Vũ Thần
Chương 1006: Uy lực của biến dị Phích Lịch Thương
Một cảm giác kỳ lạ bao trùm Hạ Nhất Minh cùng Mưu Tử Long. Dao động của lực lượng kỳ dị này khi truyền tới bọn họ đột nhiên cảm nhận thân thể họ như bị vật nào đó bao phủ. Bất quá cảm giác này cũng không mang lại bất cứ sự uy hiếp nào bởi thế hai người không phản kháng lại. Khẽ lắc đầu, đây không phải lần đầu tiên Hạ Nhất Minh sử dụng thứ này nhưng cảm giác của hắn lúc này tương đối khác biệt.
Tâm niệm khẽ động hắn lập tức hiểu ra. Trước khi sử dụng thứ này tu vi võ đạo của hắn chưa đạt tới cảnh giới Thần đạo, nhưng lúc này đã khác. Hắn đã tấn giai Thần đạo bởi thế khi quán nhập thần lực vào mâm ngọc hiệu quả đương nhiên khác nhau.
Trong tầm mắt của hắn đã không còn thấy Mưu Tử Long cùng Thần đạo khôi lỗi. Bất quá ba người bọn họ lại có liên hệ mơ hồ, ngay cả ý niệm của Thần đạo khôi lỗi cũng có thể liên lạc, điều này khiến người ta kinh sợ không thôi.
Đột nhiên một cỗ ý niệm truyền tới:
- Hạ huynh đệ. Thần đạo bảo khí này từ đâu ngươi có?
Hạ Nhất Minh đôi mắt sáng người, tai hắn không nghe được bất cứ âm thanh nào nhưng trong đầu rõ ràng xuất hiện giọng nói của Mưu Tử Long. Hơn nữa hắn có thể khẳng định, đây không phải nghe được mà trực tiếp vang lên trong đầu. Do dự một chút Hạ Nhất Minh truyền lại ý niệm của bản thân về phía Mưu Tử Long.
- Mưu huynh. Ngươi có thế nghe được không?
- Có thể. Hạ huynh đệ, bảo vật này từ đâu ngươi có?
Mưu Tử Long lại hỏi thêm lần nữa, hơn nữa trong âm thanh của lão mang theo vẻ mong chờ. Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhận thứ này cũng không đơn giản như trong suy nghĩ của hắn.
- Đây là vật tiểu đệ có được trong Luân hồi Sinh tử giới.
Hạ Nhất Minh nửa thật nửa giả nói.
Kỳ thực thứ này một phần có được trong Luân hồi Sinh tử giới mà phần còn lại thu được từ người Phất Lân Khắc Lâm. Nhưng điều này không nên kể ra.
- Sinh tử Luân hồi tại sao có vật này?
Mưu Tử Long kinh ngạc nói.
Hạ Nhất Minh đem kinh nghiệm có được từ lần hãm nhập Luân hồi chọn lọc kể lại.
Mưu Tử Long nghe nói nơi này có hơn trăm Tôn giả lưu lại liền không ngừng cảm thán. Đặc biệt khi biết nơi đó có mấy vị Tôn giả đã đạt tới Cửu trọng thiên cảnh giới, vì thiên địa lực lượng thiếu thốn vào tiến vào hi vọng tiến giai Thần đạo mà không thể thoát ra.
- Mưu huynh. Đây là vật gì?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
- Đây là một kiện Thần đạo bảo khí nổi tiếng trong truyền thuyết phương Tây. Nó không phải thần khí nhưng danh vọng cùng hiệu quả không dưới bất kỳ kiện thần khí nào.
Mưu Tử Long hâm mộ nói:
- Vật này gọi là Quang Ám Chi Đồng. Trong tay Thần đạo cường giả vận dụng chẳng những có thể ẩn nặc hành tung hơn nữa còn có khả năng giám sát chu vi trăm dặm. Kiện bảo khí này năng lực công kích mặc dù hiệu quả không bằng Ngụy thần cảnh nhưng hiệu quả dò xét tốt hơn nhiều.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng tràn ngập cảm giác vui sướng. Bởi vì ngay cả hắn cũng nghĩ không ra, bản thân mình có được kiện bảo vật như vậy.
- Hạ huynh đệ. Trách không được vừa rồi ngươi tự tin mười phần. Thì ra trên người còn có kiện chí bảo này.
Lo lắng trong lòng Mưu Tử Long đã sớm biến mất. Có thứ này hộ thân, lão hoàn toàn có thể bình an thoát thân.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu xấu hổ. Lúc trước kiểm tra thứ này có năng lực ẩn thân cùng dò xét nhưng tuyệt đối không khoa trương như vậy. Hơn nữa hai người thậm chí có thể lợi dụng ý niệm trao đổi. Chuyện này thật sự khó tin. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thần đạo cùng Nhân đạo sử dụng hiệu quả chênh lệch một trời một vực. Điều này rõ ràng nằm ngoài ý muốn.
Hai người chậm rãi tiến tới. Thông đạo này quả thực đúng như lời Mưu Tử Long đã nói, có thể dẫn đi bốn phương tám hướng. Bất quá bọn họ cũng không phát hiện tung tích đám người Mã Dự bởi vậy căn bản không biết đám người này hiện đang ở đâu.
Việc này cũng hết sức bình thường. Với tu vi võ đạo cùng kinh nghiệm của đám người Mã Dự không có khả năng phát sinh sai lầm như vậy. Nếu thật sự để lại dấu viết Hạ Nhất Minh ngược lại nghi ngờ bọn họ cố tình làm như vậy.
Hạ Nhất Minh mỗi khi bước tới đoạn quặt đều để lại dấu hiệu. Chỉ là sau một lát Mưu Tử Long mở lời khiến hắn bỏ qua hành động này.
- Hạ huynh. Thông đạo này không phải cố định mà luôn biến đổi. Chúng ta cứ tiến tới, khi cần rời khỏi chỉ cần dùng lực phá vỡ phía trên.
- Thông đạo này có thể thay đổi?
Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên thay đổi.
Mưu Tử Long cười khổ nói:
- Cách mười ngày nửa tháng mỗi thông đạo sẽ phát sinh biến hóa. Mặc dù lối vào không thay đổi nhưng bên trong sẽ dịch chuyển. Nếu không phải như vậy cho dù thông đạo này rắc rối nhưng năm trăm năm thời gian đủ để chúng ta nắm rõ.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nếu thông đạo này không biến đổi lẽ nào có thể chống lại đám Thần đạo cao thủ tìm tòi năm trăm năm?
Đã biết thông đạo này biến đối, có ghi nhớ cũng vô dụng Hạ Nhất Minh sẽ không làm chuyện thừa hơi kia nữa. Bon họ tùy ý di chuyển trong thông đạo, bất quá nơi này thông đạo chằng chịt, ngẫu nhiên di chuyển căn bản không gặp mấy đầu quái vật. Cho dù ngẫu nhiên gặp cũng là những tên cấp bậc thấp.
Hạ Nhất Minh từng không nhẫn nại được ra tay nhưng khi thần lực của hắn dao động nhất thời phát hiện. Chính là năng lực ẩn nặc của hắn trong nháy mắt tiêu biến, nói cách khác chỉ cần hắn điều động thần lực bất luận công kích hay phòng ngự đều bại lộ hành tung.
Phát hiện này khiến Hạ Nhất Minh thất vọng, nếu có một vị Thần đạo cường giả cảm ứng, dùng thần lực công kích bốn phía, như vậy chẳng phải bọn họ lập tức bại lộ hành tung?
Dường như cảm nhận được tâm tư Hạ Nhất Minh khi bại lộ hành tung, Mưu Tử Long cười nói:
- Hạ huynh đệ. Năng lực thần đạo bảo khí này đã vô cùng phi thường. Nếu như có thể ẩn thân dưới trạng thái công kích hay phòng ngự nó sẽ không còn là thần đạo bảo khí mà là thiên hạ đệ nhất thần khí rồi.
Hạ Nhất Minh giật mình, theo sau bật cười, lòng tham nhân loại quả nhiên vô cùng.
Bất quá có được kinh nghiệm này, đám người Hạ Nhất Minh sau khi ẩn nặc không dám mạo muội ra tay nữa. Cho dù xuất hiện vài đầu quái vật màu bạc bọn họ cũng không ra tay thử nghiệm.
Bởi bọn họ biết lần thử nghiệm này bất luận hiệu quả Phích Lịch Thương thế nào nếu chọn đám quái vật màu bạc cũng không có giá trị. Có lẽ không phụ người hữu tâm, nửa canh giờ sau bọn họ đã tìm được đám quái vật thích hợp.
Đám quái vật này thực lực cũng không quá cường đại, chỉ có hai đầu quái vật màu vàng kim, bốn đầu màu bạc, cùng hơn hai mươi đầu hồng giáp, lam giáp. Bọn chúng tựa hồ thấy mệt mỏi nên quỳ rạp trên đất không nhúc nhích.
Hạ Nhất Minh trong lòng mừng rỡ, hắn nhìn về phía Mưu Tử Long, nơi đó đồng dạng có bóng người khoát tay.
Bởi vậy có thể thấy Mưu Tử Long rất quan tâm Phích Lịch Thương do Hạ Nhất Minh đoán tạo. Bởi thế cũng không nhịn được muôn xem hiệu quả loại ám khí này ra sao.
Hạ Nhất Minh chậm rãi giơ cao Phích Lịch Thương, trong lòng không khỏi xuất hiện lo lắng. Mặc dù thứ này do Cửu Long Lô đoán tạo ra nhưng lực lượng phong ấn bên trong không phải Quang minh lực mà là Quang Ám hợp bích.
Có trời mới biết lực lượng này có hiệu quả sát thương ra, nếu hiệu quả kém hơn hắn thật muốn đập đầu.
Mưu Tử Long lần nữa khoát tay, hơn nữa lui ra sau mấy bước hoàn toàn che kín lối vào.
Hạ Nhất Minh thu liễm tinh thần, đầu tiên hắn ra lệnh cho Thần đạo khôi lỗi bay qua khoảng không chặn đầu bên kia thông đạo.
Lúc này cho dù Phích Lịch Thương không thể đả thương quái vật nhưng cũng không sợ để chúng chạy thoát.
Cánh tay dụng lực, Hạ Nhất Minh xác định chuẩn xác phương hướng sau đó quán thâu Kim thần lực vào xúc tu ném ra.
Đối với công phu ám khí Hạ Nhất Minh cũng không nghiên cứu nhiều. Bất quá dưới sự điều khiển của ý niệm, Phích Lịch Thương biến dị như tia chớp phóng ra, hơn nữa trong nháy mắt đã tiếp xúc cùng quái vật. Hạ Nhất Minh sau khi huy động thần lực ném đi lúc này mới bại lộ hành tung.
Nhưng còn chưa chờ đám quái vật kia phản ứng, Phích Lịch Thương trong tay Hạ Nhất Minh ném ra đã đâm thẳng vào thân thể một đầu quái vật vàng kim. Thân thể tên này vô cùng cứng rắn, cho dù Thần đạo cường giả công kích cũng không dễ dàng.
Nhưng sử dụng Phích Lịch Thương do chính xúc tu của chúng đoán tạo ra, độ cứng còn vượt xa cường độ thân thể quái vật. Bởi thế chỉ trong nháy mắt Phích Lịch Thương đã xuyên thủng thân thể đầu quái vật này.
Động tác tên này đột nhiên cứng đờ, giống như chịu Định thân thuật, ngay cả nhúc nhích cũng không thể.
Ngay sau đó thân thể nó xuất hiện quang mang hắc bạch, một cỗ lực lượng quỷ dị từ thân thể nó phóng ra.
Cảm nhận được cỗ lực lượng nguy hiểm này, những tên còn lại không chút do dự bỏ chạy.
Nhưng động tác của chúng vẫn chậm một chút, thân thể quái vật màu vàng kia đã bạo liệt tức thì.
Một tiếng nổ lớn vang lên như sấm động, thân thể quái vật kia bạo liệt hoàn toàn. Vô số huyết nhục như lưu tinh cản nguyệt bắn ra. Bên trong đám Tử vong sinh vật ngay cả tên màu vàng còn lại khi bị mảnh huyết nhục xanh biếc văng trúng cũng phát ra tiếng kêu đau đớn, thân thể nó thậm chí xuất hiện hàng ngàn lỗ thủng theo sau lập tức bạo liệt theo. Chỉ giây lát nơi này đã không còn bất cứ âm thanh nào. Uy lực của biến dị Phích Lịch Thương tựa hồ vượt xa bản gốc.
Tâm niệm khẽ động hắn lập tức hiểu ra. Trước khi sử dụng thứ này tu vi võ đạo của hắn chưa đạt tới cảnh giới Thần đạo, nhưng lúc này đã khác. Hắn đã tấn giai Thần đạo bởi thế khi quán nhập thần lực vào mâm ngọc hiệu quả đương nhiên khác nhau.
Trong tầm mắt của hắn đã không còn thấy Mưu Tử Long cùng Thần đạo khôi lỗi. Bất quá ba người bọn họ lại có liên hệ mơ hồ, ngay cả ý niệm của Thần đạo khôi lỗi cũng có thể liên lạc, điều này khiến người ta kinh sợ không thôi.
Đột nhiên một cỗ ý niệm truyền tới:
- Hạ huynh đệ. Thần đạo bảo khí này từ đâu ngươi có?
Hạ Nhất Minh đôi mắt sáng người, tai hắn không nghe được bất cứ âm thanh nào nhưng trong đầu rõ ràng xuất hiện giọng nói của Mưu Tử Long. Hơn nữa hắn có thể khẳng định, đây không phải nghe được mà trực tiếp vang lên trong đầu. Do dự một chút Hạ Nhất Minh truyền lại ý niệm của bản thân về phía Mưu Tử Long.
- Mưu huynh. Ngươi có thế nghe được không?
- Có thể. Hạ huynh đệ, bảo vật này từ đâu ngươi có?
Mưu Tử Long lại hỏi thêm lần nữa, hơn nữa trong âm thanh của lão mang theo vẻ mong chờ. Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhận thứ này cũng không đơn giản như trong suy nghĩ của hắn.
- Đây là vật tiểu đệ có được trong Luân hồi Sinh tử giới.
Hạ Nhất Minh nửa thật nửa giả nói.
Kỳ thực thứ này một phần có được trong Luân hồi Sinh tử giới mà phần còn lại thu được từ người Phất Lân Khắc Lâm. Nhưng điều này không nên kể ra.
- Sinh tử Luân hồi tại sao có vật này?
Mưu Tử Long kinh ngạc nói.
Hạ Nhất Minh đem kinh nghiệm có được từ lần hãm nhập Luân hồi chọn lọc kể lại.
Mưu Tử Long nghe nói nơi này có hơn trăm Tôn giả lưu lại liền không ngừng cảm thán. Đặc biệt khi biết nơi đó có mấy vị Tôn giả đã đạt tới Cửu trọng thiên cảnh giới, vì thiên địa lực lượng thiếu thốn vào tiến vào hi vọng tiến giai Thần đạo mà không thể thoát ra.
- Mưu huynh. Đây là vật gì?
Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
- Đây là một kiện Thần đạo bảo khí nổi tiếng trong truyền thuyết phương Tây. Nó không phải thần khí nhưng danh vọng cùng hiệu quả không dưới bất kỳ kiện thần khí nào.
Mưu Tử Long hâm mộ nói:
- Vật này gọi là Quang Ám Chi Đồng. Trong tay Thần đạo cường giả vận dụng chẳng những có thể ẩn nặc hành tung hơn nữa còn có khả năng giám sát chu vi trăm dặm. Kiện bảo khí này năng lực công kích mặc dù hiệu quả không bằng Ngụy thần cảnh nhưng hiệu quả dò xét tốt hơn nhiều.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng tràn ngập cảm giác vui sướng. Bởi vì ngay cả hắn cũng nghĩ không ra, bản thân mình có được kiện bảo vật như vậy.
- Hạ huynh đệ. Trách không được vừa rồi ngươi tự tin mười phần. Thì ra trên người còn có kiện chí bảo này.
Lo lắng trong lòng Mưu Tử Long đã sớm biến mất. Có thứ này hộ thân, lão hoàn toàn có thể bình an thoát thân.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu xấu hổ. Lúc trước kiểm tra thứ này có năng lực ẩn thân cùng dò xét nhưng tuyệt đối không khoa trương như vậy. Hơn nữa hai người thậm chí có thể lợi dụng ý niệm trao đổi. Chuyện này thật sự khó tin. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thần đạo cùng Nhân đạo sử dụng hiệu quả chênh lệch một trời một vực. Điều này rõ ràng nằm ngoài ý muốn.
Hai người chậm rãi tiến tới. Thông đạo này quả thực đúng như lời Mưu Tử Long đã nói, có thể dẫn đi bốn phương tám hướng. Bất quá bọn họ cũng không phát hiện tung tích đám người Mã Dự bởi vậy căn bản không biết đám người này hiện đang ở đâu.
Việc này cũng hết sức bình thường. Với tu vi võ đạo cùng kinh nghiệm của đám người Mã Dự không có khả năng phát sinh sai lầm như vậy. Nếu thật sự để lại dấu viết Hạ Nhất Minh ngược lại nghi ngờ bọn họ cố tình làm như vậy.
Hạ Nhất Minh mỗi khi bước tới đoạn quặt đều để lại dấu hiệu. Chỉ là sau một lát Mưu Tử Long mở lời khiến hắn bỏ qua hành động này.
- Hạ huynh. Thông đạo này không phải cố định mà luôn biến đổi. Chúng ta cứ tiến tới, khi cần rời khỏi chỉ cần dùng lực phá vỡ phía trên.
- Thông đạo này có thể thay đổi?
Hạ Nhất Minh kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên thay đổi.
Mưu Tử Long cười khổ nói:
- Cách mười ngày nửa tháng mỗi thông đạo sẽ phát sinh biến hóa. Mặc dù lối vào không thay đổi nhưng bên trong sẽ dịch chuyển. Nếu không phải như vậy cho dù thông đạo này rắc rối nhưng năm trăm năm thời gian đủ để chúng ta nắm rõ.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nếu thông đạo này không biến đổi lẽ nào có thể chống lại đám Thần đạo cao thủ tìm tòi năm trăm năm?
Đã biết thông đạo này biến đối, có ghi nhớ cũng vô dụng Hạ Nhất Minh sẽ không làm chuyện thừa hơi kia nữa. Bon họ tùy ý di chuyển trong thông đạo, bất quá nơi này thông đạo chằng chịt, ngẫu nhiên di chuyển căn bản không gặp mấy đầu quái vật. Cho dù ngẫu nhiên gặp cũng là những tên cấp bậc thấp.
Hạ Nhất Minh từng không nhẫn nại được ra tay nhưng khi thần lực của hắn dao động nhất thời phát hiện. Chính là năng lực ẩn nặc của hắn trong nháy mắt tiêu biến, nói cách khác chỉ cần hắn điều động thần lực bất luận công kích hay phòng ngự đều bại lộ hành tung.
Phát hiện này khiến Hạ Nhất Minh thất vọng, nếu có một vị Thần đạo cường giả cảm ứng, dùng thần lực công kích bốn phía, như vậy chẳng phải bọn họ lập tức bại lộ hành tung?
Dường như cảm nhận được tâm tư Hạ Nhất Minh khi bại lộ hành tung, Mưu Tử Long cười nói:
- Hạ huynh đệ. Năng lực thần đạo bảo khí này đã vô cùng phi thường. Nếu như có thể ẩn thân dưới trạng thái công kích hay phòng ngự nó sẽ không còn là thần đạo bảo khí mà là thiên hạ đệ nhất thần khí rồi.
Hạ Nhất Minh giật mình, theo sau bật cười, lòng tham nhân loại quả nhiên vô cùng.
Bất quá có được kinh nghiệm này, đám người Hạ Nhất Minh sau khi ẩn nặc không dám mạo muội ra tay nữa. Cho dù xuất hiện vài đầu quái vật màu bạc bọn họ cũng không ra tay thử nghiệm.
Bởi bọn họ biết lần thử nghiệm này bất luận hiệu quả Phích Lịch Thương thế nào nếu chọn đám quái vật màu bạc cũng không có giá trị. Có lẽ không phụ người hữu tâm, nửa canh giờ sau bọn họ đã tìm được đám quái vật thích hợp.
Đám quái vật này thực lực cũng không quá cường đại, chỉ có hai đầu quái vật màu vàng kim, bốn đầu màu bạc, cùng hơn hai mươi đầu hồng giáp, lam giáp. Bọn chúng tựa hồ thấy mệt mỏi nên quỳ rạp trên đất không nhúc nhích.
Hạ Nhất Minh trong lòng mừng rỡ, hắn nhìn về phía Mưu Tử Long, nơi đó đồng dạng có bóng người khoát tay.
Bởi vậy có thể thấy Mưu Tử Long rất quan tâm Phích Lịch Thương do Hạ Nhất Minh đoán tạo. Bởi thế cũng không nhịn được muôn xem hiệu quả loại ám khí này ra sao.
Hạ Nhất Minh chậm rãi giơ cao Phích Lịch Thương, trong lòng không khỏi xuất hiện lo lắng. Mặc dù thứ này do Cửu Long Lô đoán tạo ra nhưng lực lượng phong ấn bên trong không phải Quang minh lực mà là Quang Ám hợp bích.
Có trời mới biết lực lượng này có hiệu quả sát thương ra, nếu hiệu quả kém hơn hắn thật muốn đập đầu.
Mưu Tử Long lần nữa khoát tay, hơn nữa lui ra sau mấy bước hoàn toàn che kín lối vào.
Hạ Nhất Minh thu liễm tinh thần, đầu tiên hắn ra lệnh cho Thần đạo khôi lỗi bay qua khoảng không chặn đầu bên kia thông đạo.
Lúc này cho dù Phích Lịch Thương không thể đả thương quái vật nhưng cũng không sợ để chúng chạy thoát.
Cánh tay dụng lực, Hạ Nhất Minh xác định chuẩn xác phương hướng sau đó quán thâu Kim thần lực vào xúc tu ném ra.
Đối với công phu ám khí Hạ Nhất Minh cũng không nghiên cứu nhiều. Bất quá dưới sự điều khiển của ý niệm, Phích Lịch Thương biến dị như tia chớp phóng ra, hơn nữa trong nháy mắt đã tiếp xúc cùng quái vật. Hạ Nhất Minh sau khi huy động thần lực ném đi lúc này mới bại lộ hành tung.
Nhưng còn chưa chờ đám quái vật kia phản ứng, Phích Lịch Thương trong tay Hạ Nhất Minh ném ra đã đâm thẳng vào thân thể một đầu quái vật vàng kim. Thân thể tên này vô cùng cứng rắn, cho dù Thần đạo cường giả công kích cũng không dễ dàng.
Nhưng sử dụng Phích Lịch Thương do chính xúc tu của chúng đoán tạo ra, độ cứng còn vượt xa cường độ thân thể quái vật. Bởi thế chỉ trong nháy mắt Phích Lịch Thương đã xuyên thủng thân thể đầu quái vật này.
Động tác tên này đột nhiên cứng đờ, giống như chịu Định thân thuật, ngay cả nhúc nhích cũng không thể.
Ngay sau đó thân thể nó xuất hiện quang mang hắc bạch, một cỗ lực lượng quỷ dị từ thân thể nó phóng ra.
Cảm nhận được cỗ lực lượng nguy hiểm này, những tên còn lại không chút do dự bỏ chạy.
Nhưng động tác của chúng vẫn chậm một chút, thân thể quái vật màu vàng kia đã bạo liệt tức thì.
Một tiếng nổ lớn vang lên như sấm động, thân thể quái vật kia bạo liệt hoàn toàn. Vô số huyết nhục như lưu tinh cản nguyệt bắn ra. Bên trong đám Tử vong sinh vật ngay cả tên màu vàng còn lại khi bị mảnh huyết nhục xanh biếc văng trúng cũng phát ra tiếng kêu đau đớn, thân thể nó thậm chí xuất hiện hàng ngàn lỗ thủng theo sau lập tức bạo liệt theo. Chỉ giây lát nơi này đã không còn bất cứ âm thanh nào. Uy lực của biến dị Phích Lịch Thương tựa hồ vượt xa bản gốc.