Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 466
“Tốt nhất an phận một chút, nếu không loại bỏ tư cách đến Điện Tông của các ngươi!” Chấp sự áo trắng trung niên lạnh nhạt nhìn về phía Lâm Lăng và Tưởng Vân, trực tiếp đưa ra mức độ xử phạt.
Nghe vậy, Tưởng Vân hơi biến sắc, vội vàng gật đầu.
Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt.
Nếu thật sự có người muốn tiếp tục gây chuyện, hắn sẽ không để mặc người ta hà hiếp. Cái gì mà tư cách đến Điện Tông, đối với hắn thì tôn nghiêm của bản thân mới là quan trọng nhất!
“Viêm cung chủ, người của khu Nam đều đã đến đông đủ, có mở ra Truyền Tống Trận chưa?” Sau đó, chấp sự áo trắng trung niên chuyển mắt nhìn về phía Viêm Tâm Nguyệt và dò hỏi.
Nhìn thái độ có vẻ rất khách sáo.
“Cung chủ?!”
Nghe thấy xưng hô này, những người trẻ tuổi tài năng ở đây đều nhịn không được mà hít hà một hơi, họ vốn cho rằng, với độ tuổi của Viêm Tâm Nguyệt thì cũng giống như bọn họ, là người ưu tú được Điện Tông lựa chọn.
Nhưng nghe xưng hô cung chủ này, hình như là nhân vật lớn có địa vị ở Điện Tông?!
Tưởng Vân trực tiếp ngây dại, nhớ tới sự mong ước vừa rồi, lập tức giật mình đến biến sắc.
Lúc này trên mặt bọn Lâm Lăng và Tần Vũ cũng hiện lên chút kích động kinh ngạc, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt.
Hiển nhiên họ cũng cảm thấy rất chấn động đối với thân phận cung chủ của nàng!
“Không phải như các ngươi nghĩ đâu, sư phụ thấy ta thích hoa cỏ cây cối nên đã giao Linh Thực Cung của Điện Tông cho ta quản lý.”
“Cho nên, ta cũng coi như một cung chủ, nhưng không có thực quyền.” Viêm Tâm Nguyệt quay đầu, chớp mắt với đám người Lâm Lăng, ý cười trên khóe miệng thật xinh đẹp.
Nghe thấy lời này, mọi người mới bừng tỉnh, cũng hơi mỉm cười.
“Nếu đã đến đông đủ, vậy chúng ta xuất phát đi.”
Nói xong, Viêm Tâm Nguyệt lập tức đi vào hang động. Tuy nàng chỉ là một ‘Cung chủ’ Linh Thực Cung nho nhỏ, không có thực quyền gì, nhưng cấp bậc lại cao hơn chấp sự áo trắng, cho nên nàng chính là lãnh đạo trong đội ngũ này.
“Đi.” Chấp sự áo trắng cầm đầu vung tay, lập tức dẫn mọi người vào hang động.
Trong động, xuyên qua một con đường hẹp dài, xuất hiện trước mắt mọi người là một không gian rộng mở. Bên trong trang trí đơn sơ, ở khu vực trung tâm có một đài đá thật lớn.
Mà phía trên đài đá phủ kín phù văn huyền ảo chi chít giống như trận pháp, mơ hồ tỏa ra một luồng dao động năng lượng khó lường.
“Chắc đây chính là không gian Truyền Tống Trận?” Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, thầm nghĩ trong lòng.
Giống như hắn phỏng đoán, chỉ thấy tay ngọc nhỏ dài của Viêm Tâm Nguyệt tung ra từng ấn quyết linh lực, nhanh chóng bay vào trận pháp kia.
Ong ——!
Ngay sau đó, phù văn trên đài đá đột nhiên lập loè hào quang.
Linh khí thiên địa xung quanh bỗng dâng trào rồi nổ tung, sau đó giống như một dòng lũ linh lực, tràn vào trận pháp đài đá mãnh liệt, chúng điên cuồng hội tụ đến.
Nghe vậy, Tưởng Vân hơi biến sắc, vội vàng gật đầu.
Lâm Lăng vẫn rất thản nhiên, không kiêu ngạo không nịnh nọt.
Nếu thật sự có người muốn tiếp tục gây chuyện, hắn sẽ không để mặc người ta hà hiếp. Cái gì mà tư cách đến Điện Tông, đối với hắn thì tôn nghiêm của bản thân mới là quan trọng nhất!
“Viêm cung chủ, người của khu Nam đều đã đến đông đủ, có mở ra Truyền Tống Trận chưa?” Sau đó, chấp sự áo trắng trung niên chuyển mắt nhìn về phía Viêm Tâm Nguyệt và dò hỏi.
Nhìn thái độ có vẻ rất khách sáo.
“Cung chủ?!”
Nghe thấy xưng hô này, những người trẻ tuổi tài năng ở đây đều nhịn không được mà hít hà một hơi, họ vốn cho rằng, với độ tuổi của Viêm Tâm Nguyệt thì cũng giống như bọn họ, là người ưu tú được Điện Tông lựa chọn.
Nhưng nghe xưng hô cung chủ này, hình như là nhân vật lớn có địa vị ở Điện Tông?!
Tưởng Vân trực tiếp ngây dại, nhớ tới sự mong ước vừa rồi, lập tức giật mình đến biến sắc.
Lúc này trên mặt bọn Lâm Lăng và Tần Vũ cũng hiện lên chút kích động kinh ngạc, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn chằm chằm vào Viêm Tâm Nguyệt.
Hiển nhiên họ cũng cảm thấy rất chấn động đối với thân phận cung chủ của nàng!
“Không phải như các ngươi nghĩ đâu, sư phụ thấy ta thích hoa cỏ cây cối nên đã giao Linh Thực Cung của Điện Tông cho ta quản lý.”
“Cho nên, ta cũng coi như một cung chủ, nhưng không có thực quyền.” Viêm Tâm Nguyệt quay đầu, chớp mắt với đám người Lâm Lăng, ý cười trên khóe miệng thật xinh đẹp.
Nghe thấy lời này, mọi người mới bừng tỉnh, cũng hơi mỉm cười.
“Nếu đã đến đông đủ, vậy chúng ta xuất phát đi.”
Nói xong, Viêm Tâm Nguyệt lập tức đi vào hang động. Tuy nàng chỉ là một ‘Cung chủ’ Linh Thực Cung nho nhỏ, không có thực quyền gì, nhưng cấp bậc lại cao hơn chấp sự áo trắng, cho nên nàng chính là lãnh đạo trong đội ngũ này.
“Đi.” Chấp sự áo trắng cầm đầu vung tay, lập tức dẫn mọi người vào hang động.
Trong động, xuyên qua một con đường hẹp dài, xuất hiện trước mắt mọi người là một không gian rộng mở. Bên trong trang trí đơn sơ, ở khu vực trung tâm có một đài đá thật lớn.
Mà phía trên đài đá phủ kín phù văn huyền ảo chi chít giống như trận pháp, mơ hồ tỏa ra một luồng dao động năng lượng khó lường.
“Chắc đây chính là không gian Truyền Tống Trận?” Ánh mắt Lâm Lăng chớp động, thầm nghĩ trong lòng.
Giống như hắn phỏng đoán, chỉ thấy tay ngọc nhỏ dài của Viêm Tâm Nguyệt tung ra từng ấn quyết linh lực, nhanh chóng bay vào trận pháp kia.
Ong ——!
Ngay sau đó, phù văn trên đài đá đột nhiên lập loè hào quang.
Linh khí thiên địa xung quanh bỗng dâng trào rồi nổ tung, sau đó giống như một dòng lũ linh lực, tràn vào trận pháp đài đá mãnh liệt, chúng điên cuồng hội tụ đến.