều chết hết, sau đó chuyện này đã bị bên trêи phong tỏa, dân chúng cho rằng người trong huyện chết do ô nhiễm, nhưng thực tế không phải vậy, người ở đó đều bị cổ sư này độc chết.”
(dreamhouse2255)
“Cổ sư làm xong việc không biết đã làm ra hành động tà ác gì.”
Diệp Phàm híp mắt, hắn cảm thấy cổ sư kia là lợi dụng những người này chế tạo Thọ Nguyên Cổ, đáng tiếc, cổ sư kia quá gà mờ, cổ trùng làm ra tuy rằng giữ được mạng, nhưng lại không thể ngăn cản thân thể hắn ngày càng xơ cứng, cho dù hắn không động thủ, cổ sư kia cũng chỉ sống thêm được năm sáu năm liền chết.
“Cổ sư này vẫn luôn hành động trong Hoa Quốc, nhưng hắn thập phần giảo hoạt, tiểu tổ chúng ta đã cử người đi mấy lần cũng không thể bắt hắn lại, bất quá, Diệp thiếu, gần đây chúng ta nhận được một tin tức, nói rằng ngươi đã giết hắn.” Thẩm Vệ Long nói.
Diệp Phàm chuyển động ánh nhìn một vòng: “Có thể nói như vậy, bất quá, hắn vốn dĩ đã coi như hết tuổi thọ, ta không tính là giết người.”
“Người này làm xằng làm bậy khắp nơi, Diệp thiếu làm như vậy có thể xem như vì dân trừ hại! Ta thay thế dân chúng cảm ơn ngài!” Thẩm Vệ Long nghiêm túc nói.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “Không cần khách khí, là ta nên làm.”
Trương Huyên: “……”
“Diệp thiếu, hiện giờ linh khí trong thiên địa đoạn tuyệt, tu luyện huyền thuật càng ngày càng khó khăn, càng ngày càng nhiều thuật sư đi vào lạc lối, đi vào tà đạo, vô cùng đáng sợ, người thường căn bản không phải đối thủ của bọn họ, tiểu tổ chúng ta chính là vì diệt trừ những người này mà tồn tại.”
Diệp Phàm gật đầu: “Các ngươi vất vả.”
“Hiện giờ tiểu tổ chúng ta rất thiếu thành viên, rất nhiều chuyện hữu tâm vô lực, ta đại biểu cho tiểu tổ chân thành mời ngài gia nhập!”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nghiêng đầu cười cười: “Có lẽ ngươi không biết một chuyện.”
Thẩm Vệ Long tò mò hỏi: “Chuyện gì?”
“Phẩm hạnh của ta không đạt tiêu chuẩn! Không thích hợp gia nhập vào tổ chức chính khí lẫm nhiên của các ngươi.”
Thẩm Vệ Long xấu hổ cười cười: “Diệp thiếu, chúng ta đã điều tra rõ ràng chuyện của ngươi, phẩm hạnh của ngươi có vấn đề hoàn toàn là hiểu lầm.”
Diệp Phàm: “……”
“Nếu ta gia nhập, các ngươi định cho ta bao nhiêu tiền lương a? Một năm 1 tỷ có được không? Gần đây ta đang bận rộn kiếm đủ sính lễ, nếu ta gia nhập, các ngươi có thể trả cho ta bao nhiêu tiền?” Diệp Phàm hỏi.
Thẩm Vệ Long xấu hổ cười cười: “Không có! Tài chính của tổ chức chúng ta không quá sung túc.”
Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Đây là điển hình của muốn ngựa chạy lại không muốn cho ngựa cỏ.
Diệp Phàm vẫy vẫy tay: “1 tỷ cũng không có, vậy các ngươi đi làm có ý nghĩa gì chứ? Không đi không đi!”
Thẩm Vệ Long khó xử nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu thật sự không có hứng thú sao?”
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có!”
Thẩm Vệ Long tiếc nuối nói: “Đây là danh thϊế͙p͙ của ta, nếu Diệp thiếu thay đổi chủ ý, tùy thời có thể đến.”
Diệp Phàm gật đầu: “Được!”
(dreamhouse2255)
……….
Méoo: Tui định đăng làm hqua rồi, nhưng thi về đau đầu quá, hnay mới đăng truyện được, cảm ơn lời chúc của các tình yêu ^▽^
Chương trước Chương tiếp
Loading...