Vũ Thần
Chương 611: Đánh cuộc
Lệ Nhã Tĩnh nhướng mày, nói lớn:
-Không sai, chẳng lẽ các hạ không dám?
-Ha..ha.
Tiếng cười lớn từ trên đài cao truyền ra. Khi mọi người quay đầu nhìn lại nhìn thấy người vừa cười lớn là Phương Thịnh mới nhận thua bởi Cưu long lô.
Hắn dường như nghe thấy truyện cười hay nhất thế gian, lúc này không kiêng kị ôm bụng mà cười.
Không chỉ có hắn, ngay cả các vị Tôn giả đến từ Đại Thân vẻ mặt cũng vô cùng vô cùng cổ quái, bặm môi, nhíu mày như cố kìm nén tiếu ý bộc phát.
Lễ Nhã TĨnh có chút ngẩn ra, dù sao nàng cũng là nữ tử thông minh. Nếu không phải thế lẽ nào có thể cùng phụ thân tấn giai tôn giả chứ.
Vừa thấy được vẻ mặt của mọi người trên đài cao, Lệ Nhã Tĩnh mơ hồ cảm nhận có điều gì không đúng.
Đôi mắt trong veo của Lệ Nhã Tĩnh hỏi:
-Các hạ xưng hô như thế nào?
Hạ Nhất Minh mặc dù không muốn cùng nàng chào hỏi nhưng cũng không thể làm như không nghe thấy:
-Tại hạ Hạ Nhất Minh.
-Hạ Nhất Minh?
Lệ Nhã Tĩnh lúc này sắc mặt khẽ biến, chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh nói:
-Tôn giả trẻ tuổi nhất Hạ Nhất Minh?
Hạ Nhất Minh tức giận nói:
-Đúng là Hạ mỗ.
Trong lòng hắn không khỏi chửi thầm, gọi ta là tôn giả được rồi,còn cần thêm"trẻ tuồi nhất vào làm gì.
Ánh mắt Lệ Nhã TInh không tránh khỏi vài phần tò mò thậm chí là đố kị nhìn Hạ Nhất Minh.
Trước khi Lệ Nhã TĨnh tới đây, từ Đại thân đã nghe được tin tức, một nhân vật trác tuyệt xuất hiện,người này chỉ hai mươi tuổi đã tấn giai tôn giả. Điều này nàng tuyệt đối không tưởng tượng ra.
Nhưng Lệ Nhã Tinh biết nếu Linh tiêu bảo điện truyền ra tin tức này, khẳng định không thể giả dối.
Ánh mắt nhìn về hướng đài cao, nơi các vị Tân tôn giả tới từ Đại thân vẻ mặt vô cùng quái dị đối diện là vài vị tôn giả tây bắc với ánh mắt mù mịt.
Lệ Nhã Tĩnh nhíu mày, nghe đồn tiểu tử kia là người Tây Bắc, cũng không phải người Đại thân mà.
-Hạ huynh, lệ cô nương muốn cùng huynh giao thủ. Ngươi nhận lời chứ?
Ngụy Tông Tân vừa cười vừa hỏi:
Lão mặc dù không thấy được võ kĩ thần kì của Hạ Nhất Minh nhưng trong khoảng thời gian các vị tân Tôn giả trao đổi luận bàn tại Đại Thân cũng nghe ngóng được. Lão cùng Kim Chiến DỊch khác xa nhau. Nhưng cùng các vị Tân tôn giả Đại thân quan hệ không tồi,dù là người điêc đi nữa cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Đồng dạng Hạ Nhất Minh có thần khí mô phỏng, có lẽ nơi này hắn là người duy nhất co thể chiến thắng dễ dàng Lệ Nhã TĨnh.
Đương nhiên huynh đệ Kì Liênn Song Ma liên thủ cũng làm được điều này.
Nhưng Kì Liên Song Ma sao có thể liên thủ để đối phó với một nữ tử, bất luận thế nào họ cũng không thể hạ thấp thể diện như thế.
Hạ Nhất Minh thở dài, cũng không để ý tới khuôn mặt đắc ý của Ngụy Tông Tân mà nghiêm mặt trả lời:
-Lệ tôn giả, theo tại hạ biết thần khí mô phỏng Cửu long lô dường như chỉ có tại Linh tiêu bảo điện mới có một kiện. Không biết Cửu Long lô trong tay các hạ từ đâu mà có?
Lệ Nhã TĨnh cười lạnh một tiếng:
-Ngươi muốn nói Cửu long lô này từ Linh tiêu bảo điện mà tới.
Hạ Nhất Minh không chút do dự lắc đầu:
-Cửu long lô của ngươi không phải từ Linh tiêu bảo điện.
Lệ Nhã Tĩnh ngạc nhiên hỏi:
-Ngươi vì sao lại biết?
Hạ Nhất Minh cười lớn:
-Cửu long lô tại Linh tiêu bảo điện Hạ mỗ đã dung qua nhiều lần,lẽ nào không biết?
Lời này nói ra,đám người tại đây không khỏi biến sắc. Cho dù Ngả Văn Bân trong lòng cũng không khỏi xuất hiện một tia bất an.
Hạ Nhất Minh tại Linh tiêu bảo điện có thể thứ thần khí mô phỏng thoải mái, điều này là ân sủng bậc nào? So sánh với thiên trì nhât mạch thậm chí còn hơn nhiều.
Lệ Nhã Tinh trong lòng mặc dù cảm thấy khó tin nhưng nhìn vẻ mặt Kim Chiến Dịch vẫn bình tĩnh như nước, nàng biết Hạ Nhất Minh không nói dối.
Do dự một chút, Lệ Nhã Tình nói:
- Vật này do Lão tổ tông của bổn môn đoán tạo mà thành.
Nói tới đây âm thanh không chút che giấu ngạo khí:
- Có thể đoán tạo ra thần khí mô phỏng đương thời cũng chỉ có Lão tổ tông mà thôi.
Hạ Nhất Minh trong lòng không cho là đúng, trong tay hắn chẳng phải cũng có một kiện thần khí mô phỏng sao?
Dường như nhìn ra nụ cười giễu cợt của Hạ Nhất Minh, Lệ Nhã Tĩnh trong lòng không khỏi giận dữ.
Lưu Ly động chủ trong lòng nàng cao cao tại thượng, tuyệt đối là nhân vật sánh ngang thần linh, không phải ai cũng có thể khinh nhờn.
Khi chúng Tôn giả Đại Thân cười vang, Lệ Nhã Tĩnh với quyết định khiêu chiến của mình có chút do dự. Nhưng chứng kiến Hạ Nhất Minh với Lưu Ly động chủ tỏ vẻ không tán thành, nàng rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.
- Hạ huynh tuổi còn trẻ đã tấn chức Tôn giả hẳn có chỗ hơn người. Lệ mỗ thành tâm học hỏi, xin đừng từ chối.
Lệ Nhã Tĩnh trên người bộc phát chiến ý ngút trời. Mọi người khi cảm nhận được chiến ý cường đại này không khỏi kinh ngạc trong lòng.
Hạ Nhất Minh cũng không phải Kim Chiến Dịch, Lệ Nhã Tĩnh cũng không phải phụ thân nàng.
Hai người kia là một đôi oan gia, sinh tử đối đầu, còn hai người này mới gặp mặt lẽ nào đã gây thù chuốc oán thế chứ?
Nhưng Lệ Nhã Tĩnh lần đầu gặp mặt Hạ Nhất Minh đã bộc phát chiến ý như vậy, quả thực làm người ta cảm thấy khó tin.
Hạ Nhất Minh vẻ mặt dần ngưng trọng. Mặc dù hắn khôgn muốn giao đấu cùng người trước mặt nhưng đối phương nhiều lần tỏ thái độ gây sự, có là bồ tát bùn cũng phải tức giận.
Sắc mặt Kim Chiến Dịch có chút trầm xuống, trong lòng gã thầm mắng một câu, không biết tốt xấu.
Sau đó gã quay người nhìn lên đài cao nói:
- Hoa huynh. Vừa rồi luận võ ngươi là người ra cuộc. Lúc này tiểu đệ cũng muốn cùng ngươi đánh cuộc một lần. Không biết Hoa huynh có nhận không?
Hoa Thụy Kim là Tôn giả lâu năm tới từ Nam Cương, lão tiến giai tới nay cũng đã được hơn trăm năm rồi.
Nếu như lúc đầu, cho dù là với thân phận Kim Chiến Dịch cũng không được lão coi trọng. Bất quá biểu hiện khi nãy của Kim Chiến Dịch quá sáng chói, địa vị của gã trong lòng mọi người đã đề thăng chóng mặt.
- Kim huynh,ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?cuộc gì?
Hoa Thụy Kim trầm giọng nói:
- Kim Chiến dịch ngẩng đầu, đưa tay vỗ lên bả vai của Hạ Nhất Minh, hai người bọn họ sóng vai mà đứng,động tác thân như huynh đệ,cảm tình hoàn toàn biểu hiện trước mặt mọi người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- "Ta cuộc Hạ huynh có thể chiến thắng Lệ cô nương"
Âm thanh của gã truyền ra vang vọng khắp Đại giác kĩ tràng.
-Kim mỗ tại Linh tiêu bảo điện có một khỏa thiên tài địa bảo, nếu Hoa huynh nhận lời, tiểu đệ coi đó là vật đặt cuộc, thế nào?
Hoa Thụy Kim ánh mắt khẽ chuyển. Gã nhìn Hạ Nhất Minh bên cạnh Kim chiến dịch, nhưng bất luận thế nào cũng không nhìn ra gã kia có điểm gì đặc biệt.
Ngược lại sau lưng họ Bách Linh Bát cùng Lôi điện cấp cho gã rung động thật lớn
Vũ Mạc Phi đột nhiên cười ha hả:
-Hoa huynh, vừa rồi thua bởi tay ngươi thật không dễ chịu, nhân cơ hội này cùng ta đánh cuộc tiếp chứ?
-"Hoa huynh, chúng ta có thể tham gia đánh cuộc không"
Ngay cả Kỳ Liên song ma cũng vội vàng lên tiếng.
Mấy vị Tân tôn giả đến từ Đại thân cũng không kìm được, cả đám người nhao nhao nói. Chuyện dễ ăn như vậy,không tham gia chẳng phải đồ đần sao?
Nhìn bộ dạng đám Tôn giả như vậy,Không chỉ Hoa thụy Kim trong lòng không yên mà ngay cả mấy vị tây bắc Tôn giả cũng vậy. Không biết vì sao mấy người kia coi trọng Hạ Nhất Minh thế chứ?
Mặc dù Hạ Nhất Minh là người Tây bắc, thậm chí là người trong phân nhánh của Thiên trì nhất mạch.
Nhưng tu vị võ đạo hoàn toàn bộc lộ tại Đại thân, bởi thế đám người này đương nhiên không biết huyền bí trong đó.
Lệ Nhã Tĩnh sắc mặt có chút khó coi,nhiều người như vậy mà chỉ có một lựa chọn, rõ rang trong lòng họ bản thân nàng thua không thể nghi ngờ.
Điều này với thiên phú tuyệt đỉnh, luôn thuận buồm xuôi gió,hơn nữa nắm giữ thần khí mô phỏng trong tay như Lệ Nhã Tĩnh không nghi ngờ là đả kích thật lớn, nó khiến nàng sôi sục giận dữ.
Hoa Kim Thụy cười ha ha, trong lòng lão tính toán thật nhanh:
-Các vị,mặc dù lão phu muốn cùng các vị đánh cuộc nhưng lão phu đánh cuộc vốn có chút hạn chế. Nhiều nhất chỉ có thể tiếp nhận 3 vị.
Vũ Mạc Phi cười lớn tiếng:
-Vũ gia chúng ta mới cùng ngươi đánh cuộc, bất luận thế nào cũng phải có một phần. Nếu Kim huynh đã đề nghị coi như là một phần nữa.
Lão chần chừ một lúc quay đầu lại nói:
-Ngả huynh, huynh vốn là người thiên trì. Không biết ngươi có nguyện ý tham gia không?
Ngả Văn Bân khẽ nhíu mày. Mặc dù với Hạ Nhất Minh không có tin tưởng như những người kia nhưng trong lòng lão bất tử này cũng có tính toán thật nhanh.
-Nếu Vũ huynh đã nói như thế,bất luận thế nào ngả mỗ cũng phải cổ vũ một phen. Vũ Mạc Phi liên tục gật đầu,gương mặt vẫn cười tươi như cũ nhưng trong lòng thầm nghĩ, nếu người không tham gia nơi này thiếu gì người nhảy vào.
-Hạ huynh ngươi cũng thấy rồi
Vũ Mạc Phi chắp tay nhìn Hạ Nhất Minh phía xa xa nói:
-Chúng ta đều đặt hy vọng vào ngươi, ngàn vạn lần đừng để chúng ta thất vọng
Hạ Nhất Minh đã sớm trợn mắt nhìn những người này, bản thân hắn cũng mơ hồ hiểu ra
Đám Nam cương cao thủ tới đây đã đắc tội tất cả, bởi thế lúc này nhìn thấy cơ hội, ngay cả Hắc Huyết cũng Phương Thịnh cũng không bỏ qua cơ hội ném đã xuống giếng mà tham dự vào.
Chẳng qua khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy khó chịu là bản thân hắn tự nhiên biến thành công cụ cho bọn họ đánh cuộc. Hơn nữa hắn còn không nhận được bất cứ chỗ tốt nào,điều này mới làm hắn thực sự khó chịu.
Bất quá đã tới nước này, bất luận thế nào hắn cũng phải ra tay.Nếu không e rằng sẽ đắc tội với vô số người ở đây.
Than nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh muốn tiến lên đột nhiên nghe thấy âm thanh của Kim Chiến Dịch trong tai:
-Hạ huynh ra tay cần thận một chút.Không nên tổn thương tính mạng nàng ta.
Hạ Nhất Minh tức giận quay đầu nói:
-Trong tay nàng ta là thần khí mô phỏng đó.
Kim Chiến Dịch mỉm cười vỗ vai Hạ Nhất Minh,làm bộ ra dạng,ta đây tin tưởng ngươi,Khiến Hạ Nhất Minh không thể nói lên lời.
Hắn thở dài một tiếng rồi bước lên phía trước.
Trên đài cao,Ngả Văn Bân nhìn đám người Đại Thân nhàn nhã quan sát,trong lòng lão không khỏi thắc mắc.Không biết những người tại sao đối với Hạ Nhất Minh lại tin tưởng thế cơ chứ.
-Không sai, chẳng lẽ các hạ không dám?
-Ha..ha.
Tiếng cười lớn từ trên đài cao truyền ra. Khi mọi người quay đầu nhìn lại nhìn thấy người vừa cười lớn là Phương Thịnh mới nhận thua bởi Cưu long lô.
Hắn dường như nghe thấy truyện cười hay nhất thế gian, lúc này không kiêng kị ôm bụng mà cười.
Không chỉ có hắn, ngay cả các vị Tôn giả đến từ Đại Thân vẻ mặt cũng vô cùng vô cùng cổ quái, bặm môi, nhíu mày như cố kìm nén tiếu ý bộc phát.
Lễ Nhã TĨnh có chút ngẩn ra, dù sao nàng cũng là nữ tử thông minh. Nếu không phải thế lẽ nào có thể cùng phụ thân tấn giai tôn giả chứ.
Vừa thấy được vẻ mặt của mọi người trên đài cao, Lệ Nhã Tĩnh mơ hồ cảm nhận có điều gì không đúng.
Đôi mắt trong veo của Lệ Nhã Tĩnh hỏi:
-Các hạ xưng hô như thế nào?
Hạ Nhất Minh mặc dù không muốn cùng nàng chào hỏi nhưng cũng không thể làm như không nghe thấy:
-Tại hạ Hạ Nhất Minh.
-Hạ Nhất Minh?
Lệ Nhã Tĩnh lúc này sắc mặt khẽ biến, chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh nói:
-Tôn giả trẻ tuổi nhất Hạ Nhất Minh?
Hạ Nhất Minh tức giận nói:
-Đúng là Hạ mỗ.
Trong lòng hắn không khỏi chửi thầm, gọi ta là tôn giả được rồi,còn cần thêm"trẻ tuồi nhất vào làm gì.
Ánh mắt Lệ Nhã TInh không tránh khỏi vài phần tò mò thậm chí là đố kị nhìn Hạ Nhất Minh.
Trước khi Lệ Nhã TĨnh tới đây, từ Đại thân đã nghe được tin tức, một nhân vật trác tuyệt xuất hiện,người này chỉ hai mươi tuổi đã tấn giai tôn giả. Điều này nàng tuyệt đối không tưởng tượng ra.
Nhưng Lệ Nhã Tinh biết nếu Linh tiêu bảo điện truyền ra tin tức này, khẳng định không thể giả dối.
Ánh mắt nhìn về hướng đài cao, nơi các vị Tân tôn giả tới từ Đại thân vẻ mặt vô cùng quái dị đối diện là vài vị tôn giả tây bắc với ánh mắt mù mịt.
Lệ Nhã Tĩnh nhíu mày, nghe đồn tiểu tử kia là người Tây Bắc, cũng không phải người Đại thân mà.
-Hạ huynh, lệ cô nương muốn cùng huynh giao thủ. Ngươi nhận lời chứ?
Ngụy Tông Tân vừa cười vừa hỏi:
Lão mặc dù không thấy được võ kĩ thần kì của Hạ Nhất Minh nhưng trong khoảng thời gian các vị tân Tôn giả trao đổi luận bàn tại Đại Thân cũng nghe ngóng được. Lão cùng Kim Chiến DỊch khác xa nhau. Nhưng cùng các vị Tân tôn giả Đại thân quan hệ không tồi,dù là người điêc đi nữa cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Đồng dạng Hạ Nhất Minh có thần khí mô phỏng, có lẽ nơi này hắn là người duy nhất co thể chiến thắng dễ dàng Lệ Nhã TĨnh.
Đương nhiên huynh đệ Kì Liênn Song Ma liên thủ cũng làm được điều này.
Nhưng Kì Liên Song Ma sao có thể liên thủ để đối phó với một nữ tử, bất luận thế nào họ cũng không thể hạ thấp thể diện như thế.
Hạ Nhất Minh thở dài, cũng không để ý tới khuôn mặt đắc ý của Ngụy Tông Tân mà nghiêm mặt trả lời:
-Lệ tôn giả, theo tại hạ biết thần khí mô phỏng Cửu long lô dường như chỉ có tại Linh tiêu bảo điện mới có một kiện. Không biết Cửu Long lô trong tay các hạ từ đâu mà có?
Lệ Nhã TĨnh cười lạnh một tiếng:
-Ngươi muốn nói Cửu long lô này từ Linh tiêu bảo điện mà tới.
Hạ Nhất Minh không chút do dự lắc đầu:
-Cửu long lô của ngươi không phải từ Linh tiêu bảo điện.
Lệ Nhã Tĩnh ngạc nhiên hỏi:
-Ngươi vì sao lại biết?
Hạ Nhất Minh cười lớn:
-Cửu long lô tại Linh tiêu bảo điện Hạ mỗ đã dung qua nhiều lần,lẽ nào không biết?
Lời này nói ra,đám người tại đây không khỏi biến sắc. Cho dù Ngả Văn Bân trong lòng cũng không khỏi xuất hiện một tia bất an.
Hạ Nhất Minh tại Linh tiêu bảo điện có thể thứ thần khí mô phỏng thoải mái, điều này là ân sủng bậc nào? So sánh với thiên trì nhât mạch thậm chí còn hơn nhiều.
Lệ Nhã Tinh trong lòng mặc dù cảm thấy khó tin nhưng nhìn vẻ mặt Kim Chiến Dịch vẫn bình tĩnh như nước, nàng biết Hạ Nhất Minh không nói dối.
Do dự một chút, Lệ Nhã Tình nói:
- Vật này do Lão tổ tông của bổn môn đoán tạo mà thành.
Nói tới đây âm thanh không chút che giấu ngạo khí:
- Có thể đoán tạo ra thần khí mô phỏng đương thời cũng chỉ có Lão tổ tông mà thôi.
Hạ Nhất Minh trong lòng không cho là đúng, trong tay hắn chẳng phải cũng có một kiện thần khí mô phỏng sao?
Dường như nhìn ra nụ cười giễu cợt của Hạ Nhất Minh, Lệ Nhã Tĩnh trong lòng không khỏi giận dữ.
Lưu Ly động chủ trong lòng nàng cao cao tại thượng, tuyệt đối là nhân vật sánh ngang thần linh, không phải ai cũng có thể khinh nhờn.
Khi chúng Tôn giả Đại Thân cười vang, Lệ Nhã Tĩnh với quyết định khiêu chiến của mình có chút do dự. Nhưng chứng kiến Hạ Nhất Minh với Lưu Ly động chủ tỏ vẻ không tán thành, nàng rốt cuộc cũng hạ quyết tâm.
- Hạ huynh tuổi còn trẻ đã tấn chức Tôn giả hẳn có chỗ hơn người. Lệ mỗ thành tâm học hỏi, xin đừng từ chối.
Lệ Nhã Tĩnh trên người bộc phát chiến ý ngút trời. Mọi người khi cảm nhận được chiến ý cường đại này không khỏi kinh ngạc trong lòng.
Hạ Nhất Minh cũng không phải Kim Chiến Dịch, Lệ Nhã Tĩnh cũng không phải phụ thân nàng.
Hai người kia là một đôi oan gia, sinh tử đối đầu, còn hai người này mới gặp mặt lẽ nào đã gây thù chuốc oán thế chứ?
Nhưng Lệ Nhã Tĩnh lần đầu gặp mặt Hạ Nhất Minh đã bộc phát chiến ý như vậy, quả thực làm người ta cảm thấy khó tin.
Hạ Nhất Minh vẻ mặt dần ngưng trọng. Mặc dù hắn khôgn muốn giao đấu cùng người trước mặt nhưng đối phương nhiều lần tỏ thái độ gây sự, có là bồ tát bùn cũng phải tức giận.
Sắc mặt Kim Chiến Dịch có chút trầm xuống, trong lòng gã thầm mắng một câu, không biết tốt xấu.
Sau đó gã quay người nhìn lên đài cao nói:
- Hoa huynh. Vừa rồi luận võ ngươi là người ra cuộc. Lúc này tiểu đệ cũng muốn cùng ngươi đánh cuộc một lần. Không biết Hoa huynh có nhận không?
Hoa Thụy Kim là Tôn giả lâu năm tới từ Nam Cương, lão tiến giai tới nay cũng đã được hơn trăm năm rồi.
Nếu như lúc đầu, cho dù là với thân phận Kim Chiến Dịch cũng không được lão coi trọng. Bất quá biểu hiện khi nãy của Kim Chiến Dịch quá sáng chói, địa vị của gã trong lòng mọi người đã đề thăng chóng mặt.
- Kim huynh,ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?cuộc gì?
Hoa Thụy Kim trầm giọng nói:
- Kim Chiến dịch ngẩng đầu, đưa tay vỗ lên bả vai của Hạ Nhất Minh, hai người bọn họ sóng vai mà đứng,động tác thân như huynh đệ,cảm tình hoàn toàn biểu hiện trước mặt mọi người. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- "Ta cuộc Hạ huynh có thể chiến thắng Lệ cô nương"
Âm thanh của gã truyền ra vang vọng khắp Đại giác kĩ tràng.
-Kim mỗ tại Linh tiêu bảo điện có một khỏa thiên tài địa bảo, nếu Hoa huynh nhận lời, tiểu đệ coi đó là vật đặt cuộc, thế nào?
Hoa Thụy Kim ánh mắt khẽ chuyển. Gã nhìn Hạ Nhất Minh bên cạnh Kim chiến dịch, nhưng bất luận thế nào cũng không nhìn ra gã kia có điểm gì đặc biệt.
Ngược lại sau lưng họ Bách Linh Bát cùng Lôi điện cấp cho gã rung động thật lớn
Vũ Mạc Phi đột nhiên cười ha hả:
-Hoa huynh, vừa rồi thua bởi tay ngươi thật không dễ chịu, nhân cơ hội này cùng ta đánh cuộc tiếp chứ?
-"Hoa huynh, chúng ta có thể tham gia đánh cuộc không"
Ngay cả Kỳ Liên song ma cũng vội vàng lên tiếng.
Mấy vị Tân tôn giả đến từ Đại thân cũng không kìm được, cả đám người nhao nhao nói. Chuyện dễ ăn như vậy,không tham gia chẳng phải đồ đần sao?
Nhìn bộ dạng đám Tôn giả như vậy,Không chỉ Hoa thụy Kim trong lòng không yên mà ngay cả mấy vị tây bắc Tôn giả cũng vậy. Không biết vì sao mấy người kia coi trọng Hạ Nhất Minh thế chứ?
Mặc dù Hạ Nhất Minh là người Tây bắc, thậm chí là người trong phân nhánh của Thiên trì nhất mạch.
Nhưng tu vị võ đạo hoàn toàn bộc lộ tại Đại thân, bởi thế đám người này đương nhiên không biết huyền bí trong đó.
Lệ Nhã Tĩnh sắc mặt có chút khó coi,nhiều người như vậy mà chỉ có một lựa chọn, rõ rang trong lòng họ bản thân nàng thua không thể nghi ngờ.
Điều này với thiên phú tuyệt đỉnh, luôn thuận buồm xuôi gió,hơn nữa nắm giữ thần khí mô phỏng trong tay như Lệ Nhã Tĩnh không nghi ngờ là đả kích thật lớn, nó khiến nàng sôi sục giận dữ.
Hoa Kim Thụy cười ha ha, trong lòng lão tính toán thật nhanh:
-Các vị,mặc dù lão phu muốn cùng các vị đánh cuộc nhưng lão phu đánh cuộc vốn có chút hạn chế. Nhiều nhất chỉ có thể tiếp nhận 3 vị.
Vũ Mạc Phi cười lớn tiếng:
-Vũ gia chúng ta mới cùng ngươi đánh cuộc, bất luận thế nào cũng phải có một phần. Nếu Kim huynh đã đề nghị coi như là một phần nữa.
Lão chần chừ một lúc quay đầu lại nói:
-Ngả huynh, huynh vốn là người thiên trì. Không biết ngươi có nguyện ý tham gia không?
Ngả Văn Bân khẽ nhíu mày. Mặc dù với Hạ Nhất Minh không có tin tưởng như những người kia nhưng trong lòng lão bất tử này cũng có tính toán thật nhanh.
-Nếu Vũ huynh đã nói như thế,bất luận thế nào ngả mỗ cũng phải cổ vũ một phen. Vũ Mạc Phi liên tục gật đầu,gương mặt vẫn cười tươi như cũ nhưng trong lòng thầm nghĩ, nếu người không tham gia nơi này thiếu gì người nhảy vào.
-Hạ huynh ngươi cũng thấy rồi
Vũ Mạc Phi chắp tay nhìn Hạ Nhất Minh phía xa xa nói:
-Chúng ta đều đặt hy vọng vào ngươi, ngàn vạn lần đừng để chúng ta thất vọng
Hạ Nhất Minh đã sớm trợn mắt nhìn những người này, bản thân hắn cũng mơ hồ hiểu ra
Đám Nam cương cao thủ tới đây đã đắc tội tất cả, bởi thế lúc này nhìn thấy cơ hội, ngay cả Hắc Huyết cũng Phương Thịnh cũng không bỏ qua cơ hội ném đã xuống giếng mà tham dự vào.
Chẳng qua khiến Hạ Nhất Minh cảm thấy khó chịu là bản thân hắn tự nhiên biến thành công cụ cho bọn họ đánh cuộc. Hơn nữa hắn còn không nhận được bất cứ chỗ tốt nào,điều này mới làm hắn thực sự khó chịu.
Bất quá đã tới nước này, bất luận thế nào hắn cũng phải ra tay.Nếu không e rằng sẽ đắc tội với vô số người ở đây.
Than nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh muốn tiến lên đột nhiên nghe thấy âm thanh của Kim Chiến Dịch trong tai:
-Hạ huynh ra tay cần thận một chút.Không nên tổn thương tính mạng nàng ta.
Hạ Nhất Minh tức giận quay đầu nói:
-Trong tay nàng ta là thần khí mô phỏng đó.
Kim Chiến Dịch mỉm cười vỗ vai Hạ Nhất Minh,làm bộ ra dạng,ta đây tin tưởng ngươi,Khiến Hạ Nhất Minh không thể nói lên lời.
Hắn thở dài một tiếng rồi bước lên phía trước.
Trên đài cao,Ngả Văn Bân nhìn đám người Đại Thân nhàn nhã quan sát,trong lòng lão không khỏi thắc mắc.Không biết những người tại sao đối với Hạ Nhất Minh lại tin tưởng thế cơ chứ.