Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 398
Bà lão kia cũng hết sức ngạc nhiên, nếu là cầm phổ bình thường thì bà chỉ hơi kinh ngạc mà thôi. Nhưng [Cửu Huyền Cầm Phổ] chính là công pháp trung tâm của học viện Cầm Linh, chỉ có viện sinh thiên phú cực cao mới có cơ hội quan sát tu tập, căn bản sẽ không truyền ra bên ngoài.
Nhưng động tác đánh đàn hiện giờ của Lâm Lăng rõ ràng chính là Cửu Huyền Cầm Phổ!
Trong đầu lóe lên một tia sáng, bà lão nhớ tới vừa rồi Lâm Lăng lấy ra ngọc giản công pháp ra từ nhẫn không gian của Cơ Sương – Đó chính là [Cửu Huyền Cầm Phổ]!
Vừa nhìn là biết?!
Nghĩ như vậy, bà lão lập tức cảm thấy chấn động.
Nhưng rất nhanh, bà lập tức phủ định suy nghĩ này.
Cửu Huyền Cầm Phổ thay đổi thất thường, huyền ảo phức tạp, dù là thiên tài cầm thuật như Cơ Sương cũng cần thời gian ba năm mới có thể bước ra được bước đầu tiên, càng đừng nói là một võ giả tu luyện linh lực tôi thể, hoàn toàn không có khả năng làm được trong thời gian ngắn như thế.
Bà lão càng cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.
“Không tồi, âm luật rất huyền diệu.” Lâm Lăng thầm gật đầu, ngừng động tác ngón tay lại.
Trải qua hấp thu võ học cầm phổ, tài năng của hắn ở phương diện cầm thuật lập tức đạt tới trình độ cao siêu trôi chảy.
Không ngờ mấy động tác đơn giản vừa rồi của hắn lại gây nên chấn động cực lớn cho đám người học viện Cầm Linh bên ngoài!
Sau đó, linh phù ấn trong lòng bàn tay Lâm Lăng đột nhiên mấp máy, ánh sáng chớp động, vị trí đài chiến đấu bắt đầu bay lên.
Sau khi đài chiến đấu tầng thứ sáu kết thúc, hắn thành công thăng cấp, đạt tới vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng.
Chỉ là kế tiếp, có năm người dự thi tiến hành hình thức phân phối so đấu ngẫu nhiên, đây là số lẻ thì làm sao tiến hành?
Nếu là hai đấu với hai, chẳng lẽ người còn lại đứng không ở đó xem?
Trong lòng đang cảm thấy nghi hoặc, Lâm Lăng phát giác đài chiến đấu đang bay lên không ngừng lại giữa chừng mà đi thẳng lên tầng cao nhất.
“Phanh.”
Khi đi tới đỉnh, trong một tiếng vang nặng nề, rốt cuộc đài chiến đấu cũng ngừng lại.
Liếc mắt nhìn ra, hình như đài chiến đấu của hắn chỉ là một mảnh trên tầng thượng mà thôi.
Tính toán dựa theo phạm vi, đúng lúc cần đến năm mảnh mới có thể tổ hợp thành toàn bộ đài chiến đấu trên tầng thượng.
Thấy thế, Lâm Lăng hơi kinh ngạc, đã không thể suy đoán hình thức so đấu kế tiếp sẽ khai triển như thế nào.
Đang chờ đợi thì Lâm Lăng bắt đầu nghe thấy quanh mình truyền đến tiếng di chuyển của đài chiến đấu. Hiển nhiên, người dự thi thăng cấp khác đã hoàn thành so đấu tầng thứ sáu, đang dần dần bay lên đây.
“A ha.”
Người đầu tiên lên đài chính là Tần Vũ, khi nhìn thấy Lâm Lăng đã ở chỗ này, sắc mặt Tần Vũ lập tức trở nên quái lạ. Bởi vì huynh đệ bọn họ không thể tránh khỏi trận quyết chiến trên tầng thượng!
“Ha ha, lão đại, lão nhị!”
Mấy phút lúc sau, một thanh niên tóc đen cũng xuất hiện trong tầm mắt bọn Lâm Lăng, người này chính là Cổ Vân Nhạc.
Ngay sau đó, Lôi Mông tay cầm Huyền Cung cũng đứng trên đài chiến đấu đang bay lên.
Nhưng động tác đánh đàn hiện giờ của Lâm Lăng rõ ràng chính là Cửu Huyền Cầm Phổ!
Trong đầu lóe lên một tia sáng, bà lão nhớ tới vừa rồi Lâm Lăng lấy ra ngọc giản công pháp ra từ nhẫn không gian của Cơ Sương – Đó chính là [Cửu Huyền Cầm Phổ]!
Vừa nhìn là biết?!
Nghĩ như vậy, bà lão lập tức cảm thấy chấn động.
Nhưng rất nhanh, bà lập tức phủ định suy nghĩ này.
Cửu Huyền Cầm Phổ thay đổi thất thường, huyền ảo phức tạp, dù là thiên tài cầm thuật như Cơ Sương cũng cần thời gian ba năm mới có thể bước ra được bước đầu tiên, càng đừng nói là một võ giả tu luyện linh lực tôi thể, hoàn toàn không có khả năng làm được trong thời gian ngắn như thế.
Bà lão càng cảm thấy nghi hoặc khó hiểu.
“Không tồi, âm luật rất huyền diệu.” Lâm Lăng thầm gật đầu, ngừng động tác ngón tay lại.
Trải qua hấp thu võ học cầm phổ, tài năng của hắn ở phương diện cầm thuật lập tức đạt tới trình độ cao siêu trôi chảy.
Không ngờ mấy động tác đơn giản vừa rồi của hắn lại gây nên chấn động cực lớn cho đám người học viện Cầm Linh bên ngoài!
Sau đó, linh phù ấn trong lòng bàn tay Lâm Lăng đột nhiên mấp máy, ánh sáng chớp động, vị trí đài chiến đấu bắt đầu bay lên.
Sau khi đài chiến đấu tầng thứ sáu kết thúc, hắn thành công thăng cấp, đạt tới vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng.
Chỉ là kế tiếp, có năm người dự thi tiến hành hình thức phân phối so đấu ngẫu nhiên, đây là số lẻ thì làm sao tiến hành?
Nếu là hai đấu với hai, chẳng lẽ người còn lại đứng không ở đó xem?
Trong lòng đang cảm thấy nghi hoặc, Lâm Lăng phát giác đài chiến đấu đang bay lên không ngừng lại giữa chừng mà đi thẳng lên tầng cao nhất.
“Phanh.”
Khi đi tới đỉnh, trong một tiếng vang nặng nề, rốt cuộc đài chiến đấu cũng ngừng lại.
Liếc mắt nhìn ra, hình như đài chiến đấu của hắn chỉ là một mảnh trên tầng thượng mà thôi.
Tính toán dựa theo phạm vi, đúng lúc cần đến năm mảnh mới có thể tổ hợp thành toàn bộ đài chiến đấu trên tầng thượng.
Thấy thế, Lâm Lăng hơi kinh ngạc, đã không thể suy đoán hình thức so đấu kế tiếp sẽ khai triển như thế nào.
Đang chờ đợi thì Lâm Lăng bắt đầu nghe thấy quanh mình truyền đến tiếng di chuyển của đài chiến đấu. Hiển nhiên, người dự thi thăng cấp khác đã hoàn thành so đấu tầng thứ sáu, đang dần dần bay lên đây.
“A ha.”
Người đầu tiên lên đài chính là Tần Vũ, khi nhìn thấy Lâm Lăng đã ở chỗ này, sắc mặt Tần Vũ lập tức trở nên quái lạ. Bởi vì huynh đệ bọn họ không thể tránh khỏi trận quyết chiến trên tầng thượng!
“Ha ha, lão đại, lão nhị!”
Mấy phút lúc sau, một thanh niên tóc đen cũng xuất hiện trong tầm mắt bọn Lâm Lăng, người này chính là Cổ Vân Nhạc.
Ngay sau đó, Lôi Mông tay cầm Huyền Cung cũng đứng trên đài chiến đấu đang bay lên.