Vũ Thần
Chương 1190: Phá cho ta
Một tiếng chim hót từ Thất thải cung vang lên. Một đầu Băng phượng khổng lồ phóng lên cao, thân thể diễm lệ trong nháy mắt phát ra một màn sáng bảo hộ to lớn. Quang mang thần khí Băng Lăng Kính. Hồng quang huyết sắc nhất thời đình chỉ khuyếch tán, tại bạch quang trong thất thải hào quang dần bị bức lui. Uy lực Thần khí được sử dụng vô cùng nhuần nhuyễn.
Bên trong Băng cung nhất thời nổi lên vô số tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Tất cả mọi người giơ cao hai tay, vô cùng vui sướng.
Cảm giác lập tức phải đối diện với tử vong, bất chợt tìm được đường sống trong tử địa. Sự vui sướng mừng rỡ hoàn toàn bạo phát.
Mặc dù huyết sắc vẫn tràn ngập bầu trời, trong không khí vẫn ngửi thấy tinh huyết, mọi người không chắc có thể nhìn thấy bình minh ngày mai hay không. Nhưng giờ phút này bọn họ không hẹn mà cùng nhiệt tình hoan hô.
Bạch kình một lần nữa phát ra tiếng rống giận dữ. Thanh âm như một gáo nước lạnh dội vào lòng mọi người. Trong nháy mắt tiếng hoan hô lập tức biến mất. Trên bầu trời lại phát sinh dị biến.
Sáu thanh cốt kiếm đang tỏa ánh sáng mờ ảo đột nhiên bạo phát, sáu đạo kim chúc ánh sáng cường hoành đánh tới, trong nháy mắt va chạm với vòng sáng bảo hộ.
Từ trong không trung đầu Băng phượng khổng lồ mở hai cánh liều mạng bay lên, tựa hồ muốn thoát khỏi ánh sáng công kích của sáu thanh cốt kiếm.
Băng phượng lực lượng là uy năng Thần khí. Nó hót dài một tiếng vang dội, một đạo ánh sáng màu trắng dọc theo anh sáng cốt kiếm khuyếch tán ra. Băng hệ đệ nhất Thần khí có thể đem mọi thứ trong thiên hạ đóng băng. Hơn nữa phối hợp với Ngụy thần cảnh cường giả có thể phát huy uy năng tận cùng đóng băng ngàn dặm.
Mặc dù tu vi Viên Lễ Huân không đủ để phóng xuất uy năng hủy thiên diệt địa. Nhưng uy lực Thần khí cường đại lúc này đã đủ để trói buộc ánh sáng công kích cốt kiếm.
Âm thanh tan vỡ liên tiếp vang lên. Ánh sáng cốt kiếm giống như đóng băng đến cực hạn bắt đầu vỡ vụn.
Trên mặt đất, tại một góc Lục giác tinh mang, hai vị Ngụy thần cảnh cường giả liếc mắt nhìn nhau. Trong đôi mắt lộ tia lạnh lùng. Lực lượng xuyên thấu mặt đất ngưng tụ vô số máu tươi truyền về đại trận. Quang ám lực lượng lúc này dung hợp hoàn mỹ cùng nhau.
Ngày trước Phất Lan Khắc Lâm cùng Gia Phỉ Nhĩ Đức liên thủ thi triển Quang ám lực làm xuất hiện lực lượng phản ứng mãnh liệt, khiến thiên địa cũng phải biến sắc.
Nhưng Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc ám lực Quang ám lực vô cùng tự nhiên, không có nửa điểm phản ứng khác thường.
Tại Tử vong chi địa trăm năm phối hợp, khiến họ tiến giai thành công, trở thành hai Thần đạo cường giả của Tây phương Thần điện cùng Hắc ám Nghị viện.
Lục giác tinh mang phát sáng, huyết sắc trở nên nồng nặc hơn, oán khí trên không trung càng trở nên cường đại. Trong nháy mắt phát sinh chuyển biến.
Sáu thanh cốt kiếm khổng lồ đột ngột phóng xuất huyết khí nồng đậm khiến kẻ khác kinh hãi run sợ. Tại vùng gần kim chúc ánh sáng có thêm nhiều tia sáng sống động, phảng phất như cầm giữ tính mạng huyết sắc.
Ánh sáng cốt kiếm cường đại hơn tiếp tục phóng xuất công kích Băng phượng trên không trung.
Băng phượng quét đôi cánh khổng lồ. Băng vụn quanh người bay lên, lãnh khí lưu động khiến mọi người có cảm giác lạnh lẽo.
Nhưng sáu đạo ánh sáng cốt kiếm giống như huyền thiết vững chắc nhất, bất luôn Băng phượng giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi trói buộc ánh sáng.
Ánh sáng trên thân Băng phượng phóng xuất ra mờ nhạt dần, huyết sắc bắt đầu tiếp tục khuyếch tán. Thất thải hào quang suy yếu cực điểm, tùy thời điểm sẽ hoàn toàn bạo liệt.
Viên Lễ Huân khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Thần khí Băng Lăng Kính uy lực tuy lớn nhưng nàng không có năng lực phóng xuất toàn bộ uy năng. Huống chi, coi như có thể phóng xuất toàn bộ uy năng cũng chưa chắc có thể vãn hồi cục diện.
Băng Tiếu Thiên sắc mặt âm trầm, lão thở dài nói:
- Viên trưởng lão, Mưu huynh, chờ lúc Thủy hệ Thần lực tan vỡ, thỉnh ngươi mang Từ trưởng lão rời đi.
Mưu Tử Long biến sắc, trong mắt hiện lên một tia ảo não.
Lúc đầu lão tràn đầy tin tưởng đi tới Bắc cương. Cho dù không thể đánh chết ba đầu Thần thú, cũng khẳng định có thể bảo vệ Băng cung bình an.
Chỉ là do ba đầu Thần thú nắm giữ uy năng thực sự không thể tưởng tượng được. Đặc biệt là đầu Bạch kình đang lơ lửng trên bầu trời nắm giữ khả năng phóng xuất Huyết Tế đại trận cường đại.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp cảnh tượng Thần thú phóng thích Huyết Tế năng lực.
Bằng vào nhãn lực của hắn có thể thấy, hôm nay Băng cung đã cùng đường mạt lộ.
Băng phượng bị ánh sáng cốt kiếm trói buộc, không thể phóng xuất uy năng Thần khí.
Mọi người trong Băng cung trải qua cảm giác vui mừng như điên sau đó lại rơi vào tuyệt vọng. Cảm giác bi ai đủ để rung động bất cứ kẻ nào.
- Lão phu đã lệnh cho đệ tử kiệt xuất của Băng cung rời đi, Đống Sơn biết tìm bọn họ ở nơi nào.
Thần sắc Băng Tiếu Thiên đã khôi phục bình tĩnh, thanh âm vững vàng nói:
- Viên trưởng lão, Băng cung ngày sau có thể quật khởi được hay không, thỉnh ngươi cùng Từ trưởng lão dốc sức.
Viên Lễ Huân sắc mặt uyển chuyển nói:
- Tông chủ, người không đi sao?
Băng Tiếu Thiên lạnh nhạt cười, lão nhìn chung quanh, cười nói:
- Lão phu sinh ra ở đây thì chết cũng phải ở đây. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Viên Lễ Huân mở miệng muốn nói nhưng không thành lời. Nàng đối với Băng cung luôn có một tình cảm thân thiết, nhưng sống chết vì môn phái thì nàng không thể làm được.
- Lúc các ngươi nhìn thấy Từ trưởng lão, chỉ cần đánh lão hôn mê mang đi.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói:
- Sau khi rời Băng cung hãy để lão tiếp nhận sự thật, vì Băng cung cố gắng quật khởi.
Mưu Tử Long thở dài nói:
- Băng tông chủ, lão phu nhận lời ủy thác của ngươi.
Lão dừng một chút nói:
- Ngươi yên tâm, lão phu hứa với ngươi, Băng cung nhất định sẽ lại hùng bá Bắc cương.
Băng Tiếu Thiên đôi mắt sáng ngời. Lão hướng Mưu Tử Long vái một cái thật sâu.
Vạn lời muôn nói, đều thể hiện bằng một vái này.
Trên bầu trời, ánh sáng cốt kiếm vững vàng trói buộc Băng phượng. Huyết sắc lực lượng không ngừng ăn mòn thất thải hào quang. Tận thế sắp sửa phủ xuống Băng cung.
Nhưng một gã đệ tử Băng cung đột nhiên giơ tay chỉ lên bầu trời, ngữ khí run rẩy cuồng hô:
- Kia là cái gì?
Ánh mắt mọi người mờ mịt nhìn về phương hướng gã chỉ.
Trên không trung, một thân ảnh hư ảo chớp động. Dưới ánh nắng, thân ảnh người đó dần trở nên rõ ràng. Hắn ngẩng đầu, một tiếng huýt gió như sấm sét ầm vang.
- Ta đã hiểu rõ.
Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện thoáng sửng sốt. Nhìn về thân ảnh Hạ Nhất Minh vừa rồi còn bất động.
Trải qua thời gian dài cảm ngộ, Hạ Nhất Minh rút cuộc đã có lĩnh hội mới.
Huyết hải vô nhai, ngàn dặm khô cốt, thất thải hào quang, Băng phượng bay múa các loại uy năng của song phương thi triển, đối với Hạ Nhất Minh tạo thành một loại kích thích, khiến hắn cảm nhận linh hồn cùng lực lượng kết hợp trong đó, tạo thành uy năng vô cùng khủng bố.
Lúc này, ánh mắt hắn biểu hiện bừng tỉnh đại ngộ, giống như một người bình thường đột nhiên phát hiện mình có gia tài trăm vạn, trong lòng vui sướng không tả xiết. Bảo Trư chớp chớp hai mắt nhìn Hạ Nhất Minh, rồi lại nhìn huyết sắc vô tận trước mặt.
Nó thì thầm nói:
- Ta không biết ngươi đã rõ ràng điều gì. Nhưng ta biết chắc nếu chúng ta không nhanh chóng ra tay cứu viện, Băng cung thực sự sẽ bị phá hủy.
Hạ Nhất Minh giật mình. Sự vui mừng trong đôi mắt chuyển thành ngưng trọng cùng sát khí mãnh liệt.
Mặc dù lúc này đột nhiên giác ngộ khiến sự tình phát triển vượt ngoài tính toán của hắn, nhưng may mắn vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.
Hai hàng lông mày khẽ nhướng lên, một cỗ khí tức khổng lồ từ trên thân thể hắn bạo phát.
Sau đó, thân thể hắn như tan biến vào trong hư vô, giống như thi triển kỹ năng thuấn di. Chỉ ngắn ngủi một khắc đã tới bên trong không gian huyết sắc. Từ miệng hắn phát ra tiếng huýt gió vang vọng thiên địa. Hắn duỗi hai tay hướng về phía xa.
Một đạo kim chúc ánh sáng đồng dạng từ tay hắn bắn nhanh ra, giống như thiên ngoại phi tiên, khai sơn cự phủ mãnh liệt đánh tới.
Không có bất cứ thứ gì ngăn cản được ánh sáng này. Khí thế bài sơn đảo hải, vô cùng cường bạo.
Trong nháy mắt, ánh sáng xuyên thấu phong tỏa huyết sắc, đánh tới sáu đạo ánh sáng cốt kiếm ở chính giữa.
- Phá cho ta.
Một âm thanh nổ vang truyền đến tai mọi người. Sáu đạo ánh sáng cốt kiếm trực tiếp bạo liệt, giống như trang giấy bị liệt hỏa thiêu đốt, hóa thành vô số điểm sáng tan biến vào thiên địa.
Ngàn dặm khô cốt ngưng tụ, tràn đầy Quang ám lực lượng, Lục giác tinh mang đại trận khắc chế Băng phượng không chút chống cự, trực tiếp tan vỡ.
Song phương giao chiến bất luận là nhân loại hay Thần thú đều khó tin nhìn về người đang đứng lơ lửng trên bầu trời. Trong nháy mắt, trên thân thể hắn tràn đầy hào quang chói mắt, khí thế cường đại tràn ngập thiên địa, thậm chí mơ hồ công phá huyết quang phong tỏa Băng cung. Giờ phút này, hắn như Ngọc hoàng Đại đế nắm giữ Thiên địa Thần linh.
Bên trong Băng cung nhất thời nổi lên vô số tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Tất cả mọi người giơ cao hai tay, vô cùng vui sướng.
Cảm giác lập tức phải đối diện với tử vong, bất chợt tìm được đường sống trong tử địa. Sự vui sướng mừng rỡ hoàn toàn bạo phát.
Mặc dù huyết sắc vẫn tràn ngập bầu trời, trong không khí vẫn ngửi thấy tinh huyết, mọi người không chắc có thể nhìn thấy bình minh ngày mai hay không. Nhưng giờ phút này bọn họ không hẹn mà cùng nhiệt tình hoan hô.
Bạch kình một lần nữa phát ra tiếng rống giận dữ. Thanh âm như một gáo nước lạnh dội vào lòng mọi người. Trong nháy mắt tiếng hoan hô lập tức biến mất. Trên bầu trời lại phát sinh dị biến.
Sáu thanh cốt kiếm đang tỏa ánh sáng mờ ảo đột nhiên bạo phát, sáu đạo kim chúc ánh sáng cường hoành đánh tới, trong nháy mắt va chạm với vòng sáng bảo hộ.
Từ trong không trung đầu Băng phượng khổng lồ mở hai cánh liều mạng bay lên, tựa hồ muốn thoát khỏi ánh sáng công kích của sáu thanh cốt kiếm.
Băng phượng lực lượng là uy năng Thần khí. Nó hót dài một tiếng vang dội, một đạo ánh sáng màu trắng dọc theo anh sáng cốt kiếm khuyếch tán ra. Băng hệ đệ nhất Thần khí có thể đem mọi thứ trong thiên hạ đóng băng. Hơn nữa phối hợp với Ngụy thần cảnh cường giả có thể phát huy uy năng tận cùng đóng băng ngàn dặm.
Mặc dù tu vi Viên Lễ Huân không đủ để phóng xuất uy năng hủy thiên diệt địa. Nhưng uy lực Thần khí cường đại lúc này đã đủ để trói buộc ánh sáng công kích cốt kiếm.
Âm thanh tan vỡ liên tiếp vang lên. Ánh sáng cốt kiếm giống như đóng băng đến cực hạn bắt đầu vỡ vụn.
Trên mặt đất, tại một góc Lục giác tinh mang, hai vị Ngụy thần cảnh cường giả liếc mắt nhìn nhau. Trong đôi mắt lộ tia lạnh lùng. Lực lượng xuyên thấu mặt đất ngưng tụ vô số máu tươi truyền về đại trận. Quang ám lực lượng lúc này dung hợp hoàn mỹ cùng nhau.
Ngày trước Phất Lan Khắc Lâm cùng Gia Phỉ Nhĩ Đức liên thủ thi triển Quang ám lực làm xuất hiện lực lượng phản ứng mãnh liệt, khiến thiên địa cũng phải biến sắc.
Nhưng Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc ám lực Quang ám lực vô cùng tự nhiên, không có nửa điểm phản ứng khác thường.
Tại Tử vong chi địa trăm năm phối hợp, khiến họ tiến giai thành công, trở thành hai Thần đạo cường giả của Tây phương Thần điện cùng Hắc ám Nghị viện.
Lục giác tinh mang phát sáng, huyết sắc trở nên nồng nặc hơn, oán khí trên không trung càng trở nên cường đại. Trong nháy mắt phát sinh chuyển biến.
Sáu thanh cốt kiếm khổng lồ đột ngột phóng xuất huyết khí nồng đậm khiến kẻ khác kinh hãi run sợ. Tại vùng gần kim chúc ánh sáng có thêm nhiều tia sáng sống động, phảng phất như cầm giữ tính mạng huyết sắc.
Ánh sáng cốt kiếm cường đại hơn tiếp tục phóng xuất công kích Băng phượng trên không trung.
Băng phượng quét đôi cánh khổng lồ. Băng vụn quanh người bay lên, lãnh khí lưu động khiến mọi người có cảm giác lạnh lẽo.
Nhưng sáu đạo ánh sáng cốt kiếm giống như huyền thiết vững chắc nhất, bất luôn Băng phượng giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi trói buộc ánh sáng.
Ánh sáng trên thân Băng phượng phóng xuất ra mờ nhạt dần, huyết sắc bắt đầu tiếp tục khuyếch tán. Thất thải hào quang suy yếu cực điểm, tùy thời điểm sẽ hoàn toàn bạo liệt.
Viên Lễ Huân khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Thần khí Băng Lăng Kính uy lực tuy lớn nhưng nàng không có năng lực phóng xuất toàn bộ uy năng. Huống chi, coi như có thể phóng xuất toàn bộ uy năng cũng chưa chắc có thể vãn hồi cục diện.
Băng Tiếu Thiên sắc mặt âm trầm, lão thở dài nói:
- Viên trưởng lão, Mưu huynh, chờ lúc Thủy hệ Thần lực tan vỡ, thỉnh ngươi mang Từ trưởng lão rời đi.
Mưu Tử Long biến sắc, trong mắt hiện lên một tia ảo não.
Lúc đầu lão tràn đầy tin tưởng đi tới Bắc cương. Cho dù không thể đánh chết ba đầu Thần thú, cũng khẳng định có thể bảo vệ Băng cung bình an.
Chỉ là do ba đầu Thần thú nắm giữ uy năng thực sự không thể tưởng tượng được. Đặc biệt là đầu Bạch kình đang lơ lửng trên bầu trời nắm giữ khả năng phóng xuất Huyết Tế đại trận cường đại.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp cảnh tượng Thần thú phóng thích Huyết Tế năng lực.
Bằng vào nhãn lực của hắn có thể thấy, hôm nay Băng cung đã cùng đường mạt lộ.
Băng phượng bị ánh sáng cốt kiếm trói buộc, không thể phóng xuất uy năng Thần khí.
Mọi người trong Băng cung trải qua cảm giác vui mừng như điên sau đó lại rơi vào tuyệt vọng. Cảm giác bi ai đủ để rung động bất cứ kẻ nào.
- Lão phu đã lệnh cho đệ tử kiệt xuất của Băng cung rời đi, Đống Sơn biết tìm bọn họ ở nơi nào.
Thần sắc Băng Tiếu Thiên đã khôi phục bình tĩnh, thanh âm vững vàng nói:
- Viên trưởng lão, Băng cung ngày sau có thể quật khởi được hay không, thỉnh ngươi cùng Từ trưởng lão dốc sức.
Viên Lễ Huân sắc mặt uyển chuyển nói:
- Tông chủ, người không đi sao?
Băng Tiếu Thiên lạnh nhạt cười, lão nhìn chung quanh, cười nói:
- Lão phu sinh ra ở đây thì chết cũng phải ở đây. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Viên Lễ Huân mở miệng muốn nói nhưng không thành lời. Nàng đối với Băng cung luôn có một tình cảm thân thiết, nhưng sống chết vì môn phái thì nàng không thể làm được.
- Lúc các ngươi nhìn thấy Từ trưởng lão, chỉ cần đánh lão hôn mê mang đi.
Băng Tiếu Thiên trầm giọng nói:
- Sau khi rời Băng cung hãy để lão tiếp nhận sự thật, vì Băng cung cố gắng quật khởi.
Mưu Tử Long thở dài nói:
- Băng tông chủ, lão phu nhận lời ủy thác của ngươi.
Lão dừng một chút nói:
- Ngươi yên tâm, lão phu hứa với ngươi, Băng cung nhất định sẽ lại hùng bá Bắc cương.
Băng Tiếu Thiên đôi mắt sáng ngời. Lão hướng Mưu Tử Long vái một cái thật sâu.
Vạn lời muôn nói, đều thể hiện bằng một vái này.
Trên bầu trời, ánh sáng cốt kiếm vững vàng trói buộc Băng phượng. Huyết sắc lực lượng không ngừng ăn mòn thất thải hào quang. Tận thế sắp sửa phủ xuống Băng cung.
Nhưng một gã đệ tử Băng cung đột nhiên giơ tay chỉ lên bầu trời, ngữ khí run rẩy cuồng hô:
- Kia là cái gì?
Ánh mắt mọi người mờ mịt nhìn về phương hướng gã chỉ.
Trên không trung, một thân ảnh hư ảo chớp động. Dưới ánh nắng, thân ảnh người đó dần trở nên rõ ràng. Hắn ngẩng đầu, một tiếng huýt gió như sấm sét ầm vang.
- Ta đã hiểu rõ.
Bảo Trư cùng Bạch Mã Lôi Điện thoáng sửng sốt. Nhìn về thân ảnh Hạ Nhất Minh vừa rồi còn bất động.
Trải qua thời gian dài cảm ngộ, Hạ Nhất Minh rút cuộc đã có lĩnh hội mới.
Huyết hải vô nhai, ngàn dặm khô cốt, thất thải hào quang, Băng phượng bay múa các loại uy năng của song phương thi triển, đối với Hạ Nhất Minh tạo thành một loại kích thích, khiến hắn cảm nhận linh hồn cùng lực lượng kết hợp trong đó, tạo thành uy năng vô cùng khủng bố.
Lúc này, ánh mắt hắn biểu hiện bừng tỉnh đại ngộ, giống như một người bình thường đột nhiên phát hiện mình có gia tài trăm vạn, trong lòng vui sướng không tả xiết. Bảo Trư chớp chớp hai mắt nhìn Hạ Nhất Minh, rồi lại nhìn huyết sắc vô tận trước mặt.
Nó thì thầm nói:
- Ta không biết ngươi đã rõ ràng điều gì. Nhưng ta biết chắc nếu chúng ta không nhanh chóng ra tay cứu viện, Băng cung thực sự sẽ bị phá hủy.
Hạ Nhất Minh giật mình. Sự vui mừng trong đôi mắt chuyển thành ngưng trọng cùng sát khí mãnh liệt.
Mặc dù lúc này đột nhiên giác ngộ khiến sự tình phát triển vượt ngoài tính toán của hắn, nhưng may mắn vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.
Hai hàng lông mày khẽ nhướng lên, một cỗ khí tức khổng lồ từ trên thân thể hắn bạo phát.
Sau đó, thân thể hắn như tan biến vào trong hư vô, giống như thi triển kỹ năng thuấn di. Chỉ ngắn ngủi một khắc đã tới bên trong không gian huyết sắc. Từ miệng hắn phát ra tiếng huýt gió vang vọng thiên địa. Hắn duỗi hai tay hướng về phía xa.
Một đạo kim chúc ánh sáng đồng dạng từ tay hắn bắn nhanh ra, giống như thiên ngoại phi tiên, khai sơn cự phủ mãnh liệt đánh tới.
Không có bất cứ thứ gì ngăn cản được ánh sáng này. Khí thế bài sơn đảo hải, vô cùng cường bạo.
Trong nháy mắt, ánh sáng xuyên thấu phong tỏa huyết sắc, đánh tới sáu đạo ánh sáng cốt kiếm ở chính giữa.
- Phá cho ta.
Một âm thanh nổ vang truyền đến tai mọi người. Sáu đạo ánh sáng cốt kiếm trực tiếp bạo liệt, giống như trang giấy bị liệt hỏa thiêu đốt, hóa thành vô số điểm sáng tan biến vào thiên địa.
Ngàn dặm khô cốt ngưng tụ, tràn đầy Quang ám lực lượng, Lục giác tinh mang đại trận khắc chế Băng phượng không chút chống cự, trực tiếp tan vỡ.
Song phương giao chiến bất luận là nhân loại hay Thần thú đều khó tin nhìn về người đang đứng lơ lửng trên bầu trời. Trong nháy mắt, trên thân thể hắn tràn đầy hào quang chói mắt, khí thế cường đại tràn ngập thiên địa, thậm chí mơ hồ công phá huyết quang phong tỏa Băng cung. Giờ phút này, hắn như Ngọc hoàng Đại đế nắm giữ Thiên địa Thần linh.