Vũ Động Càn Khôn
Chương 565: Mạnh mẽ đối kháng
Màn đêm lan tỏa, không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo, dường như có những dòng khí lưu lạnh thấu xương đang chuyển động.
Lâm Động ngẩng lên nhìn La Thông toàn thân bao bọc bởi khí tức sắc lạnh, tựa như biến thành thanh gươm đã tuốt khỏi vỏ, khí tức khiến người ta lạnh run người.
- Nói thật, có lúc ta cũng thấy mình có chút không biết trời cao đất dày. Nhưng từ khi vào Không gian Viễn Cổ này, ta đã không biết trời cao đất dày mà đi được đến tận đây.
Lâm Động cười nói.
- Vậy có lẽ đây sẽ là điểm cuối cùng của ngươi!
La Thông nói, vừa dứt lời, khí tức quanh người hắn mạnh mẽ hơn, trên đầu ngón tay hắn thậm chí còn có ánh sáng lạnh lẽo.
- Chắc đêm nay phần lớn mọi người sẽ chú ý đến chỗ này, nhưng nếu ngươi đã làm tiên phong vậy ta sẽ truyền đạt tới ngươi suy nghĩ của bọn ta.
Lâm Động quét mắt vào màn đêm, hắn có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt đang từ khắp nơi tập trung về đây. Trong đó chắc chắn có không ít người có ý đồ lôi kéo ba người bọn họ. Và lúc này Lâm Động cũng muốn cho bọn họ câu trả lời rõ ràng.
Tiểu Viêm đứng dậy, thân hình to lớn đồ sộ tạo nên một áp lực rất lớn, khí hung sát tỏa ra từ trong cơ thể khiến ngay cả La Thông cũng phải nheo mắt lại.
- Để Lâm Động động thủ đi!
Tiểu điêu phẩy phẩy tay, không hề có ý động đậy thân người. Sau khi lướt mắt qua La Thông là hắn thu ngay ánh mắt lại.
Tô Khôi nhìn Tiểu điêu, hiện giờ hắn cũng khá hiểu về ba người Lâm Động. Trong ba người này, dường như Lâm Động là người không bao giờ hết tuyệt chiêu. Tiểu Viêm thì hung hăng nhất, một khi đã động thủ thì sát khí khiến kẻ khác hồn bay phách lạc. Còn Tiểu điêu lại là kẻ thần bí hơn cả. Lúc nào cũng vẻ bất cần đời, thậm chí chẳng hề sợ hãi trước Vương triều Siêu cấp.
Ba người này khiến Tô Khôi phải than thầm, có lẽ trong Bách Triều Đại Chiến bọn họ sẽ trở thành những nhân vật nổi trội nhất!
Nghe vậy Tiểu Viêm khựng lại, sau khi thấy Lâm Động khẽ gật đầu hắn mới ngồi xuống, nhưng thân thể vẫn hơi ngả về trước như ác hổ rình mồi, luôn sẵn sàng bộc phát lực sát thương kinh người.
- Chỉ một mình ngươi?
La Thông nhẹ lướt ngón tay phía trước mặt, không khí lập tức rách một mảng. Hắn nhìn Lâm Động bình thản nói:
- Vị trí thứ hai và thứ nhất tuy chỉ cách nhau một bậc, nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi không hiểu rõ khoảng cách trong đó.
- Đối phó với ngươi một mình ta là đủ!
Lâm Động cười, ngay sau đó, ánh mắt hắn lạnh băng, thân thể khẽ rung, kim quang lập tức tràn ra hóa thành Kim Thân Tráo chói lòa.
Keng keng!
Kim thân xuất hiện, lập tức xung quanh phát ra những tiếng kim loại va chạm. Ánh lửa bao quanh quầng sáng mơ hồ dường như có đòn công kích âm thầm xâm thực Lâm Động.
Khóe miệng Lâm Động khẽ nhếch lên, chân bước ra, soạt một tiếng biến thành hắc ảnh bay tới như chớp.
Nháy mắt Lâm Động đã xuất hiện ở phía trước La Thông, bước chân ra, nguyên lực cuồng bạo cuộn trào hình thành nên một con Cự Tượng khổng lồ bao quanh người.
- Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!
Con Cự Tượng kim sắc bao bọc quanh thân Lâm Động, với một khí thế rung chuyển trời đất hung hăng lao về phía La Thông.
Thấy vừa tay là Lâm Động đã dùng ra công kích mạnh mẽ như vậy, La Thông thoáng nheo mắt lại, hơi lui sau một chút, hai ngón tay chụm lại, khí thế mạnh mẽ cũng bộc phát triệt để.
- Linh Kiếm Chỉ!
Xoẹt!
Từ đầu ngón tay La Thông bắn ra một luồng khí sắc bén, hình thành nên một cây cự kiếm xanh thẫm dài đến mười mấy trượng. Hàn quang bao phủ lưỡi kiếm, trước vô số ánh mắt chăm chú hung hăng bổ xuống con Cự Tượng đang lao tới.
Keng!
Hai bên lao vào nhau, âm thanh giòn tan biến thành những làn sóng âm thanh chói tai ra lỏa ra khắp nơi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Giờ ta sẽ cho ngươi thấy khoảng cách giữa vị trí thứ hai và thứ nhất!
Hàn quang trong mắt La Thông ngưng tụ lại, bỗng hắn quát lên, một luồng nguyên lực hùng hồn bùng phát từ cơ thể hắn.
Luồng sức mạnh đó đã vượt qua thực lực của Tam Nguyên Niết Bàn, La Thông đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ tư!
Trong bóng đêm, không ít ánh mắt đều bị chấn động, hiển nhiên lúc này bọn họ cũng mới biết La Thông đã thuận lợi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ tư, như vậy thực lực của Vương triều Phong Vân đã tăng cao rất nhiều!
Rắc!
Nguyên lực của La Thông bùng nổ, lưỡi kiếm ánh sáng cũng ngày một mạnh mẽ, trên con Cự Tượng kim sắc xuất hiện vô số những đường rạn nứt, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.
Kim quang phát nổ, một đạo thân ảnh cũng như ẩn như hiện bên trong đó.
- Kim Tôn Chỉ, Trảm Sơn Nhạc!
La Thông một chiêu phá vỡ công kích của Lâm Động, không những không có dấu hiệu dừng lại mà ngược lại hàn quang càng lạnh lẽo hơn, chỉ ấn biến hóa, từ xa chỉ về phía Lâm Động rồi vung xuống.
Uỳnh!
Luồng hàn khí vô hình ngưng tụ lại nơi đầu ngón tay La Thông, khí thế đó khiến không ít người phải rùng mình.
Chỉ chớp mắt, hàn khí tụ lại thành một cây kiếm kim sắc khổng lồ. Ẩn hiện trên cây kiếm còn có một đạo hư ảnh, tựa như tôn giả của kiếm vậy!
Hư ảnh xuất hiện, khí thế của cự kiếm tăng cao, khí thế ấy cũng khiến không ít cường giả Tam Nguyên Niết Bàn cũng phải thấy lạnh người. Bọn họ biết mình không thể chống đỡ được sát chiêu này của La Thông. Đệ nhất Địa cấp, đúng là danh bất hư truyền!
- Lâm Động, chết dưới Linh Vũ kỹ của ta ngươi cũng không oan đâu! Con đường trong Chiến trường Viễn Cổ của ngươi đến đây là kết thúc!
Ánh mắt La Thông sắc lạnh như đao, giọng nói lạnh băng vang lên. Rồi hắn không cho Lâm Động bất cứ cơ hội nói nào, từ xa ngón tay cung xuống, cự kiếm cùng khí thế đáng sợ chém xuống Lâm Động cách đó không xa.
Ầm!
Cự kiếm chém xuống, một vài tòa nhà lập tức nổ tung thành từng viên đá vụn.
Tốc độ của cự kiếm cực nhanh, trước vô số ánh nhìn chăm chú, dường như chỉ chớp mắt đã chuẩn xác chém xuống đạo thân ảnh kia.
- Kết thúc rồi!
Khi cự kiếm chém xuống, tất cả mọi người đều có ý nghĩ như thế. Chiêu này của La Thông có lẽ đủ để chém chết một cường giả Tam Nguyên Niết Bàn bình thường. Niết Bàn Kim Thân ở tầng thứ kia căn bản không thể chống lại được mức sát thương này!
Keng!
Bị cự kiếm chém trúng, nhưng khi tất cả đều tưởng thân ảnh đó sẽ trọng thương thì nơi có ánh kim quang bỗng vang lên âm thanh giòn tan, rồi ngay sau đó là một luồng sức mạnh kinh người bùng phát!
Ánh sáng chói lóa một lần nữa bùng phát từ thân ảnh đó, chỉ có điều lần này không phải kim quang mà là một màu xanh kỳ dị!
Thanh quang bùng phát trong đêm vô cùng gây chú ý. Mọi ánh nhìn, bao gồm cả của La Thông đều bắn ra rồi đột ngột thu lại!
Thanh quang thu về, một vầng thanh quang xuất hiện trước bao ánh mắt chăm chú. Trên đó là một đạo long ảnh khổng lồ đang chuyển động. Áp lực đáng sợ lan tỏa từ không trung khiến ai nấy cũng phải run rẩy.
Cự kiếm kim sắc vừa hay bị long ảnh khổng lồ ngậm chặt khiến nó không thể động đậy được, hơn nữa hàn khí trên kiếm cũng bị chế ngự hoàn toàn.
Sát chiêu của La Thông đã bị Lâm Động chặn đứng!
Trong màn đêm thầm vang lên vô số tiếng thở gấp gáp cho thấy sự chấn động trong lòng bọn họ.
Trên ánh thanh quang, thân ảnh đó dần ngẩng lên, nhấc bàn tay phủ đầy vảy xanh óng ánh, một đạo khí tức mạnh mẽ mà quỷ dị tỏa ra.
- Thanh Long Thủ!
Bàn tay bỗng nắm lại, long ảnh trên quầng sáng màu xanh lập tức ngoạm một miếng.
Bùm!
Một âm thanh chói tai vang lên, trước vô số ánh mắt kinh hoàng, cây cự kiếm nổ tung!
- Muốn giải quyết ta? Ít nhất thì ngươi không đủ tư cách!
Cự kiếm nổ tung, một giọng nói lạnh lẽo tràn đầy hàn ý vang lên trong đêm.
Lâm Động ngẩng lên nhìn La Thông toàn thân bao bọc bởi khí tức sắc lạnh, tựa như biến thành thanh gươm đã tuốt khỏi vỏ, khí tức khiến người ta lạnh run người.
- Nói thật, có lúc ta cũng thấy mình có chút không biết trời cao đất dày. Nhưng từ khi vào Không gian Viễn Cổ này, ta đã không biết trời cao đất dày mà đi được đến tận đây.
Lâm Động cười nói.
- Vậy có lẽ đây sẽ là điểm cuối cùng của ngươi!
La Thông nói, vừa dứt lời, khí tức quanh người hắn mạnh mẽ hơn, trên đầu ngón tay hắn thậm chí còn có ánh sáng lạnh lẽo.
- Chắc đêm nay phần lớn mọi người sẽ chú ý đến chỗ này, nhưng nếu ngươi đã làm tiên phong vậy ta sẽ truyền đạt tới ngươi suy nghĩ của bọn ta.
Lâm Động quét mắt vào màn đêm, hắn có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt đang từ khắp nơi tập trung về đây. Trong đó chắc chắn có không ít người có ý đồ lôi kéo ba người bọn họ. Và lúc này Lâm Động cũng muốn cho bọn họ câu trả lời rõ ràng.
Tiểu Viêm đứng dậy, thân hình to lớn đồ sộ tạo nên một áp lực rất lớn, khí hung sát tỏa ra từ trong cơ thể khiến ngay cả La Thông cũng phải nheo mắt lại.
- Để Lâm Động động thủ đi!
Tiểu điêu phẩy phẩy tay, không hề có ý động đậy thân người. Sau khi lướt mắt qua La Thông là hắn thu ngay ánh mắt lại.
Tô Khôi nhìn Tiểu điêu, hiện giờ hắn cũng khá hiểu về ba người Lâm Động. Trong ba người này, dường như Lâm Động là người không bao giờ hết tuyệt chiêu. Tiểu Viêm thì hung hăng nhất, một khi đã động thủ thì sát khí khiến kẻ khác hồn bay phách lạc. Còn Tiểu điêu lại là kẻ thần bí hơn cả. Lúc nào cũng vẻ bất cần đời, thậm chí chẳng hề sợ hãi trước Vương triều Siêu cấp.
Ba người này khiến Tô Khôi phải than thầm, có lẽ trong Bách Triều Đại Chiến bọn họ sẽ trở thành những nhân vật nổi trội nhất!
Nghe vậy Tiểu Viêm khựng lại, sau khi thấy Lâm Động khẽ gật đầu hắn mới ngồi xuống, nhưng thân thể vẫn hơi ngả về trước như ác hổ rình mồi, luôn sẵn sàng bộc phát lực sát thương kinh người.
- Chỉ một mình ngươi?
La Thông nhẹ lướt ngón tay phía trước mặt, không khí lập tức rách một mảng. Hắn nhìn Lâm Động bình thản nói:
- Vị trí thứ hai và thứ nhất tuy chỉ cách nhau một bậc, nhưng ta nghĩ có lẽ ngươi không hiểu rõ khoảng cách trong đó.
- Đối phó với ngươi một mình ta là đủ!
Lâm Động cười, ngay sau đó, ánh mắt hắn lạnh băng, thân thể khẽ rung, kim quang lập tức tràn ra hóa thành Kim Thân Tráo chói lòa.
Keng keng!
Kim thân xuất hiện, lập tức xung quanh phát ra những tiếng kim loại va chạm. Ánh lửa bao quanh quầng sáng mơ hồ dường như có đòn công kích âm thầm xâm thực Lâm Động.
Khóe miệng Lâm Động khẽ nhếch lên, chân bước ra, soạt một tiếng biến thành hắc ảnh bay tới như chớp.
Nháy mắt Lâm Động đã xuất hiện ở phía trước La Thông, bước chân ra, nguyên lực cuồng bạo cuộn trào hình thành nên một con Cự Tượng khổng lồ bao quanh người.
- Thánh Tượng Băng Thiên Chàng!
Con Cự Tượng kim sắc bao bọc quanh thân Lâm Động, với một khí thế rung chuyển trời đất hung hăng lao về phía La Thông.
Thấy vừa tay là Lâm Động đã dùng ra công kích mạnh mẽ như vậy, La Thông thoáng nheo mắt lại, hơi lui sau một chút, hai ngón tay chụm lại, khí thế mạnh mẽ cũng bộc phát triệt để.
- Linh Kiếm Chỉ!
Xoẹt!
Từ đầu ngón tay La Thông bắn ra một luồng khí sắc bén, hình thành nên một cây cự kiếm xanh thẫm dài đến mười mấy trượng. Hàn quang bao phủ lưỡi kiếm, trước vô số ánh mắt chăm chú hung hăng bổ xuống con Cự Tượng đang lao tới.
Keng!
Hai bên lao vào nhau, âm thanh giòn tan biến thành những làn sóng âm thanh chói tai ra lỏa ra khắp nơi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Giờ ta sẽ cho ngươi thấy khoảng cách giữa vị trí thứ hai và thứ nhất!
Hàn quang trong mắt La Thông ngưng tụ lại, bỗng hắn quát lên, một luồng nguyên lực hùng hồn bùng phát từ cơ thể hắn.
Luồng sức mạnh đó đã vượt qua thực lực của Tam Nguyên Niết Bàn, La Thông đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ tư!
Trong bóng đêm, không ít ánh mắt đều bị chấn động, hiển nhiên lúc này bọn họ cũng mới biết La Thông đã thuận lợi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ tư, như vậy thực lực của Vương triều Phong Vân đã tăng cao rất nhiều!
Rắc!
Nguyên lực của La Thông bùng nổ, lưỡi kiếm ánh sáng cũng ngày một mạnh mẽ, trên con Cự Tượng kim sắc xuất hiện vô số những đường rạn nứt, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.
Kim quang phát nổ, một đạo thân ảnh cũng như ẩn như hiện bên trong đó.
- Kim Tôn Chỉ, Trảm Sơn Nhạc!
La Thông một chiêu phá vỡ công kích của Lâm Động, không những không có dấu hiệu dừng lại mà ngược lại hàn quang càng lạnh lẽo hơn, chỉ ấn biến hóa, từ xa chỉ về phía Lâm Động rồi vung xuống.
Uỳnh!
Luồng hàn khí vô hình ngưng tụ lại nơi đầu ngón tay La Thông, khí thế đó khiến không ít người phải rùng mình.
Chỉ chớp mắt, hàn khí tụ lại thành một cây kiếm kim sắc khổng lồ. Ẩn hiện trên cây kiếm còn có một đạo hư ảnh, tựa như tôn giả của kiếm vậy!
Hư ảnh xuất hiện, khí thế của cự kiếm tăng cao, khí thế ấy cũng khiến không ít cường giả Tam Nguyên Niết Bàn cũng phải thấy lạnh người. Bọn họ biết mình không thể chống đỡ được sát chiêu này của La Thông. Đệ nhất Địa cấp, đúng là danh bất hư truyền!
- Lâm Động, chết dưới Linh Vũ kỹ của ta ngươi cũng không oan đâu! Con đường trong Chiến trường Viễn Cổ của ngươi đến đây là kết thúc!
Ánh mắt La Thông sắc lạnh như đao, giọng nói lạnh băng vang lên. Rồi hắn không cho Lâm Động bất cứ cơ hội nói nào, từ xa ngón tay cung xuống, cự kiếm cùng khí thế đáng sợ chém xuống Lâm Động cách đó không xa.
Ầm!
Cự kiếm chém xuống, một vài tòa nhà lập tức nổ tung thành từng viên đá vụn.
Tốc độ của cự kiếm cực nhanh, trước vô số ánh nhìn chăm chú, dường như chỉ chớp mắt đã chuẩn xác chém xuống đạo thân ảnh kia.
- Kết thúc rồi!
Khi cự kiếm chém xuống, tất cả mọi người đều có ý nghĩ như thế. Chiêu này của La Thông có lẽ đủ để chém chết một cường giả Tam Nguyên Niết Bàn bình thường. Niết Bàn Kim Thân ở tầng thứ kia căn bản không thể chống lại được mức sát thương này!
Keng!
Bị cự kiếm chém trúng, nhưng khi tất cả đều tưởng thân ảnh đó sẽ trọng thương thì nơi có ánh kim quang bỗng vang lên âm thanh giòn tan, rồi ngay sau đó là một luồng sức mạnh kinh người bùng phát!
Ánh sáng chói lóa một lần nữa bùng phát từ thân ảnh đó, chỉ có điều lần này không phải kim quang mà là một màu xanh kỳ dị!
Thanh quang bùng phát trong đêm vô cùng gây chú ý. Mọi ánh nhìn, bao gồm cả của La Thông đều bắn ra rồi đột ngột thu lại!
Thanh quang thu về, một vầng thanh quang xuất hiện trước bao ánh mắt chăm chú. Trên đó là một đạo long ảnh khổng lồ đang chuyển động. Áp lực đáng sợ lan tỏa từ không trung khiến ai nấy cũng phải run rẩy.
Cự kiếm kim sắc vừa hay bị long ảnh khổng lồ ngậm chặt khiến nó không thể động đậy được, hơn nữa hàn khí trên kiếm cũng bị chế ngự hoàn toàn.
Sát chiêu của La Thông đã bị Lâm Động chặn đứng!
Trong màn đêm thầm vang lên vô số tiếng thở gấp gáp cho thấy sự chấn động trong lòng bọn họ.
Trên ánh thanh quang, thân ảnh đó dần ngẩng lên, nhấc bàn tay phủ đầy vảy xanh óng ánh, một đạo khí tức mạnh mẽ mà quỷ dị tỏa ra.
- Thanh Long Thủ!
Bàn tay bỗng nắm lại, long ảnh trên quầng sáng màu xanh lập tức ngoạm một miếng.
Bùm!
Một âm thanh chói tai vang lên, trước vô số ánh mắt kinh hoàng, cây cự kiếm nổ tung!
- Muốn giải quyết ta? Ít nhất thì ngươi không đủ tư cách!
Cự kiếm nổ tung, một giọng nói lạnh lẽo tràn đầy hàn ý vang lên trong đêm.