Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Chương 282
Thật ra trước đây Lương Hữu Tiêu đã từng nghĩ tới chuyện sáp ong.
Cảm thấy cửa hàng son phấn mà hai người làm ra cũng không đi đâu đến đâu, vì vậy tuy rằng cảm thấy đáng tiếc nhưng Lương Hữu Tiêu cũng không để ở trong lòng.
Hiện tại nghe ý kiến của Thời Khanh Lạc, nếu có thể làm cho nhiều bá tành nuôi ong mật tại nhà, vậy không cần lo lắng vấn đề sáp ong.
Lương Hữu Tiêu phát hiện việc này tuyệt đối có thể mang lại một lợi nhuận khổng lồ, rốt cuộc kiếm tiền từ nữ nhân vẫn là dễ kiếm nhất, ở khoản mua đồ trang điểm, nữ nhân có thể bỏ ra một số tiền không nhỏ.
Mẹ ruột của Lương Hữu Tiêu chính là ví dụ chính xác nhất.
Tịch Dung cùng Thời Khanh Lạc đồng thời quay đầu nói: "Không mang theo."
Lương Hữu Tiêu "............." Thời Khanh Lạc cũng học tật xấu này từ cọp mẹ rồi.
Không đúng, hai người này ai cũng là cọp mẹ, một người là tiểu cọp mẹ, một người là đại cọp mẹ, hừ!
Hề Duệ vui sướng khi người gặp họa nói: "Ha ha, huynh cũng có ngày hôm nay."
Hề Duệ tiến lại gần nói: "Ta không cần các ngươi mang ta theo, chẳng qua nếu như các ngươi chế tạo thành công bộ son môi, đến lúc đó nhớ cho ta mấy bộ."
Dỗ dành đám lão thái thái và thân nường ở phủ Quốc công, đó là chuyện cần thiết.
Thời Khanh Lạc ném cho Hề Duệ một ánh mắt ngươi thật không tệ, "Hoàn toàn không thành vấn đề."
"Xem xét ở lòng hiếu thảo của ngươi, chúng ta sẽ tặng ngươi mấy bộ miễn phí."
"Đến lúc đó chúng ta sẽ xem xét đến trình tự độ tuổi khác nhau, giúp ngươi chuẩn bị những hộp quà khác nhau."
Đám người mẹ ruột Hề Duệ cùng những phu nhân kia là tầng lớp đứng thứ nhất của kinh thành, có các nàng quảng bá giúp, còn sợ cửa hàng son phấn kinh doanh không tốt?
Không cần trả phí mà vẫn được quảng cáo hộ, tặng mấy bộ miễn phí thì tính là gì.
Hề Duệ bị Thời Khanh Lạc khen ngợi, lập tức ưỡn ngục nói "Đương nhiên, trong kinh thành ta nổi tiếng là hiếu thuận nhất."
Lương Hữu Tiêu cùng Phỉ Dục Triết: "....... " Ngươi mà cũng dám nói ra những lời như vậy.
Bị Thời Khanh Lạc bán mà còn đắc ý như thế, cũng quá đủ rồi.
Hai ngày kế tiếp, Thời Khanh Lạc đã làm cũ di thư mà Tiêu Hàn Tranh viết.
Nhìn qua trang giấy cùng chữ viết đều giống như đã viết mười mấy năm trước.
Lại nói Tiêu Hàn Tranh làm không ít thùng nuôi ong, nàng thả ong mật vào sau đó rải một ít linh tuyền ở bên trong.
Sau đó mang nó vào núi, hấp dẫn đàn ong rừng tiến vào thùng nuôi ong.
Xong xuôi, Thời Khanh Lạc lại đi gặp Mạc Thanh Lăng, muốn dạy lại kĩ thuật nuôi ong cho mọi người.
Tất nhiên Mạc Thanh Lăng ủng hộ.
Từ sau khi xưởng vừng và xưởng miến trong huyện được xây nên, toàn bộ mọi người trong huyện thành đều vui mừng và đang dần phát triển lên.
Mạc Thanh Lăng cũng dùng tiền của xưởng xi măng ở thôn Hạ Khê mua xi măng sau đó, lát xi măng lên đường phố ở huyện thành.
Tiếp theo chính là muốn hướng tới việc lót đường xi măng cho các thôn trấn khác.
Rất nhanh bên huyện thành ra một thông báo, còn để nha dịch đi đến không ít thôn trấn thông báo, nói với mọi người ngày mai đến huyện nha học tập phương pháp nuôi ong.
Người cảm thấy hứng thú không ít, nếu như thực sự nuôi thành công, chỉ cần sau này bán mật ong thu nhập cũng sẽ không thấp.
Vì thế ngày hôm sau Thời Khanh Lạc mang theo mấy người Tịch Dung đi đến huyện nha, đã thấy bên trong đã ngồi đầy người, ít nhất cũng trên trăm hộ.
Mọi người cũng không còn xa lạ gì với Thời Khanh Lạc, những người ngồi ở đây phân nửa đã là người từng đến học làm miến
Thời Khanh Lạc đi lên phía trước, cười với mọi người sau đó giới thiệu chỗ tốt của việc nuôi ong.
Tiếp theo dạy mọi người nuôi ong như thế nào.
Còn cho người mang vào rất nhiều quyển sách nhỏ vào.
Nàng viết phương pháp nuôi ong cùng một ít việc cần chú ý, phương pháp phòng ngừa bệnh hại đều trong quyển sách này.
Cầm đến chỗ hiệu sách của Bạch gia, nhờ Bạch Hủ hỗ trợ in ra vài trăm bản.
Nói xong phương pháp và kinh nghiệm nuôi ong mật cùng những việc cần chú ý.
Thời Khanh Lạc cười nói: "Nếu ai muốn nuôi ong, có thể tới tìm ta lấy một ít ong mật về nuôi."
"Ta sẽ tới nhà mọi người hướng dẫn xây thùng nuôi ong như thế nào, dạy mọi người phòng ong như thế nào."
"Dù là dạy nuôi ong mật, hay là đưa thùng nuôi ong tất cả đều miễn phí."
Nàng vừa nói vừa chuyển chủ đề, "Chẳng qua trước tiên chỗ ta có một yêu cầu."
"Về sau các ngươi sẽ tự mình nuôi được ong mật, mật ong có thể tự mình xử lý, nhưng sáp ong lại phải bán cho xưởng son phấn Nam Sơn."
"Đương nhiên, chúng ta sẽ ký một bản khế ước về giá cả thu mua, cũng hứa hẹn mỗi năm thu sáp ong cũng sẽ không thấp hơn thị trường bên ngoài."
Chỉ như vậy mới có thể khích lệ mọi người tích cực nuôi ong.
Nàng cười hỏi: "Mọi người còn có ý kiến gì có thể nói ra."
Người ngồi học tập cách nuôi ong hào hứng nói, "Thời nương tử, ngươi thu sáp ong về, cũng tiện cho chúng ta phải bận rộn thêm chuyện, chúng tôi sao còn ý kiến gì được.”
Có người kích động nói: "Đúng vậy, xin Thời nương tử chỉ giáo, nên nuôi ong như thế nào, nhận thùng nuôi ong như thế nào?”