Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Chương 483
Đây cũng là lý do ngay từ đầu hắn ta đã chọn nàng làm hoàng tử phi.
Nhưng Cát Xuân Di thì ngược lại, nàng ta muốn động thủ trước.
Đại khái hắn ta có thể đoán được Cát Xuân Di đang nghĩ gì.
Phải chăng nghĩ đến việc đầu độc chính thê hắn ta đến chết, sau đó lại chủ động đi hầu hạ chính thê, dù sao bản thân cũng đang được sủng ái, đến lúc đó chính thê cảm động biết đâu lại gửi gắm thứ gì.
Sau đó, nàng ta có thể tận dụng cơ hội để trở thành chính thê.
Rốt cuộc, tỷ tỷ Cát Xuân Di đã từng làm như vậy.
Mặc dù không hạ độc Khổng thị, nhưng lại định tội người ta bằng việc đẻ non, khiến Không thị suýt bị giáng chức làm thiếp, con vợ cả biến thành vợ lẽ.
Không thể không nói, thật sự đúng là tỷ muội với nhau.
Sắc mặt hắn ta tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được rồi, nàng ta muốn có nhi tử, vậy thì ta sẽ đáp ứng cho nàng ta.”
Nếu cho rằng chỉ cần cho hắn ta uống canh sẽ viên phòng, nàng ta coi hắn ta là cái gì vậy?
Lương Hành Ngọc kinh ngạc, “Nhị ca, huynh muốn tác thành cho nàng ta mà ủy khuất chính mình?”
Nếu là hắn ta, hắn ta tuyệt đối sẽ không dây dưa gì với loại nữ nhân rắn rết độc địa này, đừng nói là để nàng ta hoài thai tiếp tục sống.
Hiện tại nàng ta ra tay đã tàn nhẫn đến vậy, nếu sau này sinh nhi tử chẳng phải hậu viện gà bay chó sủa sao.
Lương Hành Thiều nói không nên lời: “Đệ đang nghĩ gì vậy, ta làm sao ủy khuất chính mình.”
“Làm nàng ta có thai nhưng không phải là con của ta.”
Lương Hành Ngọc: “…” Phục, hắn ta phục sát đất rồi.
Hắn ta giơ ngón tay cái với Lương Hành Thiều: “Nhị ca, huynh quá tàn nhẫn với bản thân, thế mà để bản thân đội nón xanh. “
Lương Hành Thiều: “...” Có biết nói chuyện hay không?
Hắn ta lạnh lùng khịt mũi, “Ai bảo nàng ta muốn tính kế ta.”
Đối với nữ nhân tính kế mình, hắn ta không thể tha thứ được.
Đặc biệt, còn xem hắn ta là công cụ để hoài thai...
Lương Hành Ngọc ngượng ngùng cười: "Cũng đúng."
"Nếu một ngày Cát trắc phi hoài thai, sau đó nhị ca nói rằng đây không phải hài tử của huynh , nàng ta nhất định sẽ hỏng mất.”
Tính kế một hồi, cuối cùng lại bị phản ngược lại, không điên mới là lạ.
Lương Hành Thiều bĩu môi, “Không chỉ vậy, ta sẽ để nàng ta thật lâu bên nam nhân đó và đứa trẻ của bọn họ.”
Muốn phế thân phận của Cát Xuân Di rất đơn giản.
Chỉ cần nói rằng Cát trắc phi c.h.ế.t vì bệnh tật, sau đó ở một thôn nhỏ xa xôi có thêm một phụ nhân họ Cát là được.
Nhưng không phải Cát Xuân Di rất khinh thường nam nhân có địa vị thấp kém sao, hắn ta sẽ tìm cho nàng ta một người.
Bình thường Lương Hành Thiều sẽ không đối xử quá tàn nhẫn với nữ nhân, nhưng Cát Xuân Di đã chạm vào điểm mấu chốt của hắn ta.
Tính kế hắn ta cùng hạ độc chính thê của hắn ta là điều không thể tha thứ.
Lương Hành Ngọc ủng hộ, “Như vậy rất thích hợp với nữ nhân rắn rết đó.”
Hắn ta suy nghĩ rồi hỏi: “Nhị ca, chúng ta có nên đi nhắc nhở Tiêu Hàn Tranh cùng Thời Khanh Lạc hay không?”
Tốt nhất không nên để một nữ tử trong sạch bị vấy bẩn, hơn nữa cũng có thể tạo hảo cảm với phu thê Tiêu Hàn Tranh.
Lương Hành Thiều có chút do sự: “Chúng ta thích hợp đi nhắc nhở sao?”
“Nếu không đến lúc đó để người ngăn chặn Trịnh Đồng Phong đến gần Tiêu Bạch Lê đi.”
Đột nhiên Lương Hành Ngọc nhớ tới cái gì đó: “Ta thấy tốt hơn hết vẫn nên trực tiếp nói thẳng.”
“Dựa theo tính tình Thời Khanh Lạc cùng Tiêu Hàn Tranh, sẽ không dễ dàng buông tha cho kẻ dám tính kế bọn họ.”
“Hơn nữa không phải lúc trước, phía Thời Khanh Lạc còn muốn Trịnh Đồng Phong và Cát Xuân Như bị bắt gian à.”
"Tiệc ngắm hoa kia, chẳng phải là do Thời Khanh Lạc một tay chuẩn bị cho Cát Xuân Như sao."
“Lúc này là Cát Xuân Như đưa đến tận cửa."
Đây chính là tự làm bậy không thể sống...
Liên tiếp định lừa Tiêu Bạch Lê, tỷ muội Cát Xuân Như thật sự coi Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc là đồ trang trí sao?
Nghe những gì hắn ta nói, nhị hoàng tử cũng nhớ tới những gì mà Kỳ Y Dương đã hứa sẽ làm cho Thời Khanh Lạc trước đây.
Hắn ta không biết nên cười hay nên khóc, "Cát Xuân Như gọi là gì? Chủ động đưa tới cửa?"
“Thôi, hôm đó chúng ta đi xem kịch đi.”
“Vậy thì đệ đi nói chuyện này với Kỳ Y Dương, để hắn ta nói với phu thê Tiêu Hàn Tranh.”
Như vậy thì tốt hơn một chút, có vẻ như không phải cố ý.
Lương Hành Ngọc gật đầu, “Ta cũng cảm thấy chuyện này để biểu ca đi làm là tốt nhất.”
Mấu chốt là biểu ca cũng muốn tham dự.
Nếu không cẩn thận để chuyện của Cát Xuân Như thành công, Thời Khanh Lạc không tiêu diệt biểu ca hắn ta mới là lạ.
Dù sao, Tiêu Nguyên Thạch đã bị vứt bỏ, thê tử ông ta vụng trộm như thế nào, cũng không ảnh hưởng đến bọn họ.
Chẳng bao lâu sau, bên Tiêu Hàn Tranh cũng nhận được tin tức tương tự.
Thời Khanh Lạc càng quyết tâm thu phục Cát Xuân Như hơn.
Nữ nhân này nhớ ăn không nhớ đánh, lần này nàng sẽ cho đối phương xem như thế nào là chơi quá trớn.
Qua hai ngày, Kỳ Y Dương tự mình đến Tiêu phủ đưa thiệp mời.
“Ngắm hoa yến tổ chức vào ba ngày sau, các ngươi nhớ tới.”
Gã ta lại nói với Thời Khanh Lạc: “Ta đã thực hiện chuyện mình đã đồng ý”
Thời Khanh Lạc nhướng mày, “Ta cũng không tiết lộ chuyện ngươi là hái hoa tặc. “
Kỳ Y Dương: “……”
“Ta không phải hái hoa tặc, ngươi đừng có nói bậy.”
Thời Khanh Lạc nhún vai, “Đây không phải ta nói, tự ngươi vừa nói đấy.”
Kỳ Y Dương: “……” Ta là đang sửa lại lời ngươi.
“Ta giúp ngươi làm xong chuyện này, chuyện phát sinh trước kia, ngươi trực tiếp quên hết đi.”
Thời Khanh Lạc cũng không đùa gã ta nữa, “Không thành vấn đề.”
Kỳ Y Dương biết Thời Khanh Lạc là người tuân thủ hứa hẹn, cũng yên lòng.
“Cái đó, hôm nay ta đến đây, còn muốn nhắc nhở với các ngươi một chuyện.”
Thời Khanh Lạc hỏi: “Chuyện gì?”
Kỳ Y Dương kể lại chuyện Ngũ hoàng tử nói với mình, “Cho nên cho dù ngày đó chúng ta không động thủ, Cát Xuân Như cũng sẽ xuống tay với em chồng ngươi.”
“Trịnh Đồng Phong cũng đã đồng ý, hắn ta đang rất cấp bách muốn cưới một thê tử vào cửa đánh yểm trợ.”
Thời Khanh Lạc có chút ngoài ý muốn khi Kỳ Y Dương biết chuyện này, còn tới nhắc nhở bọn họ.
Tiêu Hàn Tranh hỏi: “Đây là ai nói cho ngươi?”
Dựa vào năng lực của Kỳ Y Dương, hiển nhiên không có khả năng tra được cái này, ngày đó tỷ muội Cát Xuân Như nói chuyện đã kêu hết bọn nha hoàn ra cửa chờ.
Kỳ Y Dương phát hiện gia hoả Tiêu Hàn Tranh này rất khôn khéo, “Ngũ hoàng tử nói cho ta, cũng là hắn bảo ta chuyển lời tới các ngươi.”
“Chủ yếu cũng là vì hắn ta không hy vọng muội muội của ngươi bị tính kế.”
Tiêu Hàn Tranh cười nói: “Vậy đa tạ Ngũ hoàng tử rồi.”