Vũ Thần
Chương 988: Phản kích
Rời khỏi mọi người một khoảng xa xa, Hạ Nhất Minh lấy ra Truy tung khí, theo sau chân khí quanh người hình thành một khu vực cách âm. Trong khu vực này, cho dù hắn la lớn, chỉ cần không vận dụng chân khí phá tan, tuyệt đối không ai nghe được.
- Bách huynh. Chuyện gì?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi. Bách Linh Bát ở phía sau có chuyện muốn tìm khẳng định là đại sự.
- Ta nhìn thấy Bắc Hải Thánh Thú Vương đang tới.
Âm thanh Bách Linh Bát bình thản vang lên.
- Chúng tập hợp một nơi cùng nhau tiến tới.
Tinh thần Hạ Nhất Minh lập tức chấn động, đây là tin tức tốt nhất trong ba ngày nay hắn nghe được.
Cơ hồ trong đầu hắn nhanh chóng tính toán. Nếu số lượng Thánh Thú Vương này không lớn, bọn họ sẽ chủ động xuất kích. Cho dù dùng toàn lực cũng không thể bỏ qua cơ hội này. Nếu không đợi khi chúng tập hợp toàn bộ, cho dù đám người bọn hắn dốc hết sức e rằng cũng chỉ có thể bỏ chạy. Dù sao Hạ Nhất Minh mặc dù tự phụ nhưng cũng không nghĩ vài người đã có thể chống lại toàn bộ Thánh Thú Vương Bắc hải.
- Chúng nó tập trung cách các ngươi chừng trăm dặm.
Bách Linh Bát bồi thêm một câu:
- Nói cho ngươi một tin tức xấu. Bọn chúng dường như đang bàn bạc cách đối phí với các ngươi.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, đây là dĩ nhiên. Nếu như Bách Linh Bát nói cho hắn đám Thánh Thú Vương này tụ hợp gia tăng hữu nghị hắn tuyệt đối không tin.
- Trăm dặm phía Bắc sao...
Đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe lên vào tia quang mang, nói:
- Chúng có bao nhiêu đầu?
- Mười một đầu.
Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí. Mười một đầu Thánh Thú Vương đã vượt qua số lượng của bọn họ. Bất quá Thánh Thú Vương dù sao cũng không có được Thánh thú huyết mạch Thần thú. Mà nhân loại sử dụng thần lực, dưới tình huống thông thường có thể chiến thắng. Chỉ là muốn lưu lại mười một đầu Thánh Thú Vương này quả thật là chuyện không có khả năng. Khẽ thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Chú ý tới bọn chúng. Giữ liên lạc.
Hắn cất Truy tung khí vào trước ngực, triệt tiêu chân khí quanh người theo sau bình tĩnh trở lại. Bất quá vô tức bước chân của hắn có chút nhanh hơn lúc đi.
Đế Thích Thiên mở mắt, lão hoài nghi không hiểu Hạ Nhất Minh vì sao xuất hiện dao động như vậy. Biến hóa này đối với Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không khác gì điềm báo trước. Đang định mở miệng, đã thấy Hạ Nhất Minh đi tới giữa đám người, cao giọng nói:
- Các vị. Ta phát hiện tung tích Thánh Thú Vương.
Những lời này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, ánh mắt bọn họ liếc nhau trao đổi đồng thời buồn bực không thôi. Hạ Nhất Minh ra ngoài đi dạo một vòng không ngờ có được tin tức về đám Thánh Thú Vương Bắc hải kia.
Nếu như những lời này không phải từ miệng Hạ Nhất Minh nói ra sớm đã bị những người này trực tiếp đánh ngược lại. Về phần sau khi bị đánh có chết hay không đã không còn là trách nhiệm của họ.
- Hạ huynh. Bọn họ ở nơi nào?
Băng Tiếu Thiên do dự một chút, dò hỏi.
- Phía Bắc, cách nơi này trăm dặm.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Thấy được vẻ mặt ngưng trọng này của Hạ Nhất Minh tất cả không khỏi ngẩn ra. Bọn mơ hồ tin tưởng vào điều này, mà Đế Thích Thiên cùng Cát Ma Phàm Thù lập tức nghĩ tới một người. Người kia sau khi rời khỏi Tây Bắc đột nhiên biến mất.
- Chúng có bao nhiêu đầu?
Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng hỏi.
- Mười một đầu.
Hạ Nhất Minh trong lòng không khỏi bội phục những cường giả này, mở miệng đầu tiên đã hỏi thẳng vào vấn đề.
Trừ điều này ra, bọn họ đối với tính chính xác của thông tin không chút nghi ngờ, dĩ nhiên là tin tưởng hắn. Trí tuệ bậc này ngay cả hắn cũng không khỏi cảm thấy rung động.
- Mười một đầu.
Cát Ma Phàm Thù khẽ cau mày. Lão không phải e ngại mười một đầu Thánh Thú Vương này mà là rầu rĩ bởi bọn họ không cách nào đảm bảo lưu lại toàn bộ.
- Là mười một đầu.
Hạ Nhất Minh dừng một chút, dựa như theo ý tứ mình bổ sung thêm.
- Lúc này là mười một đầu.
Đám người Băng Tiếu Thiên sắc mặt khẽ biến. Bọn họ cũng hiểu rõ ý tứ của Hạ Nhất Minh.
Bắc hải Thánh Thú Vương tuyệt đối không phải chỉ có một nhúm này. Nếu như bọn họ chờ đợi vài ngày nữa, e rằng số Thánh Thú Vương tụ hợp lại không chỉ có mười một đầu.
Thở một hơi thật dài, Đế Thích Thiên nói:
- Nghĩ không ra Băng Đảo chưa xuất hiện thiên địa lực lượng đã dao động mãnh liệt như vậy. Ài... Lúc này đã kinh động quá nhiều Thánh Thú Vương.
Tất cả mọi người trong lòng thầm mắng, bất quá đồng dạng không thể tránh được.
Bọn họ tới đây trước đã hoàn thành tốt công tác chuẩn bị. Nhưng lúc này Băng Đảo còn chưa xuất hiện thiên địa lực lượng đã biến hóa tới khó tin, hấp dẫn số lượng Thánh Thú Vương tới kinh người. Hơn nữa còn không ít Thánh Thú Vương đang trên đường tới đây. Băng Đảo xuất hiện khẳng định thiên địa lực lượng còn biến hóa mãnh liệt hơn rất nhiều.
Kỳ Lân Thánh chủ thở dài một hơi, nói:
- Vì Thần đạo tất cả cũng đáng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mọi người hai mắt nhìn nhau, đồng thời bộc lộ vẻ nhiệt huyết dâng tràn.
Lúc này thiên địa lực lượng càng cường đại bọn họ khi tiến vào Băng Đảo càng có khả năng tiến giai Thần đạo. Nguy hiểm cùng kỳ ngộ tới lúc này chính là một đôi huynh đệ song sinh, về phần gặp được ai phải xem vận khí mỗi người.
- Hạ huynh. Ngươi có thể tiêu diệt mấy đầu? Ngàn vạn lần không thể sai sót.
Đế Thích Thiên xoay người đối mặt với Hạ Nhất Minh nói:
- Lúc này đạt được kết quả thế nào có quan hệ tới việc chúng ta không bị quấy nhiễu tiến lên Băng Đảo. Ngươi tuyệt đối không được giấu giếm.
Đám người Băng Tiếu Thiên im lặng, ánh mắt tất cả lúc này tập trung lên người Hạ Nhất Minh.
Những người ở đây, kẻ có tư cách khiến Thiên Trì nhất mạch Đế Thích Thiên Tông chủ mở miệng nói những lời này chỉ có thể là Hạ Nhất Minh.
Khẽ gãi đầu, Hạ Nhất Minh biết, lúc này e rằng không thể giấu nghề nữa. Hắn trịnh trọng gật đầu, nói:
- Ta có thể dốc toàn lực bất quá mười một đầu...
Hắn nhìn lại, theo sau nói:
- Bất quá ta hi vọng các ngươi cũng không lưu thủ.
Đế Thích Thiên nghiêm nghị nói:
- Ngươi yên tâm. Nếu ai còn lưu thủ chính là kẻ địch của mọi người.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:
- Bạch mã, Lễ Huân cùng bảo trư lưu lại.
Lôi điện lập tức hí vang, bảo trư cũng không hài lòng nhảy dựng về phía hắn.
Cánh tay vung lên thoáng chốc đã bắt được tiểu gia hỏa trên không. Lần nữa đặt lên đầu Lôi điện, hắn tiếp tục nói:
- Lôi điện. Bảo trư. Ta giao Lễ Huân cho các ngươi. Đừng để ta thất vọng.
Lôi điện chớp đôi mắt xinh đẹp, theo sau thở ra một hơi không phản kháng nữa.
Mà bảo trư tức thì bị Viên Lễ Huân ôm vào lòng, vẻ mặt đau khổ ủi cái mũi dài hồi lâu, theo sau cũng không nhúc nhích nữa. Hạ Nhất Minh nhìn Viên Lễ Huân gật đầu, theo sau xoay người nhìn đông đảo các cao thủ, mọi người lập tức tiềm hành tiến về phương Bắc.
Viên Lễ Huân nhìn bóng lưng Hạ Nhất Minh, cánh tay nàng xiết lại càng lúc càng chặt hơn khiến bảo trư trợn cả hai mắt. Nếu người ôm nó không phải Viên Lễ Huân khẳng định nó đã xuất ra Cửu Xỉ Đinh ba thiêu cháy người này.
Mặc dù trong lòng không muốn nhưng Viên Lễ Huân biết, nếu nàng không an phận ở lại, khẳng định không phải đi hỗ trợ mà trở thành trói buộc cho hắn. Trong lòng nàng mơ hồ xuất hiện cảm giác mất mát. Lần đầu tiên chủ động rời khỏi hắn, nàng đã từng lập lời thề, phải cố gắng đuổi theo nam nhân này, không phải nhìn theo bóng lưng của hắn. Nhưng trải qua mấy năm khổ tu, nàng lại phát hiện ra, bản thân mình mặc dù tiến bộ nhưng thủy chung không cách nào đuổi kịp hắn.
Một cảm giác không cam lòng mãnh liệt trào lên trong tâm khảm Viên Lễ Huân.
Trong đầu thiếu nữ nhìn qua vô cùng mềm yếu này chậm rãi xuất hiện tín niệm kiên định.
Đúng là tín niệm, bởi vì hắn nên mấy năm qua chịu vô số thống khố mà nàng đã thành công tấn giai Ngũ khí cảnh giới.
Nếu như không có sự cố gắng của nàng, cho dù điều kiện bên ngoài tốt tới đâu cũng không thể tiến giai thần tốc như vậy. Tốc độ tiến giai của Viên Lễ Huân cho dù cường giả đỉnh cấp cũng cảm thấy kinh hỉ.
Bất quá giờ phút này Viên Lễ Huân lần nữa phát hiện ra, chênh lệch giữa hai người lại bị kéo dài.
Nàng quay đầu nhìn về một phương suy nghĩ, nơi đó thiên địa lực lượng dũ phát mãnh liệt tựa hồ tất cả thiên địa lực lượng trong thiên hạ đều tụ hợp lại.
Nàng biết, đó chính là nơi Băng Đảo ngàn năm sắp xuất hiện, trong đầu nàng xuất hiện vô số ý nghĩ, nhưng quan trọng nhất vẫn là, ta có thể tiến vào nơi đó...
Phương xa xuất hiện một cố khí tức cường đại phóng lên, đó chính là khí thế của mười một đầu Thánh Thú Vương cùng bạo phát.
Bởi vì khoảng cách cả trăm dặm nên chúng không chút nào che giấu khí tức bản thân, hơn mười cỗ khí tức cường đại phóng thích cùng lúc khiến tất cả các sinh vật vùng phụ cận run rẩy, lập tức tránh xa nơi này.
Thánh Thú Vương mặc dù nắm giữ trí tuệ không kém nhân loại nhưng chúng đồng dạng xuất hiện tư tâm. Cho dù biết rõ mười một đầu liên thủ có thể so sánh cùng Kỳ Lân thú phương xa nhưng khi tụ hợp lại, chúng đồng thời sử dụng phương pháp đặc biệt giao tranh. Đương nhiên quá trình giao tranh này không diễn ra nhanh chóng vì chuyện này cũng thường xuyên xảy ra. Chỉ là dưới hoàn cảnh này đám Thánh Thú Vương cũng tận sức áp chế, ít nhất không xảy ra nội chiến.
Cũng không biết thương thảo bao lâu, đám Thánh Thú Vương rốt cuộc cũng đạt thành ước định. Chúng không lập tức tiến về phía Kỳ Lân thú, bởi vì đã có nhiều đồng bạn biến mất phía đó khiến chung sợ hãi. Chúng vẫn tiếp tục chờ đợi bởi thiên địa lực lượng dao động mãnh liệt khiến đám Thánh Thú Vương khác chắc chắn sẽ chạy tới nơi này. Chúng muốn củng cố lực lượng cường đại hơn, muốn đầu Thánh thú kinh khủng từ ngoài tới kia phải chết không có chỗ chôn.
Chỉ là chúng không ngờ sau khi chờ đợi hồi lâu, quả thật đã gặp được. Bất quá không phải gặp viện quân mà gặp một đám nhân loại hung ác nắm giữ huyết nhục cùng nội đan của chúng.
Khí trời vẫn giá lạnh như trước nhưng nơi này đột ngột xuất hiện thêm một trận sương mù vô cùng nồng đậm.
Trên mặt băng xuất hiện sương mù quả là hiếm thấy. Cho dù Thánh Thú Vương sinh hoạt trên biển cũng chưa từng gặp qua vài lần. Bất quá lúc này thiên địa lực lượng thay đổi, đặc biệt ở trong phạm vi trăm dặm ngưng tụ tới độ khó tưởng.
Trong hoàn cảnh này đừng nói một chút sương mù nồng đậm, cho dù mặt băng toàn bộ hòa tan đám Thánh Thú Vương này cũng bình tĩnh đón nhận.
Trong biển băng linh thú cường đại nhiều không đếm xuể, chúng giao đấu để lại trên mặt băng những dấu vết thật lớn, nhưng bất luận chúng phá hoại nhiều hay ít mặt băng cũng không hư tổn quá nhiều.
Chỉ là có lẽ bởi vỡ vụn nhiều lần như vậy nên mặt băng nơi này cũng không bóng loáng mà tồn tại những khối băng sừng sững cao hơn ba trượng.
Không có bất cứ trở ngại nào với đám Thánh Thú Vương, đối với chúng mà nói , chỉ cần một đạp là những khối băng này nát vụn, bởi vậy chúng không thèm quan tâm.
Nhưng đúng là bởi điều này nên đám người Hạ Nhất Minh mới có thể tiếp xúc gần hơn.
Đi theo phía sau Hạ Nhất Minh, mọi người càng lúc càng thêm kính nể hắn.
Hạ Nhất Minh chỉ dựa vào lực lượng thân thể mình đã điều động thiên địa lực lượng xung quanh hắn hơn nữa bắt đầu phóng ra sương mù bao phủ khu vực.
Mặc dù đám sương mù này còn xa mới sánh bằng hắc vụ trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh nhưng chúng có tác dụng ảnh hưởng thị giác cường đại.
Năm vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả liên hợp che giấu khí tức Kỳ Lân thú, chân khí của bọn họ luân hồi trong phạm vi nhỏ dễ dàng làm được việc này.
Động tác của bọn họ vô cùng nhịp nhàng phảng phất như trải qua vô số lần hợp tác, thật khiến người khác trợn mắt cứng lưỡi.
Hạ Nhất Minh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra một năm trước bọn họ ở cùng chỗ đã bàn bạc, luyện tập bao lần mới có thành quả hôm nay.
Trong đám sương mù này, Cát Ma Phàm Thù đi trước, lão lựa chọn lộ tuyến đơn giản mà phù hợp. Đi sau Hạ Nhất Minh mặc dù trong miệng lão không phát ra bất cứ lời nào nhưng trong lòng vô cùng bội phục, hơn nữa trong đầu cố gắng ghi chép lộ tuyến của hắn đồng thời cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cát Ma Phàm Thù muốn biết vì sao Hạ Nhất Minh có thể trong địa hình phức tạp như vậy có thể tìm được lộ tuyến thích hợp.
Cứ như vậy tổ hợp kỳ dị này di chuyển suốt ba canh giờ rốt cuộc chỉ cách đám Thánh Thú Vương kia ba mươi trượng.
Tới nơi này rồi cho dù Cát Ma Phàm Thù cũng không dám di chuyển thêm nữa.
Thánh Thú Vương linh giác rất mạnh, thậm chí còn vượt xa nhân loại. Nếu chỉ một mình Cát Ma Phàm Thù ở đây, lão nắm chắc có thể đi tiếp nhưng lúc này số lượng cao thủ đông đảo, lão không tin tưởng những người phía sau có được công pháp ẩn nặc như vậy. Đặc biệt đám người Băng Tiếu Thiên còn có thêm trói buộc là Kỳ Lân thú.
Nếu tiếp tục đi tới mà có thể tránh được linh giác của Thánh Thú Vương, như vậy Cát Ma Phàm Thù cảm giác bản thân mình không ngu ngốc thì đám Thánh Thú Vương ngu ngốc cả lượt.
Chậm rãi quay sang nhìn, ngay cả trong đám sương mù này mọi người vẫn có thể chứng kiến những đôi mắt lấp lóe quang mang.
Mười một đầu Thánh Thú Vương, cho dù là ai cũng chưa từng hi vọng xa vời sẽ bắt giữ toàn bộ. Nhưng bọn họ đều biết rõ, có thể tiêu diệt đầu nào là tốt đầu đó.
Cũng như mười ngón tay, tận lực chặt đứt ngón nào thì sau này áp lực mới có thể giảm bớt.
Băng Tiếu Thiên chậm rãi đưa tay lên, cánh tay này của lão như mang theo sức nặng ngàn cân. Bất luận là ai ở đây cũng biết, khi cánh tay này vung xuống cũng là lúc bọn họ ra tay.
Xa xa thân thể một đầu Thánh Thú Vương đặc biệt giãy giụa bất an tựa hồ phát hiện điều gì.
Nhưng trong mắt nó trừ xương mù ngoài ra không còn bất cứ gì khả nghi. Với trí tuệ của nó cũng không cách nào đoán ra đám sương mù này không phải tự nhiên hình thành mà có nhân loại điều khiển.
Bởi vì Hạ Nhất Minh lúc này đã cường đại tới độ không cần phóng thích chân khí cũng có thể khiến thiên địa lực lượng biến hóa như vậy.
Dưới tình huống thiên địa lực lượng giao động như vậy cho dù là ai cũng cách nào nhìn ra sơ hở.
Chẳng qua đám Thánh Thú Vương như thằn lằn khổng lồ này càng lúc càng bất an, rốt cuộc nó mở miệng muốn rống lên một tiếng như nhắc nhở đồng bọn bên cạnh.
Nó mở lớn miệng, hít một hơi thật sâu, không khí giá lạnh lúc này dũng mãnh tiến vào khiến thân thể nó tràn đầy sức sống.
Nhưng nó cũng không biết, ngay khi bản thân đang hô hấp trong đám sương mù kia một bàn tay đã vung xuống.
Sát khí, sát khí từ bên cạnh phô thiên cái địa ùa tới.
Rất nhanh, những thân ảnh đột ngột vẽ lên trong không trung gắt gao bắn thẳng tới đám Thánh Thú Vương không hề phòng bị này. Ánh sáng tử vong bao trùm cả khu vực này, phàm là nơi nó lướt qua đồng loạt xuất hiện một màn mưa máu.
Đầu Thánh Thú Vương đang muốn cao giọng cảnh giác kia chưa kịp phun ra hơi độc đã chứng kiến một màn quỷ dị.
Đây là một mảnh Quang minh cùng Hắc ám.
Đây là lực lượng Quang Ám hợp bích, một lực lượng siêu việt qua đơn hệ thần lực.
Đầu Thánh Thú Vương này liều mạng phản kháng, chiếc miệng lớn chuẩn bị phát ra âm thanh đổi qua thổ tức lãnh khí như muốn phong tỏa lực lượng kinh khủng kia.
Nhưng rất nhanh nó đã nhìn thấy lực lượng thần kỳ trước mặt đột phá thổ tức, ngay cả không gian quanh lực lượng này cũng mơ hồ dao động.
Nó sớm biết trước nguy hiểm hơn nữa phản ứng nhanh nhất nhưng đáng tiếc là thực lực của nó không đủ chống lại công kích này.
Một tiếng rống giận vang lên, thân thể cao lớn của nó lúc này vô cùng linh hoạt, thậm chí kẻ khác nếu thấy được có thể hoài nghi, đây là đầu Thánh Thú Vương hay dã miêu?
Bất quá ngay khi nó trăm phương ngàn kế né tránh lực lượng quỷ dị kia, đôi mắt nó đột nhiên mở lớn.
Một cỗ lực lượng đâm sâu vào mắt nó, hơn nữa nhanh chóng xuyên qua đầu đi ra từ lỗ tai.
Tích Dịch Thánh Thú Vương cố gắng cử động thân thể như chứng minh nó không hề tử vong.
Bất quá Quang Ám lực lượng trên không trung như bóng u linh, thoáng cái đã bao phủ thân thể nó.
Quang minh lực lượng nháy mắt chiếu sáng cả khu vực.
Khi Quang Ám lực lượng làm tiêu biến thân thể Tích Dịch Thánh Thú Vương, đầu Thánh Thú Vương này đã hoàn toàn biến mất, thứ duy nhất còn lại chính là khỏa nội đan đang phát sáng long lanh.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, giờ phút này hắn toàn lực ứng phó, Quang Ám hợp bích cùng Cực Quang Kiếm đánh lén theo lời Thần Toán Tử nói đã được hắn triệt để phát huy.
Đây chính là lần đầu tiên không có sự trợ giúp của Lôi điện, Hạ Nhất Minh ra tay thuấn sát một đầu Thánh Thú Vương. Mặc dù sớm đã có dự cảm nhưng dễ dàng tiêu diệt một đầu Thánh Thú Vương như vậy cũng khiến hắn có được cảm giác trút bỏ gánh nặng.
Ánh mắt quỷ dị đảo qua, nhãn thần Hạ Nhất Minh sáng lên.
Có lẽ bởi vì hành động vừa rồi kích thích, có lẽ vì lời hứa hẹn trước đó, bất cứ vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả nào tại đây cũng đều dốc toàn lực.
Ngay khi hắn giải quyết xong đầu Tích Dịch Thánh Thú Vương, bảy người Băng Tiếu Thiên đã liên thủ trực tiếp giết chết bốn đầu nữa.
Vốn có mười một đầu Thánh Thú Vương trong nháy mắt tử vong phân nửa, đồng thời sát khí càng lúc càng cường đại tới nghẹt thở.
Các hệ thần lực giờ phút này giống như thủy triều tuôn ra, vì hoàn thành mục tiêu bọn họ không hẹn bộc lộ tất cả thực lực bản thân.
Mà cũng chỉ có thần lực cường đại mới có thể dễ dàng đâm thủng đám lân giáp cứng rắn của đám Thánh Thú Vương này. Chỉ có thần lực mới có thể chấn nội tạng chúng thành thịt vụn. Chỉ có thần lực mới có thể gõ vỡ sương sọ, chặt đứt thân thể chúng.
Khi Nhân đạo đỉnh cấp cường giả đem toàn bộ thần lực phóng ra, cho dù Thánh Thú Vương có cường đại hơn nhưng chỉ cần không có huyết mạch Thần thú, chúng không thể chống đỡ.
Còn lại sáu đầu Thánh Thú Vương không nói một lời, chúng dùng tốc độ nhanh nhất, hoặc chạy trốn, hoặc tiềm hành dưới nước. Trong mắt chúng nó không còn kiêu ngạo cùng tự tôn Thánh Thú Vương nữa. Trước lực lượng cường đại như vậy chúng không do dự lựa chọn bỏ chạy.
Hạ Nhất Minh huýt dài một tiếng, thân thể hóa thành đạo quang mang đuổi theo đầu Thánh Thú Vương đang bỏ chạy trên mặt băng.
Kỳ Lân Thánh chủ lạnh lùng cười phủ phục trên Kỳ Lân thú, lúc này lão như trở lại thời khắc thanh xuân, hướng một phía khác đuổi tới.
Cát Ma Phàm Thù thân thể vừa động đã như du ngư nhảy vào lòng nước, hơn nữa nháy mắt đã không còn tung tích.
Đám người Băng Tiếu Thiên nhìn nhau cười khổ, bọn họ mặc dù nắm giữ lực lượng cường đại nhưng cũng tự biết bản thân, nếu so về tốc độ mà nói tuyệt không phải đối thủ của Thánh Thú Vương.
Nhìn nhau gật đầu, bọn họ chia làm hai tổ đuổi theo Kỳ Lân Thánh chủ cùng Cát Ma Phàm Thù.
Về phần Hạ Nhất Minh căn bản không ai liếc mắt về phía hắn một cái.
Một lát sau đám người lần lượt trở lại, trên mặt băng đã có hơn tám thi thể Thánh Thú Vương.
Trong đó Hạ Nhất Minh biểu hiện chói mắt nhất, ngay cả Ngũ Hành Hoàn hắn còn chưa sử dụng đã tiêu diệt hai đầu Thánh Thú Vương.
Chỉ là sắc mặt mọi người dường như không tốt lắm, bởi bọn họ biết thời gian kế tiếp cường đại Thánh Thú Vương Bắc hải sẽ tới. Mà bọn chúng không để cho họ cơ hội chủ động xuất kích nữa.
- Bách huynh. Chuyện gì?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi. Bách Linh Bát ở phía sau có chuyện muốn tìm khẳng định là đại sự.
- Ta nhìn thấy Bắc Hải Thánh Thú Vương đang tới.
Âm thanh Bách Linh Bát bình thản vang lên.
- Chúng tập hợp một nơi cùng nhau tiến tới.
Tinh thần Hạ Nhất Minh lập tức chấn động, đây là tin tức tốt nhất trong ba ngày nay hắn nghe được.
Cơ hồ trong đầu hắn nhanh chóng tính toán. Nếu số lượng Thánh Thú Vương này không lớn, bọn họ sẽ chủ động xuất kích. Cho dù dùng toàn lực cũng không thể bỏ qua cơ hội này. Nếu không đợi khi chúng tập hợp toàn bộ, cho dù đám người bọn hắn dốc hết sức e rằng cũng chỉ có thể bỏ chạy. Dù sao Hạ Nhất Minh mặc dù tự phụ nhưng cũng không nghĩ vài người đã có thể chống lại toàn bộ Thánh Thú Vương Bắc hải.
- Chúng nó tập trung cách các ngươi chừng trăm dặm.
Bách Linh Bát bồi thêm một câu:
- Nói cho ngươi một tin tức xấu. Bọn chúng dường như đang bàn bạc cách đối phí với các ngươi.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, đây là dĩ nhiên. Nếu như Bách Linh Bát nói cho hắn đám Thánh Thú Vương này tụ hợp gia tăng hữu nghị hắn tuyệt đối không tin.
- Trăm dặm phía Bắc sao...
Đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe lên vào tia quang mang, nói:
- Chúng có bao nhiêu đầu?
- Mười một đầu.
Hạ Nhất Minh hít vào một ngụm lãnh khí. Mười một đầu Thánh Thú Vương đã vượt qua số lượng của bọn họ. Bất quá Thánh Thú Vương dù sao cũng không có được Thánh thú huyết mạch Thần thú. Mà nhân loại sử dụng thần lực, dưới tình huống thông thường có thể chiến thắng. Chỉ là muốn lưu lại mười một đầu Thánh Thú Vương này quả thật là chuyện không có khả năng. Khẽ thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Chú ý tới bọn chúng. Giữ liên lạc.
Hắn cất Truy tung khí vào trước ngực, triệt tiêu chân khí quanh người theo sau bình tĩnh trở lại. Bất quá vô tức bước chân của hắn có chút nhanh hơn lúc đi.
Đế Thích Thiên mở mắt, lão hoài nghi không hiểu Hạ Nhất Minh vì sao xuất hiện dao động như vậy. Biến hóa này đối với Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không khác gì điềm báo trước. Đang định mở miệng, đã thấy Hạ Nhất Minh đi tới giữa đám người, cao giọng nói:
- Các vị. Ta phát hiện tung tích Thánh Thú Vương.
Những lời này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, ánh mắt bọn họ liếc nhau trao đổi đồng thời buồn bực không thôi. Hạ Nhất Minh ra ngoài đi dạo một vòng không ngờ có được tin tức về đám Thánh Thú Vương Bắc hải kia.
Nếu như những lời này không phải từ miệng Hạ Nhất Minh nói ra sớm đã bị những người này trực tiếp đánh ngược lại. Về phần sau khi bị đánh có chết hay không đã không còn là trách nhiệm của họ.
- Hạ huynh. Bọn họ ở nơi nào?
Băng Tiếu Thiên do dự một chút, dò hỏi.
- Phía Bắc, cách nơi này trăm dặm.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.
Thấy được vẻ mặt ngưng trọng này của Hạ Nhất Minh tất cả không khỏi ngẩn ra. Bọn mơ hồ tin tưởng vào điều này, mà Đế Thích Thiên cùng Cát Ma Phàm Thù lập tức nghĩ tới một người. Người kia sau khi rời khỏi Tây Bắc đột nhiên biến mất.
- Chúng có bao nhiêu đầu?
Cát Ma Phàm Thù lạnh lùng hỏi.
- Mười một đầu.
Hạ Nhất Minh trong lòng không khỏi bội phục những cường giả này, mở miệng đầu tiên đã hỏi thẳng vào vấn đề.
Trừ điều này ra, bọn họ đối với tính chính xác của thông tin không chút nghi ngờ, dĩ nhiên là tin tưởng hắn. Trí tuệ bậc này ngay cả hắn cũng không khỏi cảm thấy rung động.
- Mười một đầu.
Cát Ma Phàm Thù khẽ cau mày. Lão không phải e ngại mười một đầu Thánh Thú Vương này mà là rầu rĩ bởi bọn họ không cách nào đảm bảo lưu lại toàn bộ.
- Là mười một đầu.
Hạ Nhất Minh dừng một chút, dựa như theo ý tứ mình bổ sung thêm.
- Lúc này là mười một đầu.
Đám người Băng Tiếu Thiên sắc mặt khẽ biến. Bọn họ cũng hiểu rõ ý tứ của Hạ Nhất Minh.
Bắc hải Thánh Thú Vương tuyệt đối không phải chỉ có một nhúm này. Nếu như bọn họ chờ đợi vài ngày nữa, e rằng số Thánh Thú Vương tụ hợp lại không chỉ có mười một đầu.
Thở một hơi thật dài, Đế Thích Thiên nói:
- Nghĩ không ra Băng Đảo chưa xuất hiện thiên địa lực lượng đã dao động mãnh liệt như vậy. Ài... Lúc này đã kinh động quá nhiều Thánh Thú Vương.
Tất cả mọi người trong lòng thầm mắng, bất quá đồng dạng không thể tránh được.
Bọn họ tới đây trước đã hoàn thành tốt công tác chuẩn bị. Nhưng lúc này Băng Đảo còn chưa xuất hiện thiên địa lực lượng đã biến hóa tới khó tin, hấp dẫn số lượng Thánh Thú Vương tới kinh người. Hơn nữa còn không ít Thánh Thú Vương đang trên đường tới đây. Băng Đảo xuất hiện khẳng định thiên địa lực lượng còn biến hóa mãnh liệt hơn rất nhiều.
Kỳ Lân Thánh chủ thở dài một hơi, nói:
- Vì Thần đạo tất cả cũng đáng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mọi người hai mắt nhìn nhau, đồng thời bộc lộ vẻ nhiệt huyết dâng tràn.
Lúc này thiên địa lực lượng càng cường đại bọn họ khi tiến vào Băng Đảo càng có khả năng tiến giai Thần đạo. Nguy hiểm cùng kỳ ngộ tới lúc này chính là một đôi huynh đệ song sinh, về phần gặp được ai phải xem vận khí mỗi người.
- Hạ huynh. Ngươi có thể tiêu diệt mấy đầu? Ngàn vạn lần không thể sai sót.
Đế Thích Thiên xoay người đối mặt với Hạ Nhất Minh nói:
- Lúc này đạt được kết quả thế nào có quan hệ tới việc chúng ta không bị quấy nhiễu tiến lên Băng Đảo. Ngươi tuyệt đối không được giấu giếm.
Đám người Băng Tiếu Thiên im lặng, ánh mắt tất cả lúc này tập trung lên người Hạ Nhất Minh.
Những người ở đây, kẻ có tư cách khiến Thiên Trì nhất mạch Đế Thích Thiên Tông chủ mở miệng nói những lời này chỉ có thể là Hạ Nhất Minh.
Khẽ gãi đầu, Hạ Nhất Minh biết, lúc này e rằng không thể giấu nghề nữa. Hắn trịnh trọng gật đầu, nói:
- Ta có thể dốc toàn lực bất quá mười một đầu...
Hắn nhìn lại, theo sau nói:
- Bất quá ta hi vọng các ngươi cũng không lưu thủ.
Đế Thích Thiên nghiêm nghị nói:
- Ngươi yên tâm. Nếu ai còn lưu thủ chính là kẻ địch của mọi người.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:
- Bạch mã, Lễ Huân cùng bảo trư lưu lại.
Lôi điện lập tức hí vang, bảo trư cũng không hài lòng nhảy dựng về phía hắn.
Cánh tay vung lên thoáng chốc đã bắt được tiểu gia hỏa trên không. Lần nữa đặt lên đầu Lôi điện, hắn tiếp tục nói:
- Lôi điện. Bảo trư. Ta giao Lễ Huân cho các ngươi. Đừng để ta thất vọng.
Lôi điện chớp đôi mắt xinh đẹp, theo sau thở ra một hơi không phản kháng nữa.
Mà bảo trư tức thì bị Viên Lễ Huân ôm vào lòng, vẻ mặt đau khổ ủi cái mũi dài hồi lâu, theo sau cũng không nhúc nhích nữa. Hạ Nhất Minh nhìn Viên Lễ Huân gật đầu, theo sau xoay người nhìn đông đảo các cao thủ, mọi người lập tức tiềm hành tiến về phương Bắc.
Viên Lễ Huân nhìn bóng lưng Hạ Nhất Minh, cánh tay nàng xiết lại càng lúc càng chặt hơn khiến bảo trư trợn cả hai mắt. Nếu người ôm nó không phải Viên Lễ Huân khẳng định nó đã xuất ra Cửu Xỉ Đinh ba thiêu cháy người này.
Mặc dù trong lòng không muốn nhưng Viên Lễ Huân biết, nếu nàng không an phận ở lại, khẳng định không phải đi hỗ trợ mà trở thành trói buộc cho hắn. Trong lòng nàng mơ hồ xuất hiện cảm giác mất mát. Lần đầu tiên chủ động rời khỏi hắn, nàng đã từng lập lời thề, phải cố gắng đuổi theo nam nhân này, không phải nhìn theo bóng lưng của hắn. Nhưng trải qua mấy năm khổ tu, nàng lại phát hiện ra, bản thân mình mặc dù tiến bộ nhưng thủy chung không cách nào đuổi kịp hắn.
Một cảm giác không cam lòng mãnh liệt trào lên trong tâm khảm Viên Lễ Huân.
Trong đầu thiếu nữ nhìn qua vô cùng mềm yếu này chậm rãi xuất hiện tín niệm kiên định.
Đúng là tín niệm, bởi vì hắn nên mấy năm qua chịu vô số thống khố mà nàng đã thành công tấn giai Ngũ khí cảnh giới.
Nếu như không có sự cố gắng của nàng, cho dù điều kiện bên ngoài tốt tới đâu cũng không thể tiến giai thần tốc như vậy. Tốc độ tiến giai của Viên Lễ Huân cho dù cường giả đỉnh cấp cũng cảm thấy kinh hỉ.
Bất quá giờ phút này Viên Lễ Huân lần nữa phát hiện ra, chênh lệch giữa hai người lại bị kéo dài.
Nàng quay đầu nhìn về một phương suy nghĩ, nơi đó thiên địa lực lượng dũ phát mãnh liệt tựa hồ tất cả thiên địa lực lượng trong thiên hạ đều tụ hợp lại.
Nàng biết, đó chính là nơi Băng Đảo ngàn năm sắp xuất hiện, trong đầu nàng xuất hiện vô số ý nghĩ, nhưng quan trọng nhất vẫn là, ta có thể tiến vào nơi đó...
Phương xa xuất hiện một cố khí tức cường đại phóng lên, đó chính là khí thế của mười một đầu Thánh Thú Vương cùng bạo phát.
Bởi vì khoảng cách cả trăm dặm nên chúng không chút nào che giấu khí tức bản thân, hơn mười cỗ khí tức cường đại phóng thích cùng lúc khiến tất cả các sinh vật vùng phụ cận run rẩy, lập tức tránh xa nơi này.
Thánh Thú Vương mặc dù nắm giữ trí tuệ không kém nhân loại nhưng chúng đồng dạng xuất hiện tư tâm. Cho dù biết rõ mười một đầu liên thủ có thể so sánh cùng Kỳ Lân thú phương xa nhưng khi tụ hợp lại, chúng đồng thời sử dụng phương pháp đặc biệt giao tranh. Đương nhiên quá trình giao tranh này không diễn ra nhanh chóng vì chuyện này cũng thường xuyên xảy ra. Chỉ là dưới hoàn cảnh này đám Thánh Thú Vương cũng tận sức áp chế, ít nhất không xảy ra nội chiến.
Cũng không biết thương thảo bao lâu, đám Thánh Thú Vương rốt cuộc cũng đạt thành ước định. Chúng không lập tức tiến về phía Kỳ Lân thú, bởi vì đã có nhiều đồng bạn biến mất phía đó khiến chung sợ hãi. Chúng vẫn tiếp tục chờ đợi bởi thiên địa lực lượng dao động mãnh liệt khiến đám Thánh Thú Vương khác chắc chắn sẽ chạy tới nơi này. Chúng muốn củng cố lực lượng cường đại hơn, muốn đầu Thánh thú kinh khủng từ ngoài tới kia phải chết không có chỗ chôn.
Chỉ là chúng không ngờ sau khi chờ đợi hồi lâu, quả thật đã gặp được. Bất quá không phải gặp viện quân mà gặp một đám nhân loại hung ác nắm giữ huyết nhục cùng nội đan của chúng.
Khí trời vẫn giá lạnh như trước nhưng nơi này đột ngột xuất hiện thêm một trận sương mù vô cùng nồng đậm.
Trên mặt băng xuất hiện sương mù quả là hiếm thấy. Cho dù Thánh Thú Vương sinh hoạt trên biển cũng chưa từng gặp qua vài lần. Bất quá lúc này thiên địa lực lượng thay đổi, đặc biệt ở trong phạm vi trăm dặm ngưng tụ tới độ khó tưởng.
Trong hoàn cảnh này đừng nói một chút sương mù nồng đậm, cho dù mặt băng toàn bộ hòa tan đám Thánh Thú Vương này cũng bình tĩnh đón nhận.
Trong biển băng linh thú cường đại nhiều không đếm xuể, chúng giao đấu để lại trên mặt băng những dấu vết thật lớn, nhưng bất luận chúng phá hoại nhiều hay ít mặt băng cũng không hư tổn quá nhiều.
Chỉ là có lẽ bởi vỡ vụn nhiều lần như vậy nên mặt băng nơi này cũng không bóng loáng mà tồn tại những khối băng sừng sững cao hơn ba trượng.
Không có bất cứ trở ngại nào với đám Thánh Thú Vương, đối với chúng mà nói , chỉ cần một đạp là những khối băng này nát vụn, bởi vậy chúng không thèm quan tâm.
Nhưng đúng là bởi điều này nên đám người Hạ Nhất Minh mới có thể tiếp xúc gần hơn.
Đi theo phía sau Hạ Nhất Minh, mọi người càng lúc càng thêm kính nể hắn.
Hạ Nhất Minh chỉ dựa vào lực lượng thân thể mình đã điều động thiên địa lực lượng xung quanh hắn hơn nữa bắt đầu phóng ra sương mù bao phủ khu vực.
Mặc dù đám sương mù này còn xa mới sánh bằng hắc vụ trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh nhưng chúng có tác dụng ảnh hưởng thị giác cường đại.
Năm vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả liên hợp che giấu khí tức Kỳ Lân thú, chân khí của bọn họ luân hồi trong phạm vi nhỏ dễ dàng làm được việc này.
Động tác của bọn họ vô cùng nhịp nhàng phảng phất như trải qua vô số lần hợp tác, thật khiến người khác trợn mắt cứng lưỡi.
Hạ Nhất Minh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra một năm trước bọn họ ở cùng chỗ đã bàn bạc, luyện tập bao lần mới có thành quả hôm nay.
Trong đám sương mù này, Cát Ma Phàm Thù đi trước, lão lựa chọn lộ tuyến đơn giản mà phù hợp. Đi sau Hạ Nhất Minh mặc dù trong miệng lão không phát ra bất cứ lời nào nhưng trong lòng vô cùng bội phục, hơn nữa trong đầu cố gắng ghi chép lộ tuyến của hắn đồng thời cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh. Cát Ma Phàm Thù muốn biết vì sao Hạ Nhất Minh có thể trong địa hình phức tạp như vậy có thể tìm được lộ tuyến thích hợp.
Cứ như vậy tổ hợp kỳ dị này di chuyển suốt ba canh giờ rốt cuộc chỉ cách đám Thánh Thú Vương kia ba mươi trượng.
Tới nơi này rồi cho dù Cát Ma Phàm Thù cũng không dám di chuyển thêm nữa.
Thánh Thú Vương linh giác rất mạnh, thậm chí còn vượt xa nhân loại. Nếu chỉ một mình Cát Ma Phàm Thù ở đây, lão nắm chắc có thể đi tiếp nhưng lúc này số lượng cao thủ đông đảo, lão không tin tưởng những người phía sau có được công pháp ẩn nặc như vậy. Đặc biệt đám người Băng Tiếu Thiên còn có thêm trói buộc là Kỳ Lân thú.
Nếu tiếp tục đi tới mà có thể tránh được linh giác của Thánh Thú Vương, như vậy Cát Ma Phàm Thù cảm giác bản thân mình không ngu ngốc thì đám Thánh Thú Vương ngu ngốc cả lượt.
Chậm rãi quay sang nhìn, ngay cả trong đám sương mù này mọi người vẫn có thể chứng kiến những đôi mắt lấp lóe quang mang.
Mười một đầu Thánh Thú Vương, cho dù là ai cũng chưa từng hi vọng xa vời sẽ bắt giữ toàn bộ. Nhưng bọn họ đều biết rõ, có thể tiêu diệt đầu nào là tốt đầu đó.
Cũng như mười ngón tay, tận lực chặt đứt ngón nào thì sau này áp lực mới có thể giảm bớt.
Băng Tiếu Thiên chậm rãi đưa tay lên, cánh tay này của lão như mang theo sức nặng ngàn cân. Bất luận là ai ở đây cũng biết, khi cánh tay này vung xuống cũng là lúc bọn họ ra tay.
Xa xa thân thể một đầu Thánh Thú Vương đặc biệt giãy giụa bất an tựa hồ phát hiện điều gì.
Nhưng trong mắt nó trừ xương mù ngoài ra không còn bất cứ gì khả nghi. Với trí tuệ của nó cũng không cách nào đoán ra đám sương mù này không phải tự nhiên hình thành mà có nhân loại điều khiển.
Bởi vì Hạ Nhất Minh lúc này đã cường đại tới độ không cần phóng thích chân khí cũng có thể khiến thiên địa lực lượng biến hóa như vậy.
Dưới tình huống thiên địa lực lượng giao động như vậy cho dù là ai cũng cách nào nhìn ra sơ hở.
Chẳng qua đám Thánh Thú Vương như thằn lằn khổng lồ này càng lúc càng bất an, rốt cuộc nó mở miệng muốn rống lên một tiếng như nhắc nhở đồng bọn bên cạnh.
Nó mở lớn miệng, hít một hơi thật sâu, không khí giá lạnh lúc này dũng mãnh tiến vào khiến thân thể nó tràn đầy sức sống.
Nhưng nó cũng không biết, ngay khi bản thân đang hô hấp trong đám sương mù kia một bàn tay đã vung xuống.
Sát khí, sát khí từ bên cạnh phô thiên cái địa ùa tới.
Rất nhanh, những thân ảnh đột ngột vẽ lên trong không trung gắt gao bắn thẳng tới đám Thánh Thú Vương không hề phòng bị này. Ánh sáng tử vong bao trùm cả khu vực này, phàm là nơi nó lướt qua đồng loạt xuất hiện một màn mưa máu.
Đầu Thánh Thú Vương đang muốn cao giọng cảnh giác kia chưa kịp phun ra hơi độc đã chứng kiến một màn quỷ dị.
Đây là một mảnh Quang minh cùng Hắc ám.
Đây là lực lượng Quang Ám hợp bích, một lực lượng siêu việt qua đơn hệ thần lực.
Đầu Thánh Thú Vương này liều mạng phản kháng, chiếc miệng lớn chuẩn bị phát ra âm thanh đổi qua thổ tức lãnh khí như muốn phong tỏa lực lượng kinh khủng kia.
Nhưng rất nhanh nó đã nhìn thấy lực lượng thần kỳ trước mặt đột phá thổ tức, ngay cả không gian quanh lực lượng này cũng mơ hồ dao động.
Nó sớm biết trước nguy hiểm hơn nữa phản ứng nhanh nhất nhưng đáng tiếc là thực lực của nó không đủ chống lại công kích này.
Một tiếng rống giận vang lên, thân thể cao lớn của nó lúc này vô cùng linh hoạt, thậm chí kẻ khác nếu thấy được có thể hoài nghi, đây là đầu Thánh Thú Vương hay dã miêu?
Bất quá ngay khi nó trăm phương ngàn kế né tránh lực lượng quỷ dị kia, đôi mắt nó đột nhiên mở lớn.
Một cỗ lực lượng đâm sâu vào mắt nó, hơn nữa nhanh chóng xuyên qua đầu đi ra từ lỗ tai.
Tích Dịch Thánh Thú Vương cố gắng cử động thân thể như chứng minh nó không hề tử vong.
Bất quá Quang Ám lực lượng trên không trung như bóng u linh, thoáng cái đã bao phủ thân thể nó.
Quang minh lực lượng nháy mắt chiếu sáng cả khu vực.
Khi Quang Ám lực lượng làm tiêu biến thân thể Tích Dịch Thánh Thú Vương, đầu Thánh Thú Vương này đã hoàn toàn biến mất, thứ duy nhất còn lại chính là khỏa nội đan đang phát sáng long lanh.
Hạ Nhất Minh hít một hơi thật sâu, giờ phút này hắn toàn lực ứng phó, Quang Ám hợp bích cùng Cực Quang Kiếm đánh lén theo lời Thần Toán Tử nói đã được hắn triệt để phát huy.
Đây chính là lần đầu tiên không có sự trợ giúp của Lôi điện, Hạ Nhất Minh ra tay thuấn sát một đầu Thánh Thú Vương. Mặc dù sớm đã có dự cảm nhưng dễ dàng tiêu diệt một đầu Thánh Thú Vương như vậy cũng khiến hắn có được cảm giác trút bỏ gánh nặng.
Ánh mắt quỷ dị đảo qua, nhãn thần Hạ Nhất Minh sáng lên.
Có lẽ bởi vì hành động vừa rồi kích thích, có lẽ vì lời hứa hẹn trước đó, bất cứ vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả nào tại đây cũng đều dốc toàn lực.
Ngay khi hắn giải quyết xong đầu Tích Dịch Thánh Thú Vương, bảy người Băng Tiếu Thiên đã liên thủ trực tiếp giết chết bốn đầu nữa.
Vốn có mười một đầu Thánh Thú Vương trong nháy mắt tử vong phân nửa, đồng thời sát khí càng lúc càng cường đại tới nghẹt thở.
Các hệ thần lực giờ phút này giống như thủy triều tuôn ra, vì hoàn thành mục tiêu bọn họ không hẹn bộc lộ tất cả thực lực bản thân.
Mà cũng chỉ có thần lực cường đại mới có thể dễ dàng đâm thủng đám lân giáp cứng rắn của đám Thánh Thú Vương này. Chỉ có thần lực mới có thể chấn nội tạng chúng thành thịt vụn. Chỉ có thần lực mới có thể gõ vỡ sương sọ, chặt đứt thân thể chúng.
Khi Nhân đạo đỉnh cấp cường giả đem toàn bộ thần lực phóng ra, cho dù Thánh Thú Vương có cường đại hơn nhưng chỉ cần không có huyết mạch Thần thú, chúng không thể chống đỡ.
Còn lại sáu đầu Thánh Thú Vương không nói một lời, chúng dùng tốc độ nhanh nhất, hoặc chạy trốn, hoặc tiềm hành dưới nước. Trong mắt chúng nó không còn kiêu ngạo cùng tự tôn Thánh Thú Vương nữa. Trước lực lượng cường đại như vậy chúng không do dự lựa chọn bỏ chạy.
Hạ Nhất Minh huýt dài một tiếng, thân thể hóa thành đạo quang mang đuổi theo đầu Thánh Thú Vương đang bỏ chạy trên mặt băng.
Kỳ Lân Thánh chủ lạnh lùng cười phủ phục trên Kỳ Lân thú, lúc này lão như trở lại thời khắc thanh xuân, hướng một phía khác đuổi tới.
Cát Ma Phàm Thù thân thể vừa động đã như du ngư nhảy vào lòng nước, hơn nữa nháy mắt đã không còn tung tích.
Đám người Băng Tiếu Thiên nhìn nhau cười khổ, bọn họ mặc dù nắm giữ lực lượng cường đại nhưng cũng tự biết bản thân, nếu so về tốc độ mà nói tuyệt không phải đối thủ của Thánh Thú Vương.
Nhìn nhau gật đầu, bọn họ chia làm hai tổ đuổi theo Kỳ Lân Thánh chủ cùng Cát Ma Phàm Thù.
Về phần Hạ Nhất Minh căn bản không ai liếc mắt về phía hắn một cái.
Một lát sau đám người lần lượt trở lại, trên mặt băng đã có hơn tám thi thể Thánh Thú Vương.
Trong đó Hạ Nhất Minh biểu hiện chói mắt nhất, ngay cả Ngũ Hành Hoàn hắn còn chưa sử dụng đã tiêu diệt hai đầu Thánh Thú Vương.
Chỉ là sắc mặt mọi người dường như không tốt lắm, bởi bọn họ biết thời gian kế tiếp cường đại Thánh Thú Vương Bắc hải sẽ tới. Mà bọn chúng không để cho họ cơ hội chủ động xuất kích nữa.