Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 433
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chỉ là một con nghĩ thú, làm sao có thể ngăn cản ta!” Nhìn Nghĩ Hoàng nhào tới, ánh mắt cường giả áo đen vẫn lãnh lùng, đột nhiên đưa tay ra.
Ầm——!
Thoáng chốc, một cỗ linh lực cực kỳ hùng hồn gào thét phóng ra, trực tiếp hóa thành một ảo ảnh năng lượng hình chuông khổng lồ, ầm ầm rơi xuống!
Gần như ngay khi vừa va chạm, Nghĩ Hoàng lập tức bị đè mạnh xuống đất, bị gắt gao đè chặt lại.
Phát hiện Nghĩ Hoàng bị kìm chân ngay trong một chiêu, trong lòng Lâm Lăng thầm trầm xuống.
Quả nhiên thực lực của võ giả Thánh vực mạnh hơn nhiều lắm so với nửa bước Thánh vực!
Đến Nghĩ Hoàng cũng không cách nào giữ chân ông ta lại dù chỉ một chút, chỉ thấy cường giả áo đen lại là tung ra một chưởng.
Lượng linh lực mênh mông ngưng tụ khi nãy, đến giờ đây lại đột nhiên hóa thành một chưởng ấn thật lớn, trực tiếp tần công về phía sau lưng Lâm Lăng.
Một chưởng này ẩn chứa linh lực dao động cực kỳ kh ủng bố.
Kích động vang lên từng trận âm thanh rít gào bén nhọn!
Đòn tấn công này, uy lực còn mạnh mẽ hơn so với chiêu thức vừa rồi, khí thế thật dọa người!!
Lâm Lăng nhíu mày, cũng không chần chờ nữa, trực tiếp triệu hoán Kinh Kha ra.
Nhưng mà, ở Kinh Kha lướt ra đã mở sẵn trạng thái tàng hình, cho dù đối phương có phát hiện, cũng không cách nào nhìn thấy bộ dạng thật của Kinh Kha.
Xoẹt xoẹt!!!
Kinh Kha vừa xuất hiện hai cánh vỗ vỗ liên hồi, thi triển ra kỹ năng Ám Ảnh Quang Sí. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, từng đạo công kích ánh sáng hình lưỡi đao liên tục phóng ra.
Chỉ nghe một loạt tiếng nổ vang truyền ra, đạo linh lực hình chưởng ấn kia, trực tiếp bị rạch ra hàng loạt vết thương, nhanh chóng tiêu tán.
Hiện giờ Kinh Kha là sủng vật đẳng cấp SS, chiến lực đạt tới 60000 giá trị, có thể so với cảnh giới Thánh Vực Linh Anh.
Một khi hai bên giao đấu, có thể nói là thực lực tương đương.
"Hả?"
Thấy biến cố bất thình lình xảy ra, trong mắt cường giả áo đen hiện lên nét nghi ngờ. Chiêu thức vừa tung ra, rõ ràng không phải là do Lâm Lăng thi triển.
Huống hồ, với tu vi của Lâm Lăng, không thể nào chống lại một kích lực của võ giả Thánh Vực được.
Ánh mắt ông ta quét qua, chỉ có khoảng không trống rỗng không hề có bóng dáng của kẻ nào khác.
"Tàng hình sao?!"
Ánh mắt cường giả áo đen hơi trầm xuống, linh thức cường đại lan rộng dò kiếm, mặc dù không cách nào nhìn thấy Kinh Kha, nhưng cũng cảm ứng được khí tức dao động của nó.
Nhận thấy được điểm này, vẻ mặt lãnh đạm của cường giả áo đen tăng thêm vài phần nghiêm túc, tốc độ đuổi theo Lâm Lăng cũng chậm lại một chút.
Dù sao có thể dùng một chiêu hóa giải đòn tấn công của ông ta, thực lực của kẻ thần bí này rất có thể cũng đã đạt tới cấp Thánh vực!
Nhưng mà, điều làm cho cường giả áo đen cảm thấy nghi ngờ chính là, Lâm Lăng có được người bảo vệ bí ẩn mạnh mẽ như vậy, tại sao còn phải chạy trốn?
Tuy cường giả áo đen cảm thấy việc này có chút kỳ quái, nhưng vì có thể chém đứt Tâm Ma cho Viêm Huyền Nghị, cho nên ông ta vẫn tiếp tục đuổi theo hướng Lâm Lăng bỏ chạy như cũ!
“Không ngờ ngươi lại có người bảo vệ thần bí như vậy!” Ánh mắt ông ta có chút suy tư, nhìn bóng lưng Lâm Lăng, dùng giọng khàn khàn nói.
“Chỉ là một con nghĩ thú, làm sao có thể ngăn cản ta!” Nhìn Nghĩ Hoàng nhào tới, ánh mắt cường giả áo đen vẫn lãnh lùng, đột nhiên đưa tay ra.
Ầm——!
Thoáng chốc, một cỗ linh lực cực kỳ hùng hồn gào thét phóng ra, trực tiếp hóa thành một ảo ảnh năng lượng hình chuông khổng lồ, ầm ầm rơi xuống!
Gần như ngay khi vừa va chạm, Nghĩ Hoàng lập tức bị đè mạnh xuống đất, bị gắt gao đè chặt lại.
Phát hiện Nghĩ Hoàng bị kìm chân ngay trong một chiêu, trong lòng Lâm Lăng thầm trầm xuống.
Quả nhiên thực lực của võ giả Thánh vực mạnh hơn nhiều lắm so với nửa bước Thánh vực!
Đến Nghĩ Hoàng cũng không cách nào giữ chân ông ta lại dù chỉ một chút, chỉ thấy cường giả áo đen lại là tung ra một chưởng.
Lượng linh lực mênh mông ngưng tụ khi nãy, đến giờ đây lại đột nhiên hóa thành một chưởng ấn thật lớn, trực tiếp tần công về phía sau lưng Lâm Lăng.
Một chưởng này ẩn chứa linh lực dao động cực kỳ kh ủng bố.
Kích động vang lên từng trận âm thanh rít gào bén nhọn!
Đòn tấn công này, uy lực còn mạnh mẽ hơn so với chiêu thức vừa rồi, khí thế thật dọa người!!
Lâm Lăng nhíu mày, cũng không chần chờ nữa, trực tiếp triệu hoán Kinh Kha ra.
Nhưng mà, ở Kinh Kha lướt ra đã mở sẵn trạng thái tàng hình, cho dù đối phương có phát hiện, cũng không cách nào nhìn thấy bộ dạng thật của Kinh Kha.
Xoẹt xoẹt!!!
Kinh Kha vừa xuất hiện hai cánh vỗ vỗ liên hồi, thi triển ra kỹ năng Ám Ảnh Quang Sí. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, từng đạo công kích ánh sáng hình lưỡi đao liên tục phóng ra.
Chỉ nghe một loạt tiếng nổ vang truyền ra, đạo linh lực hình chưởng ấn kia, trực tiếp bị rạch ra hàng loạt vết thương, nhanh chóng tiêu tán.
Hiện giờ Kinh Kha là sủng vật đẳng cấp SS, chiến lực đạt tới 60000 giá trị, có thể so với cảnh giới Thánh Vực Linh Anh.
Một khi hai bên giao đấu, có thể nói là thực lực tương đương.
"Hả?"
Thấy biến cố bất thình lình xảy ra, trong mắt cường giả áo đen hiện lên nét nghi ngờ. Chiêu thức vừa tung ra, rõ ràng không phải là do Lâm Lăng thi triển.
Huống hồ, với tu vi của Lâm Lăng, không thể nào chống lại một kích lực của võ giả Thánh Vực được.
Ánh mắt ông ta quét qua, chỉ có khoảng không trống rỗng không hề có bóng dáng của kẻ nào khác.
"Tàng hình sao?!"
Ánh mắt cường giả áo đen hơi trầm xuống, linh thức cường đại lan rộng dò kiếm, mặc dù không cách nào nhìn thấy Kinh Kha, nhưng cũng cảm ứng được khí tức dao động của nó.
Nhận thấy được điểm này, vẻ mặt lãnh đạm của cường giả áo đen tăng thêm vài phần nghiêm túc, tốc độ đuổi theo Lâm Lăng cũng chậm lại một chút.
Dù sao có thể dùng một chiêu hóa giải đòn tấn công của ông ta, thực lực của kẻ thần bí này rất có thể cũng đã đạt tới cấp Thánh vực!
Nhưng mà, điều làm cho cường giả áo đen cảm thấy nghi ngờ chính là, Lâm Lăng có được người bảo vệ bí ẩn mạnh mẽ như vậy, tại sao còn phải chạy trốn?
Tuy cường giả áo đen cảm thấy việc này có chút kỳ quái, nhưng vì có thể chém đứt Tâm Ma cho Viêm Huyền Nghị, cho nên ông ta vẫn tiếp tục đuổi theo hướng Lâm Lăng bỏ chạy như cũ!
“Không ngờ ngươi lại có người bảo vệ thần bí như vậy!” Ánh mắt ông ta có chút suy tư, nhìn bóng lưng Lâm Lăng, dùng giọng khàn khàn nói.