Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 400
“Ta không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, hỗn chiến bắt đầu.”
Tiếng nói của người đàn ông tóc bạc vừa dứt thì thân thể lóe lên, đột nhiên biến mất ở giữa không trung.
Thanh niên kia cau mày, nhìn về phía bốn người Lâm Lăng, rất kiên cường mà lạnh nhạt nói: “Các ngươi ai lên trước? Ta hầu!”
“Ai lên trước?” Nghe thế, Tần Vũ lập tức cười, nói: “Ta nghe nói, học viện Võ Lăng các ngươi luôn thổi phồng đã diệt sạch người dự thi của học viện Thiên Diễn chúng ta trong cuộc thi Bách Viện lần trước.”
“Hiện tại, ta để ngươi nếm thử cái gì gọi là diệt sạch.”
“Đối mặt với bão tố đi!!” Một tiếng quát lạnh vang lên, Tần Vũ đã phác hoạ thành hình một phù văn màu xanh lá, lập tức kích hoạt.
Oanh!
Đài chiến đấu tầng thượng rộng lớn lập tức có cuồng phong gào thét, dấy lên một luồng gió lốc, đánh về hướng thanh niên kia với tốc độ hết sức sắc bén.
Tên này có thể chiến đấu đến nơi đây thì hiển nhiên cũng có chút tài năng. Chỉ thấy trường kiếm trong tay hắn ta run lên, ánh sáng đỏ rực lan tỏa, bộc phát ra ngọn lửa hừng hực, bay thẳng về phía trước.
Phanh ——!
Kiếm khí Hỏa hệ ngưng tụ, dao động năng lượng nóng rực cứ như pháo nổ, trong tiếng nổ vang kinh người, hắn ta lập tức đánh tan gió lốc đang thổi quét đến.
Vèo!
Nhưng thanh niên lạnh lùng còn chưa kịp thở dốc thì một mũi tên tỏa ra ánh lửa đỏ rực đã bắn thẳng đến. Tốc độ của nó cực nhanh giống như tia chớp, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người.
Hắn ta biến sắc, vội vàng giơ kiếm chắn ngang, cái lồng linh khí hộ thể cũng thoáng hiện.
“Phanh!”
Mũi tên đâm vào thanh kiếm rồi đột nhiên nổ tung. Ngọn lửa mãnh liệt gào thét lao ra, trực tiếp làm thanh niên cao ngạo nọ liên tục lui về phía sau mấy bước.
Tuy có lồng linh khí hộ thể, nhưng dưới sự tấn công mạnh mẽ của ngọn lửa kia, khí huyết trong thân thể hắn ta quay cuồng kịch liệt, cảm thấy thật khó chịu.
“Chết tiệt!”
Thanh niên kia vừa kinh sợ vừa giận dữ, linh lực cả người tuôn trào, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành hai bóng kiếm lửa khổng lồ, chém mạnh vào Tần Vũ và Lôi Mông đã phát động thế công trước.
Ong ——!
Nhưng ngay sau đó, một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra!
Trong hư không, một lốc xoáy năng lượng màu đen to lớn đột nhiên xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt lấy hai bóng kiếm kia.
Ngay sau đó, xoáy nước màu đen mấp máy, hai bóng kiếm lại đột nhiên đổi hướng, bắn ngược về quỹ đạo ban đầu, tấn công thanh niên lạnh lùng nọ.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là võ học truyền thừa của Cổ Vân Nhạc, Càn Khôn Nghịch Chuyển!
Trong đó ẩn chứa sức mạnh pháp tắc huyền ảo, có thể bắn ngược tất cả mọi thế công võ học, vừa phòng thủ vừa tấn công, có thể nói là tuyệt môn!
“Cái gì?!”
Nhìn thấy thế công của mình lại bị bắn ngược trở về, đồng tử trong mắt thanh niên bỗng co rụt lại.
Hắn ta biết rõ uy lực thế công của mình, sao còn dám chậm trễ, trường kiếm trong tay lại bộc phát ra ánh lửa lộng lẫy lần nữa.
Tiếng nói của người đàn ông tóc bạc vừa dứt thì thân thể lóe lên, đột nhiên biến mất ở giữa không trung.
Thanh niên kia cau mày, nhìn về phía bốn người Lâm Lăng, rất kiên cường mà lạnh nhạt nói: “Các ngươi ai lên trước? Ta hầu!”
“Ai lên trước?” Nghe thế, Tần Vũ lập tức cười, nói: “Ta nghe nói, học viện Võ Lăng các ngươi luôn thổi phồng đã diệt sạch người dự thi của học viện Thiên Diễn chúng ta trong cuộc thi Bách Viện lần trước.”
“Hiện tại, ta để ngươi nếm thử cái gì gọi là diệt sạch.”
“Đối mặt với bão tố đi!!” Một tiếng quát lạnh vang lên, Tần Vũ đã phác hoạ thành hình một phù văn màu xanh lá, lập tức kích hoạt.
Oanh!
Đài chiến đấu tầng thượng rộng lớn lập tức có cuồng phong gào thét, dấy lên một luồng gió lốc, đánh về hướng thanh niên kia với tốc độ hết sức sắc bén.
Tên này có thể chiến đấu đến nơi đây thì hiển nhiên cũng có chút tài năng. Chỉ thấy trường kiếm trong tay hắn ta run lên, ánh sáng đỏ rực lan tỏa, bộc phát ra ngọn lửa hừng hực, bay thẳng về phía trước.
Phanh ——!
Kiếm khí Hỏa hệ ngưng tụ, dao động năng lượng nóng rực cứ như pháo nổ, trong tiếng nổ vang kinh người, hắn ta lập tức đánh tan gió lốc đang thổi quét đến.
Vèo!
Nhưng thanh niên lạnh lùng còn chưa kịp thở dốc thì một mũi tên tỏa ra ánh lửa đỏ rực đã bắn thẳng đến. Tốc độ của nó cực nhanh giống như tia chớp, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người.
Hắn ta biến sắc, vội vàng giơ kiếm chắn ngang, cái lồng linh khí hộ thể cũng thoáng hiện.
“Phanh!”
Mũi tên đâm vào thanh kiếm rồi đột nhiên nổ tung. Ngọn lửa mãnh liệt gào thét lao ra, trực tiếp làm thanh niên cao ngạo nọ liên tục lui về phía sau mấy bước.
Tuy có lồng linh khí hộ thể, nhưng dưới sự tấn công mạnh mẽ của ngọn lửa kia, khí huyết trong thân thể hắn ta quay cuồng kịch liệt, cảm thấy thật khó chịu.
“Chết tiệt!”
Thanh niên kia vừa kinh sợ vừa giận dữ, linh lực cả người tuôn trào, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành hai bóng kiếm lửa khổng lồ, chém mạnh vào Tần Vũ và Lôi Mông đã phát động thế công trước.
Ong ——!
Nhưng ngay sau đó, một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra!
Trong hư không, một lốc xoáy năng lượng màu đen to lớn đột nhiên xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt lấy hai bóng kiếm kia.
Ngay sau đó, xoáy nước màu đen mấp máy, hai bóng kiếm lại đột nhiên đổi hướng, bắn ngược về quỹ đạo ban đầu, tấn công thanh niên lạnh lùng nọ.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là võ học truyền thừa của Cổ Vân Nhạc, Càn Khôn Nghịch Chuyển!
Trong đó ẩn chứa sức mạnh pháp tắc huyền ảo, có thể bắn ngược tất cả mọi thế công võ học, vừa phòng thủ vừa tấn công, có thể nói là tuyệt môn!
“Cái gì?!”
Nhìn thấy thế công của mình lại bị bắn ngược trở về, đồng tử trong mắt thanh niên bỗng co rụt lại.
Hắn ta biết rõ uy lực thế công của mình, sao còn dám chậm trễ, trường kiếm trong tay lại bộc phát ra ánh lửa lộng lẫy lần nữa.