Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo

Chương 93: Học tập chăm chỉ, ngày ngày đi lên (9)



Cũng không phải là hạt vừng nhỏ mù quáng tâng bốc.
Dù sao đã sống lâu như vậy, đi nhiều thế giới như vậy, mấy cái đề này nó vẫn biết viết như thế nào.
Nhưng nếu đề được giải quá nhanh, cũng sẽ quá OOC rồi.
Dù sao mấy môn tự nhiên quả thật là điểm yếu của nguyên chủ.
Sau khi toàn bộ đề được làm xong, biểu cảm trên mặt của thầy Chu và toàn bộ bạn học đều lộ vẻ khiếp sợ.
Ngay cả Kỳ Hứa vẫn ở bên cạnh cũng hơi trợn tròn hai mắt.
Độ khó của những đề này anh rõ ràng hơn ai hết.
Lời thây Chu nói trước đó cũng đúng, chỉ cân Khuyết Chu có thể làm đúng bốn đề, vậy thì cô có thể tham gia vào cuộc thi vật lý.
Nhưng bây giờ, cô không chỉ làm xong tất cả, mà còn làm nhanh chóng và đúng hết tốt.
Điều này hoàn toàn không giống với cô bé trong ấn tượng của anh, mỗi lần giải đề vật lý đều cau mày vắt óc suy nghĩ, quả thật là hoàn toàn không giống nhau.
Cho dù trong lòng Kỳ Hứa có chuẩn bị, nhưng vẫn không thể không kinh ngạc, chẳng lẽ hai mạch Nhâm Đốc của cô được đã thông rồi sao?
"Thầy ơi, em giải đúng không ạ?" Khuyết Chu đặt đề thi trên mặt bàn, lên tiếng hỏi thấy Chu.
Kỳ Hứa đứng ở bên cạnh thầy Chu.
Anh cảm thấy tâm mắt của cô gái này như có như không đảo quanh trên người mình, cái câu thầy ơi này kéo suy nghĩ của anh trở vê.
Vì thế Kỳ Hứa lại nghĩ đến hình ảnh vừa rồi ở trong hành lang, cô cũng gọi một tiếng thầy Kỳ kia.
Đến khi thầy Chu hưng phấn đến run rẩy cầm đề thi lên, đột nhiên thầy ấy cười ha ha vài tiếng, thành công dọa sợ anh và các bạn học xung quanh.
Suy nghĩ của Kỳ Hứa một lần nữa trở về hiện thực.
"Ha ha ha ha ha, Khuyết Chu, sao trước kia không nghe giáo viên vật lý của em nói em lợi hại như vậy?! Giáo viên vật lý của em là ai?"
"Là thầy Dương, nhưng mà trước kia em học vật lý không tốt lắm, cực kỳ bình thường. Nhưng gần đây em rất có hứng thú với môn vật lý, giống như kiểu nghe thoáng qua đã hiểu." Khuyết Chu mở to mắt nói dối.
Nhưng ở trước mặt người có thực lực, nói dối cũng sẽ có người tự động tìm lý do bổ sung.
Thầy Chu gật đầu: "Học môn này, quả thật có đôi khi đầu óc đột nhiên trở nên thông suốt, em hẳn là người thuộc một trong số đó."
Càng nhìn bài thi chỉnh tê này, khóe miệng thây Chu lại càng nhếch lên: "Em đã thông qua, không thể không thông qua được. Ha ha ha, lát nữa thầy sẽ nói chuyện với chủ nhiệm lớp của em. Bắt đầu từ ngày mai em hãy tham gia vào đội, vừa vặn một tháng sau có một cuộc thi giao lưu của thành phố, đến lúc đó cho em ra sân, nếu như vẫn có thể duy trì trình độ như bây giờ, thầy sẽ dẫn em đi tham gia các cuộc thi khác."
Đề thi đã bị mấy học sinh cướp đi, một đám người vây quanh cách giải đề của Khuyết Chu là như thế nào.
Các bước gọn gàng, tư duy logic khủng khiếp.
Hóa ra cường giả lại khủng bố như vậy.
Không hổ là người mà Kỳ Hứa đề cử, thực lực cũng biến thái như Kỳ Hứa.
Sau khi kết thúc buổi tự học buổi tối, thầy Chu và Khuyết Chu đi tìm giáo viên chủ nhiệm lớp của Khuyết Chu để nói rõ tình huống.
Giáo viên chủ nhiệm lớp có chút kinh ngạc, dù sao kỳ thi lần trước, vật lý của Khuyết Chu cũng chỉ tiến bộ hơn một chút mà thôi.
Nhưng đề thi sẽ không lừa gạt người, đây cũng là chuyện tốt, giáo viên chủ nhiệm lớp không có lý do gì để không đồng ý cả.
Một tuần kế tiếp, buổi trưa Khuyết Chu đều theo thành viên trong đội giải đề.
Chỉ trong vòng một tuần, mức độ biến thái của Khuyết Chu cũng đã ngang hàng với Kỳ Hứa, thậm chí còn có xu thế cao hơn cả Kỳ Hứa.
Kỳ Hứa cũng dần dần quen thanh mai trúc mã thường xuyên đến nhà mình hỏi làm bài tập về nhà.
Vì vậy, một tuần sau là kỳ nghỉ nên bọn họ cũng trở về nhà.
Kỳ Hứa chủ động hỏi Khuyết Chu có muốn cùng nhau về nhà hay không.
Khuyết Chu đương nhiên sẽ không từ chối.
Chiều thứ sáu được nghỉ, tối chủ nhật sẽ bắt đầu buổi tự học buổi tối.
Nhà của Kỳ Hứa và Khuyết Chu đều ở trong thị trấn nhỏ của thành phố này.
Phải mất hơn một giờ để đi xe buýt về nhà, vì vậy mặc dù trường học trong thành phố, nhưng về nhà cũng rất khó khăn.
Đặc biệt là vào lúc thời tiết hay thay đổi này, muốn mang khăn trải giường hay quần áo bông về đều là một vấn đề lớn.
Chuẩn bị đón cái nóng vào tháng ba và tháng bốn, Khuyết Chu để rất nhiều quần áo bông nặng nề vào trong vali chuẩn bị về nhà.
Lúc cô kéo vali ra khỏi ký túc xá, Kỳ Hứa đã ở dưới lầu chờ cô.
Vừa lúc một màn này bị Đàm Nhĩ Thư cùng ký túc xá cùng Tưởng Hàm nhìn thấy.
Từ khi Thương Hạo nói câu nếu để anh ta nhìn thấy ai chơi cùng Khuyết Chu sẽ không bỏ qua cho người đó ở trong lớp học, Đàm Nhĩ Thư và Tưởng Hàm vừa đúng lúc có lý do quang minh chính đại không nói chuyện với Khuyết Chu.
Các cô ta cho rằng Khuyết Chu chết chắc, người chọc đến Thương Hạo cũng không có kết cục tốt.
Đây là hậu quả của việc giả vờ thanh cao.
Ai biết được, bây giờ người ta lại đi cùng Kỳ Hứa? Sắc mặt Kỳ Hứa rất tự nhiên, trên người anh chỉ đeo một cái túi xách lớn, nhận lấy vali trong tay Khuyết Chu.
Hai người vừa định đi ra ngoài, Khuyết Chu bỗng nhiên nói muốn đi vệ sinh, vì thế đi vào trong nhà vệ sinh gần nhất.
Tưởng Hàm thấy thế, cũng cùng Đàm Nhĩ Thư đi theo phía sau.
Không còn ai trong tòa nhà giảng dạy.
Rất nhiều học sinh đều là phụ huynh đến đón, Tưởng Hàm và Đàm Nhĩ Thư cũng đang chờ ba mẹ tới đón.
Đôi giày tạo ra tiếng vang trong hành lang trống rỗng.
Sau khi vào nhà vệ sinh, Khuyết Chu vừa rồi còn ở trước mắt lại biến mất không thấy đâu.
Tất cả các cửa nhà vệ sinh đều mở.
Trong lòng Tưởng Hàm trầm xuống: "Khuyết Chu đâu?!"
"Không biết, vừa rồi còn ở đây mà." Trong lòng Đàm Nhĩ Thư có chút sợ hãi, nhà vệ sinh này phía bên trong của lầu một, bên ngoài bị cây cối vây quanh, có vẻ có chút u ám âm trầm.
Cô ta túm lấy cánh tay Tưởng Hàm: "Chúng ta đi thôi."
"Đi cái gì, bản lĩnh Của Khuyết Chu ngược lại rất lớn, thông đồng cùng với Thương Hạo, bây giờ lại đi cùng Kỳ Hứa.
Tiểu Thư, chẳng lẽ cậu không cảm thấy dáng vẻ thanh cao hiện giờ của Khuyết Chu cực kỳ làm cho người ta cảm thấy chán ghét sao?"
Đàm Nhĩ Thư không nói gì, bởi vì cô ta cũng thật sự rất ghét.
Nhưng cô ta không ghét sự thanh cao của Khuyết Chu, chỉ là không rõ vì sao mặc dù Thương Hạo đều cảnh cáo người trong lớp không chơi với Khuyết Chu, nhưng vẫn có người nói chuyện với cô.
Thậm chí, cô còn có thể tiến vào đội vật lý, những năm trước có thể tham gia thi vật lý đều là đại thần, cho dù không lấy được danh ngạch đặc cách thì thi đại học cũng là top đầu.
Thành tích trước mắt của Khuyết Chu rất bình thường, làm sao cô có thể vào được đội vật lý?
Giáo viên chủ nhiệm cũng ưu ái cho cô.
Bây giờ Kỳ Hứa cũng là người xách vali giúp cô.
Mấu chốt chính là, dường như cô thật sự không để Thương Hạo vào mắt, không phải chỉ nói ngoài miệng, mà thật sự không quan tâm Thương Hạo là ai.
Cái loại thái độ tiêu sái này, là Cả đời này Đàm Nhĩ Thư không có cách nào làm được.
Cho nên cô ta không cam lòng, vì sao người được như vậy không phải là cô ta.
Thế nhưng loại cảm xúc tỉ tiện này, cô ta tuyệt đối sẽ không nói ra, chỉ cảm thấy nơi này có chút khủng bố, muốn rời đi.
"Rầm" một tiếng.
Cánh cửa đột nhiên bị đóng lại bởi một cơn gió.
"Các cậu đang tìm tôi à?”
Khuyết Chu bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau cánh cửa, giống như ma quỷ, Tưởng Hàm và Đàm Nhĩ Thư sợ quá đều hét chói tai một tiếng.
Hạt vừng nhỏ cạn lời không muốn nói, chỉ có chút lá gan như vậy cũng không biết xấu hổ mà đi theo dõi đại lão của nó?
Sao mà các cô ta dám?
Chương trước Chương tiếp
Loading...