Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Thần

Chương 1206: Phù văn biến dị



Hạ Nhất Minh ném đại đao trong tay, thanh đao chậm rãi rơi xuống tựa hồ trọng lực ngàn cân của nó đã biến thành không khí.
- Bách huynh. Ngươi tới rất nhanh.
Hạ Nhất Minh cười ha ha tán dương.
Trong quá trình rơi xuống, thanh đao bắt đầu biến hóa kỳ dị, tới khi tiếp xúc cùng mặt băng chỉ còn lại thân ảnh Bách Linh Bát.
Hạ Nhất Minh miệng cười bất quá động tác không chút chậm trễ, hắn khẽ vung tay Ngũ hành phù văn nhất thời khuếch tán mạnh mẽ.
Một tiếng kêu bi thống vang lên, theo sau chậm rãi tiêu tán. Ngũ hành phù văn nhanh chóng được Hạ Nhất Minh thu vào không gian Huyền quy xác.
Hắn không đưa phù văn chứa hồn phách Thần thú vào Ngũ hành không gian mà trực tiếp phong ấn vào Huyền quy xác.
Sau khi bị sáu vị Thần đạo cường giả vây khốn, phù văn chủ phách đã chủ động bạo liệt. Cũng vì thế ba kiện Thần khí mới có thể trở lại với Hạ Nhất Minh.
Nếu Hạ Nhất Minh thật sự tử vong, phù văn chủ phách muốn khôi phục khẳng định tốn thời gian dài. Cho dù dùng đơn vị ngàn năm cũng không quá.
Bất quá nếu Hạ Nhất Minh vẫn còn sống, có chủ nhân trợ giúp, đương nhiên phù văn chủ phách có thể ngưng tụ nhanh chóng.
Muốn ngưng tụ phù văn chủ phách cũng không đơn giản vậy. Chỉ bằng vào lực lượng của Hạ Nhất Minh, chí ít cũng phải mất tới một năm khổ tu mới có thể phục hồi nó.
Bất quá Hạ Nhất Minh liên tiếp phong ấn hồn phách hai đầu Thần thú bởi vậy quá trình này nhanh hơn rất nhiều. Linh hồn lực lượng sau khi mất đi nơi ẩn náu kết quả cuối cùng chính là tiêu tán trong thiên địa.
Hồn phách Thiết Giáp Bối Long cùng hồn phách Hải báo mặc dù có thể tồn tại lâu hơn nhưng nếu không dùng thủ pháp đặc biệt lưu giữ sẽ rất nhanh biến mất.
Bất quá nếu có Linh hồn thạch như Đồ đằng nhất tộc, có thể bảo lưu lực lượng linh hồn.
Đương nhiên trí tuệ Thần thú theo năm tháng sẽ biến mất, cuối cùng chỉ còn lại lực lượng tinh túy.
Lúc này việc Hạ Nhất Minh có thể làm chỉ là phong ấn hồn phách Thiết Giáp Bối Long cùng Hải báo vào Huyền quy xác.
Ở nơi này dĩ nhiên trí tuệ hai đầu Thần thú sẽ tiêu tán rất nhanh, chỉ có lực lượng cường đại ở lại. Sau khi phù văn chủ phách hấp thu lực lượng linh hồn tinh túy này, tốc độ phục hồi đề thăng tới khó tin.
Khẽ nhắm mắt, Hạ Nhất Minh cảm nhận biến hóa thần kỳ trong Huyền quy xác. Vốn đã bạo liệt lúc này phù văn chủ phách lần nữa ngưng tụ lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nguyên nhân lớn nhất hiển nhiên là bởi phù văn chủ phách hấp thu hồn phách Thiết Giáp Bối Long nên rất nhanh ngưng tụ.
Lực lượng linh hồn Thần thú mặc dù nhìn không thấy, sờ không được nhưng nếu có thể thu thập, thậm chí sử dụng, lực lượng này cường đại tới khó tin.
Lúc này phù văn chủ phách chỉ hấp thu ba phần hồn phách Thiết Giáp Bối Long đã hồi phục cơ bản.
Hạ Nhất Minh hài lòng gật đầu, hắn có cảm giác, nếu phù văn chủ phách hấp thu toàn bộ lực lượng linh hồn hai đầu Thần thú, nó chẳng những khôi phục hoàn toàn, thậm chí càng cường đại hơn. Thần thú quả nhiên toàn bộ đều là bảo vật, ngay cả hồn phách Thần thú cũng vậy.
Cổ tay khẽ động, Huyền quy xác lập tức hiện ra. Sau khi cảm nhận lực lượng khổng lồ tới từ Huyền quy xacsm Hạ Nhất Minh khẽ mỉm cười.
Bất quá rất nhanh vẻ mặt hắn cứng ngắc, theo sau trở lên vô cùng quái dị.
Bởi ngay lúc này hắn đột nhiên phát hiện, phù văn chủ phách tuy đã phục hồi nhưng tựa hồ có điểm kỳ lạ.
Cảm giác quái dị này lập tức truyền tới hai đầu Thần thú bạn sinh, chúng nó liếc mắt nhìn nhau, bảo trư hét lên:
- Phù văn chủ phách biến dị.
Tức giận liếc mắt nhìn tiểu gia hỏa, Hạ Nhất Minh cười nói:
- Phù văn chủ phách bất quá ngưng tụ lại lần nữa, khác biệt trước đây đôi chút, có gì mà biến dị?
Quả thật cảm giác khác lạ rõ ràng, nhưng Hạ Nhất Minh vẫn dễ dàng giao tiếp không chút trở ngại.
Chỉ là tiểu tử kia lắc đầu như trống lắc, nói:
- Phù văn chủ phách sau khi hấp thu Long hồn đồng thời hấp thu luôn oán khí cùng sát khí vào, giống như tờ giầy trắng thêm chút màu sắc, đương nhiên khác biệt.
Thân thể Hạ Nhất Minh khẽ run lên, đôi mắt sáng ngời. Hắn lẳng lặng cảm nhận biến hóa của phù văn chủ phách, trong lỏng không khỏi chấn động. Tiểu tử kia nói không sai, phù văn chủ phách quả có thêm phần hung mãnh hơn trước kia.
Cảm giác này chậm rãi hình thành xu thế, tuy nói sau khi hấp thu hồn phách Thiết Giáp Bối Long, phù văn chủ phác đã hoàn toàn xóa đi trí tuệ nhưng không trách khỏi bị ảnh hưởng.
Gắt gao nhíu mày, Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm giác được, sau biến hóa này, uy lực phù văn chủ phách tăng lên nhưng muốn nắm giữ lực lượng cuồng bạo này, khó khăn hơn xa trước kia.
Bảo trư hấp háy mắt, nói:
- Sau này tốt nhất không để phù văn chủ phách hấp thu hồn phách Thần thú, nếu không thứ này mỗi khi hấp thu uy lực mặc dù gia tăng nhưng càng tăng thêm cơ hội cắn trả.
Trái tim Hạ Nhất Minh không khỏi đập mạnh hơn, chuyện này rất có khả năng xảy ra. Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh nói:
- Tiểu tử kia. Làm sao ngươi biết?
Bảo trư chăm chú nói:
- Ta là Đồ đằng Thánh Long đương nhiên có thể biết điều này.
Hạ Nhất Minh lúc này mới bừng tỉnh, hắn nghĩ lại lúc trước tới Đồ đằng nhất tộc Kỳ Lân Thánh chủ đã từng nói qua. Thú thần hồn phách được ngưng tụ bởi hồn phách những đầu Thần thú tự nguyện dâng hiến linh hồn cho Thú thần điện.
Chủ nhân những hồn phách đó không chết bởi binh đao, chúng đều cam tâm tình nguyện buông bỏ ý thức, trọn đời thủ hộ Đồ đằng nhất tộc.
Khi đó Hạ Nhất Minh nghĩ không ra, chỉ là lúc này đã có đáp án.
Đúng là bởi đám hồn phách kia không tồn tại oán khí cùng sát khí nên mới có thể dung hợp hình thành Thần thủ hộ Đồ đằng nhất tộc.
Nhưng nếu bên trong đám hồn phách đó có một tên khi sống tràn ngập oán khí cùng sát khí, khẳng định Thú thần hồn phách sẽ trở thành tồn tại vô cùng hung ác.
Khi đó đừng nói nói thủ hộ Đồ đằng nhất tộc, chỉ e ngược lại hủy diệt toàn bộ.
Hít vào một ngụm lãnh khí, Hạ Nhất Minh vỗ vỗ đầu tiểu gia hỏa nói:
- Bảo trư. Cám ơn.
Trong thiên hạ tuyệt đối không có bữa cơm nào miễn phí, hấp thu hồn phách Thần thú mặc dù có thể đề thăng uy lực phù văn chủ phách nhưng đồng dạng tăng nguy cơ cắn trả.
Phù văn chủ phách có tác dụng tương đương Linh hồn thạch, đây dĩ nhiên là chuyện tốt nhưng lợi bất cập hại, nếu không hạn chế có thể biến chuyện tốt thành chuyện xấu.
Bảo trư ngoác miệng, đắc ý nói:
- Đồ đằng nhất tộc sở dĩ không dám để hồn phách Thần thú chết trong chiến trận tiến vào Thú thần điện cũng bởi nguyên nhân này.
Nó dừng một chút, nói:
- Bất quá trong trí nhớ truyền thừa của ta, nếu ai có thể hóa giải oán khí hồn phách có thể thoải mái thu nạp.
Hạ Nhất Minh nghe xong trong lòng đại động, hắn phát hiện phù văn chủ phách ẩn giấu lực lượng không tầm thường, hơn nữa nó là chủ phách thần khí duy nhất có khả năng đề thăng.
Mặc dù hiện nay Huyền quy xác khuyết thiếu lực lượng công kích nhưng đám nếu không ngừng đề thăng, sẽ có lúc nó trở thành tồn tại ngang hành Phích Lịch Thiên.
Bất quá Hạ Nhất Minh có thể khẳng định, nếu để Huyền quy xác tự thân tiến giai, khoảng thời gian này hắn không thể chờ đợi. Vậy làm cách nào lợi dụng hồn phách Thần thú? Trầm ngâm một chút, rốt cuộc Hạ Nhất Minh tạm thời buông tha ý định nghiên cứu vấn đề này.
Ý niệm của hắn lần nữa tiếp xúc cùng phù văn chủ phách, để nó không tiếp tục hấp thu hồn phách Thần thú.
Khi nhận được mệnh lệnh này, phù văn chủ phách thoáng do dự, theo sau đình chỉ hấp thu.
Đương nhiên bất luận phù văn chủ phách cường đại ra sao cũng không thể trong thời gian ngắn uy hiếp Hạ Nhất Minh. Bất quá nếu tiếp tục hấp thu hồn phách Thần thú, không ai có thể khẳng định điều gì. Trầm tư chốc lát, Hạ Nhất Minh ôm bảo trư, thân thể nhoáng lên đã cưỡi trên lưng Lôi điện.
- Lôi điện. Trước hết giải quyết Bạch Kình đang đơn độc.
Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:
- Ta muốn xem giết một tên nô bộc, chủ nhân nó có vì thế bốc hỏa hay không?
Lôi điện hí lên một tiếng, bốn vó huy vũ, chỉ giây lát không còn bóng dáng.
Chương trước Chương tiếp
Loading...