Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 346
Nói xong, thân thể hắn ta chấn động, ngoại hình vốn đã cao lớn lại đột nhiên bành trướng lên, từng tia sáng đỏ đậm nhanh chóng lượn lờ trên cơ bắp dưới làn da.
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh hùng hồn cực đoan cũng dâng trào!
“Viêm Sơn Thể!”
Khi Trần Chân quát chói tai một tiếng thì thân thể cường tráng của hắn ta lập tức bành trướng lên mấy lần.
Từng khối cơ bắp cứng rắn mấp máy quang văn lửa đỏ, thẩm thấu ra dao động năng lượng Hỏa hệ hùng mạnh. Hình dạng này giống như núi lửa hình người biết đi, một vòng sáng lửa đỏ quanh quẩn quanh người hắn ta.
Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi giật mình, hiểu ra tên này cũng tu luyện võ học luyện thể hùng mạnh nào đó!
Trên quảng trường thành phố Võ Lăng ở bên ngoài.
Tất cả sự chú ý của các thành viên học viện Cuồng Lĩnh đều tập trung lên trận đấu của Lâm Lăng và Trần Chân, khi nhìn thấy Trần Chân thi triển ra võ học luyện thể ‘Viêm Sơn Thể’, ánh mắt bọn họ lập tức chớp động.
“Tiểu tử kia chết chắc rồi!”
“Quá đúng, sức lực của Trần sư huynh vốn đã rất mạnh rồi, cộng thêm Viêm Sơn Thể thì thực lực tăng vọt lên mấy lần, ai cùng cảnh giới đấu lại cho nổi?”
“Chậc chậc, một rìu giáng xuống, chỉ sợ tiểu tử của học viện Thiên Diễn sẽ trực tiếp bị phanh thây!”
Nhìn quầng sáng hình chiếu trên không, các viện sinh học viện Cuồng Lĩnh đều bàn tán náo nhiệt.
“Thắng bại đã định.” Một đạo sư cường tráng bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.
Không ngờ tiếng bàn tán của bọn họ trùng hợp bị Ứng Nguyên Tử cách đó không xa nghe thấy.
“Một đám ngu xuẩn.” Ông ta hơi liếc xéo những người đó một cái, cười lạnh trong lòng.
Tuy cũng không biết át chủ bài của Lâm Lăng là gì, nhưng Ứng Nguyên Tử cũng nhớ ba năm trước mình từng đưa cho Lâm Lăng một bộ võ học – Là Long Viên Biến.
Đó là một loại công pháp luyện thể thú hóa, một khi thi triển ra thì sức mạnh sẽ tăng vọt, hoàn toàn không thua kém gì ‘Viêm Sơn Thể’.
Dưới cái nhìn chăm chú của đông đảo mọi người, chỉ thấy vẻ mặt lúc này của Lâm Lăng không hề gợn sóng.
“Tiểu tử, ngươi không đón nổi một rìu khi ta vận dụng Viêm Sơn Thể đâu.”
Trần Chân cười dữ tợn một tiếng, nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hình như rất tự tin vào sức mạnh đã bùng nổ của mình.
Mà dưới hình dạng này, giọng nói của hắn ta cũng trở nên càng hùng hậu nặng nề. m thanh trầm thấp đó tạo nên tiếng vọng quanh quẩn trong đài chiến đấu phong bế.
“Một rìu? Ta thấy chưa chắc.” Nghe vậy, khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên một ý cười trào phúng.
Sau đó trong lòng hắn chợt trầm xuống, trực tiếp kích hoạt tinh huyết Long Viên trong cơ thể.
“Long Viên Biến!”
Chỉ thoáng chốc, thân thể hắn cũng đột nhiên bành trướng. Nếu như đến gần quan sát thì sẽ phát hiện, kinh mạch, mạch máu dưới da hắn giống như từng rồng đang điên cuồng mấp máy. Mỗi một lần mấp máy, khí tức trên người Lâm Lăng cũng không ngừng tăng trưởng theo.
Phụt!
Cùng lúc đó, một cái sừng cũng mọc ra từ trên trán hắn!
Ngay sau đó, một luồng sức mạnh hùng hồn cực đoan cũng dâng trào!
“Viêm Sơn Thể!”
Khi Trần Chân quát chói tai một tiếng thì thân thể cường tráng của hắn ta lập tức bành trướng lên mấy lần.
Từng khối cơ bắp cứng rắn mấp máy quang văn lửa đỏ, thẩm thấu ra dao động năng lượng Hỏa hệ hùng mạnh. Hình dạng này giống như núi lửa hình người biết đi, một vòng sáng lửa đỏ quanh quẩn quanh người hắn ta.
Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi giật mình, hiểu ra tên này cũng tu luyện võ học luyện thể hùng mạnh nào đó!
Trên quảng trường thành phố Võ Lăng ở bên ngoài.
Tất cả sự chú ý của các thành viên học viện Cuồng Lĩnh đều tập trung lên trận đấu của Lâm Lăng và Trần Chân, khi nhìn thấy Trần Chân thi triển ra võ học luyện thể ‘Viêm Sơn Thể’, ánh mắt bọn họ lập tức chớp động.
“Tiểu tử kia chết chắc rồi!”
“Quá đúng, sức lực của Trần sư huynh vốn đã rất mạnh rồi, cộng thêm Viêm Sơn Thể thì thực lực tăng vọt lên mấy lần, ai cùng cảnh giới đấu lại cho nổi?”
“Chậc chậc, một rìu giáng xuống, chỉ sợ tiểu tử của học viện Thiên Diễn sẽ trực tiếp bị phanh thây!”
Nhìn quầng sáng hình chiếu trên không, các viện sinh học viện Cuồng Lĩnh đều bàn tán náo nhiệt.
“Thắng bại đã định.” Một đạo sư cường tráng bên cạnh cũng âm thầm gật đầu.
Không ngờ tiếng bàn tán của bọn họ trùng hợp bị Ứng Nguyên Tử cách đó không xa nghe thấy.
“Một đám ngu xuẩn.” Ông ta hơi liếc xéo những người đó một cái, cười lạnh trong lòng.
Tuy cũng không biết át chủ bài của Lâm Lăng là gì, nhưng Ứng Nguyên Tử cũng nhớ ba năm trước mình từng đưa cho Lâm Lăng một bộ võ học – Là Long Viên Biến.
Đó là một loại công pháp luyện thể thú hóa, một khi thi triển ra thì sức mạnh sẽ tăng vọt, hoàn toàn không thua kém gì ‘Viêm Sơn Thể’.
Dưới cái nhìn chăm chú của đông đảo mọi người, chỉ thấy vẻ mặt lúc này của Lâm Lăng không hề gợn sóng.
“Tiểu tử, ngươi không đón nổi một rìu khi ta vận dụng Viêm Sơn Thể đâu.”
Trần Chân cười dữ tợn một tiếng, nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hình như rất tự tin vào sức mạnh đã bùng nổ của mình.
Mà dưới hình dạng này, giọng nói của hắn ta cũng trở nên càng hùng hậu nặng nề. m thanh trầm thấp đó tạo nên tiếng vọng quanh quẩn trong đài chiến đấu phong bế.
“Một rìu? Ta thấy chưa chắc.” Nghe vậy, khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên một ý cười trào phúng.
Sau đó trong lòng hắn chợt trầm xuống, trực tiếp kích hoạt tinh huyết Long Viên trong cơ thể.
“Long Viên Biến!”
Chỉ thoáng chốc, thân thể hắn cũng đột nhiên bành trướng. Nếu như đến gần quan sát thì sẽ phát hiện, kinh mạch, mạch máu dưới da hắn giống như từng rồng đang điên cuồng mấp máy. Mỗi một lần mấp máy, khí tức trên người Lâm Lăng cũng không ngừng tăng trưởng theo.
Phụt!
Cùng lúc đó, một cái sừng cũng mọc ra từ trên trán hắn!