Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Chương 312
Nghe nói như vậy, đám người Tiêu gia cũ cảm thấy mở rộng tầm mắt, còn có thể làm như vậy, nghĩ thôi cũng cảm thấy sảng khoái, ghê tớm c.h.ế.t đồ đĩ đi.
Tiêu Đại Lang thở dài một hơi: "Chuyện này giao cho ta làm."
Tiêu lão thái gật đầu: "Cha ngươi và ngươi cùng nhau đi."
"Sau khi tìm được người, trước tiên mang đến chỗ lang trung và bà mụ nhìn một chút, xem có phải người trong sạch, không có bệnh hay không."
Dù sao cũng là đưa cho nhi tử, vẫn phải chú ý một chút.
Tiêu lão đại gật đầu: "Nương ngài yên tâm, chúng ta sẽ làm tốt."
Bây giờ ông ta hận Cát Xuân Như muốn chết, tất nhiên là hi vọng làm chuyện gì đó ghê tởm đối phương.
Tiêu lão thái nhìn Thời Khanh Lạc cười nhã nhặn: "Ngươi tiếp tục nói đi."
Thời Khanh Lạc uống một hớp nước trà: "Hơn nữa nếu như Tiêu đại tướng quân có thích cô nương khác, hoặc là ở bên ngoài có ngoại thất, sau khi Cát Xuân Như phát hiện tìm tới cửa, các ngươi phải giúp Tướng quân đưa vào trong phủ."
Tiểu thiếp mới nãy chỉ là cuộc chiến nhỏ, phụ thân cặn bã có lẽ sẽ không chạm vào.
Nói nhiều như vậy cũng là vì cái đệm tiếp theo.
Dù sao gần đây phụ thân cặn bã rất thường xuyên đến sân viện của Đào Liễu, Cát Xuân Như hẳn là cũng đã phát hiện ra vấn đề.
Lấy sự để ý nữ nhân kia đối với phụ thân cặn bã, tuyệt đối đánh tới tận cửa.
"Các ngươi còn phải bảo vệ nữ nhân kia thật tốt, đánh võ đài với Cát Xuân Như."
Nàng lại ý vị sâu xa nói: "Dù sao thì Cát Xuân Như cũng hận không thể g.i.ế.c c.h.ế.t các ngươi, chỉ cần nàng ta còn là Tướng quân phu nhân một ngày, nhất định sẽ không cho các ngươi lợi ích gì."
"Nhưng nếu các ngươi có thể nâng đỡ một thiếp thất tương đối thân thiết với các ngươi, lại làm cho Tiêu tướng quân yêu thích, còn có thể vì ông ta sinh nhi dưỡng nữ, sau này lợi ích ở phủ Tướng quân, các ngươi cũng có thể hưởng được không ít."
Quả nhiên lời này hoàn toàn làm cho đám người Tiêu gia cũ rung động.
Bọn họ gật đầu: "Đúng, chúng ta cũng là vì muốn tốt cho lão Nhị, nó cũng sắp bốn mươi rồi, nhân lúc còn có thể sinh, vẫn là sinh nhiều thêm mấy đứa mới tốt."
Nhìn thấy đám người này nghe lọt tai, Thời Khanh Lạc cũng yên lòng.
Ở bên Đào Liễu bọn họ đã sắp xếp xong xuôi, bây giờ cố ý làm ra bộ dạng trong sạch, chỉ là bằng hữu của phụ thân cặn bã.
Còn thường xuyên ở trước mặt phụ thân cặn bã cố ý nói, muốn tìm một người nam nhân trong sạch gả cho, không cần có nhiều quyền lực phú quý, chỉ cần là người tốt là được.
Giả bộ chứng tỏ rằng mình không có ý nghĩ đó với phụ thân cặn bã.
Đối với loại nam nhân như phụ thân cặn bã, nữ nhân chạy đến cửa tất nhiên sẽ không làm cho ông ta quý trọng hay cảm động.
Ngược lại thì dáng vẻ hiền lành muốn tìm một người tốt sống qua ngày càng có thể làm ông ta rung động.
Trước đó không cần làm gì, chờ Cát Xuân Như chủ động đánh vỡ, bôi xấu "thanh danh" của Đào Liễu, đám người Tiêu gia cũ lại ra sân.
Phụ thân cặn bã cũng chỉ có thể "bị ép" nạp người vào phủ Tướng quân.
Mấu chốt là bọn họ còn ở kinh thành, gần đây có thể tự mình xem vở kịch này, thật sảng khoái.
Đám người Tiêu gia cũ thật cảm thấy Thời Khanh Lạc xứng đáng là học trò của lão thần tiên, quả thật rất thông minh.
Bọn họ không nghĩ tới phải làm như vậy, trước đó chỉ muốn đánh c.h.ế.t Cát Xuân Như.
Nhưng chủ yếu là không thực tế, lão Nhị sẽ không cho phép.
Không chừng sau khi bọn họ rời khỏi kinh thành, đồ đĩ kia thì thầm bên gối một chút, lão Nhị cũng không giúp Đại Lang leo lên nữa.
Chủ ý này của Thời Khanh Lạc rất tốt, trước khi bọn họ rời đi mượn sức một nữ nhân mà có thể làm cho Lão nhị che chở.
Đồng thời lúc đối phó với Cát Xuân Như, còn có thể giúp bọn họ thì thầm bên gối.
Đám người Tiêu gia cũ nghe say sưa: "Còn nữa không?"
Thời Khanh Lạc cười nói: "Vừa rồi chỉ nói điểm đầu tiên, bây giờ chính là điểm thứ hai."
"Không phải Cát Xuân Như rất để ý đến đệ đệ của nàng ta sao? Vậy các ngươi có thể đả kích vào tinh thần, đừng để đối phương có cơ hội đứng lên thêm lần nữa."
"Hoặc là nghĩ cách chỉnh đốn đệ đệ của nàng ta, cũng để cho nàng ta nếm thử một chút, mùi vị bây giờ của các ngươi."
Đám người Tiêu gia cũ vỗ tay một cái: "Rất đúng, đến lượt đồ đĩ kia nếm thử một chút."
Mới vừa rồi bọn họ xém chút bị hù c.h.ế.t rồi, nếu không phải Tiêu Hàn Tranh có thể trị bệnh cho Đại Lang, bọn họ nhất định sẽ lo lắng đến chết.
Bọn họ hỏi: "Vậy phải làm thế nào?"
Thời Khanh Lạc liếc mắt: "Đừng cái gì cũng hỏi ta, chuyện này các ngươi tự động não suy nghĩ đi."
Chuyện này thì để đám người này tự mình phát huy đi.
Đám người Tiêu gia cũ thấy nàng nói như vậy, cũng chỉ có thể gật đầu: "Vậy được, chúng ta tự nghĩ cách."
Tiêu lão thái suy nghĩ một chút hỏi: "Chỉ có như vậy thôi sao?"
"Chuyện tiểu thiếp của Đại Lang chỉ tính như vậy, ta cảm thấy có chút nuốt không trôi."
Dù sao những chủ ý này đều là lén lút trị đồ đĩ kia, bà ta muốn lên mặt trút giận một chút.
Những người khác cũng có suy nghĩ như vậy.
Thời Khanh Lạc cười nói: "Tất nhiên không thể cứ tính như vậy."
"Đây là một điểm yếu lớn, tại sao các ngươi lại không sử dụng?"
"Sau này cho dù là dùng để gây khó dễ cho Cát Xuân Như hay là Tiêu đại tướng quân đều là vũ khí sắc bén."
Nàng cười như không cười nháy mắt với đám người của Tiêu gia cũ: "Nếu để người bên ngoài biết, tướng quân phu nhân cố ý cho người chuộc một nữ tử thanh lâu có bệnh khó chữa về để gieo họa cho tôn tử của tướng quân."
"Nếu chuyện như vậy truyền ra ngoài, Tiêu đại tướng quân còn có thể làm người sao?"
Bây giờ để cho đám người Tiêu gia cũ sử dụng điểm yếu này trước, sau này lúc nàng tính sổ, sẽ làm cho cả kinh thành đều biết chuyện lúc trước của đôi nam nữ cặn bã này.
Tiêu lão thái gật đầu: "Tất nhiên là không cần làm người nữa, nước miếng bên ngoài sẽ dìm c.h.ế.t bọn họ."
"Nhưng chúng ta cũng không có chứng cớ để nói nữ nhân kia làm, nàng ta nhất định sẽ không thừa nhận."
Bọn họ cũng không có bản lĩnh đi điều tra.
Thời Khanh Lạc nói: "Nàng ta không thừa nhận cũng không sao, các ngươi mời quan phủ đến tra là được."
"Chỉ cần làm thì nhất định có dấu vết, nếu là nàng ta làm, chắc chắn sẽ không dám để các ngươi đi báo quan."
"Tiêu đại tướng quân cũng sẽ không cho phép, cho nên đây là điểm yếu để các ngươi gây khó dễ cho bọn họ."
Tiêu lão thái không nhịn được, vỗ đùi một cái: "Ai nha, sao ta lại không nhớ đến chuyện đi báo quan chứ."
"Vẫn là nha đầu ngươi thông minh." Lần này là bà ta khen thật lòng.