Vũ Khí Hình Người
Chương 512: Phó Bản Ngàn Người (97)
Edit: Ry
Cái đầu đã nát bấy, nó vẫn không dừng lại.
Váy chủ động ra khỏi nơi ẩn núp.
Có lẽ là vì nơi này hòa trộn đủ loại mùi, Váy lại không gây tiếng động nên nó không hề chú ý.
Xem ra cái mũi của nó cũng không nhạy.
Để đảm bảo an toàn, cô lẳng lặng đọc khẩu quyết, che giấu hơi thở, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên người quái vật. Trong tay hiện ra hai cây loan đao, ánh đao sắc lẹm lóe lên cùng với khí thế rét lạnh.
Hai thanh đao có dạng móc câu dễ dàng lấy máu, rãnh máu trên đó sáng loáng. Váy vung đao lên, phần rãnh phản chiếu đôi mắt sắc bén của cô gái. Gió hình thành lùa qua mái tóc đen, nháy mắt thể hiện khí thế khiếp người. Hai thanh loan đao đặc biệt sắp ghim vào người con quái vật ---
Cái đầu của nó bất ngờ xoay lại.
Không phải là xoay người, mà là cái đầu vặn một góc 180 độ. Con mắt đỏ tươi tà ác khóa chặt lấy váy, như thể đoán được hành vi của cô.
Một đôi mắt cực kì khủng khiếp.
Váy bị đôi mắt đó bắt được, giật thót. Đòn công kích thất bại khiến cô có cảm giác bất an.
Giống như là côn trùng trong đêm bỗng bị soi đèn nên cứng đờ ở đó, không thể cựa quậy.
Cái nhìn đáng sợ kéo dài chừng 1 giây, ngay sau đó con quái vật đầu dê bỗng há to cái mồm như chậu máu.
Miệng nó há ra một góc độ có thể bẻ gãy cả xương hàm dưới, vô số cái lưỡi như răng cưa chen chúc bắn ra. Mùi hôi thối tanh tưởi hóa thành thực thể, giống vũ khí sinh hóa khiến Váy muốn ngất.
Cô không ngờ nó khó đối phó hơn mình tưởng. Con này có trí khôn, biết dụ địch xâm nhập. Ban đầu nó giả vờ như vô tri, thật ra là bày sẵn cạm bẫy mê người.
Thừa thế xông lên, lại không thắng trong một đòn, tâm thế của Váy yếu đi một chút.
Giờ còn bị nó cắn ngược. Đầu óc cô nháy mắt trống rỗng, bị cặp mắt đỏ lè kia nhìn khiến tâm trí hiện lên những hình ảnh khủng bố. Cô ý thức được hình phạt cho sự thất thủ của mình, quá kinh khủng, không có đường làm lại, nỗi sợ vì tử vong gần ngay trước mắt khiến cơ thể cô gái càng cứng đờ.
Những cái lưỡi cưa kia sắp cuốn lấy cô bỏ vào miệng, trở thành thịt vụn dưới bộ răng nhọn hoắt, tâm trí cô chợt lóe lên gì đó, tỉnh táo trở lại.
Không, không đúng!
Sao có thể vì một lần thất thủ và sợ tới nỗi đứng im chờ chết được!
Tìm cơ hội giết ngược thôi!
... Cô còn đã hứa với Nguyên Dục Tuyết sẽ bảo vệ người trong nơi ẩn núp. Chỉ là một con quái vật thôi, mới có thế đã chết? Quá vô dụng rồi.
Kích động thúc đẩy Váy cắn nát môi, vị máu lan tràn khiến cô tỉnh táo hơn.
Nhưng không kịp nữa rồi. Mắt cá chân, rồi cả người, bị những cái lưỡi răng cưa cuốn lấy, cô gái giống con mồi bị ếch xanh nhắm, bị quái vật lôi vào trong miệng.
Phần miệng khép lại, mùi tanh nồng và chất lỏng ăn mòn xối xả đổ xuống, nó bắt đầu nhai nuốt. Một con người so với kích thước của nó đúng là không bõ dính răng, nhưng nó thèm khát máu tươi, lâu rồi không ăn thịt người, tất nhiên phải cẩn thận nhấm nháp, nghiền thứ sâu kiến không biết tự lượng sức mình này thành mảnh vụn ---
Ngay giây sau, động tác nhai nuốt của nó cứng đờ.
Chỉ trong chớp mắt, phần cổ của nó bỗng xuất hiện một vệt máu dài. Chất lỏng hôi hám ồ ạt phun ra, rồi từ đó vươn ra hai thanh loan đao sắc lẻm.
Giây sau, nửa cái đầu dê bị bổ làm đôi, rơi xuống đất. Từ đống thịt hôi thối chui ra một bóng hình nhỏ xinh.
Mặc dù cái mùi kinh tởm trên người làm cô buồn nôn, nhưng giờ không phải lúc để ý nhiều như vậy.
Cô đọc khẩu quyết, ngăn cách làn da khỏi đống dịch thể có tính ăn mòn. Người hôi rình, nhưng ít ra không bị thương.
Trước khi xác của con quái vật đổ sụp xuống, Váy mở miệng, giống ban nãy, âm thanh như dùng một loại máy phóng thanh đặc biệt, truyền thẳng vào tai mỗi người.
"Quái vật đã chết." Cô hít sâu một hơi: "Tôi là người phụ trách số 049, mời mọi người phối hợp nghe theo sắp xếp. Tôi dùng tính mạng của mình đảm bảo rằng sẽ chiến đấu tới giây phút cuối cùng."
"Nếu có quái vật xông vào khu ẩn núp, ví dụ như con này ---" Giọng cô gái đều đều, nhưng ai cũng nghe ra được sát ý lạnh lẽo: "Tôi sẽ giết nó."
Váy quá nhỏ bé, chỉ có những người ở gần rìa công viên và có thị lực cực tốt là thấy cô, những người khác căn bản không thấy được trên con quái vật đáng sợ kia có một người đang đứng.
Váy vừa dứt lời, quái vật đã mất đầu cũng run rẩy ngã xuống.
Cơ thể như một quả đồi của nó đổ ra sau, phát ra tiếng động ầm ầm.
"...!!!"
Mọi người ngạc nhiên nhìn chằm chằm "quả đồi" mấp mô kia, cứ nghĩ là con quái vật bất tử, lại chết trong tay một con người.
Quái vật đã chết, dù biết sau đó cũng sẽ không an toàn, có lẽ sẽ còn nhiều quái vật xuất hiện hơn, nhưng ít ra ở thời điểm này, dân chúng bình tĩnh lại.
Họ sinh lòng kính sợ với giọng nữ trẻ tuổi kia, trở nên phối hợp.
...
[Đã mở khóa hầu hết kí ức và điều kiện nhiệm vụ cho toàn thể người chơi.]
[Tiến trình nhiệm vụ chung --- Giai đoạn giữa --- 61%]
[Mời toàn thể người chơi chú ý! Bảng tính điểm đã mở, mỗi lựa chọn tiếp theo của ngài sẽ ảnh hưởng tới đánh giá cuối cùng, xin hãy dốc hết sức ứng phó.]
Thảm họa bắt đầu, cũng may gần như toàn bộ dân chúng đã kịp thời tới nơi ẩn núp. Cảnh tượng sinh linh đồ thán đẫm máu trong tiên đoán không xảy ra.
Nhưng bên trong các cứ điểm trú ẩn vì có quá nhiều người mà dẫn đến mâu thuẫn xung đột. Dù chưa có ai tử vong, nhưng rất nhiều người bị thương, mùi máu bay ra làm người người lo sợ, mà đám quái vật gần nơi ẩn núp bị thu hút tới cũng càng thêm điên cuồng.
Đây mới chỉ là giai đoạn đầu của thảm họa, chưa có nhiều quái vật xuất hiện như trong tiên đoán. Mỗi khu vực chỉ có trung bình từ 1 đến 2 con. Chính những hỗn loạn xảy ra trong khu ẩn núp khiến nỗi sợ của dân chúng đạt tới đỉnh cao, thu hút thêm ba bốn con khác tới. Số lượng chênh lệch giữa các khu có vẻ không quá khoa trương, nhưng đây là vì chưa có nhiều quái vật xuất hiện. Tới giai đoạn sau, những chênh lệch này sẽ dễ nhận ra hơn.
Cũng may là hỗn loạn nhanh chóng được người phụ trách quản lý khu vực đó giải quyết, khôi phục trật tự bình thường, không dẫn tới thương vong.
Hầu hết những "người phụ trách" này là người chơi, vì người chơi biết nhiều thông tin hơn, mà lúc thảm họa bắt đầu họ cũng mở khóa được năng lực của mình.
Người bị ép vào phó bản này không chỉ có những người chơi xui xẻo bị chọn ngẫu nhiên, mà còn có rất nhiều người dẫn đầu bảng xếp hạng, ai cũng có bản lĩnh riêng, mấy chuyện nhỏ này chưa đủ dọa họ tè ra quần.
Lại thêm những người này là nhóm thức tỉnh sớm nhất, hơn nửa đều có linh tính hoặc là nhiều lần gặp kì ngộ, khá may mắn.
Họ kết nối với Nguyên Dục Tuyết, lập ra hiệp nghị, vạch kế hoạch đầy đủ, cũng đặt luật lệ trong lòng.
Nếu thật sự không quản được thì có thể phơi bày chút khả năng của mình, giống như Váy. Đơn giản trực tiếp và rất có hiệu quả.
Những người này tự tin vào khả năng của mình, họ có bản lĩnh một mình giết quái vật, dễ dàng làm yên ổn lòng dân. Nên những nơi do người chơi quản lý đều nhanh chóng ổn định trở lại.
Có điều số lượng người chơi không nhiều, người thức tỉnh sớm lại càng ít.
Nên có vài khu vực là do người bình thường ở thế giới này đảm nhiệm. Họ cũng không hẳn là người bình thường, đều có danh vọng nhất định ở thành phố A. Họ có tài hùng biện và khả năng lãnh đạo, diễn thuyết rồi thêm chút vũ lực hỗ trợ thì vẫn khống chế được tình huống, dần duy trì được sự ổn định.
Và trong quá trình này, vài nơi ẩn núp do "NPC" quản lý cũng xuất hiện người chơi thức tỉnh.
Có điều họ nhìn các vị quản lý miệng đắng lưỡi khô, dõng dạc diễn thuyết cổ vũ mọi người, rồi nhìn quái vật thành đàn bên ngoài, thoáng suy tư.
"..."
Bọn họ nỗ lực thật đấy!!
Thôi thì mình nằm tiếp đi, làm rác cũng tốt mà.
Đừng nói là nỗ lực giành điểm tích lũy, sống được là giỏi lắm rồi. Tại con hệ thống chết tiệt đó mà họ chưa tỉnh được khỏi cú sốc thế giới quan bị đổi mới, sức mạnh được mở khóa cũng không dám dùng.
Không cầu điểm tích lũy cao, chỉ mong có thể sống được ra khỏi phó bản.
Nguyên một đám cá ướp muối chảy xuống những giọt lệ xót xa.
Còn Nguyên Dục Tuyết - người tính ra địa điểm ẩn núp, người đặt số hiệu cho mỗi khu vực, người sắp xếp người phụ trách duy trì trật tự mỗi khu. Đáng lẽ những nơi cậu quản lý sẽ là nơi an toàn nhất.
Nhưng thực tế thì Nguyên Dục Tuyết không phải người bảo vệ trực tiếp một khu ẩn núp (hoặc nhiều khu) nào.
Hiện tại, cậu đang ở bên ngoài.