Vũ Động Càn Khôn
Chương 826: Liều mạng
Vút!
Lâm Động và Tiểu Viêm biến thành hai đạo quang ảnh, tốc độ tăng đến mức cao nhất bay thẳng tới Sinh Tử Giới đang nhốt Tiểu điêu bên trong. Bọn họ hiểu có cứu Tiểu điêu ra thì hôm nay mới có thể có hy vọng, dù sao dù bọn họ có liều mạng thế nào thì khoảng cách thực lực với Thiên Nguyên Tử là quá lớn.
- Đúng là tiểu tử không biết trời cao đất dày!
Thiên Nguyên Tử nhìn vậy cười nhạt, hai tay chắp sau lưng, vẻ vô tình lóe lên trong mắt.
Uỳnh!
Nhân Nguyên Tử cũng cười, nói:
- Nếu tên tiểu tử này đã chủ động rời khỏi Đạo Tông thì xem ra ta cũng chẳng cần nể mặt Đạo Tông gì nữa!
Dứt lời, Nhân Nguyên Tử giơ bàn tay ra, năng lượng Sinh Tử trắng đen hóa thành một ngón tay khổng lồ xuyên thủng không gian bắn thẳng về hai đạo quang ảnh.
Ầm ầm!
Không khí nổ tung, sức mạnh này khiến người trong thành đều tê dại cả da đầu.
Ngón tay ánh sáng nhanh như chớp ập tới hai người Lâm Động, sức mạnh hùng hồn đó khiến người ta phải sợ hãi.
- Đại ca, huynh đi cứu Nhị ca!
Cự hổ khổng lồ mà Tiểu Viêm biến thành gầm lên một tiếng, sau đó không đợi Lâm Động trả lời, quang ảnh chuyển hướng lao thẳng về phía ngón tay khổng lồ.
Lúc này hiển nhiên phải có người ngăn chặn công kích lại, nếu không hai người không thể tiếp cận Sinh Tử Giới được.
- Grào!
Quang ảnh bay tới, Tiểu Viêm gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, hắc quang bùng phát từ trong cơ thể, trên cơ thể hiện lên vô số đường vân ánh sáng quỷ dị.
Ầm ầm!
Nhất thời trên cơ thể Tiểu Viêm nổ ra vô số lỗ máu, máu tươi bắn ra từ bên trong.
- Huyết Mạch Tế Tự, Thiên Ma Tổ Hồn!
Máu tươi bắn tung tóe, cuối cùng ngưng tụ lại cùng hắc quang, ngay sau đó tất cả mọi người cùng nhìn thấy không gian bắt đầu biến dạng, một thân ảnh mơ hồ tựa như một đầu cự hổ hắc ám lớn hàng trăm trượng bước ra.
Cùng với sự xuất hiện của con quang hổ, một thứ khí tức Hồng Hoang lan tỏa khắp không gian.
Khí tức Tiểu Viêm nhanh chóng yếu đi ngay khi quang hổ xuất hiện, rõ ràng hắn đã phải trả giá đắt để thi triển chiêu thức này.
Con hổ ánh sáng hắc ám bước ta, đồng tử như có trí tuệ nhìn về phía ngón tay khổng lồ đang bay tới, nhất thời thân thể to lớn biến thành một đạo hắc quang mang theo khí tức Hồng Hoang lao ra nhanh như chớp.
Uỳnh!
Làn sóng năng lượng đáng sợ điên cuồng lan tỏa trên không trung, thân thể Tiểu Viêm bị chấn động bay ra sau, toàn thân nhuốm đầy máu.
Tuy bị trọng thương, nhưng Tiểu Viêm đã chặn được ngón tay khổng lồ kia, tuy công kích đó chỉ do Nhân Nguyên Tử tùy tiện đánh ra, nhưng cũng đủ khiến Tiểu Viêm phải dùng mạng ngăn cản.
- Tiểu Viêm!
Lâm Động nhìn Tiểu Viêm cả người be bét máu, hai nắm tay siết lại, ánh mắt đầy phẫn nộ, nhưng hắn vẫn không hề dừng lại, tăng tốc lại gần Sinh Tử Giới.
- Ha ha, có thể chặn một đòn của ta, không hổ là Thiên Ma Hổ Tộc!
Nhân Nguyên Tử cười nhạt, sau đó hắn nhìn Lâm Động cười thích thú:
- Sinh Tử Giới của ta dù là Thiên Yêu Điêu cũng không phá nổi đâu, ngươi lại gần thì làm được gì?
Hắn không ra tay công kích tiếp mà chỉ nhìn với ánh mắt đầy thích thú. Trong Sinh Tử Giới, thứ lực Sinh Tử đó căn bản không phải thứ mà một kẻ chỉ mới Bát Nguyên Niết Bàn như Lâm Động có thể chạm vào.
Nếu Lâm Động bị lực Sinh Tử chạm phải thì ngay đến Nguyên thần cũng biến thành tro bụi!
Lâm Động không đáp lại, hai mắt đỏ ngầu, nắm đấm siết chặt, nguyên lực hùng hồn bùng nổ, một đạo quang trận huyền ảo nhanh chóng hiện ra rồi phình lớn.
Phụt phụt!
Quang trận xuất hiện, Lâm Động không chút do dự, nhổ ra vài ngụm tinh huyết mang theo nguyên lực tinh thuần lên quang trận. Quang trận lập tức phát sáng, sau đó bắt đầu nghịch chuyển dưới sự khống chế của Lâm Động.
Uỳnh uỳnh!
Quang trận nghịch chuyển, vô số tia sáng lan tỏa trên trận pháp, ở trung tâm trận pháp, một chùm sáng bắn ra, oanh kích lên Sinh Tử Giới.
Phụt phụt!
Chùm sáng bắn tới, lập tức có tiếng phụt phụt vang lên, ngay sau đó tất cả mọi người kinh hãi nhìn thấy, nơi ánh sáng bắn tới, quầng sáng ngưng tụ từ lực Sinh Tử kia đang dần dần tiêu tan!
- Hửm?
Gương mặt vốn đầy vẻ thích thú của Nhân Nguyên Tử lúc này hơi thay đổi, sau đó hắn nhìn chăm chăm trận pháp kia, lẩm bẩm:
- Đây là sức mạnh gì mà có thể xâm thực được lực Sinh Tử?
Phụt!
Lại một ngụm máu tươi nữa được bắn ra từ miệng Lâm Động, sắc mặt hắn nhanh chóng tái nhợt đi, khí tức yếu ớt. Hắn biết dù có lực phân giải quỷ dị từ Càn Khôn Cổ Trận, nhưng với thực lực của Nhân Nguyên Tử, vẫn chỉ là muối bỏ bể mà thôi.
- Tiểu điêu, phá nó đi!
Lâm Động biết hắn căn bản không thể nào phá được Sinh Tử Giới, hắn chỉ muốn giúp Tiểu điêu làm lay động căn cơ của nó mà thôi.
Lực phân giải chui nhanh vào Sinh Tử Giới, trên quầng sáng cũng hiện lên sóng ba động, rõ ràng đã xuất hiện sự bất ổn.
- Grào!
Đúng lúc đó, Tiểu điêu ở bên trong ngẩng đầu lên gầm một tiếng, năng lượng điên cuồng ngưng tụ, biến thành một chiếc cự trảo lớn hàng ngàn trượng oanh kích lên Sinh Tử Giới!
Rầm rầm!
Sóng năng lượng khuếch tán điên cuồng, tiếng nổ trầm đục vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy Sinh Tử Giới bắt đầu có vết rạn nứt, cuối cùng rắc một tiếng nổ tung!
Uỳnh!
Sinh Tử Giới bị phá vỡ, con dị thú khổng lồ bên trong dang rộng đôi cánh khổng lồ, quang mang tử hắc sắc bùng phát bao phủ lấy hai người Lâm Động và Tiểu Viêm. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tiểu điêu nhìn hai người toàn thân đẫm máu, khí tức yếu ớt, trong đôi mắt dâng tràn sát khí. Bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên ba huynh đệ bọn hắn bị ép đến mức thê thảm thế này. Mà kẻ cao ngạo như hắn lại phải nhờ đến Lâm Động, Tiểu Viêm, hai người thực lực kém xa hắn giải cứu.
Sau khi đưa hai người ra phía sau, ánh mắt Tiểu điêu đục ngầu nhìn ba người Thiên Nguyên Tử, sau đótiếng gầm chói tai đầy oán độc vang vọng:
- Tổ Văn, thiêu đốt!
Uỳnh uỳnh!
Cùng với tiếng hét của Tiểu điêu, đôi cánh khổng lồ của hắn lấp lánh vô số đạo phù văn phức tạp. Những phù văn này dường như được ngưng tụ từ huyết mạch, tỏa ra thứ năng lượng mạnh mẽ.
Phụt phụt!
Ánh sáng đỏ rực hiện lên trên cánh của Tiểu điêu, sau đó phù văn dần dần biến mất, dường như bọn chúng biến thành huyết dịch chảy vào người Tiểu điêu!
- Grào!
Sau khi phù văn biến mất, thân thể hàng ngàn trượng của Tiểu điêu bắt đầu phình to tiếp, bóng đen bao phủ toàn bộ Dị Ma Thành.
Đồng thời khí tức của hắn cũng tăng lên điên cuồng, chớp mắt đã đạt đến mức cực hạn trước ánh mắt tối sầm lại của ba người bọn Thiên Nguyên Tử.
Thực lực của Tiểu điêu lúc này nhờ cái gọi là thiêu đốt Tổ Văn đã hồi phục đến mức đỉnh phong!
- Lão cẩu Nguyên Môn, hôm nay có phải liều cái mạng này, Điêu gia ta cũng phải phế một người trong các ngươi!
Khi khí tức tăng đến cảnh giới khủng bố, tiếng gầm đấy uy hiếp vang lên.
Lâm Động và Tiểu Viêm biến thành hai đạo quang ảnh, tốc độ tăng đến mức cao nhất bay thẳng tới Sinh Tử Giới đang nhốt Tiểu điêu bên trong. Bọn họ hiểu có cứu Tiểu điêu ra thì hôm nay mới có thể có hy vọng, dù sao dù bọn họ có liều mạng thế nào thì khoảng cách thực lực với Thiên Nguyên Tử là quá lớn.
- Đúng là tiểu tử không biết trời cao đất dày!
Thiên Nguyên Tử nhìn vậy cười nhạt, hai tay chắp sau lưng, vẻ vô tình lóe lên trong mắt.
Uỳnh!
Nhân Nguyên Tử cũng cười, nói:
- Nếu tên tiểu tử này đã chủ động rời khỏi Đạo Tông thì xem ra ta cũng chẳng cần nể mặt Đạo Tông gì nữa!
Dứt lời, Nhân Nguyên Tử giơ bàn tay ra, năng lượng Sinh Tử trắng đen hóa thành một ngón tay khổng lồ xuyên thủng không gian bắn thẳng về hai đạo quang ảnh.
Ầm ầm!
Không khí nổ tung, sức mạnh này khiến người trong thành đều tê dại cả da đầu.
Ngón tay ánh sáng nhanh như chớp ập tới hai người Lâm Động, sức mạnh hùng hồn đó khiến người ta phải sợ hãi.
- Đại ca, huynh đi cứu Nhị ca!
Cự hổ khổng lồ mà Tiểu Viêm biến thành gầm lên một tiếng, sau đó không đợi Lâm Động trả lời, quang ảnh chuyển hướng lao thẳng về phía ngón tay khổng lồ.
Lúc này hiển nhiên phải có người ngăn chặn công kích lại, nếu không hai người không thể tiếp cận Sinh Tử Giới được.
- Grào!
Quang ảnh bay tới, Tiểu Viêm gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, hắc quang bùng phát từ trong cơ thể, trên cơ thể hiện lên vô số đường vân ánh sáng quỷ dị.
Ầm ầm!
Nhất thời trên cơ thể Tiểu Viêm nổ ra vô số lỗ máu, máu tươi bắn ra từ bên trong.
- Huyết Mạch Tế Tự, Thiên Ma Tổ Hồn!
Máu tươi bắn tung tóe, cuối cùng ngưng tụ lại cùng hắc quang, ngay sau đó tất cả mọi người cùng nhìn thấy không gian bắt đầu biến dạng, một thân ảnh mơ hồ tựa như một đầu cự hổ hắc ám lớn hàng trăm trượng bước ra.
Cùng với sự xuất hiện của con quang hổ, một thứ khí tức Hồng Hoang lan tỏa khắp không gian.
Khí tức Tiểu Viêm nhanh chóng yếu đi ngay khi quang hổ xuất hiện, rõ ràng hắn đã phải trả giá đắt để thi triển chiêu thức này.
Con hổ ánh sáng hắc ám bước ta, đồng tử như có trí tuệ nhìn về phía ngón tay khổng lồ đang bay tới, nhất thời thân thể to lớn biến thành một đạo hắc quang mang theo khí tức Hồng Hoang lao ra nhanh như chớp.
Uỳnh!
Làn sóng năng lượng đáng sợ điên cuồng lan tỏa trên không trung, thân thể Tiểu Viêm bị chấn động bay ra sau, toàn thân nhuốm đầy máu.
Tuy bị trọng thương, nhưng Tiểu Viêm đã chặn được ngón tay khổng lồ kia, tuy công kích đó chỉ do Nhân Nguyên Tử tùy tiện đánh ra, nhưng cũng đủ khiến Tiểu Viêm phải dùng mạng ngăn cản.
- Tiểu Viêm!
Lâm Động nhìn Tiểu Viêm cả người be bét máu, hai nắm tay siết lại, ánh mắt đầy phẫn nộ, nhưng hắn vẫn không hề dừng lại, tăng tốc lại gần Sinh Tử Giới.
- Ha ha, có thể chặn một đòn của ta, không hổ là Thiên Ma Hổ Tộc!
Nhân Nguyên Tử cười nhạt, sau đó hắn nhìn Lâm Động cười thích thú:
- Sinh Tử Giới của ta dù là Thiên Yêu Điêu cũng không phá nổi đâu, ngươi lại gần thì làm được gì?
Hắn không ra tay công kích tiếp mà chỉ nhìn với ánh mắt đầy thích thú. Trong Sinh Tử Giới, thứ lực Sinh Tử đó căn bản không phải thứ mà một kẻ chỉ mới Bát Nguyên Niết Bàn như Lâm Động có thể chạm vào.
Nếu Lâm Động bị lực Sinh Tử chạm phải thì ngay đến Nguyên thần cũng biến thành tro bụi!
Lâm Động không đáp lại, hai mắt đỏ ngầu, nắm đấm siết chặt, nguyên lực hùng hồn bùng nổ, một đạo quang trận huyền ảo nhanh chóng hiện ra rồi phình lớn.
Phụt phụt!
Quang trận xuất hiện, Lâm Động không chút do dự, nhổ ra vài ngụm tinh huyết mang theo nguyên lực tinh thuần lên quang trận. Quang trận lập tức phát sáng, sau đó bắt đầu nghịch chuyển dưới sự khống chế của Lâm Động.
Uỳnh uỳnh!
Quang trận nghịch chuyển, vô số tia sáng lan tỏa trên trận pháp, ở trung tâm trận pháp, một chùm sáng bắn ra, oanh kích lên Sinh Tử Giới.
Phụt phụt!
Chùm sáng bắn tới, lập tức có tiếng phụt phụt vang lên, ngay sau đó tất cả mọi người kinh hãi nhìn thấy, nơi ánh sáng bắn tới, quầng sáng ngưng tụ từ lực Sinh Tử kia đang dần dần tiêu tan!
- Hửm?
Gương mặt vốn đầy vẻ thích thú của Nhân Nguyên Tử lúc này hơi thay đổi, sau đó hắn nhìn chăm chăm trận pháp kia, lẩm bẩm:
- Đây là sức mạnh gì mà có thể xâm thực được lực Sinh Tử?
Phụt!
Lại một ngụm máu tươi nữa được bắn ra từ miệng Lâm Động, sắc mặt hắn nhanh chóng tái nhợt đi, khí tức yếu ớt. Hắn biết dù có lực phân giải quỷ dị từ Càn Khôn Cổ Trận, nhưng với thực lực của Nhân Nguyên Tử, vẫn chỉ là muối bỏ bể mà thôi.
- Tiểu điêu, phá nó đi!
Lâm Động biết hắn căn bản không thể nào phá được Sinh Tử Giới, hắn chỉ muốn giúp Tiểu điêu làm lay động căn cơ của nó mà thôi.
Lực phân giải chui nhanh vào Sinh Tử Giới, trên quầng sáng cũng hiện lên sóng ba động, rõ ràng đã xuất hiện sự bất ổn.
- Grào!
Đúng lúc đó, Tiểu điêu ở bên trong ngẩng đầu lên gầm một tiếng, năng lượng điên cuồng ngưng tụ, biến thành một chiếc cự trảo lớn hàng ngàn trượng oanh kích lên Sinh Tử Giới!
Rầm rầm!
Sóng năng lượng khuếch tán điên cuồng, tiếng nổ trầm đục vang lên, sau đó mọi người nhìn thấy Sinh Tử Giới bắt đầu có vết rạn nứt, cuối cùng rắc một tiếng nổ tung!
Uỳnh!
Sinh Tử Giới bị phá vỡ, con dị thú khổng lồ bên trong dang rộng đôi cánh khổng lồ, quang mang tử hắc sắc bùng phát bao phủ lấy hai người Lâm Động và Tiểu Viêm. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Tiểu điêu nhìn hai người toàn thân đẫm máu, khí tức yếu ớt, trong đôi mắt dâng tràn sát khí. Bao nhiêu năm nay, đây là lần đầu tiên ba huynh đệ bọn hắn bị ép đến mức thê thảm thế này. Mà kẻ cao ngạo như hắn lại phải nhờ đến Lâm Động, Tiểu Viêm, hai người thực lực kém xa hắn giải cứu.
Sau khi đưa hai người ra phía sau, ánh mắt Tiểu điêu đục ngầu nhìn ba người Thiên Nguyên Tử, sau đótiếng gầm chói tai đầy oán độc vang vọng:
- Tổ Văn, thiêu đốt!
Uỳnh uỳnh!
Cùng với tiếng hét của Tiểu điêu, đôi cánh khổng lồ của hắn lấp lánh vô số đạo phù văn phức tạp. Những phù văn này dường như được ngưng tụ từ huyết mạch, tỏa ra thứ năng lượng mạnh mẽ.
Phụt phụt!
Ánh sáng đỏ rực hiện lên trên cánh của Tiểu điêu, sau đó phù văn dần dần biến mất, dường như bọn chúng biến thành huyết dịch chảy vào người Tiểu điêu!
- Grào!
Sau khi phù văn biến mất, thân thể hàng ngàn trượng của Tiểu điêu bắt đầu phình to tiếp, bóng đen bao phủ toàn bộ Dị Ma Thành.
Đồng thời khí tức của hắn cũng tăng lên điên cuồng, chớp mắt đã đạt đến mức cực hạn trước ánh mắt tối sầm lại của ba người bọn Thiên Nguyên Tử.
Thực lực của Tiểu điêu lúc này nhờ cái gọi là thiêu đốt Tổ Văn đã hồi phục đến mức đỉnh phong!
- Lão cẩu Nguyên Môn, hôm nay có phải liều cái mạng này, Điêu gia ta cũng phải phế một người trong các ngươi!
Khi khí tức tăng đến cảnh giới khủng bố, tiếng gầm đấy uy hiếp vang lên.