Vũ Thần
Chương 358: Tân sanh huyễn thuật
Một cỗ lực lượng cường đại kỳ dị từ bốn phương tám hướng hội tụ lại. Ở trong lòng bàn tay hắn, thiên địa lực xảy ra biến hóa tới cực điểm.
Bàn tay Hạ Nhất Minh dần dần được bao phủ một lớn mây mù màu trắng. Lớp mây mù này ban đầu rất khó có thể nhận ra, nhưng chỉ qua một lát nó khuếch tán ra, hơn nữa từ từ đậm đặc hơn.
Nháy mắt lần một, lần hai.....
Chỉ qua năm lần nháy mắt, khi Hạ Nhất Minh vươn tay ra phía trước, trên đó đã phân bố mây mù dày đặc đem bàn tay hoàn toàn che lấp đi.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh chớp động quang mang, hắn đã từng ở tại Thiên Trì sơn chủ phong thực hiện chuyện như thế này. Nhưng hoàn cảnh so với nơi đây hoàn toàn bất đồng, hoặc là nói hai nơi không thể so sánh với nhau.
Một nơi có thể dễ dàng đem mây mù tụ lại với nhau, nhưng ở chỗ này giữa đêm sao sáng nếu muốn làm được điều đó thì độ khó cao hơn gấp trăm ngàn lần.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh vung tay lên, mây mù trong lòng bàn tay nhất thời tan biến thành mây khói, biến mất không còn lại một chút vết tích nào.
Hạ Nhất Minh yêu lặng nhìn bàn tay mình, hắn nghĩ tới hết thảy mọi thứ vừa phát sinh ra. Mơ hồ như hắn đã lĩnh ngộ được một chút gì đó, mặc dù lĩnh ngộ này còn không đủ để hắn luyện xuất Vân Vụ chi hoa, tuy nhiên không thể phủ nhận hắn đối với giải thích về vân vụ đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đưa ánh mắt quét nhìn chung quanh, hắn đối với biểu hiện vừa rồi của chính mình phi thường hài lòng.
Mặc dù sử dụng Vân Vụ chi lực nhưng bởi vì đây là hai loại lực lượng có tính chất đặc thù cho nên không làm kinh động tới ai. Kể là Kim Chiến Dịch và Trương Trọng Cẩn ở trong một căn phòng khác gần đó.
Cái khác không nói, chỉ bằng vào năng lực nắm giữ mây mù nếu lộ ra ngoài cũng đủ để khiến cho người khác phải kinh hãi.
Đương nhiên, tác dụng lớn nhất của hai loại lực lượng này chỉ sợ cũng chỉ dùng để ẩn nấp. Hơn nữa phải là dưới tình huống hai loại lực lượng đó hỗn hợp với nhau mới có thể đạt tới hiệu quả khó tin.
Nếu chỉ có một loại lực lượng hoặc thay đổi vào đó là một loại lực lượng khác, như vậy kết quả duy nhất chính là lập tức khiến cho thiên địa khí thay đổi mãnh liệt. Nếu đối thủ là cao thủ tiên thiên cảnh giới thì cũng sẽ thấy được mơ hồ, lúc đó đừng mong sẽ dấu được bọn họ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tâm niệm vừa chuyển, quanh người hắn lập tức nổi lên một tia lực lượng đồng dạng. Loại lực lượng này không ngừng gia tăng làm cho một màn vừa rồi lại được tái hiện. Chỉ bất quá lần này mây mù không chỉ bao phủ lấy một bàn tay của hắn, mà là toàn bộ thân hình.
Sau đó, hai chân hắn khẽ dùng lực, thân ảnh hắn lập tức giống như linh hồ nhanh chóng chạy ra xa.
Không kinh động bất cứ ai, hắn lập tức rời khỏi phủ đệ, hơn nữa còn nhanh chóng ra bên ngoài thành.
Trong quá trình này, toàn bộ thân hình của hắn đều bị một tầng mây mù bao phủ. Giữa ánh sáng của trăng vào sao, đám mây mù dường như sống lại, làm cho người ta nhìn vào có cảm giác mông lung. Đừng nói thân pháp Hạ Nhất Minh nhanh như điện không ai nhìn thấy, mà cho dù có người nhìn thấy cũng chỉ tưởng rằng mình gặp phải một đám sương mù mà thôi.
Rất nhanh sau đó, hắn lập tức đã tiến vào trong một cánh rừng nhỏ cách thành mười dặm.
Ở chỗ này cây cối tuy không rậm rạp, nhưng là chỗ duy nhất Hạ Nhất Minh gặp được trên đường tới đây.
Nóng lòng, Hạ Nhất Minh tiến vào trong rừng lập tức buông khống chế với lực lượng. Nhất thời, lực lượng kỳ dị cường đại từ trong thân thể hắn phát tán ra ngoài, hơn nữa chúng nhanh chóng hòa vào với thiên địa lực xung quanh thành một thể.
Vân Vụ chi lực giờ phút này phát huy hiệu quả vượt ra ngoài dự liệu của hắn. Không chỉ có như thế, hắn rõ ràng cảm ứng được, những cây cối trong đó đối với lực lượng của hắn tỏ ra vô cùng vui thích.
Trong lòng hắn đột nhiên nổi lên một ý niệm khó tin, hắn có thể cùng với cây cối trong rừng nói chuyện với nhau.
Lắc đầu, hắn loại bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu, chuyện này quyết không thể xảy ra được.
Người là người, cây là cây, đây là hai sinh mạng hoàn toàn bất đồng, làm sao có thể phát sinh giao tiếp giữa hai thứ được?
Bất quá, dưới ảnh hưởng của thiên địa lực, người và cây trong lúc đó tựa hồ vẫn có thể thông qua phương thức nào đó tiến hành lưu chuyển năng lượng với nhau.
Sau một lát, trong ngoài rừng đều bị mây mù bao phủ, dù là bầu trời sao có sáng tới mức nào thì cũng không thể khiến cho người ở bên trong nhìn rõ được.
Hạ Nhất Minh ở giữa đám mây mù, trong lòng hắn lúc này đang vô cùng kiêu ngạo.
Vân Vụ chi lực vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn, mặc dù hai loại lực lượng này ở trên phương diện công kích thì không bằng ngũ hành chi lực.
Nhưng khi thiên địa khí ngưng tụ hình thành mây mù quy mô lớn thì trên phương diện ẩn nấp như được trời ưu ái. Về điểm này thì nó hơn xa ngũ hành chi lực.
Đến tận lúc này cái nhìn của Hạ Nhất Minh đối với uy năng của các hệ lực lượng bất đồng có cái nhìn mới.
Mỗi một loại lực lượng có chỗ cường đại khác nhau, muốn chính thức nắm được loại lực lượng đó trong tay như vậy phải tận lực thi triển sở trường, tận lực đem sở trường của hệ lực lượng đó phát huy một cách nhuần nhuyễn.
Nếu Vân Vụ chi lực trong chiến đấu không thể sử dụng để đối chiến, như vậy sở trường nó nằm ở chỗ nào?
Vấn đề này đã nằm trong đầu Hạ Nhất Minh rất lâu, hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời lên, mở nhẫn không gian ra, đem quyển bí tịch Chướng Nhãn Pháp của Tư Mã Âm ra.
Trong quyển bí tịch Chướng Nhãn Pháp kể lại chi tiết về Ngũ Hành độn pháp.
Đương nhiên, ở bên trong này ghi lại cũng không phải là Toản Địa Chi Thuật, Đạp Hỏa Chi Thuật, đây là năng lực chỉ có ngũ hành tôn giả mới có thể nắm giữ. Mà nó ghi lại cách lợi dụng Ngũ hành chi lực để tạo thành chướng ngại cho thị giác. Mặc dù Ngũ hành lực lượng khác nhau, nhưng chỉ cần sử dụng một cách thỏa đáng thì có thể phát huy kết quả ngoài tưởng tượng.
Đương nhiên, hiệu quả của Chướng Nhãn Pháp trong Ngũ hành còn xa mới bằng được người nắm giữ Ngũ Hành chi hoa. Ứng phó với các cao thủ cấp thấp thường thường còn có thể đem tới hiệu quả thần kỳ, thậm chí còn có khả năng khiến cho người ta không nhìn ra được.
Nhưng nếu đối chiến với các cường giả cấp bậc tôn giả, như vậy loại ngụy trang của Chướng Nhãn Pháp lại mất đi tác dụng vốn có của nó.
Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh một lần nữa giở quyển bí tịch ra, hơn nữa lúc này thi triển ra hiệu quả đã khác hoàn toàn lúc trước.
Hắn sử dụng phương thức đồng dạng, nhưng cũng phải là lực lượng của ngũ hành lực mà là Vân Vụ chi lực làm cơ sở để thi triển Chướng Nhãn Pháp.
Vân Vụ chi lực cũng không phải là ngũ hành lực, theo lý mà nói thi triển Chướng Nhãn Pháp sẽ không thể ăn ý.
Vậy mà nó ở trên tay Hạ Nhất Minh lại giống như một chiếc bàn vậy, hắn xoay thế nào thì xoay, được hắn thi triển ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Vân Vụ chi lực vốn là loại lực lượng lấy ẩn nấp làm chính, nhưng khi Hạ Nhất Minh dung nhập Chướng Nhãn Pháp vào trong đó, thì năng lực của nó đã xảy ra biến hóa vô cùng mới, trở thành một loại năng lực có thể biến hóa.
Mặc dù loại lực lượng này còn một khoảng cách khá xa mới đạt tới cảnh giới vô hình hóa hữu hình, nhưng Hạ Nhất Minh tin tưởng nếu sử dụng thích hợp có thể tạo ra tác dụng vô cùng cường đại.
Nếu không như thế Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm giác được kỹ năng Chướng Nhãn Pháp sau khi dung hợp với Vân Vụ chi lực còn có hiệu quả cường đại hơn nữa.
Đó chính là thể dựa trên đó tiến hành công kích, mặc dù chiêu thức thi triển ra là hư không phải thật, nhưng chỉ thi triển ra kỹ năng này tuyệt đối có thể khiến cho người ta nghi thần nghi quỷ khó có thể phát huy sự chống cự lớn nhất.
Trong rừng rậm dày đặc sương mù, một đạo thân ảnh linh hoạt chuyển động.
Mặc dù ở trong hoàn cảnh đưa tay lên không nhìn thấy ngón tay, nhưng có vẻ đạo thân ảnh đó đối với cây cối trong rừng hiểu rõ như lòng bàn tay, vô luận tốc độ có mau tới đâu thì cũng không chạm vào bất cứ nhánh cây nào.
Đồng thời, trong sương mù dày đặc thường nổi lên ánh sáng chói mắt, nó tản mát khí tức nóng rực, âm thanh từ trong đó vang lên tới tận trời.....
Phảng phất như bên trong đó đang che dấu cuộc biến đổi không thể lường trước được.
Một thương đội đi đêm từ xa tới gần, bọn họ cũng từ Tây Bắc đi qua đây muốn tiến vào Đại Thân quốc. Chỉ là hôm nay do lỡ đường, hơn nữa dọc đường lo sợ mã tặc cho nên mới bôn ba suốt đêm.
Nhưng mà, khi bọn họ tới phiến rừng này, nhìn thấy đủ loại biến hóa khó tin từ trong rừng rậm phát ra.
Mặc dù trong thương đội cũng có tu luyện giả hậu thiên cao thủ, nhưng dù sao cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Khi hắn chứng kiến thiên địa lực xảy ra biến hóa kỳ dị như vậy thì không khỏi sợ tới thót tim.
Đặc biệt mây mù thình lình xuất hiện bao phủ phiến rừng rậm, từ bên trong đó xuất hiện một đạo thân ảnh di chuyển như quỷ mị, chỉ những điều này cũng đủ hù dọa người bình thường a.
Cho nên khi còn cách phiến rừng vài dặm, thành viên thương đội sau một lúc trợn mắt cứng lưỡi, nhất thời đều hét lên hướng về phía thành thị không xa đó chạy như điên.
Từ nay về sau, danh tiếng phiến rừng rậm này vang xa, một đồn mười, mười đồn trăm. Đừng nói là các thương đội từ nay không ai dám tới gần, cho dù là đám mã tặc không chút cố kỹ cũng kiêng dè không dám tiến vào.
Khi thành viên của thương đội bắt đầu chạy trốn tán loạn, Hạ Nhất Minh cũng từ trong cảnh giới thần kỳ tỉnh lại.
Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, mặc dù bản thân vẫn chưa tận hứng nhưng cũng đành đưa ra quyết định tạm dừng tu luyện.
Hấp thu lại chân khí đang tứ tán xung quanh, Hạ Nhất Minh rời khỏi cánh rừng đó.
Tuy nhiên, khi hắn rời khỏi một khắc đột nhiên lại phát hiện cánh rừng rậm này lại bị sương mù bao phủ.
Chúng bị chân khí của hắn hấp dẫn đến, không bởi vì chân khí của Hạ Nhất Minh tiêu tán mà vẫn tràn ngập trung phiến rừng.
Hạ Nhất Minh càng lấy làm kinh ngạc, trong lòng không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Có một số việc, vô luận là trước đó thôi diễn bao nhiêu lần cũng không thể đạt được kết quả như ý.
Chỉ là sau khi trải qua thực tế mới có thể phát huy ra tác dụng của nó.
Hạ Nhất Minh lắc đầu, hắn cũng không rõ làm cách nào mới có thể xua tan đi mây mù trong cánh rừng đó, cuối cùng chỉ đành bỏ mặc nó.
Tuy nhiên, khi hắn về tới viện lạc thì bất chợt nghĩ tới Thiên Trì chủ phong tràn ngập mây mù một cách kỳ dị.
Trong lúc nhất thời, hắn không khỏi hít một hơi lãnh khí, nơi đó không biết là do trời sanh đã có, hay là bị người khác hấp dẫn tới????
Bàn tay Hạ Nhất Minh dần dần được bao phủ một lớn mây mù màu trắng. Lớp mây mù này ban đầu rất khó có thể nhận ra, nhưng chỉ qua một lát nó khuếch tán ra, hơn nữa từ từ đậm đặc hơn.
Nháy mắt lần một, lần hai.....
Chỉ qua năm lần nháy mắt, khi Hạ Nhất Minh vươn tay ra phía trước, trên đó đã phân bố mây mù dày đặc đem bàn tay hoàn toàn che lấp đi.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh chớp động quang mang, hắn đã từng ở tại Thiên Trì sơn chủ phong thực hiện chuyện như thế này. Nhưng hoàn cảnh so với nơi đây hoàn toàn bất đồng, hoặc là nói hai nơi không thể so sánh với nhau.
Một nơi có thể dễ dàng đem mây mù tụ lại với nhau, nhưng ở chỗ này giữa đêm sao sáng nếu muốn làm được điều đó thì độ khó cao hơn gấp trăm ngàn lần.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh vung tay lên, mây mù trong lòng bàn tay nhất thời tan biến thành mây khói, biến mất không còn lại một chút vết tích nào.
Hạ Nhất Minh yêu lặng nhìn bàn tay mình, hắn nghĩ tới hết thảy mọi thứ vừa phát sinh ra. Mơ hồ như hắn đã lĩnh ngộ được một chút gì đó, mặc dù lĩnh ngộ này còn không đủ để hắn luyện xuất Vân Vụ chi hoa, tuy nhiên không thể phủ nhận hắn đối với giải thích về vân vụ đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đưa ánh mắt quét nhìn chung quanh, hắn đối với biểu hiện vừa rồi của chính mình phi thường hài lòng.
Mặc dù sử dụng Vân Vụ chi lực nhưng bởi vì đây là hai loại lực lượng có tính chất đặc thù cho nên không làm kinh động tới ai. Kể là Kim Chiến Dịch và Trương Trọng Cẩn ở trong một căn phòng khác gần đó.
Cái khác không nói, chỉ bằng vào năng lực nắm giữ mây mù nếu lộ ra ngoài cũng đủ để khiến cho người khác phải kinh hãi.
Đương nhiên, tác dụng lớn nhất của hai loại lực lượng này chỉ sợ cũng chỉ dùng để ẩn nấp. Hơn nữa phải là dưới tình huống hai loại lực lượng đó hỗn hợp với nhau mới có thể đạt tới hiệu quả khó tin.
Nếu chỉ có một loại lực lượng hoặc thay đổi vào đó là một loại lực lượng khác, như vậy kết quả duy nhất chính là lập tức khiến cho thiên địa khí thay đổi mãnh liệt. Nếu đối thủ là cao thủ tiên thiên cảnh giới thì cũng sẽ thấy được mơ hồ, lúc đó đừng mong sẽ dấu được bọn họ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tâm niệm vừa chuyển, quanh người hắn lập tức nổi lên một tia lực lượng đồng dạng. Loại lực lượng này không ngừng gia tăng làm cho một màn vừa rồi lại được tái hiện. Chỉ bất quá lần này mây mù không chỉ bao phủ lấy một bàn tay của hắn, mà là toàn bộ thân hình.
Sau đó, hai chân hắn khẽ dùng lực, thân ảnh hắn lập tức giống như linh hồ nhanh chóng chạy ra xa.
Không kinh động bất cứ ai, hắn lập tức rời khỏi phủ đệ, hơn nữa còn nhanh chóng ra bên ngoài thành.
Trong quá trình này, toàn bộ thân hình của hắn đều bị một tầng mây mù bao phủ. Giữa ánh sáng của trăng vào sao, đám mây mù dường như sống lại, làm cho người ta nhìn vào có cảm giác mông lung. Đừng nói thân pháp Hạ Nhất Minh nhanh như điện không ai nhìn thấy, mà cho dù có người nhìn thấy cũng chỉ tưởng rằng mình gặp phải một đám sương mù mà thôi.
Rất nhanh sau đó, hắn lập tức đã tiến vào trong một cánh rừng nhỏ cách thành mười dặm.
Ở chỗ này cây cối tuy không rậm rạp, nhưng là chỗ duy nhất Hạ Nhất Minh gặp được trên đường tới đây.
Nóng lòng, Hạ Nhất Minh tiến vào trong rừng lập tức buông khống chế với lực lượng. Nhất thời, lực lượng kỳ dị cường đại từ trong thân thể hắn phát tán ra ngoài, hơn nữa chúng nhanh chóng hòa vào với thiên địa lực xung quanh thành một thể.
Vân Vụ chi lực giờ phút này phát huy hiệu quả vượt ra ngoài dự liệu của hắn. Không chỉ có như thế, hắn rõ ràng cảm ứng được, những cây cối trong đó đối với lực lượng của hắn tỏ ra vô cùng vui thích.
Trong lòng hắn đột nhiên nổi lên một ý niệm khó tin, hắn có thể cùng với cây cối trong rừng nói chuyện với nhau.
Lắc đầu, hắn loại bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu, chuyện này quyết không thể xảy ra được.
Người là người, cây là cây, đây là hai sinh mạng hoàn toàn bất đồng, làm sao có thể phát sinh giao tiếp giữa hai thứ được?
Bất quá, dưới ảnh hưởng của thiên địa lực, người và cây trong lúc đó tựa hồ vẫn có thể thông qua phương thức nào đó tiến hành lưu chuyển năng lượng với nhau.
Sau một lát, trong ngoài rừng đều bị mây mù bao phủ, dù là bầu trời sao có sáng tới mức nào thì cũng không thể khiến cho người ở bên trong nhìn rõ được.
Hạ Nhất Minh ở giữa đám mây mù, trong lòng hắn lúc này đang vô cùng kiêu ngạo.
Vân Vụ chi lực vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn, mặc dù hai loại lực lượng này ở trên phương diện công kích thì không bằng ngũ hành chi lực.
Nhưng khi thiên địa khí ngưng tụ hình thành mây mù quy mô lớn thì trên phương diện ẩn nấp như được trời ưu ái. Về điểm này thì nó hơn xa ngũ hành chi lực.
Đến tận lúc này cái nhìn của Hạ Nhất Minh đối với uy năng của các hệ lực lượng bất đồng có cái nhìn mới.
Mỗi một loại lực lượng có chỗ cường đại khác nhau, muốn chính thức nắm được loại lực lượng đó trong tay như vậy phải tận lực thi triển sở trường, tận lực đem sở trường của hệ lực lượng đó phát huy một cách nhuần nhuyễn.
Nếu Vân Vụ chi lực trong chiến đấu không thể sử dụng để đối chiến, như vậy sở trường nó nằm ở chỗ nào?
Vấn đề này đã nằm trong đầu Hạ Nhất Minh rất lâu, hai mắt hắn đột nhiên sáng ngời lên, mở nhẫn không gian ra, đem quyển bí tịch Chướng Nhãn Pháp của Tư Mã Âm ra.
Trong quyển bí tịch Chướng Nhãn Pháp kể lại chi tiết về Ngũ Hành độn pháp.
Đương nhiên, ở bên trong này ghi lại cũng không phải là Toản Địa Chi Thuật, Đạp Hỏa Chi Thuật, đây là năng lực chỉ có ngũ hành tôn giả mới có thể nắm giữ. Mà nó ghi lại cách lợi dụng Ngũ hành chi lực để tạo thành chướng ngại cho thị giác. Mặc dù Ngũ hành lực lượng khác nhau, nhưng chỉ cần sử dụng một cách thỏa đáng thì có thể phát huy kết quả ngoài tưởng tượng.
Đương nhiên, hiệu quả của Chướng Nhãn Pháp trong Ngũ hành còn xa mới bằng được người nắm giữ Ngũ Hành chi hoa. Ứng phó với các cao thủ cấp thấp thường thường còn có thể đem tới hiệu quả thần kỳ, thậm chí còn có khả năng khiến cho người ta không nhìn ra được.
Nhưng nếu đối chiến với các cường giả cấp bậc tôn giả, như vậy loại ngụy trang của Chướng Nhãn Pháp lại mất đi tác dụng vốn có của nó.
Tuy nhiên, Hạ Nhất Minh một lần nữa giở quyển bí tịch ra, hơn nữa lúc này thi triển ra hiệu quả đã khác hoàn toàn lúc trước.
Hắn sử dụng phương thức đồng dạng, nhưng cũng phải là lực lượng của ngũ hành lực mà là Vân Vụ chi lực làm cơ sở để thi triển Chướng Nhãn Pháp.
Vân Vụ chi lực cũng không phải là ngũ hành lực, theo lý mà nói thi triển Chướng Nhãn Pháp sẽ không thể ăn ý.
Vậy mà nó ở trên tay Hạ Nhất Minh lại giống như một chiếc bàn vậy, hắn xoay thế nào thì xoay, được hắn thi triển ra vô cùng nhuần nhuyễn.
Vân Vụ chi lực vốn là loại lực lượng lấy ẩn nấp làm chính, nhưng khi Hạ Nhất Minh dung nhập Chướng Nhãn Pháp vào trong đó, thì năng lực của nó đã xảy ra biến hóa vô cùng mới, trở thành một loại năng lực có thể biến hóa.
Mặc dù loại lực lượng này còn một khoảng cách khá xa mới đạt tới cảnh giới vô hình hóa hữu hình, nhưng Hạ Nhất Minh tin tưởng nếu sử dụng thích hợp có thể tạo ra tác dụng vô cùng cường đại.
Nếu không như thế Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm giác được kỹ năng Chướng Nhãn Pháp sau khi dung hợp với Vân Vụ chi lực còn có hiệu quả cường đại hơn nữa.
Đó chính là thể dựa trên đó tiến hành công kích, mặc dù chiêu thức thi triển ra là hư không phải thật, nhưng chỉ thi triển ra kỹ năng này tuyệt đối có thể khiến cho người ta nghi thần nghi quỷ khó có thể phát huy sự chống cự lớn nhất.
Trong rừng rậm dày đặc sương mù, một đạo thân ảnh linh hoạt chuyển động.
Mặc dù ở trong hoàn cảnh đưa tay lên không nhìn thấy ngón tay, nhưng có vẻ đạo thân ảnh đó đối với cây cối trong rừng hiểu rõ như lòng bàn tay, vô luận tốc độ có mau tới đâu thì cũng không chạm vào bất cứ nhánh cây nào.
Đồng thời, trong sương mù dày đặc thường nổi lên ánh sáng chói mắt, nó tản mát khí tức nóng rực, âm thanh từ trong đó vang lên tới tận trời.....
Phảng phất như bên trong đó đang che dấu cuộc biến đổi không thể lường trước được.
Một thương đội đi đêm từ xa tới gần, bọn họ cũng từ Tây Bắc đi qua đây muốn tiến vào Đại Thân quốc. Chỉ là hôm nay do lỡ đường, hơn nữa dọc đường lo sợ mã tặc cho nên mới bôn ba suốt đêm.
Nhưng mà, khi bọn họ tới phiến rừng này, nhìn thấy đủ loại biến hóa khó tin từ trong rừng rậm phát ra.
Mặc dù trong thương đội cũng có tu luyện giả hậu thiên cao thủ, nhưng dù sao cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Khi hắn chứng kiến thiên địa lực xảy ra biến hóa kỳ dị như vậy thì không khỏi sợ tới thót tim.
Đặc biệt mây mù thình lình xuất hiện bao phủ phiến rừng rậm, từ bên trong đó xuất hiện một đạo thân ảnh di chuyển như quỷ mị, chỉ những điều này cũng đủ hù dọa người bình thường a.
Cho nên khi còn cách phiến rừng vài dặm, thành viên thương đội sau một lúc trợn mắt cứng lưỡi, nhất thời đều hét lên hướng về phía thành thị không xa đó chạy như điên.
Từ nay về sau, danh tiếng phiến rừng rậm này vang xa, một đồn mười, mười đồn trăm. Đừng nói là các thương đội từ nay không ai dám tới gần, cho dù là đám mã tặc không chút cố kỹ cũng kiêng dè không dám tiến vào.
Khi thành viên của thương đội bắt đầu chạy trốn tán loạn, Hạ Nhất Minh cũng từ trong cảnh giới thần kỳ tỉnh lại.
Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, mặc dù bản thân vẫn chưa tận hứng nhưng cũng đành đưa ra quyết định tạm dừng tu luyện.
Hấp thu lại chân khí đang tứ tán xung quanh, Hạ Nhất Minh rời khỏi cánh rừng đó.
Tuy nhiên, khi hắn rời khỏi một khắc đột nhiên lại phát hiện cánh rừng rậm này lại bị sương mù bao phủ.
Chúng bị chân khí của hắn hấp dẫn đến, không bởi vì chân khí của Hạ Nhất Minh tiêu tán mà vẫn tràn ngập trung phiến rừng.
Hạ Nhất Minh càng lấy làm kinh ngạc, trong lòng không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Có một số việc, vô luận là trước đó thôi diễn bao nhiêu lần cũng không thể đạt được kết quả như ý.
Chỉ là sau khi trải qua thực tế mới có thể phát huy ra tác dụng của nó.
Hạ Nhất Minh lắc đầu, hắn cũng không rõ làm cách nào mới có thể xua tan đi mây mù trong cánh rừng đó, cuối cùng chỉ đành bỏ mặc nó.
Tuy nhiên, khi hắn về tới viện lạc thì bất chợt nghĩ tới Thiên Trì chủ phong tràn ngập mây mù một cách kỳ dị.
Trong lúc nhất thời, hắn không khỏi hít một hơi lãnh khí, nơi đó không biết là do trời sanh đã có, hay là bị người khác hấp dẫn tới????