Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Chương 230
Bà ta vẫn luôn chướng mắt đứa thứ nữ này, sao có thể đã gả ra ngoài mà còn muốn về đây chiếm tiện nghi.
Thời lão thái lại không vui, nặng nề đặt mạnh chén trà xuống bàn: “Vậy thì cuộc hôn nhân này đừng bàn nữa.”
Bà ta đứng lên, nói với Thời lão tứ: “Lão tứ, con mang bình dược kia đến cho tri huyện đại nhân, nói là do Ngộ đại thiếu đưa cho con.”
Ngô thái thái bị kích thích tức giận đến ngã ngửa, run rẩy giơ tay nói: “Ngươi… Ngươi…”
Bà lão này quá vô sỉ rồi, vậy mà còn dám uy h.i.ế.p bà ta.
Thời lão thái ưỡn ngực, vẻ mặt tự tin: “Ta thế nào?”
Sau đó bà ta khịt mũi một tiếng, nói: “Phi, thứ nữ nhà các người bị bao nhiêu nam nhân coi là phóng đãng, nhà ta cũng chẳng hiếm lạ gì, đưa hai lượng bạc là đã cho Ngô gia các người mặt mũi rồi.”
“Nếu không phải nhi tử nhà ta thiện lương mềm lòng, ta cũng sẽ không đồng ý mối hôn sự này.”
“Các người nói không kết thân thì không kết? Không kết thân chúng ta sẽ lập tức đưa bình dược này đến chỗ tri huyện đại nhân.”
Lúc này Ngô thái thái tức giận đến mức toàn thân phát run, đây là lần đầu tiên bà ta bị người khác châm chọc cùng uy h.i.ế.p như vậy.
Nếu không phải sợ Mạc tri huyện điều tra ra sự tình nhi tử bà ta mua bình dược kia, bà ta nhất định sẽ ném Thời lão thái ra ngoài.
Lại nói thứ nữ Ngô gia nhà họ, từ xưa đến nay đều dùng để liên hôn.
Cùng Thời gia kết thân, đã là gả thấp trong gả thấp rồi, nhà họ Thời ghê tởm này còn đòi hỏi quá đáng.
Giống như chính Ngô gia ngỏ lời cầu thân vậy.
Trong lòng lại mắng Ngô Tế Tế, đều tại đồ ngu xuẩn đó gây chuyện.
Néu hai người thật sự đã ăn nằm với nhau, Ngô gia còn có thể nói là do Thời lão tứ ép buộc, ngược lại còn có thể kể lể ở bên ngoài, Ngô gia cũng có thể kiên quyết không kết thân.
Nhưng cuối cùng vẫn là đứa thứ nữ kia không biết xấu hổ, chủ động ôm Thời lão tứ không buông, còn làm cho nhiều người nhìn thấy, Ngô gia có bao nhiêu cái miệng cũng không thể giải thích rõ.
Mới làm đám người này có thể lợi dụng thời cơ.
Làm cho bà ta tức giận chính là, còn liên luỵ đến tiểu nữ nhi của bà ta cũng bị từ hôn.
Vốn dĩ còn muốn làm bộ làm tịch, trừng trị gia đình này một chút
Ai ngờ, mấy người vô lại này lại nắm nhược điểm, trực tiếp dùng nó để uy hiếp, làm cho bà ta không thể không đáp ứng.
Bà ta thật sự tức c.h.ế.t rồi.
Ngô đại thiếu ngồi một bên, thấy mẫu thân tức giận như vậy, cũng rất hận đám người Thời lão thái.
Gã bực bội nói: “Ta sẽ không lấy đồ vật trong phòng của Ngô Tế Tế làm của hồi môn, cũng sẽ giữ lại phòng cho nàng ta, được chưa.”
Gã hiện giờ chỉ muốn nhanh chóng đuổi đám người này đi, nhìn thật chướng mắt.
Lúc này Thời lão thái mới tiếp tục ngồi xuống: “Xem ra, người thông minh nhất Ngô gia vẫn là Ngô đại thiếu.”
Vì thế hai nhà tiếp tục cùng nhau bàn chuyện hôn sự.
Ở bên kia, trong phòng riêng của trà lâu.
Lương Hữu Tiêu nhìn Thời Khanh Lạc hỏi: “Đây đều là chủ ý của ngươi đúng không?”
Hắn ta biết hôm qua lúc chạng vạng, hai người Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh đã đi đến Thời gia.
Thời Khanh Lạc bình thản thừa nhận: “Đúng vậy, nếu không bọn họ đều không phải đối thủ của Ngô gia.”
“Chuyện sính lễ hai lượng bạc, cũng là chủ ý của ngươi đi ?”
Cũng chỉ có nữ nhân này, mới nghĩ ra được chủ ý tổn hại người khác như vậy.
Hắn ta chắc chắn chuyện náo loạn hôm nay nhất định sẽ được truyền đi khắp huyện thành, nữ nhi Ngô gia chỉ đáng giá hai lượng bạc.
Thời Khanh Lạc gật đầu: “Đúng vậy, ai nói nữ nhân kia muốn tranh nam nhân của ta, còn mơ tưởng đến vị trí của ta.”
“Không nhục nhã Ngô gia cùng nàng ta một phen, ta nuốt không trôi cục tức này.”
Lương Hữu Tiêu“...” Hắn ta không có lời gì để nói.
Nhưng tính cách và cách làm của Thời Khanh Lạc, thật sự rất hợp khẩu vị của hắn ta.
Hắn ta cũng như vậy, nếu có người dám tính kế hắn ta, nhất định hắn ta sẽ trả thù gấp bội.
Tiêu mẫu và Tiêu tiểu muội đều tán thành: “Đúng vậy, Khanh Lạc/ tẩu tẩu làm không sai.”
Hai người đã dần dần bị Thời Khanh Lạc dẫn đi một con đường khác, hơn nữa ngày càng quanh co.
Hôm nay, hai người nhìn thấy uy lực khóc lóc của Thời gia, cũng xem đến ngây người.
Nhưng đồng thời với người con dâu/tẩu tử là Thời Khanh Lạc, lại càng ngưỡng mộ và ỷ lại.
Thấy đám người cực phẩm này ồn ào đến mức làm Ngô gia không thể không thỏa hiệp, cuối cùng còn không phải là bị con dâu/tẩu tử chèn ép sao.
Ấn tượng của thúc cháu Phỉ Dục Triết với Thời Khanh Lạc đã thay đổi vì chuyện này.
Thật không nghĩ tới nàng lại phúc hắc như vậy.
Nhưng bọn họ không cảm thấy phản cảm, ngược lại cảm thấy ngưỡng mộ.
Hơn nữa từ màn chó cắn chó mà nàng bày ra, bọn họ cũng học được một vài điều.
Lương Hữu Tiêu giơ ngón cái: “Ngươi thật trâu bò. Bây giờ thanh danh của Ngô gia sắp mất hết rồi.”
Vốn dĩ là nhà giàu nhất của huyện Nam Khê, sắp bị chơi nát rồi.
Cũng là do Ngô gia tự tìm đường chết, trêu chọc ai không được, cứ phải trêu chọc nữ nhân phúc hắc này.