Vũ Thần
Chương 435: Mười ngày ngủ đông
Hai bóng người nhoáng lên. Hạ Nhất Minh và Bách Linh Bát nhanh chóng đuôi theo ba người Hác Huyết từ xa.
Ba người bọn họ không đại khai sát giới như Hạ Nhát Minh đã dự đoán lúc trước mà chọn một nơi tương đối bí mật. sau đỏ lặng lẽ ngồi xuống vận công tu luyện.
Hai người bọn họ có thiên lý nhãn và thuận phong nhĩ, thị lực hay thính giác đều vượt xa cực hạn mà ba người phía trước có thể phát hiện ra. Cho nên một đường đi tới, ba người Hác Huyết không hề cảm giác được gì. Bọn họ không thể nào tưởng tượng nôi. phía sau bọn họ lại có hai nhân vật cắp bậc sát tinh có thực lực sâu không lường được. Trải qua cả ngày truy tung. Hạ Nhắt Minh đà thăm dò được sơ bộ.
Nếu không phải tận mất nhìn thấy bọn họ biến tên xui xẻo kia thành một đám máu, Hạ Nhất Minh sẽ không tin rằng kẻ điên đầu tiên chính là do bọn họ tạo thành. Ba người này không phân tán ra mà luôn ờ cùng một chồ với nhau cùng tiến hành
Bọn họ luân phiên nhau tu luyện, mỗi lượt đều có hai người tiên hành trạng thái bế quan hấp thu linh khí của trời đất, mà người còn lại thì cân thận bảo hộ cho hai người kia.
Hạ Nhắt Minh quan sát nửa ngày sau. xác định rằng tạm thời bọn họ sẽ dừng lại ờ đây nên đê Bách Linh Bát ờ lại giám thị còn hắn rời đi, tìm một nơi khác lặng lẽ tu luyện. Đã có truy tung khí trong tay. hắn có thể liên hệ với Bách Linh Bát bất cử lúc nào mà không có chút vấn đề.
Nêu không có bảo trư trên người, với năng lực của Bách Linh Bát. tuyệt đối không thể bị gi phát giác, cho nên Hạ Nhắt Minh rất yên tám.
Cử như vậy qua mười ngày, Hạ Nhất Minh tu luyện hoàn thành. Hắn đứng dậy. ân núp như xuất quỷ nhập thần đèn bên người Bách Linh Bát.
Khi Hạ Nhất Minh đi tới trước mặt bách Linh Bát. lập tức thấy Bách Linh Bát đang nhìn vê phương xa không hề nháy mắt. Bộ dạng vô cùng nghiêm chinh này khiến Hạ Nhắt Minh cảm thấy vô cùng mặc cảm:
- Bọn họ có động tác gì không?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Bách Linh Bát không quay đầu lại đáp:
- Không có. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Hạ Nhất Minh nhíu mày. niềm tin kiên định lúc trước bắt đầu trờ nên dao động.
Hắn nhìn về phía trước, cảm thụ linh khí thiên địa biến hóa. Hắn mơ hồ phát giác, khi hai người ở cách nhau không xa cùng hấp thu linh khí thiên địa làm cho linh khí thiên địa mòng manh hơn rắt nhiều. Nén đơn thuần nói về hiệu quả thì thua xa so với việc một mình tu luyện.
Đây là lý do chủ yếu vì sao mọi người đều không hề có ý định két bạn khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh. Bời vì tắt cả mọi người chi mong có thể tận dụng cơ hội này đê đạt được mức độ đột phá lớn nhất.
Lòng người đều như vậy. cho nên bất kẽ là cao thủ cảnh giới tam hoa, hay là cao thủ cảnh giới chân vạc. đều không hẹn mà cùng lựa chọn trờ thành độc hành hiệp.
Ý tường này kỳ thật cùng không sai lầm, nhung có một điều kiện tiên quyết là: tất cả mọi người tiến vào Quỹ Khốc Lĩnh đều không có tâm hại người mới được.
Nếu có người trăm phương ngàn kế tiến vào nơi đây, không là vì tu luyện đột phá. mà là vì mưu hại người để tiến vào. như vậy ờ tình huống không biết rõ ràng. an nguy của người ta rắt có thể bị uy hiếp rất lớn.
Kim Chiên Dịch cùng không nói cho Hạ Nhát Minh, cho nên Hạ Nhát Minh tin tưởng rằng, tồ họp ba người Hác Huyết như vậy chắc chắn là đà vài lần tiến hành, thậm chí còn tiến hành rắt sần đây.
CÓ thể tiên vào nơi đây. đều là những con cưng của trời thiên tư trác tuyệt. Nêu tình huống liên tục nhiều lần như vậy. khẳng định sẽ có có người tìm được manh mối trong đó.
Nếu ngay cả đông phương Đại Thân đệ nhất môn phái là Linh Tiêu Bảo Điện không phát hiện ra, vậy càng chứng minh điều này.
Hạ Nhắt Minh nhìn thấy ba người bọn họ đang tập trung tại một nơi trong Quỷ Khốc Lĩnh thì đã mơ hồ đoán được tính toán cảa bọn họ. Nhưng liên tiếp nhiều ngày mà bọn họ vẫn án binh bắt động khiến niềm tin cảa Hạ Nhất Minh bắt đầu dao động.
Hắn có chút hoài nghi; liệu có phải người bị bọn họ đánh lẻn mà trờ nên điên cuồng chính là bời vì đà kết thù với bọn họ hay là bới vì nhìn thấy điều gi không nên nhìn nên mới bị bọn họ diệt khâu chăng. . Như quả thật là như thế, có lê mình đã hơn nghi thần nghi qủy rồi. Bách Linh Bát quay đầu hỏi:
- Còn muốn giám thị tiếp nữa không?
Hạ Nhất Minh hơi giật minh, trong lòng hơi do dự. Tuy nhiên trong lòng hắn thủy chung cỏ một nghi vấn. nén trong lòng ba người này không có quỷ thì tại sao lại phải lừa gạt mình và Kim Chiến Dịch. và lại lặng lẽ hội tụ với nhau ở đây?
Hắn không tin rằng nhưng người này không biết đạo lý nhiều người ờ cùng một chồ thì hấp thu thiên địa linh khí sê kém hiệu quả đi rất nhiều.
Cho nên cho dù bọn họ là không có ác ý gì, nhưng khăng định là có tính toán khác, nếu không chắc chắn sẽ không tiến hành loại lựa chọn vụng về này.
Hạ Nhất Minh hơi sật đầu một cái, trầm trọng nói:
- Tiếp tục giám thị, ta muốn biết ba người bọn họ còn muốn làm gì?
Đúng lúc này, từ xa đột nhiên truyền đen một tiếng tru thể lương vô cùng
Lúc đâu tiếng tru còn khiên người ta cảm nhận thây cảm xúc vồ cùng đau đớn. nhung dần dần. lý trí trong tiếng tru biên mất.
Dường như người đang tru lên bi gi này đang nhìn thây mình bị âm sát khi nhập thề khiến cho thần trí biến mắt. Trong lòng Hạ Nhất Minh mơ hò toát lên hàn khí mãnh liệt. Đây là người thứ hai bị thất bại. biến thành kẻ điên. tuy nhiên chậm hơn 10 ngày so với người thứ nhất.
Hơn nữa càng khiên Hạ Nhất Minh cảm thây tim đập nhanh chính là, từ trong tiếng kêu của hai người này. hắn nhận thấy thời gian mà bọn họ biến thành kẻ điên chênh lệch nhau khá xa.
Khi người thử nhát vừa phát ra tiêng ưu thì đã biên thành kè điên, mà người thứ hai này lại rõ ràng có một quá trình giày dựa.
Nếu Hạ Nhất Minh không đuôi thật nhanh phía sau đám người Hác Huyết, đồng thời trong lòng cỏ nghi vấn. chắc chắn sẽ xem nhẹ vấn đề này.
- Bọn họ động.
Thanh âm của Bách Linh Bát kịp thời truyền tới.
Hạ Nhắt Minh lập tức nhìn về phía gáy Bách Linh Bát. Dường như minh bạch ý tứ của Hạ Nhát Minh. Bách Linh Bát lập tức biển thành một màn phẳng; xuất hiện nhưng hình ảnh sắc nét.
Trong hình ảnh. Hạ Nhất Minh có thể nhìn rõ ba người Hác Huyết đang thương nghị điều sì đó. mà vẻ mặt của bọn họ đều có một tia vui mừng.
Sau một lát, bọn họ dường như đưa ra được quyết định, vì vậy rời khói chỗ đó, đi vào bên trong màn sương đen dày đặc.
Hạ Nhát Minh nhẹ nhàng xoa xoa tay. Giữa lòng bàn tay của hãn cảm thây có mồ hôi ấm, ngay cả trái tim hắn đập kịch liệt. Chờ suốt lo ngày. rốt cục két thúc. Hắn ra hiệu cho Bách Linh Bát, thấy gã sật đầu một cái. nhác chán chạy theo. Sải bước không lớn, đặt chân cực nhẹ. sần như không có chút thanh âm nào. Hạ Nhất Minh nhìn động tác của gã. trong lòng thầm vô cùng cảm khái, nhớ lại lúc Bách Linh Bát lằn đẩu tiên rời khỏi núi, bước chạy huỳnh huỵch như địa chấn. Đảo mắt đà vài năm trôi qua. mình đà rất tiến bộ nhưng Bách Linh Bát vậy.
Lúc này, nhìn động tác của Bách Linh Bát. cho dù là thuận phong nhĩ của Hạ Nhất Minh trong lúc gió núi lạnh lẽo thổi mành liệt mà không thể phát hiện được tung tích của gã.
Trừ khi khoảng cách của hai bên rắt sần thì không thể trốn nổi Hạ Nhất Minh, nhưng nếu khoảng cách giữa hai bên đạt tới ba trăm thước, như vậy ba người Hác Huyết vĩnh viền không thể nghe được chút âm thanh *
Thân hình Hạ Nhất Minh nhanh như điện quay trờ về, ôm lấy bảo trư đang ngửa trên mặt đất.
Hạ Nhát Minh nhẹ nhàng khều vào mũi của nó khiến nó tĩnh lại hơi khó chịu. Vừa mờ mắt ra. nó đã thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Hạ Nhất Minh.
Ánh mắt bảo trư nhanh chóng khôi phục sự linh hoạt. Năng lực mượn gió làm đà của bào trư có thể nói là số một trong số tất cả các sinh vật mà Hạ Nhất Minh đã từng gặp.
Dựng một ngón tay lên, Hạ Nhắt Minh ra hiệu im lặng; thân thể bào trư lập tức co rút lại. sau đó hô hấp của nó trờ nên mòng manh. sần như chi ngay lập tức đà trờ nên không còn gì. Đồng thời. thân thè của nó bất đầu biến thành lạnh lẽo. tiếng tim đập của nó nhò tới mức sần như không nghe thấy.
Điều chinh hơi thờ sinh mạng giảm xuống cực điểm, cho dù Hạ Nhất Minh đang cầm nó trên tay khó có thể xác định rốt cục là nó còn sống hay đà chết. Hạ
Nhất Minh tắm tắc kỳ lạ. vô cùng khen ngợi năng lực của bảo trư có thề biến thành tình trạng này. Bảo trư không phải lần đầu tiên thi triển thiên phú già chết này, mà loại thiên phú này được Bách Linh Bát sợi là ngu đông. Chỉ có điều. nhìn vè ngoài cùa bảo trư. trong lòng Hạ Nhất Minh có một suy nghĩ hơi ác. lợn... cùng biết ngủ đông sao?
Mang theo bảo trư đang tiến vào trạng thái ngu đông, Hạ Nhất Minh lao nhanh, đuôi về phía xa. Hắn cần phải nhanh chóng tụ hội với Bách Linh Bát. xem rốt cục ba người kia tính toán làm gì.
Một bàn tay ôm bảo trư. tay kia thì vuốt truy tim khí trước ngực. Căn cứ thanh âm cực nhó do thứ này truyền tới, Hạ Nhất Minh đuôi theo một lộ trình cực kỳ chính xác. Suốt nửa canh giờ, Hạ Nhắt Minh mới đuôi kịp Bách Linh Bát. Khi thấy đồng bạn của mình. hắn không khỏi giật mình kinh ngạc.
Bách Linh Bát không ngờ thiêu một cánh tay và một con mắt. nhưng nhìn thần sắc của đã. thương thế nghiêm trọng này dường như không ảnh hường quá lớn tới nó.
Hạ Nhát Minh lao tới như một mũi tên. ánh mát hô nghi nhìn Hạ Nhát Minh, trong đôi mắt lóe lên một ngọn lửa.
Giờ khắc này, hắn rốt cục bất chấp tắt cà. cho dù bị đám người Hác Huyết phát hiện. hắn không tiếc trả giá. đánh chét toàn bộ ba người đó, giống như ngày xưa giết chết Xà Nho và Tác Qua không thèm đê ý tới gì khác.
- Bách huynh, ngươi bị thương? Hạ Nhất Minh đẳng đằng sát khí hòi.
Bách Linh Bát vẫn im lặng, chi có đôi mắt nhu bào thạch chóp động hào quang. Khi nhìn thấy động tác và thanh âm thân thiết đầy kích động của Hạ Nhắt Minh. không hiểu sao gã cảm nhận được một loại lực lượng không hề có trong danh sách của sã. Sau một lát, hào quang trong mắt tan đi, sà bình tĩnh nói:
- Ta không bị thương.
- Vậy cánh tay và ánh mắt của ngươi...
Bách Linh Bát nhẹ nhàng chỉ về phía trước, nói:
- Ta tách một bộ phận thân thể ra. đặt trên mặt đất. Một khi bọn họ đi ra liên bám vào đế giày của họ.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình. lúc này mới nhìn về phía trước. Đập vào mắt hắn không ngờ là một sơn động đen ngòm, sâu không lường được.
Ba người bọn họ không đại khai sát giới như Hạ Nhát Minh đã dự đoán lúc trước mà chọn một nơi tương đối bí mật. sau đỏ lặng lẽ ngồi xuống vận công tu luyện.
Hai người bọn họ có thiên lý nhãn và thuận phong nhĩ, thị lực hay thính giác đều vượt xa cực hạn mà ba người phía trước có thể phát hiện ra. Cho nên một đường đi tới, ba người Hác Huyết không hề cảm giác được gì. Bọn họ không thể nào tưởng tượng nôi. phía sau bọn họ lại có hai nhân vật cắp bậc sát tinh có thực lực sâu không lường được. Trải qua cả ngày truy tung. Hạ Nhắt Minh đà thăm dò được sơ bộ.
Nếu không phải tận mất nhìn thấy bọn họ biến tên xui xẻo kia thành một đám máu, Hạ Nhất Minh sẽ không tin rằng kẻ điên đầu tiên chính là do bọn họ tạo thành. Ba người này không phân tán ra mà luôn ờ cùng một chồ với nhau cùng tiến hành
Bọn họ luân phiên nhau tu luyện, mỗi lượt đều có hai người tiên hành trạng thái bế quan hấp thu linh khí của trời đất, mà người còn lại thì cân thận bảo hộ cho hai người kia.
Hạ Nhắt Minh quan sát nửa ngày sau. xác định rằng tạm thời bọn họ sẽ dừng lại ờ đây nên đê Bách Linh Bát ờ lại giám thị còn hắn rời đi, tìm một nơi khác lặng lẽ tu luyện. Đã có truy tung khí trong tay. hắn có thể liên hệ với Bách Linh Bát bất cử lúc nào mà không có chút vấn đề.
Nêu không có bảo trư trên người, với năng lực của Bách Linh Bát. tuyệt đối không thể bị gi phát giác, cho nên Hạ Nhắt Minh rất yên tám.
Cử như vậy qua mười ngày, Hạ Nhất Minh tu luyện hoàn thành. Hắn đứng dậy. ân núp như xuất quỷ nhập thần đèn bên người Bách Linh Bát.
Khi Hạ Nhất Minh đi tới trước mặt bách Linh Bát. lập tức thấy Bách Linh Bát đang nhìn vê phương xa không hề nháy mắt. Bộ dạng vô cùng nghiêm chinh này khiến Hạ Nhắt Minh cảm thấy vô cùng mặc cảm:
- Bọn họ có động tác gì không?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Bách Linh Bát không quay đầu lại đáp:
- Không có. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Hạ Nhất Minh nhíu mày. niềm tin kiên định lúc trước bắt đầu trờ nên dao động.
Hắn nhìn về phía trước, cảm thụ linh khí thiên địa biến hóa. Hắn mơ hồ phát giác, khi hai người ở cách nhau không xa cùng hấp thu linh khí thiên địa làm cho linh khí thiên địa mòng manh hơn rắt nhiều. Nén đơn thuần nói về hiệu quả thì thua xa so với việc một mình tu luyện.
Đây là lý do chủ yếu vì sao mọi người đều không hề có ý định két bạn khi tiến vào Quỷ Khốc Lĩnh. Bời vì tắt cả mọi người chi mong có thể tận dụng cơ hội này đê đạt được mức độ đột phá lớn nhất.
Lòng người đều như vậy. cho nên bất kẽ là cao thủ cảnh giới tam hoa, hay là cao thủ cảnh giới chân vạc. đều không hẹn mà cùng lựa chọn trờ thành độc hành hiệp.
Ý tường này kỳ thật cùng không sai lầm, nhung có một điều kiện tiên quyết là: tất cả mọi người tiến vào Quỹ Khốc Lĩnh đều không có tâm hại người mới được.
Nếu có người trăm phương ngàn kế tiến vào nơi đây, không là vì tu luyện đột phá. mà là vì mưu hại người để tiến vào. như vậy ờ tình huống không biết rõ ràng. an nguy của người ta rắt có thể bị uy hiếp rất lớn.
Kim Chiên Dịch cùng không nói cho Hạ Nhát Minh, cho nên Hạ Nhát Minh tin tưởng rằng, tồ họp ba người Hác Huyết như vậy chắc chắn là đà vài lần tiến hành, thậm chí còn tiến hành rắt sần đây.
CÓ thể tiên vào nơi đây. đều là những con cưng của trời thiên tư trác tuyệt. Nêu tình huống liên tục nhiều lần như vậy. khẳng định sẽ có có người tìm được manh mối trong đó.
Nếu ngay cả đông phương Đại Thân đệ nhất môn phái là Linh Tiêu Bảo Điện không phát hiện ra, vậy càng chứng minh điều này.
Hạ Nhắt Minh nhìn thấy ba người bọn họ đang tập trung tại một nơi trong Quỷ Khốc Lĩnh thì đã mơ hồ đoán được tính toán cảa bọn họ. Nhưng liên tiếp nhiều ngày mà bọn họ vẫn án binh bắt động khiến niềm tin cảa Hạ Nhất Minh bắt đầu dao động.
Hắn có chút hoài nghi; liệu có phải người bị bọn họ đánh lẻn mà trờ nên điên cuồng chính là bời vì đà kết thù với bọn họ hay là bới vì nhìn thấy điều gi không nên nhìn nên mới bị bọn họ diệt khâu chăng. . Như quả thật là như thế, có lê mình đã hơn nghi thần nghi qủy rồi. Bách Linh Bát quay đầu hỏi:
- Còn muốn giám thị tiếp nữa không?
Hạ Nhất Minh hơi giật minh, trong lòng hơi do dự. Tuy nhiên trong lòng hắn thủy chung cỏ một nghi vấn. nén trong lòng ba người này không có quỷ thì tại sao lại phải lừa gạt mình và Kim Chiến Dịch. và lại lặng lẽ hội tụ với nhau ở đây?
Hắn không tin rằng nhưng người này không biết đạo lý nhiều người ờ cùng một chồ thì hấp thu thiên địa linh khí sê kém hiệu quả đi rất nhiều.
Cho nên cho dù bọn họ là không có ác ý gì, nhưng khăng định là có tính toán khác, nếu không chắc chắn sẽ không tiến hành loại lựa chọn vụng về này.
Hạ Nhất Minh hơi sật đầu một cái, trầm trọng nói:
- Tiếp tục giám thị, ta muốn biết ba người bọn họ còn muốn làm gì?
Đúng lúc này, từ xa đột nhiên truyền đen một tiếng tru thể lương vô cùng
Lúc đâu tiếng tru còn khiên người ta cảm nhận thây cảm xúc vồ cùng đau đớn. nhung dần dần. lý trí trong tiếng tru biên mất.
Dường như người đang tru lên bi gi này đang nhìn thây mình bị âm sát khi nhập thề khiến cho thần trí biến mắt. Trong lòng Hạ Nhất Minh mơ hò toát lên hàn khí mãnh liệt. Đây là người thứ hai bị thất bại. biến thành kẻ điên. tuy nhiên chậm hơn 10 ngày so với người thứ nhất.
Hơn nữa càng khiên Hạ Nhất Minh cảm thây tim đập nhanh chính là, từ trong tiếng kêu của hai người này. hắn nhận thấy thời gian mà bọn họ biến thành kẻ điên chênh lệch nhau khá xa.
Khi người thử nhát vừa phát ra tiêng ưu thì đã biên thành kè điên, mà người thứ hai này lại rõ ràng có một quá trình giày dựa.
Nếu Hạ Nhất Minh không đuôi thật nhanh phía sau đám người Hác Huyết, đồng thời trong lòng cỏ nghi vấn. chắc chắn sẽ xem nhẹ vấn đề này.
- Bọn họ động.
Thanh âm của Bách Linh Bát kịp thời truyền tới.
Hạ Nhắt Minh lập tức nhìn về phía gáy Bách Linh Bát. Dường như minh bạch ý tứ của Hạ Nhát Minh. Bách Linh Bát lập tức biển thành một màn phẳng; xuất hiện nhưng hình ảnh sắc nét.
Trong hình ảnh. Hạ Nhất Minh có thể nhìn rõ ba người Hác Huyết đang thương nghị điều sì đó. mà vẻ mặt của bọn họ đều có một tia vui mừng.
Sau một lát, bọn họ dường như đưa ra được quyết định, vì vậy rời khói chỗ đó, đi vào bên trong màn sương đen dày đặc.
Hạ Nhát Minh nhẹ nhàng xoa xoa tay. Giữa lòng bàn tay của hãn cảm thây có mồ hôi ấm, ngay cả trái tim hắn đập kịch liệt. Chờ suốt lo ngày. rốt cục két thúc. Hắn ra hiệu cho Bách Linh Bát, thấy gã sật đầu một cái. nhác chán chạy theo. Sải bước không lớn, đặt chân cực nhẹ. sần như không có chút thanh âm nào. Hạ Nhất Minh nhìn động tác của gã. trong lòng thầm vô cùng cảm khái, nhớ lại lúc Bách Linh Bát lằn đẩu tiên rời khỏi núi, bước chạy huỳnh huỵch như địa chấn. Đảo mắt đà vài năm trôi qua. mình đà rất tiến bộ nhưng Bách Linh Bát vậy.
Lúc này, nhìn động tác của Bách Linh Bát. cho dù là thuận phong nhĩ của Hạ Nhất Minh trong lúc gió núi lạnh lẽo thổi mành liệt mà không thể phát hiện được tung tích của gã.
Trừ khi khoảng cách của hai bên rắt sần thì không thể trốn nổi Hạ Nhất Minh, nhưng nếu khoảng cách giữa hai bên đạt tới ba trăm thước, như vậy ba người Hác Huyết vĩnh viền không thể nghe được chút âm thanh *
Thân hình Hạ Nhất Minh nhanh như điện quay trờ về, ôm lấy bảo trư đang ngửa trên mặt đất.
Hạ Nhát Minh nhẹ nhàng khều vào mũi của nó khiến nó tĩnh lại hơi khó chịu. Vừa mờ mắt ra. nó đã thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Hạ Nhất Minh.
Ánh mắt bảo trư nhanh chóng khôi phục sự linh hoạt. Năng lực mượn gió làm đà của bào trư có thể nói là số một trong số tất cả các sinh vật mà Hạ Nhất Minh đã từng gặp.
Dựng một ngón tay lên, Hạ Nhắt Minh ra hiệu im lặng; thân thể bào trư lập tức co rút lại. sau đó hô hấp của nó trờ nên mòng manh. sần như chi ngay lập tức đà trờ nên không còn gì. Đồng thời. thân thè của nó bất đầu biến thành lạnh lẽo. tiếng tim đập của nó nhò tới mức sần như không nghe thấy.
Điều chinh hơi thờ sinh mạng giảm xuống cực điểm, cho dù Hạ Nhất Minh đang cầm nó trên tay khó có thể xác định rốt cục là nó còn sống hay đà chết. Hạ
Nhất Minh tắm tắc kỳ lạ. vô cùng khen ngợi năng lực của bảo trư có thề biến thành tình trạng này. Bảo trư không phải lần đầu tiên thi triển thiên phú già chết này, mà loại thiên phú này được Bách Linh Bát sợi là ngu đông. Chỉ có điều. nhìn vè ngoài cùa bảo trư. trong lòng Hạ Nhất Minh có một suy nghĩ hơi ác. lợn... cùng biết ngủ đông sao?
Mang theo bảo trư đang tiến vào trạng thái ngu đông, Hạ Nhất Minh lao nhanh, đuôi về phía xa. Hắn cần phải nhanh chóng tụ hội với Bách Linh Bát. xem rốt cục ba người kia tính toán làm gì.
Một bàn tay ôm bảo trư. tay kia thì vuốt truy tim khí trước ngực. Căn cứ thanh âm cực nhó do thứ này truyền tới, Hạ Nhất Minh đuôi theo một lộ trình cực kỳ chính xác. Suốt nửa canh giờ, Hạ Nhắt Minh mới đuôi kịp Bách Linh Bát. Khi thấy đồng bạn của mình. hắn không khỏi giật mình kinh ngạc.
Bách Linh Bát không ngờ thiêu một cánh tay và một con mắt. nhưng nhìn thần sắc của đã. thương thế nghiêm trọng này dường như không ảnh hường quá lớn tới nó.
Hạ Nhát Minh lao tới như một mũi tên. ánh mát hô nghi nhìn Hạ Nhát Minh, trong đôi mắt lóe lên một ngọn lửa.
Giờ khắc này, hắn rốt cục bất chấp tắt cà. cho dù bị đám người Hác Huyết phát hiện. hắn không tiếc trả giá. đánh chét toàn bộ ba người đó, giống như ngày xưa giết chết Xà Nho và Tác Qua không thèm đê ý tới gì khác.
- Bách huynh, ngươi bị thương? Hạ Nhất Minh đẳng đằng sát khí hòi.
Bách Linh Bát vẫn im lặng, chi có đôi mắt nhu bào thạch chóp động hào quang. Khi nhìn thấy động tác và thanh âm thân thiết đầy kích động của Hạ Nhắt Minh. không hiểu sao gã cảm nhận được một loại lực lượng không hề có trong danh sách của sã. Sau một lát, hào quang trong mắt tan đi, sà bình tĩnh nói:
- Ta không bị thương.
- Vậy cánh tay và ánh mắt của ngươi...
Bách Linh Bát nhẹ nhàng chỉ về phía trước, nói:
- Ta tách một bộ phận thân thể ra. đặt trên mặt đất. Một khi bọn họ đi ra liên bám vào đế giày của họ.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình. lúc này mới nhìn về phía trước. Đập vào mắt hắn không ngờ là một sơn động đen ngòm, sâu không lường được.