Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 818: Thực lực của Tiểu điêu



Tiểu điêu đứng trên không, ngọn hỏa diễm cháy rực trong lòng bàn tay, ánh hỏa diễm phản chiếu trên gương mặt tuấn mỹ của hắn, phảng phất phát ra một thứ khí hung sát khiến người khác phải lạnh gáy.
Nhiều người trong Dị Ma Thành cũng sững người vì lời Tiểu điêu vừa nói, sau đó thầm chép miệng. Người này rốt cuộc lai lịch ra sao mà ngay cả Nguyên Môn hắn cũng không coi ra gò?
- Không hổ là huynh đệ a!
Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nhìn nhau một cái, tính cách Tiểu điêu dường như còn cao ngạo hơn cả Lâm Động, lời nói cũng hung hăng hơn nữa, hoàn toàn không hề nể mặt đối phương.
- Ngươi muốn chết!
Ánh mắt lão giả áo xám hoàn toàn lạnh băng, cơ mặt co giật, rõ ràng đã bị lời nói không chút khách khí của Tiểu điêu chọc giận.
- Nếu ngươi và tên tiểu tử kia là đồng bọn thì ta bắt luôn cả ngươi!
Lão giả áo xám hung hăng nói.
- Dựa vào ngươi thôi sao?
Tiểu điêu cười, hai tay chắp sau lưng, nụ cười không hề che giấu sự khinh miệt. Hành động của hắn đúng là rất nghênh ngang, nhưng cũng có phong thái ngang tàng, khí độ này cộng với gương mặt tuấn mỹ của hắn khiến không ít ánh mắt thiếu nữ trong thành đều lấp lánh.
- Để xem ngươi có thể cứng miệng đến lúc nào?
Lão giả áo xám mặt tím lại, rồi nguyên lực cuộn trào biến thành một ngọn núi khổng lồ ập xuống Tiểu điêu.
- Hừ!
Tiểu Viêm thấy thế, sự hiền hậu trên gương mặt lập tức biến mất, thay vào đó là sát khí lạnh băng, gần như chỉ chớp mắt một kẻ cao lớn hiền hậu đã biết thành một Sát Thần hung dữ!
- Để ta!
Nhưng Tiểu Viêm chưa kịp ra tay thì Tiểu điêu đã xua tay, sau đó bàn tay có ngọn hỏa diễm giơ ra, chụp về phía ngọn núi khổng lồ một cái. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Uỳnh!
Chỉ thấy không gian xung quanh ngọn núi, nguyên lực bỗng nhiên biến dạng, dường như bị một bàn tay khổng lồ bóp vụn vậy.
- Phá!
Âm thanh trầm đục vang ra từ miệng Tiểu điêu, không gian lập tức biến dạng cực hạn, ngọn núi nguyên lực bị hắn một chưởng bóp nát vụn!
Nguyên lực hùng hồn ập xuống từ trên trời, sắc mặt lão giả áo xám dần tối lại, một đòn này của Tiểu điêu đủ để cho thấy thực lực cường hãn của hắn, dù gì thì chính lão cũng không thể tự tin mình có thể tùy ý khiến không gian biến dạng như vậy!
- Thực lực lại hồi phục thêm một chút rồi!
Lâm Động nhìn cảnh tượng đó, khẽ mỉm cười. Lần trước trên Ma Âm Sơn, thực lực Tiểu điêu vẫn chưa đến mức này, rõ ràng trong thời gian qua, Tiểu điêu đã hồi phục được thêm không ít.
- Với thực lực hiện giờ có lẽ trong Sinh Huyền Cảnh, Nhị ca không có đối thủ!
Tiểu Viêm cười khẽ, nói.
Lâm Động gật gù, nếu là như vậy thì có lẽ hiện giờ Tiểu điêu đã là Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn rồi, không biết khi hắn ta hoàn toàn phục hồi thì sẽ có thực lực thế nào?
- Chút bản lĩnh đó cũng dám ngông nghênh trước mặt Điêu gia ta?
Tiểu điêu một chưởng bóp nát ngọn núi khổng lồ, gương mặt liền hiện lên nụ cười lạnh băng, bàn tay có ngọn hỏa diễm rừng rực bỗng chuyển hướng sang lão giã áo xám rồi nắm lại.
Uỳnh!
Không gian quanh lão giả một lần nữa méo mó, hơn nữa trong không gian ấy còn có hỏa diễm tử hắc sắc bùng cháy, nhanh chóng ập về phía lão gỉa.
Lão giả áo xám đại kinh thất sắc, vội vung tay lên, nguyên lực trào dâng để chống lại ngọn hỏa diễm khủng bố kia.
Phụt phụt!
Nguyên lực hùng hồn ập tới ngọn hỏa diễm, những tiếng phụt phụt không ngừng vang lên. Ngay sau đó lão giả kinh hoàng nhìn thấy nguyên lực của mình đã bị ngọn hỏa diễm kia thiêu đốt nhanh chóng tan biến!
Vút!
Tiểu điêu cười lạnh, búng một ngón tay, hỏa diễm biến thành Hỏa Long xuyên thủng lớp phòng ngự của lão giả áo xám rồi oanh kích lên người lão giả.
Bùm!
Âm thanh trầm đục vang lên trên không trung, sau đó lão giả áo xám kêu lên một tiếng thảm thiết, toàn thân bắn ngược ra phía sau, bề mặt da lão cũng đỏ ửng lên, máu chảy khỏi khóe miệng, khí tức yếu ớt hẳn đi, rõ ràng đã bị thương không nhẹ.
Khi mọi người nhìn thấy lão giả áo xám bắn ngược ra một cách thảm hại như vậy, ai cũng không nén nổi hít vào một hơi. Đây là cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành a, không ngờ lại chỉ kiên trì được một chút như vậy trước gã thanh niên yêu dị kia?
- Thực lực cường hãn thật, rốt cuộc người này có lai lịch ra sao?
Trên tòa lầu các trong thành, Lăng Thanh Trúc nhìn chiến cục với chút ngưng trọng, nghi hoặc nói.
- Người này nhìn vẻ ngoài tuy tuổi tác không nhiều, nhưng đó không phải tuổi tác thật của hắn. Thực lực của hắn có lẽ đã là Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn!
Bên cạnh Lăng Thanh Trúc, một mỹ phụ ánh mắt cũng ngưng trọng nhìn lên bầu trời. Đó là người dẫn đầu Cửu Thiên Thái Thanh Cung lần này, thực lực cũng là Sinh Huyền Cảnh Đại thành.
- Đó là Lâm Điêu đại ca, là huynh đệ kết nghĩa của Lâm Động đại ca!
Tô Nhu bỗng nói xen vào.
- Ồ?
Lăng Thanh Trúc và mỹ phụ kia thần tình chợt hơi động, quay sang nhìn Tô Nhu.
- Ba huynh đệ Lâm Động đại ca đều đến từ Vương triều Đại Viêm. Lâm Điêu đại ca bình thường rất hung dữ, ban đầu mới gặp ở Bách Triều Đại Chiến, huynh ấy còn muốn đuổi bọn muội đi, nhưng sau đó Lâm Động đại ca lên tiếng thì bọn họ mới đồng ý cho bọn muội đi theo.
Tô Nhu cười, nói.
- Nhưng con người Lâm Điêu đại ca cũng rất tốt. Hì hì, thường mọi chuyện Lâm Động đại ca đã quyết định, huynh ấy sẽ không phản đối.
Lăng Thanh Trúc nhìn người mỹ phụ, sau đó ngoảnh sang nhìn Lâm Động ở phía xa với ánh mắt phức tạp. Càng tiếp xúc nhiều, càng nhiều chuyện của Lâm Động khiến nàng thấy kinh ngạc. Ví dụ như gã thanh niên tuấn mỹ thực lực Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn kia lại là huynh đệ kết nghĩa của hắn, hơn nữa theo Tô Nhu nói, thì không khó nhận ra, trong ba huynh đệ, Lâm Động chiếm vị trí chủ đạo!
Có thể khiến một người thực lực hơn hẳn mình thừa nhận vị trí chủ đạo của mình không phải chuyện dễ dàng!
o0o
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời, một luồng năng lượng cường hãn bùng nổ, sau đó một vài thân ảnh bắn ngược ra sau, chính là Tề Lôi và bọn Thạch Đồng vừa rồi giao chiến!
- Liễu U?
Năm người bọn Thạch Đồng của Nguyên Môn nhìn lão giã áo xám trong tình trạng thảm hại, sắc mặt đều thay đổi.
- Thực lực của hắn vô cùng cường hãn, không biết từ đâu chui ra?
Lão giả được gọi là Liễu U, sắc mặt cực kỳ khó coi nhìn về phía Tiểu điêu, nói.
Năm người bọn Thạch Đồng thoáng cau mày, ánh mắt tối tăm nhìn Tiểu điêu, rồi Thạch Đồng tiến lên trầm giọng nói:
- Vị bằng hữu đây…
- Các ngươi lên cùng lúc đi!
Thế nhưng hắn còn chưa nói xong thì Tiểu điêu đã cười nhạt, nói.
- Ngươi!
Thạch Đồng nghe vậy lập tức đại nộ. Xem ra không cần thiết phải nói gì nữa, kẻ trước mặt rõ ràng là muốn đối đầu với bọn chúng.
- Được, hôm nay ta muốn xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì mà dám cường hãn như vậy?
Thạch Đồng vung tay.
Cách đó không xa, bốn người bọn Tề Lôi, Trần Chân nhìn thấy vậy đều khựng người, rồi nhìn Tiểu điêu, rõ ràng không hiểu tại sao hắn lại giúp đỡ.
- Hắn là ai vậy?
Tề Lôi nghi hoặc hỏi.
- Hình như là bằng hữu của Lâm Động.
Trần Chân do dự nói, Trần Chân cũng từng gặp qua Tiểu điêu, nhưng Tiểu điêu hồi đó rõ ràng không khủng bố đến mức này.
Ba người bọn Tề Lôi nghe thế đều kinh ngạc, không thể ngờ Lâm Động lại quen được một cường giả như thế này.
- Cứ giao bọn chúng cho ta!
Tiểu điêu nhìn bốn người bọn Tề Lôi một cái rồi bước ra. Theo từng bước chân, hỏa diễm tử hắc sắc cũng bùng lên phía sau, nhìn từ xa tựa như Yêu Thần giáng thế.
- Tất cả các ngươi cùng lên đi, nếu không thì không còn cơ hội đâu!
Gương mặt tuấn mỹ của Tiểu điêu dần hiện lên nụ cười lạnh lùng, lời nói không hề che giấu bá khí.
Chương trước Chương tiếp
Loading...