Vũ Động Càn Khôn
Chương 538: Bế quan
Phía trên Lôi Hải, cuối cùng Thanh Trĩ đã hoàn toàn biến mất, áp lực mạnh mẽ cũng dần tan đi.
Lâm Động nhìn về nơi thân ảnh Thanh Trĩ biến mất, không kìm được chép chép miệng, hiển nhiên hắn cũng không ngờ lại gặp được một cơ ngộ thế này.
Tuy đến tận lúc này hắn vẫn không rõ lai lịch và thân phận của Thanh Trĩ ra sao, nhưng thiết nghĩ chắc chắn là nhân vật bất phàm. Nhân vật như thế dù đặt trong phạm vi cả thiên địa này cũng phải thuộc hàng đầu.
- Hắn cũng lợi hại lắm!
Tiểu điêu xoa mặt nói.
Lâm Động cười, sống được từ thời Viễn Cổ đến tận bây giờ đương nhiên là lợi hại. Có lẽ Thanh Trĩ mới thực sự là lão yêu quái.
- Nhưng hắn cũng thật khẳng khái!
Lâm Động cũng rất đồng tình, Thanh Thiên Hóa Long Quyết mà Thanh Trĩ cho hắn, tuy hiện giờ hắn không thể biết được hết, nhưng ít nhiều cũng cảm nhận được sức mạnh hùng hồn của thứ vũ kỹ đó. Nếu tu luyện thành công, chắc chắn uy lực sẽ rất khủng bố.
- Thanh Thiên Hóa Long Quyết không giống như Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ, chỉ là loại vũ kỹ công kích. Từ góc độ nào đó, nó có thể coi là vũ kỹ luyện thể vô cùng cao thâm. Tu luyện được nó sẽ khiến cơ thể được cường hóa từ trong ra ngoài. Và mạnh mẽ đến mức chỉ những hành động nhỏ cũng đủ phát ra sát thương lực kinh người.
Đương nhiên Lâm Động lúc này vẫn chưa đạt được đến mức độ đó. Dù đã có Thiên Long Khí do Thanh Trĩ để lại, nhưng hắn cũng chỉ mới nhập môn. Nhưng dù vậy hắn cũng đã bắt đầu cảm nhận được lợi ích của Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Chỉ một lớp Thanh Long Bì thôi cũng đủ cho hắn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hơn nữa Thiên Long Khí cũng chưa được Lâm Động hấp thụ hết. Thiên Long Khí sẽ ở trong cơ thể hắn, khi thực lực của hắn ngày một tăng lên, nó sẽ dần dung hợp một cách hoàn hảo với cơ thể hắn. Đến khi nào dung hợp hoàn toàn, sợ là hắn sẽ mạnh đến mức biến thái như Yêu thú.
Rào rào!
Lúc Lâm Động vẫn đang tận hưởng cảm giác thỏa mãn thì Lôi Hải cuối cùng cũng xuất hiện động tĩnh. Không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, những tầng mây đen trên trời nhanh chóng biến mất.
- Sắp biến mất rồi sao?
Nhìn động tĩnh đó, Lâm Động khẽ lẩm nhẩm, xem ra đúng như Thanh Trĩ đã nói, Thanh Long Thí Luyện sẽ biến mất khi hắn biến mất.
Không gian ngày một vặn vẹo, cuối cùng như tấm gương, choang một tiếng vỡ vụn.
Lôi Hải tan biến, không gian xung quanh dường như trở lại hỗn độn, nhìn ra phía xa, không gian lặng lẽ một màu xám xịt.
Rào rào!
Lâm Động lơ lửng trên không trung, nheo mắt nhìn về phía trước, nơi đó dường như có tiếng nước chảy, hơn nữa còn có một thứ Niết Bàn Khí đậm đặc phun trào ra.
Dưới sự xung kích của Niết Bàn Khí, màu xám mịt tăm tối kia nhanh chóng nhạt đi, một dòng sông lấp lánh dài hàng nghìn trượng xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động.
Dòng sông có một màu đỏ rực, dòng nước khá đậm đặc, trên mặt sông thậm chí còn có lửa đỏ. Đó chính là Niết Bàn Hỏa được ngưng kết khi Niết Bàn Khí đạt đến một mức độ nhất định.
Rõ ràng dòng sông này cũng là một dòng Đan Hà, hơn nữa phẩm chất của nó tốt hơn dòng Đan Hà bên ngoài kia rất nhiều.
Lâm Động nhìn dòng Đan Hà lấp lánh với ánh mắt rực lửa, ngưng tụ được dòng Đan Hà phẩm chất cao thế này phải cần một lượng Niết Bàn Đan khổng lồ đến thế nào?
- Nơi này thật tuyệt! Hắc hắc, xem ra Thanh Trĩ cũng tặng ta món quà quý giá thật!
Tiểu điêu nhìn dòng Đan Hà gật đầu hài lòng. Hiện giờ nó đã có Sinh Tử Chuyển Luân Đan, nhưng nếu muốn có nhục thân thì vẫn cần một sức mạnh rất lớn, dòng Đan Hà này sẽ giải quyết được nhu cầu cấp bách của nó.
Lâm Động gật đầu cười, nếu Tiểu điêu phục hồi được nhục thân, tuy thực lực không thể trở lại đỉnh phong ngay nhưng chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều, đến lúc đó Tiểu điêu sẽ là một trợ thủ đắc lực cho Lâm Động. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Có lẽ thời gian ta cần để ngưng tụ nhục thân sẽ không hề ngắn.
- Không sao, ta cũng cần tu luyện ở đây, thử vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai xem sao.
Lâm Động cười nói. Dường như chuyến đi trong Viễn Cổ Bí Tàng đã đến đỉnh điểm, hiện giờ hắn không vội ra khỏi đây, dù sao ngoài kia cũng không có chỗ tu luyện nào tốt hơn.
Chiến trường Viễn Cổ lúc này, bảo tàng ở khắp nơi đều đang bị cường giả khắp nơi tìm kiếm, bọn họ đang tìm mọi cách để nâng cao thực lực đón chờ Bách Triều Đại Chiến sẽ diễn ra chưa đầy nửa năm nữa.
Vì tranh đoạt bảo tàng, thiết nghĩ những cuộc chiến chắc nổ ra vô cùng ác liệt, Chiến trường Viễn Cổ lúc này chắc vô cùng hỗn loạn. Ra ngoài đó không bằng yên tĩnh ở đây tu luyện.
Nghe vậy Tiểu điêu cũng gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm nghị, thân hình rung động rồi lập tức xuất hiện trong Đan Hà, móng vuốt tóm một cái, thứ đan dược huyền ảo đen trắng đan xen xuất hiện.
Từng tia khí tức Sinh Tử tỏa ra từ đan dược, Niết Bàn Khí ở xung quanh vừa tiếp xúc với Sinh Tử Khí lập tức tan biến, rõ ràng hai thứ năng lượng này không cùng một tầng cấp.
Tiểu điêu có phần kích động nhìn đan dược trong móng vuốt của mình, hơi chần chừ một chút rồi cho vào miệng.
Ầm!
Sinh Tử Chuyển Luân Đan vừa vào miệng, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng nổ từ trong người Tiểu điêu, tạo nên những đợt sóng khổng lồ trên dòng Đan Hà.
Sinh Tử Khí từng chút từng chút một tỏa ra từ người Tiểu điêu, rồi dần hình thành nên một cái kén năng lượng hai màu đen trắng bao bọc quanh người Tiểu điêu.
Lâm Động nhìn cái kén đen trắng khổng lồ trên không trung, dường như hắn cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo phát ra từ đó. Rõ ràng trong cái kén đó không hề yên tĩnh như bên ngoài.
Ngưng tụ nhục thân hiển nhiên không phải chuyện dễ dàng, thậm chí còn có rủi ro. Có điều Lâm Động cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể dựa vào Tiểu điêu mà thôi. Vì thế điều duy nhất mà hắn có thể làm đó là cầu nguyện cho Tiểu điêu.
- Đến lượt ta rồi!
Lâm Động quan sát cái kén nửa tiếng đồng hồ, sau khi thấy mình không thể làm được gì hơn, đành hít sâu một hơi, thân hình khẽ động rồi xuất hiện trên cái đài tu luyện duy nhất ở giữa Đan Hà.
Hắn không phải Tiểu điêu, không thể trực tiếp hấp thụ Niết Bàn Khí đậm đặc như vậy, vì thế phải có một khoảng thời gian quá độ ở đài tu luyện. Nhưng cũng nhờ có Thôn Phệ Tổ Phù mà tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.
- Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Ngồi trên đài tu luyện nhưng trong mắt Lâm Động ánh lên sự nóng ruột. Sau nửa tháng tôi luyện trong Lôi Hải, cộng với Thanh Long Bì vừa tu luyện thành, hắn hiện giờ ngay cả những cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cũng khó sánh nổi. Vì thế hắn rất có tự tin vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Lâm Động chầm chậm nhắm mắt lại, nhưng khi sắp vào trạng thái tu luyện thì trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ.
- Không biết Tiểu Viêm hiện giờ thế nào rồi?
o0o
Nơi đây là chiến trường đầy máu tanh, vô số nhân ảnh đầy mùi máu di chuyển trong đó, tiếng chém giết vang vọng khắp nơi, những tiếng kêu hảm thiết bao trùm không gian.
Những nhân ảnh đó, ánh mắt trống rỗng, thân hìn gày gò như xác chết, nhưng trong mắt bọn họ lại tràn ngập sát ý.
Đây dường như là địa ngục chiến trường.
Ầm ầm!
Âm thanh trầm đục vang ra từ trong chiến trường ấy, hơn chục đạo thân ảnh bị một đường côn ảnh đánh bật ra, rồi một luồng khí tức hung bạo đến đáng sợ, như của Yêu thú thời Viễn Cổ, trào dâng lan tỏa khắp chiến trường.
Khi ấy, một thân hình khổng lồ, bước những bước chân trầm trọng, cầm một cây thiết côn màu đen khổng lồ, từng bước đi ra từ biển máu. Gương mặt có vẻ hồn hậu dường như trở nên hung ác, đầy sát khí!
Trước sự hung bạo đó, dù là những cái xác khô mắt đỏ rực, mất hết lý trí kia cũng không dám lại gần, để mặc cho thân ảnh đầy máu tanh đó đi qua, cuối cùng đi về nơi tận cùng của chiến trường.
Thứ sát khí đó, ngay đến sự thảm khốc và tanh nồng mù mịt trong không gian cũng không thể ngăn cản được.
Lâm Động nhìn về nơi thân ảnh Thanh Trĩ biến mất, không kìm được chép chép miệng, hiển nhiên hắn cũng không ngờ lại gặp được một cơ ngộ thế này.
Tuy đến tận lúc này hắn vẫn không rõ lai lịch và thân phận của Thanh Trĩ ra sao, nhưng thiết nghĩ chắc chắn là nhân vật bất phàm. Nhân vật như thế dù đặt trong phạm vi cả thiên địa này cũng phải thuộc hàng đầu.
- Hắn cũng lợi hại lắm!
Tiểu điêu xoa mặt nói.
Lâm Động cười, sống được từ thời Viễn Cổ đến tận bây giờ đương nhiên là lợi hại. Có lẽ Thanh Trĩ mới thực sự là lão yêu quái.
- Nhưng hắn cũng thật khẳng khái!
Lâm Động cũng rất đồng tình, Thanh Thiên Hóa Long Quyết mà Thanh Trĩ cho hắn, tuy hiện giờ hắn không thể biết được hết, nhưng ít nhiều cũng cảm nhận được sức mạnh hùng hồn của thứ vũ kỹ đó. Nếu tu luyện thành công, chắc chắn uy lực sẽ rất khủng bố.
- Thanh Thiên Hóa Long Quyết không giống như Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ, chỉ là loại vũ kỹ công kích. Từ góc độ nào đó, nó có thể coi là vũ kỹ luyện thể vô cùng cao thâm. Tu luyện được nó sẽ khiến cơ thể được cường hóa từ trong ra ngoài. Và mạnh mẽ đến mức chỉ những hành động nhỏ cũng đủ phát ra sát thương lực kinh người.
Đương nhiên Lâm Động lúc này vẫn chưa đạt được đến mức độ đó. Dù đã có Thiên Long Khí do Thanh Trĩ để lại, nhưng hắn cũng chỉ mới nhập môn. Nhưng dù vậy hắn cũng đã bắt đầu cảm nhận được lợi ích của Thanh Thiên Hóa Long Quyết. Chỉ một lớp Thanh Long Bì thôi cũng đủ cho hắn trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hơn nữa Thiên Long Khí cũng chưa được Lâm Động hấp thụ hết. Thiên Long Khí sẽ ở trong cơ thể hắn, khi thực lực của hắn ngày một tăng lên, nó sẽ dần dung hợp một cách hoàn hảo với cơ thể hắn. Đến khi nào dung hợp hoàn toàn, sợ là hắn sẽ mạnh đến mức biến thái như Yêu thú.
Rào rào!
Lúc Lâm Động vẫn đang tận hưởng cảm giác thỏa mãn thì Lôi Hải cuối cùng cũng xuất hiện động tĩnh. Không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, những tầng mây đen trên trời nhanh chóng biến mất.
- Sắp biến mất rồi sao?
Nhìn động tĩnh đó, Lâm Động khẽ lẩm nhẩm, xem ra đúng như Thanh Trĩ đã nói, Thanh Long Thí Luyện sẽ biến mất khi hắn biến mất.
Không gian ngày một vặn vẹo, cuối cùng như tấm gương, choang một tiếng vỡ vụn.
Lôi Hải tan biến, không gian xung quanh dường như trở lại hỗn độn, nhìn ra phía xa, không gian lặng lẽ một màu xám xịt.
Rào rào!
Lâm Động lơ lửng trên không trung, nheo mắt nhìn về phía trước, nơi đó dường như có tiếng nước chảy, hơn nữa còn có một thứ Niết Bàn Khí đậm đặc phun trào ra.
Dưới sự xung kích của Niết Bàn Khí, màu xám mịt tăm tối kia nhanh chóng nhạt đi, một dòng sông lấp lánh dài hàng nghìn trượng xuất hiện trong tầm mắt Lâm Động.
Dòng sông có một màu đỏ rực, dòng nước khá đậm đặc, trên mặt sông thậm chí còn có lửa đỏ. Đó chính là Niết Bàn Hỏa được ngưng kết khi Niết Bàn Khí đạt đến một mức độ nhất định.
Rõ ràng dòng sông này cũng là một dòng Đan Hà, hơn nữa phẩm chất của nó tốt hơn dòng Đan Hà bên ngoài kia rất nhiều.
Lâm Động nhìn dòng Đan Hà lấp lánh với ánh mắt rực lửa, ngưng tụ được dòng Đan Hà phẩm chất cao thế này phải cần một lượng Niết Bàn Đan khổng lồ đến thế nào?
- Nơi này thật tuyệt! Hắc hắc, xem ra Thanh Trĩ cũng tặng ta món quà quý giá thật!
Tiểu điêu nhìn dòng Đan Hà gật đầu hài lòng. Hiện giờ nó đã có Sinh Tử Chuyển Luân Đan, nhưng nếu muốn có nhục thân thì vẫn cần một sức mạnh rất lớn, dòng Đan Hà này sẽ giải quyết được nhu cầu cấp bách của nó.
Lâm Động gật đầu cười, nếu Tiểu điêu phục hồi được nhục thân, tuy thực lực không thể trở lại đỉnh phong ngay nhưng chắc chắn sẽ mạnh hơn rất nhiều, đến lúc đó Tiểu điêu sẽ là một trợ thủ đắc lực cho Lâm Động. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Có lẽ thời gian ta cần để ngưng tụ nhục thân sẽ không hề ngắn.
- Không sao, ta cũng cần tu luyện ở đây, thử vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai xem sao.
Lâm Động cười nói. Dường như chuyến đi trong Viễn Cổ Bí Tàng đã đến đỉnh điểm, hiện giờ hắn không vội ra khỏi đây, dù sao ngoài kia cũng không có chỗ tu luyện nào tốt hơn.
Chiến trường Viễn Cổ lúc này, bảo tàng ở khắp nơi đều đang bị cường giả khắp nơi tìm kiếm, bọn họ đang tìm mọi cách để nâng cao thực lực đón chờ Bách Triều Đại Chiến sẽ diễn ra chưa đầy nửa năm nữa.
Vì tranh đoạt bảo tàng, thiết nghĩ những cuộc chiến chắc nổ ra vô cùng ác liệt, Chiến trường Viễn Cổ lúc này chắc vô cùng hỗn loạn. Ra ngoài đó không bằng yên tĩnh ở đây tu luyện.
Nghe vậy Tiểu điêu cũng gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm nghị, thân hình rung động rồi lập tức xuất hiện trong Đan Hà, móng vuốt tóm một cái, thứ đan dược huyền ảo đen trắng đan xen xuất hiện.
Từng tia khí tức Sinh Tử tỏa ra từ đan dược, Niết Bàn Khí ở xung quanh vừa tiếp xúc với Sinh Tử Khí lập tức tan biến, rõ ràng hai thứ năng lượng này không cùng một tầng cấp.
Tiểu điêu có phần kích động nhìn đan dược trong móng vuốt của mình, hơi chần chừ một chút rồi cho vào miệng.
Ầm!
Sinh Tử Chuyển Luân Đan vừa vào miệng, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng nổ từ trong người Tiểu điêu, tạo nên những đợt sóng khổng lồ trên dòng Đan Hà.
Sinh Tử Khí từng chút từng chút một tỏa ra từ người Tiểu điêu, rồi dần hình thành nên một cái kén năng lượng hai màu đen trắng bao bọc quanh người Tiểu điêu.
Lâm Động nhìn cái kén đen trắng khổng lồ trên không trung, dường như hắn cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo phát ra từ đó. Rõ ràng trong cái kén đó không hề yên tĩnh như bên ngoài.
Ngưng tụ nhục thân hiển nhiên không phải chuyện dễ dàng, thậm chí còn có rủi ro. Có điều Lâm Động cũng chẳng thể làm gì, chỉ có thể dựa vào Tiểu điêu mà thôi. Vì thế điều duy nhất mà hắn có thể làm đó là cầu nguyện cho Tiểu điêu.
- Đến lượt ta rồi!
Lâm Động quan sát cái kén nửa tiếng đồng hồ, sau khi thấy mình không thể làm được gì hơn, đành hít sâu một hơi, thân hình khẽ động rồi xuất hiện trên cái đài tu luyện duy nhất ở giữa Đan Hà.
Hắn không phải Tiểu điêu, không thể trực tiếp hấp thụ Niết Bàn Khí đậm đặc như vậy, vì thế phải có một khoảng thời gian quá độ ở đài tu luyện. Nhưng cũng nhờ có Thôn Phệ Tổ Phù mà tốc độ cũng nhanh hơn nhiều.
- Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Ngồi trên đài tu luyện nhưng trong mắt Lâm Động ánh lên sự nóng ruột. Sau nửa tháng tôi luyện trong Lôi Hải, cộng với Thanh Long Bì vừa tu luyện thành, hắn hiện giờ ngay cả những cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai cũng khó sánh nổi. Vì thế hắn rất có tự tin vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai!
Lâm Động chầm chậm nhắm mắt lại, nhưng khi sắp vào trạng thái tu luyện thì trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ.
- Không biết Tiểu Viêm hiện giờ thế nào rồi?
o0o
Nơi đây là chiến trường đầy máu tanh, vô số nhân ảnh đầy mùi máu di chuyển trong đó, tiếng chém giết vang vọng khắp nơi, những tiếng kêu hảm thiết bao trùm không gian.
Những nhân ảnh đó, ánh mắt trống rỗng, thân hìn gày gò như xác chết, nhưng trong mắt bọn họ lại tràn ngập sát ý.
Đây dường như là địa ngục chiến trường.
Ầm ầm!
Âm thanh trầm đục vang ra từ trong chiến trường ấy, hơn chục đạo thân ảnh bị một đường côn ảnh đánh bật ra, rồi một luồng khí tức hung bạo đến đáng sợ, như của Yêu thú thời Viễn Cổ, trào dâng lan tỏa khắp chiến trường.
Khi ấy, một thân hình khổng lồ, bước những bước chân trầm trọng, cầm một cây thiết côn màu đen khổng lồ, từng bước đi ra từ biển máu. Gương mặt có vẻ hồn hậu dường như trở nên hung ác, đầy sát khí!
Trước sự hung bạo đó, dù là những cái xác khô mắt đỏ rực, mất hết lý trí kia cũng không dám lại gần, để mặc cho thân ảnh đầy máu tanh đó đi qua, cuối cùng đi về nơi tận cùng của chiến trường.
Thứ sát khí đó, ngay đến sự thảm khốc và tanh nồng mù mịt trong không gian cũng không thể ngăn cản được.