Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Chương 797
Bởi vì chuẩn bị không ít, cho nên thời gian yến tiệc định vào sáu ngày sao.
Thời Khanh Lạc dẫn người trang trí quán rượu, cũng để cho đầu bếp không ngừng thử các loại món ăn, rất nhiều người cũng nhận được tin tức..
"Nghe nói mấy ngày nay Phúc Bảo quận chúa và Tiêu tri phủ, muốn tổ chức yến tiệc ở quán rượu của Phương gia ở đường chính bây giờ là bán quán rượu của tửu phường Nam Khê."
"Ở quán rượu mở tiệc, đây là làm cái gì?"
"Không biết gọi mọi người đến uống một trận rồi xong chuyện đi."
"Vậy tin tức gầy đây có thể là thật, Phúc bảo quận chúa muốn dùng rượu của Phương gia tiếp đãi mọi người."
"Nếu là thật, thật quá mất mặt."
"Các ngươi nói Đồ gia sẽ đến gây chuyện sao?"
"Đây khẳng định, đổi thành ai cướp đi thành quả thắng lợi của mình, cũng sẽ không vui mừng được."
"Mực dù nói như vậy, nhưng Đồ gia quá độc ác đối với Phương gia."
"Xuỵt, đừng nói lung tung, đến lúc đó bị thiếu gia Đồ gia biết, có người sẽ bị xui xẻo."
"Khụ khụ, mới vừa rồi ta không nói gì, các ngươi đều chưa nghe gì hết."
Cũng bởi vì tiệc rượu tổ chức ở quán rượu, trái lại càng làm cho mọi người tò mò.
Sáu ngày sau.
Thời gian bữa tiệc là buổi trưa, cũng chính là mời mọi người đến dùng bữa.
Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh đứng ở cửa nghênh đón các khách quý.
Thân phận thấp hơn Tiêu Hàn Tranh thì đến trước nhất, đều dồn dập tặng lệ.
Tiếp đó mới là thế gia trung tần.
Trước đó Thời Khanh Lạc để cho người đi cảnh cáo Chúc gia.
Sau khi Chu gia chủ biết chuyện ngu xuẩn mà phu nhân mình làm,
tức phận một trận,
mặc dù không vui khi Thời Khanh Lạc tát phu nhân của mình trước mặt mọi người, còn mắng con trai của mình là phế vật.
nhưng ông ta cũng biết tại sao Thời Khanh Lạc lại tức giận, dù sao con trai út là loại nào, ông ta rõ ràng.
Vốn dĩ ông ta chuẩn bị để cho con thứ ba con vợ cả chưa cưới chính thê, đi cưới Tiêu Bạch Lê,'Ai biết
ai biết phu nhân ông ta bằng mặt không bằng lòng, sau lưng ông ta đổi thành con trai ú, còn nói với Thời Khanh Lạc, lúc này mới đắc tội với người ta.
Dù sao trong lòng ghi hận chuyện Thời Khanh Lạc làm phu nhân mình mất mặt, nhưng trong nhà còn có chuyện cần nhờ Tri phủ Tiêu Hàn Tranh này giúp đỡ, cho nên vẫn mày dày mang theo mấy con trai tham gia tiệc rượu.
Ông ta đến hòa hoãn quan hệ mà không phải kết thù, cho nên không mang con trai út.
Còn về Chúc phu nhân cũng không có tới, thật sự không có mặt mũi đến.
Thấy Chúc gia chủ dẫn con trai đến, Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh cũng khách khí tiếp đãi.
Một lát sau, Đồ gia chủ cũng dẫn theo phu nhân và con trai đến.
Đồ phu nhân giống như chưa từng có mâu thuẫn với Thời Khanh Lạc, chủ động cười chào hỏi.
Người khác khách khí như vậy, tất nhiên Thời Khanh Lạc cũng sẽ không biến sắc mạt ngay trước mặt mọi người, như vậy trái lại trở nên kém cỏi.
Vì vậy cũng cười tiếp đãi, còn dẫn người đưa vào trong.
một nhà Đồ gia chủ vừa đi vào, ngửa thấy một cổ mùi thơm của đồ ăn.
Sau đó phát hiện, quán rượu rộng rãi đã thay đổi thành hình dạng chưa từng nhìn thấy.
Hai bên và chính giữ đều đặt bàn, còn trải khăn trải bàn ưu nhã.
Trên bàn đặt bát đĩa lớn sứ màu trắng lớn nhỏ, bên trong là thức ăn bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Tiếp đó bọn họ chỉ thấy, không ít người bưng đĩa, tự dùng kẹp thức ăn gắp thức ăn vào đĩa, muốn ăn gì thì gắp cái đó.
Bên trong cùng bày không ít bàn ăn trải khăn bàn, đã có không ít người đang ngồi ăn gì đó.
Trên bàn cũng không phải là dĩa thức ăn, trước mặt mỗi người đều đặt mấy đía rau khai vị.
mấy người đang khó hiểu tiệc này là như thế nào.
Có một nha hoàn đi lên, cười giới thiệu tiệc đứng cho bọn họ.
Có đồ ăn nóng, đồ nguội, bánh ngọt, món chính, đồ nướng, trái cây và rượu.
Trên bàn là thức ăn, còn có chỗ để đĩa chén, có thể tự lấy đồ mình thích.
Trên lầu và dưới có đồ ăn khác nhau, muốn ngồi trên lầu và dưới lầu đều có thể.
Được nha hoàn giới thiệu, rốt cuộc mấy người Đồ gia cũng biết bữa tiệc này là như thế nào.
Đây là chuyện mà bọn họ chưa từng nghe nói.
Chờ sau khi nha hoàn rời đi, mấy người đi qua nhìn một cái, đồ ăn trên bàn phong phú, cơ bản là bọn họ chưa từng thấy.
Chỉ là thức ăn dưới lấu, bọn họ đếm sơ cũng có gần một trăm món.
Chóp mũi Đồ phu nhân quanh quẩn hương thơm mê người, bụng cũng không nhịn được đói.
Nhưng sắc mặt lại rất kém, sâu hơn là cảm thấy không có khẩu vị.
Thật sự là lúc trước Thời Khanh Lạc nói tiệc của bà ta không được, thức ăn không phong phú, muốn là ra một bữa tiệc đồ ăn phong phú đặc sặc.
Trước đó bà ta rất khinh thường, suy nghĩ dù làm tiệc, có thể hơn bà ta?
Nhưng bây giờ cảm thấy mặt có chút đau.
Lúc này Chu gia chủ bưng cái đĩa, lấy thức ăn với con trai.
Đồ gia chủ gọi ông ta lại.
"Các ngươi ăn rồi?"
Chúc gia chủ biết trước đó phu nhân mình bị Đồ phu nhân lợi dụng, cho nên không thích Đồ phu nhân.
Nhưng ông ta là theo phe Đồ gia chủ, cho nên vẫn vô cùng khách khí.
"Những đồ ăn này sẽ không đổi mới, cho nên không cần chờ cùng nhau khia tiệc, muốn ăn cái gì thì cứ lấy,"
Tiếp đó ông ta nói: "Lại nói, mùi vị không tệ, tất cả đồ ăn nơi này đều là lần đầu tiên ta ăn."
"Người của đại thế gia đều ngồi trên lầu, ngài lấy thức ăn rồi cũng lên lầu đi.
Dù cho ông ta có không thích Thời Khanh Lạc, nhưng không thể thừa nhận, bữa tiệc này chưa từng có trong lịch sử.
Những đồ này này chủng loại nhiều, mùi vị ngon, ông ta còn đang đói bụng vì vậy chủ động tạm biệt Đồ gia chủ, tiếp tục đi lấy đồ ăn.
Mặt ngoài Đồ gia chủ mỉm cười, nhưng trong lòng lại không thoải mái, hôm nay bọn họ đến là vả mặt Thời Khanh Lạc.
Nhưng từ khi nhìn nhiều món ăn trên bữa tiệc này,phu nhân ông ta đã bị vả mặt
Đang suy nghĩ chỉ thấy có người cầm đồ ăn đứng gần cửa rối rút hành lễ: "Bái kiến Cẩm vương!"
Đám người Đồ gia chủ lập tức xoay người, thấy cẩm vương đi vào, ngạc nhiên không thôi, vị này cũng đến?
Cẩm Vương đi vào tới, một thân quý khí, ưu nhã tươi cười.
“Miễn lễ.”
“Bổn vương hôm nay chính là nhận lời mời của Tiêu tri phủ tham gia yến hội, các ngươi không cần câu thúc.”
Ở đây gia chủ đại thế gia tiếp xúc nhiều với Cẩm vương, thái độ thật ra tương đối tự nhiên, cũng không có nhiều câu thúc.
Gia tộc thế gia trung tiểu và con cháu thì có chút khẩn trương.
Người được mời tham gia yến hội đều đã đến, Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc cũng từ cửa đi đến.
Tiếp theo mấy người Nghệ Vương cũng từ cửa hông của sân sau đi vào.
Lương Vũ Thuân nhìn Lương Vũ Lâm ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Hoàng đệ cũng ở đây à!”
“Hoàng huynh cũng tới, sao ta có thể không đến chứ...”
Ở đây mọi người đều biết Nghệ Vương tới Bắc Thành, nhưng người gặp được ông lại không nhiều.