Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 944: Lôi Đình Tâm



Sau khi dựa vào sức mạnh của Tổ Thạch giải quyết được mười tám cái xác khô, hai người Lâm Động lại lên đường bay vào sâu trong động phủ. Trên đường đi, bọn họ cũng nhìn thấy không ít người tiến vào động phủ, bọn họ như những con thiêu thân xông vào những tòa cung điện đổ nát, tìm kiếm khắp nơi, hy vọng có thể kiếm được một vài thứ bảo bối gì đó.
Tuy hiện tại động phủ này đã bị hủy hoại, nhưng chắc chắn trước đây nó rất hùng vĩ. Dù trải qua bao nhiêu năm tháng nhưng vẫn còn không ít bảo bối, mà khi những người này phát hiện ra một thứ bảo bối gì đó thì lại diễn ra một trận chiến tranh giành ác liệt.
Dọc đường đi, Lâm Động đã gặp không ít hơn mười trận chiến, hai bên đánh nhau đến đỏ cả mắt. Hơn nữa bên ngoài trận chiến còn có không ít kẻ đang thèm thuồng đứng đợi. Muốn lấy được bảo bối thuận lợi không phải chuyện dễ!
Ngoài những trận chiến giữa những người tìm báu vật ra, động phủ bị Dị Ma Khí xâm thực này còn một vài phiền phức khác nữa. Mà phần lớn đều tương tự như thứ xác khô trước đó. Những cái xác khô này bị Dị Ma Khí xâm thực khiến nó trở nên cứng như kim cương, nếu không dùng cách đặc biệt trừ bỏ Dị Ma Khí bên trong thì nó đúng là một cỗ máy tàn sát không biết mệt mỏi.
Trong động phủ lúc này đã trở nên hỗn loạn, rõ ràng đã có không ít cường giả bỏ mạng trong tay bọn xác khô. Nhưng điều này không khiến người ta sợ hại mà có càng nhiều cường giả tụ tập lại với nhau chuyên tìm xác khô để động thủ. Vì đan điền của những cái xác khô này có Tử Tịnh Đan, cũng là thứ bảo vật có giá trị cao, nếu lấy ra bán đấu giá, ít nhất cũng đáng mấy trăm vạn Huyền Nguyên Đan, cái giá này khiến cho ngay cả Lâm Động cũng phải động lòng.
Đương nhiên, tuy là có động lòng, nhưng Lâm Động không chủ động đi tìm kiếm, vì mục tiêu lần này của hắn là Lôi Đình Tổ Phù, hắn không muốn tốn nhiều thời gian tìm mấy cái xác khô trong động phủ rộng lớn thế này, nếu lỡ bỏ qua mất Lôi Đình Tổ Phù thì hối hận cũng không kịp nữa.
Vì thế, khi những người khác đỏ mắt đi tìm đám xác khô thì hai người Lâm Động cứ đi thẳng vào sâu trong động phủ.
Càng vào sâu càng có nhiều quần thể kiến trúc hơn, nhưng từ những di chỉ đổ nát này có thể cảm nhận được trận đại chiến kinh thiên từng nổ ra trước đây…
Đối mặt với sự tấn công của Dị ma tà ác, hiển nhiên tất cả mọi người trong động phủ đều liều chết bảo vệ Tông phái của mình, nhưng cuối cùng vẫn như Tông phái Viễn Cổ mà Lâm Động đã nhìn thấy trong Đại Hoang Võ Bi, đã bị thất bại và hủy diệt!
Sự thất bại này lặng lẽ biến mất trong lịch sử, nếu không phải động phủ khai mở thì có lẽ chẳng ai biết được ở sâu trong phiến Hải vực này đã từng có một thế lực cường hãn đến thế này.
Lâm Động bay lướt qua bầu trời, nhìn xuống những quần thể kiến trúc đổ nát, trong lòng không khỏi cảm thán. Đám sinh vật Dị ma kia quả nhiên là kẻ địch chung của thiên địa này, không biết bọn chúng đến từ đâu, nhưng những nơi bọn chúng đi qua đều bị bọn chúng hủy diệt không còn chút sinh cơ nào.
- Lâm Động ca ca, phía trước có động tĩnh!
Mộ Linh San bỗng nhìn về phía xa, hơi hiếu kỳ nói.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu, đồng thời lúc đó hắn cũng cảm nhận được từ phía xa có một luồng năng lượng đặc biệt truyền tới, dường như trong luồng năng lượng ấy còn có tiếng sấm rền.
- Cẩn thận!
Lâm Động quay sang nhắc nhở Mộ Linh San. Từ sau khi gặp hồng bào nhân thần bí, Lâm Động càng thêm cảnh giác hơn. Động phủ ẩn chứa Lôi Đình Tổ Phù này thu hút quá nhiều người, chẳng ai biết liệu sẽ còn những người như hồng bào nhân nữa hay không. Nếu có, Lâm Động muốn lấy Lôi Đình Tổ Phù đi sẽ rất khó khăn.
Mộ Linh San cũng gật đầu, sau khi chứng kiến thực lực của hồng bào nhân, cô bé cũng hiểu, sở dĩ mình cầm Sinh Tử Quan Cái tung hoành được trong Loạn Ma Hải này là vì những cường giả thực sự chưa ra tay mà thôi.
Vút!
Hai người Lâm Động biến thành hai đạo ánh sáng bay đi, khoảng hơn mười phút sau thì dần dừng lại, nhìn cảnh quan trước mặt với chút kinh ngạc.
Trước mắt bọn họ là một ngọn núi khổng lồ, cao khoảng vạn trượng. Ngọn núi như người khổng lồ đứng sừng sững giữa thiên địa, thời gian trôi đi cũng không tổn hại chút nào đến sự hùng vĩ của nó.
Ầm ầm!
Phía cuối ngọn núi này là một con thác màu bạc cao ngàn trượng, nước đổ xuống khiến cả thiên địa rung chuyển.
Lâm Động quan sát kỹ, con thác này không phải nước bình thường, mà nó được hình thành từ lôi tương đặc quánh, tiếng sấm rền vọng ra từ đó! Bên dưới là một cái hồ mênh mông vô tận chứa đầy lôi tương. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Thật khủng khiếp!
Lâm Động nhìn ngọn núi, cái thác và hồ sấm sét kia mà không khỏi hít vào hơi khí lạnh. Hắn có thể nhận ra sức mạnh lôi đình hùng hồn phát ra từ ngọn thác và hồ sấm sét kia. Rõ ràng tất cả cái này không phải tự nhiên đã có, mà là do con người tạo ra. Khó có thể tưởng tượng thực lực của người đã tạo ra thứ này!
Hai người Lâm Động dần tiến lại gần ngọn núi, sau đó dừng lại ở ngoại vi hồ sấm sét. Chỉ thấy bề mặt hồ lấp lánh ánh lôi quang, từng đạo lôi quang lưu động bên dưới giống như có con Hung thú nào đó đang tiềm phục.
- Hồ sấm sét này hiển nhiên là nơi tu luyện của các đệ tử trong động phủ!
Lâm Động khẽ chạm vào nước trong hồ, lôi điện chui vào bàn tay khiến Lâm Động cũng cảm thấy tê dại. Nhưng hắn cũng cảm nhận được, khi lôi điện xâm thực, cơ thịt trong người hắn được giãn ra rất thoải mái, rõ ràng thứ lôi điện này có tác dụng luyện thế rất tốt.
Một Tông phái tạo được một cái hồ tu luyện thế này cho đệ tử, thật sự không phải thế lực nào cũng làm được. Dù ở Đạo Tông cũng chỉ có Đan Hà mới có cùng tác dụng, mà Đan Hà so với hồ sấm sét này rõ ràng kém hẳn một bậc!
- Nếu có thời gian, tu luyện ở đây hiển nhiên sẽ rất có ích cho Thanh Thiên Hóa Long Quyết!
Lâm Động chép miệng, cảm thấy hơi tiếc nuối, rõ ràng hiện giờ hắn không thể ở lại đây tu luyện vài tháng được.
- Hửm?
Đúng lúc đó, thần sắc trên mặt hắn bỗng thay đổi, lập tức nhìn xuống lòng hồ, trên mặt hồ đột nhiên gợn sóng, dần hình thành một cái xoáy nước!
Chỉ thấy một chùm sáng lôi điện to bằng đầu người dần hiện lên, trong đó có thể nhìn thấy một trái tim màu bạc đang khẽ đập, cùng với từng nhịp đập là tiếng sấm rền theo nó.
- Đó là cái gì vậy?
Mộ Linh San kinh ngạc hỏi.
- Lôi Đình Tâm!
Lâm Động sững sờ nhìn trái tim màu bạc bay lên từ trong lòng hồ, sau đó ánh mắt hắn rực cháy.
Thường chỉ khi lôi đình vô cùng thuần túy dưới một áp lực đáng sợ mới ngưng tụ được thành Lôi Đình Tâm. Mỗi quả tim này đều vô cùng hiếm có, thậm chí, dù là một đứa trẻ mới ra đời, chỉ cần cơ thể nó chịu được sức mạnh của lôi đình, thì trong một thời gian rất ngắn nó có thể sánh ngang với cường giả Niết Bàn Cảnh!
Hơn nữa, nghe nói nếu hấp thụ được sức mạnh lôi đình thuần túy này vào người thì một bộ phận nào đó sẽ thay đổi. Nói chung, Lôi Đình Tâm là thứ thiên địa kỳ bảo vô cùng hiếm thấy, không ngờ lại gặp nó ở đây.
- Không hổ là động phủ Luân Hồi Cảnh!
Nghĩ đến tác dụng của Lôi Đình Tâm, trong lòng Lâm Động không chống lại được sức hấp dẫn, hắn lao tới phía trước nó rồi đưa tay ra chạm lấy.
Uỳnh!
Thế nhưng khi Lâm Động sắp chạm vào được Lôi Đình Tâm thì một tiếng gió rít đột ngột đánh tới giữa trán hắn.
Lâm Động khẽ cau mày, lật tay tung quyền, thanh quang bùng phát, một quyền chặn đứng đạo kình phong. Hắn ngẩng lên thì thấy cách đó không xa là một thân ảnh mặc váy trắng.
- Liễu Hương Huyên?
Lâm Động nheo mắt lại nhìn mỹ nhân váy trắng nhìn vô cùng thánh khiết kia.
Chương trước Chương tiếp
Loading...