Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 438
Trong lúc nói chuyện, dường như cường giả áo đen cảm thấy mặt nạ trên mặt, có chút không thoải mái, nên đã dùng linh khí trực tiếp nghiền nó thành bột phấn.
Ánh mắt Lâm Lăng chăm chú quan sát ông ta, chỉ thấy đó là một khuôn mặt cực kỳ tái nhợt, khóe mắt có nếp nhăn. Thoạt nhìn khoảng hơn năm mươi tuổi.
"Ngươi rất có bản lĩnh, ngay cả Viêm Hoằng Nghị cũng liên tục thất bại trong tay ngươi." Ánh mắt cường giả áo đen đánh giá Lâm Lăng, nói: "Chỉ cần ngươi chết đi, sẽ có thể trở thành bàn đạp cho Viêm Hoằng Nghị, để hắn kế thừa tất cả vận mệnh của ngươi.”
Nghe được lời này, Lâm Lăng không giận dữ mà còn bật cười: "Đã là người thì tất nhiên sẽ có lúc chết đi, nhưng mà, muốn mạng của ta ngay bây giờ, thì ngươi còn chưa đủ tư cách đâu.”
m thanh vừa dứt, một tiếng hổ gầm đầy khí thế vang vọng khắp núi rừng. Một con hổ khổng lồ, toàn thân đỏ chói đột nhiên xuất hiện và đứng bên cạnh Lâm Lăng.
Con hổ này, có hai cánh cứng rắn và sắc bén tựa như kim loại, cả người quanh quẩn nhiều tia điện màu đỏ, thân hình dữ tợn đứng sừng sững.
Đây chính là thú cưng tổng hợp số 003 của Lâm Lăng, Thánh Hổ Lôi Viêm.
Bản thể là do Tứ Bảo và Hỏa Lân Hổ dung hợp mà thành, hai loại thuộc tính năng lượng tiến hóa thành tia chớp màu đỏ mạnh mẽ hơn, uy lực cường hãn!
“Hổ có cánh?!" Thấy thế, con ngươi trong mắt cường giả áo đen đột nhiên co rụt lại.
Cho dù ông ta có kinh nghiệm phong phú, cũng khó có thể nhìn ra được, rốt cục đây là loại ma thú cao cấp gì!
Sau khi Lôi Viêm Thánh Hổ được triệu hồi ra lập tức phối hợp với Lang Vương và Kinh Kha, hình thành thế tam giác, bao vây người đàn ông áo đen, ngăn cản tất cả đường lui của đối phương.
Mà lúc này, sau khi Ẩn Mịch Hành Tung hết thời gian, Kinh Kha cũng lộ ra ngoại hình lãnh khốc của nó.
"Thì ra, con vật nhỏ này, mới là kẻ thần bí vừa rồi?!" Nhận thấy được điểm này, trong mắt cường giả áo đen hiện lên một tia kinh ngạc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kinh Kha.
Rõ ràng ông ta cũng không ngờ, bên cạnh Lâm Lăng lại có ba con sủng vật uy lực cường đại ngang ngửa cấp Thánh vực!
Chuyện này hoàn toàn khác với tình báo lúc trước của Viêm Hoằng Nghị.
Bởi vì, dựa theo lần đối đầu ở cuộc đảo chính hơn nửa năm trước của Viêm Hoằng Nghị và Lâm Lăng thì ông ta biết được, tuy Lâm Lăng có mấy sủng vật kì lạ phụ giúp. Nhưng thực lực của chúng cũng chỉ khoảng chiến sĩ nhân loại cấp 9.
Làm sao so được với bây giờ, vừa tung ra, chính là ba con ma thú cấp bậc Thánh Vực!
Chuyện này… Hoàn toàn vượt khỏi dự tính của cường giả áo đen!
"Hiện tại, ngươi có cảm thấy nơi này là nơi tốt để giết người chưa?" Lâm Lăng đứng ở phía sau, giọng điệu mang theo giễu cợt, thản nhiên nói.
Biểu cảm của cường giả áo đen cứng lại, đối mặt với thế cục này, ông ta đã không thể ỷ vào thực lực mà xử sự hời hợt như trước nữa.
Giữa không trung, hai bóng đen chật vật chạy trốn. Bọn họ chính là hai thầy trò Viêm Hoằng Nghị. Đợi đến khi rời xa thành phố Hỗn Loạn, bọn họ mới đáp xuống một sơn cốc.
Cùng lúc đó, cường giả áo đen xuất ra một trận pháp Ngọc Giản. Lập tức dẫn động một trận pháp bao phủ cả khu vực này.
"Sư phụ, thế nào rồi?"
Viêm Hoằng Nghị nhìn sắc mặt cường giả áo đen không tốt lắm nhưng lại không hề quan tâm ngược lại còn hưng phấn hỏi: "Có phải thằng nhãi kia đã bị người gi ết chết rồi phải không?!"
Ánh mắt Lâm Lăng chăm chú quan sát ông ta, chỉ thấy đó là một khuôn mặt cực kỳ tái nhợt, khóe mắt có nếp nhăn. Thoạt nhìn khoảng hơn năm mươi tuổi.
"Ngươi rất có bản lĩnh, ngay cả Viêm Hoằng Nghị cũng liên tục thất bại trong tay ngươi." Ánh mắt cường giả áo đen đánh giá Lâm Lăng, nói: "Chỉ cần ngươi chết đi, sẽ có thể trở thành bàn đạp cho Viêm Hoằng Nghị, để hắn kế thừa tất cả vận mệnh của ngươi.”
Nghe được lời này, Lâm Lăng không giận dữ mà còn bật cười: "Đã là người thì tất nhiên sẽ có lúc chết đi, nhưng mà, muốn mạng của ta ngay bây giờ, thì ngươi còn chưa đủ tư cách đâu.”
m thanh vừa dứt, một tiếng hổ gầm đầy khí thế vang vọng khắp núi rừng. Một con hổ khổng lồ, toàn thân đỏ chói đột nhiên xuất hiện và đứng bên cạnh Lâm Lăng.
Con hổ này, có hai cánh cứng rắn và sắc bén tựa như kim loại, cả người quanh quẩn nhiều tia điện màu đỏ, thân hình dữ tợn đứng sừng sững.
Đây chính là thú cưng tổng hợp số 003 của Lâm Lăng, Thánh Hổ Lôi Viêm.
Bản thể là do Tứ Bảo và Hỏa Lân Hổ dung hợp mà thành, hai loại thuộc tính năng lượng tiến hóa thành tia chớp màu đỏ mạnh mẽ hơn, uy lực cường hãn!
“Hổ có cánh?!" Thấy thế, con ngươi trong mắt cường giả áo đen đột nhiên co rụt lại.
Cho dù ông ta có kinh nghiệm phong phú, cũng khó có thể nhìn ra được, rốt cục đây là loại ma thú cao cấp gì!
Sau khi Lôi Viêm Thánh Hổ được triệu hồi ra lập tức phối hợp với Lang Vương và Kinh Kha, hình thành thế tam giác, bao vây người đàn ông áo đen, ngăn cản tất cả đường lui của đối phương.
Mà lúc này, sau khi Ẩn Mịch Hành Tung hết thời gian, Kinh Kha cũng lộ ra ngoại hình lãnh khốc của nó.
"Thì ra, con vật nhỏ này, mới là kẻ thần bí vừa rồi?!" Nhận thấy được điểm này, trong mắt cường giả áo đen hiện lên một tia kinh ngạc, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kinh Kha.
Rõ ràng ông ta cũng không ngờ, bên cạnh Lâm Lăng lại có ba con sủng vật uy lực cường đại ngang ngửa cấp Thánh vực!
Chuyện này hoàn toàn khác với tình báo lúc trước của Viêm Hoằng Nghị.
Bởi vì, dựa theo lần đối đầu ở cuộc đảo chính hơn nửa năm trước của Viêm Hoằng Nghị và Lâm Lăng thì ông ta biết được, tuy Lâm Lăng có mấy sủng vật kì lạ phụ giúp. Nhưng thực lực của chúng cũng chỉ khoảng chiến sĩ nhân loại cấp 9.
Làm sao so được với bây giờ, vừa tung ra, chính là ba con ma thú cấp bậc Thánh Vực!
Chuyện này… Hoàn toàn vượt khỏi dự tính của cường giả áo đen!
"Hiện tại, ngươi có cảm thấy nơi này là nơi tốt để giết người chưa?" Lâm Lăng đứng ở phía sau, giọng điệu mang theo giễu cợt, thản nhiên nói.
Biểu cảm của cường giả áo đen cứng lại, đối mặt với thế cục này, ông ta đã không thể ỷ vào thực lực mà xử sự hời hợt như trước nữa.
Giữa không trung, hai bóng đen chật vật chạy trốn. Bọn họ chính là hai thầy trò Viêm Hoằng Nghị. Đợi đến khi rời xa thành phố Hỗn Loạn, bọn họ mới đáp xuống một sơn cốc.
Cùng lúc đó, cường giả áo đen xuất ra một trận pháp Ngọc Giản. Lập tức dẫn động một trận pháp bao phủ cả khu vực này.
"Sư phụ, thế nào rồi?"
Viêm Hoằng Nghị nhìn sắc mặt cường giả áo đen không tốt lắm nhưng lại không hề quan tâm ngược lại còn hưng phấn hỏi: "Có phải thằng nhãi kia đã bị người gi ết chết rồi phải không?!"