Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 480
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nguyên nhân cũng vì như vậy mà dù các thế lực học viện bên ngoài may mắn có được võ học Thánh hóa, nhưng không có tu vi đó thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
“Được rồi, nên nói ta đều đã nói, công việc chấp sự kế tiếp cứ giao cho Đào Linh dẫn ngươi đi làm quen.” Nói xong, thân thể Vệ Bình nhoáng lên, lập tức biến mất khỏi nơi đó.
“Võ học không gian?”
Cảm nhận được dao động năng lượng còn sọt lại ở vị trí Vệ Bình đứng vừa rồi, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
“Đi, ta dẫn ngươi đi tham quan nơi này.”
Đào Linh giơ tay ngọc ra, dẫn Lâm Lăng đi vào sâu trong khu vực tháp cổ màu trắng.
Trên đường đi, Đào Linh cũng không hề giấu diếm mà nói ra một đống thông tin có liên quan đến phạm vi công việc và những điều cần chú ý của chấp sự áo trắng.
Tóm lại một câu chính là phải chấp hành mệnh lệnh của thượng cấp vô điều kiện.
Phát hiện thành viên vi phạm kỷ luật Điện Tông, cho dù địa vị cao thấp thế nào cũng có thể bắt giữ, có được quyền lực rất mạnh của Chấp Sự Đường!
Sau khi nói chuyện với nhau, Lâm Lăng cũng hiểu đại khái về tính cách của Đào Linh. Hoạt bát, lạc quan và hay nói - Những điểm này chính là ấn tượng đầu tiên của Lâm Lăng đối với nàng.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ dung nhan xinh đẹp.
Có cộng sự này thì cũng cảnh đẹp ý vui.
“Đây là ký túc xá của chấp sự áo trắng chúng ta, đừng nhìn bên ngoài là một tòa tháp, nhưng bên trong có điều bất ngờ đấy.” Đi đến trước một tòa tháp, Đào Linh bỗng dừng bước, sau đó khẽ chớp mắt với Lâm Lăng, cười hì hì và nói.
Bên trong có bất ngờ?
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng chớp động, đã hoàn toàn bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.
Hắn lập tức theo sát bước chân của Đào Linh, họ một trước một sau đi vào cổng tháp.
Vèo!
Lúc bước vào cửa tháp, cơ thể Lâm Lăng bỗng giống như đi xuyên qua một chất lỏng dinh dính, bước chân hơi ghì lại.
Bất chợt, cơ thể hắn nhẹ bẫng, tầm mắt cũng đột nhiên trở nên rõ ràng. Nhưng lúc nhìn thấy một màn trước mắt, Lâm Lăng tức khắc chấn động!
Thấy không gian ở đây cực kì rộng lớn.
Nơi tầm mắt có thể với tới là một bình nguyên non xanh nước biếc, bên trên có một ngôi nhà lấy kiểu kiến trúc nhà tứ hợp viện * truyền thống làm chủ. (nhà kiểu 1 sân vườn nằm ở trung tâm, 4 khu nhà được xây ở 4 hướng Đông Tây Nam Bắc bao quanh khoảng vườn.)
Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co lại. Hiển nhiên cũng không ngờ rằng trong không gian tháp có thể thần kỳ như này.
Tình huống này giống như bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
“Bởi vì diện tích ở khu vực Chấp Sự Đường có hạn cho nên vì để có không gian chứa đươc nhiều thành viên hơn, nên mới tạo ra không gian trận pháp giả tưởng giống với thế giới thực.”
Bước chân Đào Linh uyển chuyển nhẹ nhàng, vừa đi vừa nói chuyện: “Không gian nơi này, có thể thông với ngoại giới, truyền âm phù cũng có thể truyền đến đây.”
Nguyên nhân cũng vì như vậy mà dù các thế lực học viện bên ngoài may mắn có được võ học Thánh hóa, nhưng không có tu vi đó thì cũng chỉ có thể giương mắt nhìn.
“Được rồi, nên nói ta đều đã nói, công việc chấp sự kế tiếp cứ giao cho Đào Linh dẫn ngươi đi làm quen.” Nói xong, thân thể Vệ Bình nhoáng lên, lập tức biến mất khỏi nơi đó.
“Võ học không gian?”
Cảm nhận được dao động năng lượng còn sọt lại ở vị trí Vệ Bình đứng vừa rồi, Lâm Lăng hơi kinh ngạc.
“Đi, ta dẫn ngươi đi tham quan nơi này.”
Đào Linh giơ tay ngọc ra, dẫn Lâm Lăng đi vào sâu trong khu vực tháp cổ màu trắng.
Trên đường đi, Đào Linh cũng không hề giấu diếm mà nói ra một đống thông tin có liên quan đến phạm vi công việc và những điều cần chú ý của chấp sự áo trắng.
Tóm lại một câu chính là phải chấp hành mệnh lệnh của thượng cấp vô điều kiện.
Phát hiện thành viên vi phạm kỷ luật Điện Tông, cho dù địa vị cao thấp thế nào cũng có thể bắt giữ, có được quyền lực rất mạnh của Chấp Sự Đường!
Sau khi nói chuyện với nhau, Lâm Lăng cũng hiểu đại khái về tính cách của Đào Linh. Hoạt bát, lạc quan và hay nói - Những điểm này chính là ấn tượng đầu tiên của Lâm Lăng đối với nàng.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ dung nhan xinh đẹp.
Có cộng sự này thì cũng cảnh đẹp ý vui.
“Đây là ký túc xá của chấp sự áo trắng chúng ta, đừng nhìn bên ngoài là một tòa tháp, nhưng bên trong có điều bất ngờ đấy.” Đi đến trước một tòa tháp, Đào Linh bỗng dừng bước, sau đó khẽ chớp mắt với Lâm Lăng, cười hì hì và nói.
Bên trong có bất ngờ?
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Lăng chớp động, đã hoàn toàn bị khơi dậy lòng hiếu kỳ.
Hắn lập tức theo sát bước chân của Đào Linh, họ một trước một sau đi vào cổng tháp.
Vèo!
Lúc bước vào cửa tháp, cơ thể Lâm Lăng bỗng giống như đi xuyên qua một chất lỏng dinh dính, bước chân hơi ghì lại.
Bất chợt, cơ thể hắn nhẹ bẫng, tầm mắt cũng đột nhiên trở nên rõ ràng. Nhưng lúc nhìn thấy một màn trước mắt, Lâm Lăng tức khắc chấn động!
Thấy không gian ở đây cực kì rộng lớn.
Nơi tầm mắt có thể với tới là một bình nguyên non xanh nước biếc, bên trên có một ngôi nhà lấy kiểu kiến trúc nhà tứ hợp viện * truyền thống làm chủ. (nhà kiểu 1 sân vườn nằm ở trung tâm, 4 khu nhà được xây ở 4 hướng Đông Tây Nam Bắc bao quanh khoảng vườn.)
Thấy thế, đồng tử trong mắt Lâm Lăng hơi co lại. Hiển nhiên cũng không ngờ rằng trong không gian tháp có thể thần kỳ như này.
Tình huống này giống như bước vào một thế giới hoàn toàn khác.
“Bởi vì diện tích ở khu vực Chấp Sự Đường có hạn cho nên vì để có không gian chứa đươc nhiều thành viên hơn, nên mới tạo ra không gian trận pháp giả tưởng giống với thế giới thực.”
Bước chân Đào Linh uyển chuyển nhẹ nhàng, vừa đi vừa nói chuyện: “Không gian nơi này, có thể thông với ngoại giới, truyền âm phù cũng có thể truyền đến đây.”