Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 183: C183: Chương 183



Mà bây giờ, mãnh thú cơ bản đều đã biến mất, ít có thể thấy được!
Có thể còn sót lại một ít ở sâu trong núi rừng thăm thẳm, nhưng chắc chắn là không nhiều lắm!
Vì thế Lâm Phong nghi cuộn vải bố cũ nát này chính là một tấm da Ảo Mạc.
Có thể bên trên có ghi lại thuật pháp tu chân nào đó, nếu quả thật là như vậy thì lần này lãi to rồi!
Đúng lúc này.
Một giọng nói nhẹ nhàng phá vỡ sự yên tĩnh trong sân:
Adv
"Một vạn quá ít, tôi ra giá một triệu!"
Vừa dứt lời thì toàn trường đã lập tức xôn xao, xì xào.
Tất cả mọi người đều bối rối.
Chuyện gì thế?
Adv
Vẫn còn có người đấu giá tiếp sao?
Lẽ nào thứ này là bảo bối gì đó hả?

Bọn họ di chuyển tầm mắt, phát hiện người ra giá ở trong phòng bao Địa Tự số 2!
Đây chẳng phải là phòng bao của nhà họ Giang sao?
...
Mà bên trong phòng bao Địa Tự số 2.
Giang Quân Lâm nằm trên ghế massage nhìn bàn đấu giá bên ngoài, khóe miệng nở một nụ cười nhạt.
"Giang Quân Lâm, anh có ý gì? Anh lãng phí một triệu để mua cái này hả? Có phải bị điên rồi không?"
Trần Y Nặc hơi không vui nói.
"Không được sao? Tôi nhiều tiền, không thể đấu giá thứ mà tôi thích sao?"
Giang Quân Lâm từ tốn nói.
"Không phải là do anh thích, mà mục đích của anh là muốn khiến Lâm Phong ghê tởm mới đúng!"
Trần Y Nặc lạnh lùng nói.
"Thế thì đã sao? Tôi muốn ghê tởm anh ta đấy! Anh ta mạnh mẽ, tôi không đánh lại! Thế nhưng nhà họ Giang có tiền! Anh ta muốn thứ gì thì tôi mạn phép không để cho anh ta được như ý đấy!"
Giang Quân Lâm cười lạnh một tiếng.

Chuyện đã phát triển đến mức này rồi thì anh ta cũng không muốn giả vờ tiếp nữa!
"Anh... Anh đúng là quá vô lý!"
Trần Y Nặc tức giận nói.
"Đừng nói với tôi những lời này, nếu như Lâm Phong muốn thì anh ta cứ việc ra giá! Chỉ cần anh ta nhiều tiền hơn tôi thì tôi có thể nhường cho anh ta."
Giang Quân Lâm mặt không đổi sắc nói.
Đúng lúc này.
"Hai triệu!"
Giọng nói của Lâm Phong truyền ra khắp toàn trường.
"Mười triệu!"
Giang Quân Lâm khinh thường nói.
Anh ta đứng lên, lớn tiếng nói:
"Vật này chính là một bảo bối, tôi nhất định phải có được, cho dù là ai cướp với tôi thì tôi cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ! Mọi người có bản lĩnh thì có thể đấu giá với tôi, nhà họ Giang tôi có tiền, sẽ không nhường bất kỳ ai cả!"
Vừa dứt lời.
Rất nhiều võ giả trong sân đã hơi nghi ngờ không chắc chắn lắm.
Là bảo bối gì?
Bọn họ cẩn thận nhìn kỹ màn hình, muốn cố nhìn ra xem có gì đặc biệt.
Sao nhìn thế nào cũng thấy không giống bảo bối nhỉ!


Chương trước Chương tiếp
Loading...