Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Chương 300
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tám khối chìa khóa bí mật tập hợp, thì cũng có nghĩa là sẽ mở được của thạch điện khổng lồ này!
“Hy vọng mọi người đều có thể tuân thủ ước định vừa rồi, lui ra phía sau trăm trượng, chờ chúng ta vào điện rồi các người mới có thể động thân.”
Nhìn đám người phía sau ngo ngoe rục rịch, ánh mắt thanh niên áo trắng sắc bén, ngữ khí mang theo một chút lạnh lùng và ương ngạnh.
“Nếu không, ta tức khắc sẽ hủy chìa khóa bí mật này, vậy thì chẳng ai trong số các người có thể lấy được bảo vật cả.”
Vừa nói chuyện, bàn tay của người thanh niên áo trắng hiện ra một luồng ánh sáng linh khí, muốn phá hủy thạch thể hình thoi trong tay mình.
Hành động như vậy hiển nhiên là có một sự đe dọa cực lớn, trực tiếp khiến cho một số người đã tiến về trước hơn mười trượng, vội vàng kinh sợ lui về phía sau.
“Nghiêm Hoa, xem ra ngươi rất có thủ đoạn đó.”
Người nói chuyện, là một người phụ nữ dung nhan tuyệt hảo mỹ lệ, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra sự mị hoặc vô tận.
Nàng ta mặc viện phục của ‘học viện Vân Sương’ hình như là đã được sửa lại, viện phục có vẻ hơi bó, khiến đường cong gợi cảm mê người và thân hình đầy đặn của nàng ta được phác họa ra.
“Đôi khi, không dùng một chút thủ đoạn căn bản không giải quyết được vấn đề.”
Thanh niên áo trắng hơi mỉm cười nói: “Huống hồ, ta chẳng qua là đang lợi dụng sự tham lam của bọn họ mà thôi.”
“Mộ Thiên tiểu thư, mong ngươi giao thạch thể hình thoi cho ta.”
Vừa nói chuyện, đồng thời ánh mắt hắn ta chuyển hướng về người con gái xinh đẹp kia, nhìn chằm chằm dáng người gợi cảm của cô, trong mắt hơi có một tia lửa nóng.
Cái người phụ nữ mỹ lệ tên Mộ Thiên kia miệng cười long lanh, không có băn khoăn gì hết, trực tiếp duỗi tay đưa chìa khóa đến tay Nghiêm Hoa. Lúc bàn tay chạm vào nhau, ngón tay Nghiêm Hoa hơi duỗi ra, khẽ vuốt một cái lên da thịt mềm mại của bàn tay Mộ Thiên.
Đối với điều này Mộ Thiên làm như không để ý, liếc mắt đưa tình nhìn hắn ta. Tình ý dạt dào. Không khó nhìn ra, hai người này có ‘gian’ tình.
“Các ngươi đã đủ hay chưa vậy? Mọi người đều đang chờ đó, động tác nhanh một chút đi!”
“Không sai, muốn nói chuyện yêu đương thì đến nơi không có ai mà làm cho thoải mái!!”
Nhưng, khi nhìn thấy hai người kia õng ẹo tạo dáng, đám người phía sau có chút nóng nảy bắt đầu thúc giục nói.
Đối mặt với sự tức giận của nhiều người như vậy, Nghiêm Hoa ngượng ngùng cười không tiếp tục nữa, buông tay nhỏ của Mộ Thiên ra.
Chợt hắn nhìn về phía đám người Lâm Lăng bên cạnh nói: “Cũng đưa chìa khóa bí mật của các người cho ta đi.”
Nghe vậy, Lâm Lăng cũng không ý kiến, dẫn đầu đưa thạch thể hình thoi cho hắn.
Tám khối chìa khóa bí mật tập hợp, thì cũng có nghĩa là sẽ mở được của thạch điện khổng lồ này!
“Hy vọng mọi người đều có thể tuân thủ ước định vừa rồi, lui ra phía sau trăm trượng, chờ chúng ta vào điện rồi các người mới có thể động thân.”
Nhìn đám người phía sau ngo ngoe rục rịch, ánh mắt thanh niên áo trắng sắc bén, ngữ khí mang theo một chút lạnh lùng và ương ngạnh.
“Nếu không, ta tức khắc sẽ hủy chìa khóa bí mật này, vậy thì chẳng ai trong số các người có thể lấy được bảo vật cả.”
Vừa nói chuyện, bàn tay của người thanh niên áo trắng hiện ra một luồng ánh sáng linh khí, muốn phá hủy thạch thể hình thoi trong tay mình.
Hành động như vậy hiển nhiên là có một sự đe dọa cực lớn, trực tiếp khiến cho một số người đã tiến về trước hơn mười trượng, vội vàng kinh sợ lui về phía sau.
“Nghiêm Hoa, xem ra ngươi rất có thủ đoạn đó.”
Người nói chuyện, là một người phụ nữ dung nhan tuyệt hảo mỹ lệ, giọng nói nhẹ nhàng lộ ra sự mị hoặc vô tận.
Nàng ta mặc viện phục của ‘học viện Vân Sương’ hình như là đã được sửa lại, viện phục có vẻ hơi bó, khiến đường cong gợi cảm mê người và thân hình đầy đặn của nàng ta được phác họa ra.
“Đôi khi, không dùng một chút thủ đoạn căn bản không giải quyết được vấn đề.”
Thanh niên áo trắng hơi mỉm cười nói: “Huống hồ, ta chẳng qua là đang lợi dụng sự tham lam của bọn họ mà thôi.”
“Mộ Thiên tiểu thư, mong ngươi giao thạch thể hình thoi cho ta.”
Vừa nói chuyện, đồng thời ánh mắt hắn ta chuyển hướng về người con gái xinh đẹp kia, nhìn chằm chằm dáng người gợi cảm của cô, trong mắt hơi có một tia lửa nóng.
Cái người phụ nữ mỹ lệ tên Mộ Thiên kia miệng cười long lanh, không có băn khoăn gì hết, trực tiếp duỗi tay đưa chìa khóa đến tay Nghiêm Hoa. Lúc bàn tay chạm vào nhau, ngón tay Nghiêm Hoa hơi duỗi ra, khẽ vuốt một cái lên da thịt mềm mại của bàn tay Mộ Thiên.
Đối với điều này Mộ Thiên làm như không để ý, liếc mắt đưa tình nhìn hắn ta. Tình ý dạt dào. Không khó nhìn ra, hai người này có ‘gian’ tình.
“Các ngươi đã đủ hay chưa vậy? Mọi người đều đang chờ đó, động tác nhanh một chút đi!”
“Không sai, muốn nói chuyện yêu đương thì đến nơi không có ai mà làm cho thoải mái!!”
Nhưng, khi nhìn thấy hai người kia õng ẹo tạo dáng, đám người phía sau có chút nóng nảy bắt đầu thúc giục nói.
Đối mặt với sự tức giận của nhiều người như vậy, Nghiêm Hoa ngượng ngùng cười không tiếp tục nữa, buông tay nhỏ của Mộ Thiên ra.
Chợt hắn nhìn về phía đám người Lâm Lăng bên cạnh nói: “Cũng đưa chìa khóa bí mật của các người cho ta đi.”
Nghe vậy, Lâm Lăng cũng không ý kiến, dẫn đầu đưa thạch thể hình thoi cho hắn.