Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Thần

Chương 390: Đệ nhất luyện đan sư



Phía Tây Linh Tiêu Bảo Điện có một cây bạch hoa thụ, cả thân cây và gốc cây đều như đúc bằng bạc, vô luận mùa Đông hay mùa Hạ thì cũng lóe lên quang mang nhu hòa.
Ở phía sau cây bạch hoa thụ này, có một chỗ đối với tuyệt đại đa số mọi người thì nó được xem như là một khu vực cấm.
Nơi đây chính là dược khu của Linh Tiêu Bảo Điện, bên trong đó chứa đựng vô số các dược liệu trân quý cùng với đan dược đã luyện thành. Ngoại trừ những thứ đó ra thì còn có một lượng lớn dược thư.
Khi Hạ Nhất Minh lần đầu tiên tới nơi này đã bị số lượng nơi đây dọa cho phải hoảng sợ. Càng khiến cho hắn kinh ngạc hơn chính là Linh Tiêu Bảo Điện đối với luyện đan thuật rất chú trọng bồi dưỡng.
Muốn bồi dưỡng ra được một luyện đan sư có đủ tư cách phải hao tốn rất nhiều tiền của, tuyệt đối không phải chuyện một tiểu gia tộc có thể thừa nhận.
Ngày xưa trong tam đại gia tộc ngoài trừ Hạ Vũ Đức ra thì hai nhà còn lại căn bản không dám động tới lĩnh vực này. Bởi vì dù là bọn họ có táng gia bại sản cũng chưa chắc đã bồi dưỡng thành công được một vị luyện đan sư chính thức.
Nhưng mà, trong khu vực cấm của Linh Tiêu Bảo Điện, Hạ Nhất Minh lại thấy được đông đảo luyện đan sư. Từ trên y bào của bọn họ là có thể dễ dàng nhận biết thân phận, mặc dù đại đa số mọi người đều còn là luyện đan sư cấp thấp, nhưng với số lượng đông đúc ở đây khiến cho Hạ Nhất Minh phải than sợ.
Hắn hít vào một hơi dài, đệ nhất môn phái của phương Đông giống như đang khoác một chiếc khăn che mặt thần bí.
Khi có người vén lớp che mặt lên tưởng rằng có thể nhìn rõ được thực lực của nó. Nhưng đến lúc ấy lại phát hiện ra sau lớp khăn che mặt lại còn rất nhiều khăn che khác, khiến cho người đó suy đoán mãi không ra đối phương có thực lực như thế nào.
Phía sau cây bạch hoa thụ có một bức tường lớn.
Trong thành cũng không có bức tường vây, vậy mà ở nơi này lại xuất hiện, đây chứng tỏ là nơi trọng yếu của đối phương.
Dọc bức tường vây cũng chỉ có một cánh cửa mới có thể tiến vào bên trong, Hạ Nhất Minh quay đầu nhìn xung quanh, chứng kiến không ít những người trẻ tuổi ra vào nơi đây. Trên mặt bọn họ hoặc là có một tia hưng phấn, hoặc là một tia uể oải, tuy nhiên ai ai cũng thể hiện ra sức sống cường đại.
Nhìn theo ánh mắt Hạ Nhất Minh, Kim Chiến Dịch cười nói:
- Hạ huynh. Những người theo con đường luyện đan của cả môn phái gần như tập trung ở hết nơi đây. Cho nên nơi này tập trung gần như toàn bộ các dược thảo cùng dược thư bị tàn phá, không biết lai lịch.
Hắn hơi nhướng cằm lên, giọng nói mang theo chút kiêu ngạo:
- Đây là nơi các đệ tử của Linh Tiêu Bảo Điện lúc ra ngoài du lịch sưu tầm được dược thảo cùng dược thư đều đưa về đây. Nếu được các trưởng bối công nhận đóng góp của bọn họ, thì khẳng định sẽ được tưởng thưởng tương ứng.
Hạ Nhất Minh hơi gật đầu, trong lòng hắn cực kỳ hâm mộ, trên đường theo Kim Chiến Dịch tới đây hắn đã kiến thức Linh Tiêu Bảo Điện trong Đại Thân quốc có thế lực ra sao. Đệ tử rải rác ở khắp nơi có được đồ gì tốt đều đưa về nơi đây, cơ hồ mỗi ngày ở nơi này đều có một lượng lớn tài phú được chuyển về.
Hắn quay đầu lại, nhìn về khu đan dược, cuối cùng đã rõ tại sao nơi này lại xuất hiện nhiều luyện dược sư như thế.
Bỗng nhiên, từ nơi nào đó truyền ra một tiếng kinh hô, sau đó nó giống như bệnh dịch nhanh chóng lan ra tứ phía. Cơ hồ trên mặt mỗi một người đều xuất hiện vẻ vô cùng kích động.
Hai tai Hạ Nhất Minh hơi rung lên, mặc dù không hiểu được bọn họ tại sao lại vui mừng như vậy, nhưng hắn lại nghe được từ bốn phía phát ra tiếng "Tiên thiên kim đan."
Kim Chiến Dịch bật cười, nói:
- Dĩ nhiên lại có người may mắn như vậy. Thật không biết người nào may mắn tìm được vật gì mà lại được thưởng cho tiên thiên kim đan.
Nghe thấy vậy cước bộ Hạ Nhất Minh lập tức đình chỉ, hắn hít một hơi khí lạnh, nói:
- Kim huynh. Ở đây dĩ nhiên lại thưởng cả tiên thiên kim đan sao?
Kim Chiến Dịch khẽ gật đầu, nói:
- Không sai. Nếu một đệ tử nào đó có thể xuất ra được thứ tốt, thì quả thật có khả năng được thưởng tiên thiên kim đan.
Hắn tựa hồ suy nghĩ một chút, rồi không chắc chắn nói:
- Từ lúc ta gia nhập Linh Tiêu Bảo Điện đến nay có ít nhất hơn trăm người đạt được phần thưởng này.
Hạ Nhất Minh nuốt một ngụm nước bọt, hắn đối với phần thưởng của Linh Tiêu Bảo Điện mà cảm thấy rung động.
Kim Chiến Dịch còn chưa tới một trăm năm mươi tuổi mà đã có hơn trăm người được thưởng tiên thiên kim đan. Chẳng phải đây là nói mỗi năm đều có người đạt được phần thưởng này sao.
Nơi này cùng với các môn phái vùng Tây Bắc có bất đồng rất lớn, cho dù là ở Thiên Trì chủ mạch mà muốn đạt được tiên thiên kim đan thì người đó phải là đệ tử kiệt xuất nhất trong môn phái. Còn về nhần những đệ tử bình thường căn bản đừng hy vọng sẽ có một khỏa tiên thiên kim đan.
Nhưng nhìn lại nơi này, ở trong mắt các đệ tử Linh Tiêu Bảo Điện Hạ Nhất Minh lại cảm thấy cảm xúc khác.
Một môn phái có thể trong mấy ngàn năm từng bước thay thế các môn phái tách ra từ Ngũ Hành Môn, hơn nữa còn trở thành đệ nhất môn phái ở phương đông thì nó quả thật là có đạo lý riêng.
Mặc dù Hạ Nhất Minh rất tò mò vật gì mà có thể tưởng thưởng tiên thiên kim đan, nhưng hắn biết nơi đây là địa bàn của Linh Tiêu Bảo Điện, hắn mặc dù được coi trong hơn nữa thì cũng không có khả năng tiếp xúc với những điều cơ mật này.
Quay đầu lại, Hạ Nhất Minh nói:
- Kim huynh. Chúng ta đi tới phòng luyện đan thôi.
Kim Chiến Dịch khẽ gật đầu, hắn không chút nào dừng lại, hướng về phía trong đi vào.
Đối với một người chuyên tâm vào võ đạo như hắn mà nói, thì vô luận vật gì có thể đổi được tiên thiên kim đan cũng không chút quan hệ tới hắn.
Bởi vì trong lòng hắn tràn ngập niềm tin, cho dù là không sử dụng đan dược hắn cũng có thể tiến vào cảnh giới tôn giả.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là người cổ hủ cố chấp, nếu có đan dược trợ lực, hắn cũng sẽ không cự tuyệt.
Dưới sự dẫn dắt của Kim Chiến Dịch, bọn họ nhanh chóng đi tới khu luyện đan.
Đây là một trang viện, khi bước chân qua cửa chính, Hạ Nhất Minh nhất thời cảm nhận được một cỗ nhiệt khí cường đại phả vào mặt.
Hắn kinh ngạc nhìn về phía sau, chỉ cách nhau có một bước chân mà bên trong và bên ngoài như hai thế giới hoàn toàn bất đồng.
Cẩn thận nhìn một chút tường vây ở xung quanh, trong lòng Hạ Nhất Minh hiểu được. Kiến chúc ở nơi đây khẳng định có điều cổ quái, nhưng khác nhau ở chỗ nào hắn cũng không rõ.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Hạ Nhất Minh nghĩ tới nơi cao nhất của Thiên Trì chủ phong, nơi chuyên dành cho các vị tôn giả tu luyện.
Hắn rõ ràng nhớ khi vừa tiến vào phạm vi đỉnh núi, thì giống như bản thân mình bước sang một thế giới khác vậy. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Kim Chiến Dịch không chút dừng lại, bất quá chỉ lát sau đã đi vào tới trung ương của luyện đan phòng.
Hạ Nhất Minh sau khi tiến vào, đảo mắt qua một vòng, ở trong căn phòng này xếp một chiếc đan lô cũng không được xem như là quá lớn. Cẩn thận quan sát nửa ngày, đan lô này làm cho người ta chú ý nhất chính là chín hình phù điêu bên đó.
Mỗi một phù điêu là một loại động vật bất đồng, đại đa số động vật đều chưa từng thấy qua. Bất quá ở trong đó có một loại động vật nhìn có chút quen mắt.
Hắn nhíu mày suy nghĩ một lúc, đây là đồ án mà đã từng gặp qua, Thần Long đồ án. Bất quá, thần thú cũng chỉ có trong truyền thuyết, cho nên Hạ Nhất Minh chưa từng đem những thứ này để trong đầu.
Kim Chiến Dịch cười sang sảng, nói:
- Hạ huynh. Chiếc đan lô ở đây là vật trấn môn chi bảo của Linh Tiêu Bảo Điện. Bên trên đó điêu khắc chính là biểu tưởng của Thần Long. Mỗi một hình đều thể hiện uy năng của thần thú.
Hạ Nhất Minh bật cười nói:
- Kim huynh, huynh đã tận mắt nhìn thấy thần thú chưa?
Kim Chiến Dịch thở dài một hơi, nuối tiếc nói:
- Hận không thể sinh sớm mấy ngàn năm.
Hắn nói cũng giống như tính cách của hắn vậy, cuồng ngạo nhưng tự tin.
Ngay cả khi thần thú chưa biến mất khỏi thế gian, thì muốn nhìn thấy nó cũng đâu phải chuyện dễ. Chỉ có bản thân là cao thủ cảnh giới thần đạo mới có thể nắm chắc khả năng gặp được.
Kim Chiến Dịch đối với bản thân dĩ nhiên vô cùng tin tưởng, hắn kiên trì tin vào bản thân mình có thể tiến giai vào thần đạo.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, trên amwtj hắn cũng lộ ra thần thái đồng dạng.
Ngươi có thể, thì ta cũng có thể....
Cánh cửa căn phòng được mở ra, mặc dù vô thanh vô tức những cũng vẫn khiến bọn họ tỉnh lại.
Hai tai Hạ Nhất Minh khẽ rung lên, trong lòng kinh hãi, đến tận lúc này hắn mới phát giác được một tia thanh âm như có như không do người kia phát ra. Hắn quay đầu lại, khí thế trên người toát ra, cả thân hình giống như một ngọn núi lửa chuẩn bị bộc phát. Tràn ngập khí tức nguy hiểm.
Kim Chiến Dịch xoay người lại, bất quá hắn phi thường bình tĩnh, nói:
- Sư thúc. Người đã tới.
Hạ Nhất Minh giật mình, khuôn mặt hắn đỏ lên, vội vàng thu liễm hơi thở lúc này đây thể diện không phải là chuyện lớn. Quay đầu nhìn về phía vẻ mặt nghiêm trang của Kim Chiến Dịch, hắn mở hồ cảm giác được người này đối với việc bản thân mình vừa làm có chút bất mãn.
Vị lão nhân này chậm rãi đi vào trong phòng, đây là một lão giả râu tóc đã bạc trắng. Trên gương mặt lão điều làm cho người ta chú ý chính là chiếc mũi màu đỏ, nếu như là kẻ khác có chiếc mũi này ở trên mặt thì sẽ tạo cho người ta cảm giác rất khó coi. Nhưng ngược lại, nó xuất hiện ở trên mặt lão giả làm tôn lên khí chất của lão.
Lão nhân tiến vào trong phòng, hơi gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hạ Nhất Minh cười nói:
- Người này chắc là Hạ Nhất Minh. Mấy lão già ở Tây Bắc có vận khí thật tốt, Thiên Trì nhất mạch lại xuất hiện một thiên tài. Thật sự rất giỏi.
Hạ Nhất Minh khom ngươi nói:
- Tôn giả đại nhân quá khen.
Trong lòng hắn hơi giật mình, vị tôn giả này chính là một cao thủ lánh đời nhưng lại biết rõ được tên mình, không biết đây có phải là chuyện tốt không a.
Kim Chiến Dịch lúc này mới tiến lên trước, chính thức giới thiệu, nói:
- Hạ huynh đệ. Đây chính là người được xưng là luyện đan thuật đệ nhất trong Linh Tiêu Bảo Điện Hác Đồng tôn giả.
Hắn quay đầu lại, đang định giới thiệu cho Hác Đồng tôn giả biết, thì lão đã vung tay lên nói:
- Không cần giới thiệu. Mấy ngày nay cái tên Hạ Nhất Minh đã vang tới tai lão tử, tất cả mọi chuyện ta đều biết.
Lão cười nói:
- Hạ Nhất Minh ngươi có muốn xem lão phu luyện đan không?
Hạ Nhất Minh nghiêm nét mặt nói:
- Vãn bối lúc ở vùng Tây Bắc có từng học qua chút luyện đan thuật. Nếu có cơ hội tham quan học hỏi tự nhiên không muốn bỏ qua.
Ánh mắt Hác Đồng hiện lên một tia kinh ngạc nói:
- Ngươi còn tinh thông đan đạo?
Chương trước Chương tiếp
Loading...