Xuyên Không: Thiếu Gia Vô Dụng Lột Xác - Trang 3
Chương 112: 112: Tôi Biết Rồi!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trương Bân sờ vết thương trên trán đã kết vảy, giọng nói run rẩy.
"Cậu...!cậu em Lâm, cậu có thể nói cho tôi biết hiện tại cậu đang ở cảnh giới gì rồi không? Tôi nghe nói võ giả Thiên Cảnh trên thế gian này đã là tuyệt đỉnh, lẽ nào võ giả Thiên Cảnh cũng có khả năng diệu thủ hồi xuân như cậu sao?”
Vương Xung đứng bên cạnh hồi hộp hỏi.
"Tôi không phải võ giả Thiên Cảnh.”
Lâm Phong chỉ lạnh nhạt đáp một câu, rồi ngồi lên ghế salon, gọi điện thoại cho Trần Y Nặc.
Cùng lúc đó, bên trong một phòng VỊP ở tiệm cơm Tây.
Trần Thiên Hủ, Trần Y Nặc và Giang Quân Lâm đang ngồi quanh một cái bàn, cùng ăn cơm.
Có lẽ là vì chuyện ban nãy nên ba người đều không nói gì, giữ bầu không khí yên tĩnh.
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Y Nặc vang lên, là Lâm Phong gọi tới.
Cô ấy do dự một chốc, rồi chọn tắt máy!
"Y Nặc, là ai gọi vậy?”
Giang Quân Lâm nhạy cảm hỏi.
"Không ail”
Trần Y Nặc thản nhiên đáp lại.
Giang Quân Lâm nghe vậy thì gật đầu.
Bề ngoài thì có vẻ bình thản nhưng trong lòng anh ta đã u ám kinh khủng! Chắc chắn là cái tên Lâm Phong kia gọi tới!
Thằng hề này đúng là muốn chết!
"Reng reng...”
Lúc này, Trần Y Nặc phát hiện điện thoại di động nhận được một tin nhắn.
Là Lâm Phong gửi tới!
Cô ấy do dự chốc lát rồi mở ra xem một cái.
"Y Nặc, anh cực kì chắc chắn có thể chữa khỏi hẳn bệnh cho con gái của em! Nếu như em tin tưởng anh thì tối mai tới khách sạn Cương Cương, anh chờ em.”.
Nhìn những dòng chữ này, trái tim Trần Y Nặc run lên.
Hiện giờ đối với cô ấy, con gái chính là tất cả!
Cô ấy có thể hận Lâm Phong nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua hi vọng chữa khỏi bệnh cho con gái!
"Giang Quân Lâm, trước đó anh nói có vị thần y có thể chữa khỏi hẳn bệnh của con gái tôi, khi nào người đó tới?”
Trần Y Nặc đột nhiên hỏi.
Giang Quân Lâm liếc nhìn điện thoại của Trần Y Nặc, sau đó nói: "Muộn nhất là ngày mai!”
"Vị thần y kia có thể chữa khỏi hẳn 100% cho con gái tôi sao?” Trần Y Nặc lại hỏi.
"100% thì tôi không dám chắc! Nhưng thầy thuốc Dược Vân xuất thân từ
Dược Vương cốc, là thánh địa y dược trong thiên hại Tôi phải cầu xin chị của tôi, trả một cái giá cực kì lớn mới có thể mời cao nhân như thế xuống núi!”
"Nếu như người đó không trị khỏi được thì những người khác cũng đừng mơ!” Giang Quân Lâm nhấn mạnh mấy chữ “những người khác”.
Rất hiển nhiên, anh ta đã ý thức được điều gì đó!
Nói như vậy cũng là đang khéo léo nhắc nhở Trần Y Nặc!
Đừng làm mấy việc ngu ngốc khiến anh ta không thoải mái!
"Tôi biết rồi!”
Trần Y Nặc gật đầu, tiếp tục ăn.
Chị của Giang Quân Lâm là Giang Phi Yến.
Mười năm trước cô ấy đã tham gia vào một tông môn lớn nào đó trên núi.
Có người nói cô ấy đã trở thành đệ tử chân truyền, thân phận như thế quả thực có thể mời được cao nhân của Dược Vương cốc!.
Trương Bân sờ vết thương trên trán đã kết vảy, giọng nói run rẩy.
"Cậu...!cậu em Lâm, cậu có thể nói cho tôi biết hiện tại cậu đang ở cảnh giới gì rồi không? Tôi nghe nói võ giả Thiên Cảnh trên thế gian này đã là tuyệt đỉnh, lẽ nào võ giả Thiên Cảnh cũng có khả năng diệu thủ hồi xuân như cậu sao?”
Vương Xung đứng bên cạnh hồi hộp hỏi.
"Tôi không phải võ giả Thiên Cảnh.”
Lâm Phong chỉ lạnh nhạt đáp một câu, rồi ngồi lên ghế salon, gọi điện thoại cho Trần Y Nặc.
Cùng lúc đó, bên trong một phòng VỊP ở tiệm cơm Tây.
Trần Thiên Hủ, Trần Y Nặc và Giang Quân Lâm đang ngồi quanh một cái bàn, cùng ăn cơm.
Có lẽ là vì chuyện ban nãy nên ba người đều không nói gì, giữ bầu không khí yên tĩnh.
Đúng lúc này, điện thoại của Trần Y Nặc vang lên, là Lâm Phong gọi tới.
Cô ấy do dự một chốc, rồi chọn tắt máy!
"Y Nặc, là ai gọi vậy?”
Giang Quân Lâm nhạy cảm hỏi.
"Không ail”
Trần Y Nặc thản nhiên đáp lại.
Giang Quân Lâm nghe vậy thì gật đầu.
Bề ngoài thì có vẻ bình thản nhưng trong lòng anh ta đã u ám kinh khủng! Chắc chắn là cái tên Lâm Phong kia gọi tới!
Thằng hề này đúng là muốn chết!
"Reng reng...”
Lúc này, Trần Y Nặc phát hiện điện thoại di động nhận được một tin nhắn.
Là Lâm Phong gửi tới!
Cô ấy do dự chốc lát rồi mở ra xem một cái.
"Y Nặc, anh cực kì chắc chắn có thể chữa khỏi hẳn bệnh cho con gái của em! Nếu như em tin tưởng anh thì tối mai tới khách sạn Cương Cương, anh chờ em.”.
Nhìn những dòng chữ này, trái tim Trần Y Nặc run lên.
Hiện giờ đối với cô ấy, con gái chính là tất cả!
Cô ấy có thể hận Lâm Phong nhưng tuyệt đối không thể bỏ qua hi vọng chữa khỏi bệnh cho con gái!
"Giang Quân Lâm, trước đó anh nói có vị thần y có thể chữa khỏi hẳn bệnh của con gái tôi, khi nào người đó tới?”
Trần Y Nặc đột nhiên hỏi.
Giang Quân Lâm liếc nhìn điện thoại của Trần Y Nặc, sau đó nói: "Muộn nhất là ngày mai!”
"Vị thần y kia có thể chữa khỏi hẳn 100% cho con gái tôi sao?” Trần Y Nặc lại hỏi.
"100% thì tôi không dám chắc! Nhưng thầy thuốc Dược Vân xuất thân từ
Dược Vương cốc, là thánh địa y dược trong thiên hại Tôi phải cầu xin chị của tôi, trả một cái giá cực kì lớn mới có thể mời cao nhân như thế xuống núi!”
"Nếu như người đó không trị khỏi được thì những người khác cũng đừng mơ!” Giang Quân Lâm nhấn mạnh mấy chữ “những người khác”.
Rất hiển nhiên, anh ta đã ý thức được điều gì đó!
Nói như vậy cũng là đang khéo léo nhắc nhở Trần Y Nặc!
Đừng làm mấy việc ngu ngốc khiến anh ta không thoải mái!
"Tôi biết rồi!”
Trần Y Nặc gật đầu, tiếp tục ăn.
Chị của Giang Quân Lâm là Giang Phi Yến.
Mười năm trước cô ấy đã tham gia vào một tông môn lớn nào đó trên núi.
Có người nói cô ấy đã trở thành đệ tử chân truyền, thân phận như thế quả thực có thể mời được cao nhân của Dược Vương cốc!.