Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Vũ Động Càn Khôn

Chương 498: Thế như chẻ tre



Vút vút!
Ba đạo thân ảnh như quỷ mị bay qua không trung, nguyên lực hùng hồn lan tỏa khiến cả Niết Bàn Khí xung quanh đài tu luyện cũng bị chấn động tan đi phần nào.
Ba cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn cùng ra tay, thanh thế đó vô cùng lớn. Thiết nghĩ ba người bọn Vương Liệt không phải không chút dè chừng với mấy người bọn Lâm Động. Hơn nữa trước đó Vương Liệt cũng đích thân trải nghiệm sự lợi hại của lực thôn phệ của Lâm Động, nếu bị rơi vào đó, chắc chắn chiến đấu lực sẽ sụt giảm.
Vì thế lúc này chúng ra tay đều dùng toàn lực, nguyên lực cũng được vận dụng đến cực hạn, có ý muốn nhanh chóng giết Lâm Động với thủ đoạn tàn bạo.
Keng!
Tiểu Viêm vốn đang đứng đằng sau Lâm Động, thấy ba kẻ hung hăng lao tới, hung quang lập tức lóe lên trong mắt, nắm chặt cây thiết côn, lớp vảy trên côn cũng bật ra, lấp lánh hàn quang.
- Không cần động thủ. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Thế nhưng khi Tiểu Viêm chuẩn bị ra tay thì Lâm Động lại cười xua tay, trước bao ánh mắt chăm chú, hắn bước lên trước.
- Hắn muốn dựa vào sức mình chống lại ba Nhất Nguyên Niết Bàn sao?
- Đúng là gan to bằng trời! Ở Viễn Cổ Điện lần trước, dù hắn có dùng toàn lực thì cũng chỉ không phân cao thấp với một mình Thạch Hiên. Giờ ba người Vương Liệt, thực lực mỗi người đều chỉ hơn chứ không hề kém Thạch Hiên!
- Hắc hắc, cái này cũng khó nói. Từ khi nghe nói đến tên tiểu tử này, hắn hành sự quả thật khó mà dùng cách thông thường để đánh giá. Chẳng ai biết được lần này liệu hắn có thủ đoạn khác không.
Hành động như khoe khoang của Lâm Động đã gây nên không ít lời bàn tán. Rất nhiều người ở đây đã nghe nói về thực lực của Lâm Động, cũng vì thế mà họ mới kinh ngạc về việc Lâm Động có thể chống lại được Vương triều Ma Nham. Nhưng giờ không chỉ có một mà là ba cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn.
Vương Liệt cũng thấy sững người lại vì hành động của Lâm Động, nhưng rồi ngay lập tức hắn ánh lên vẻ vui mừng. Nếu Lâm Động để Tiểu Viêm ra tay có lẽ hắn còn thấy đau đầu. Nhưng Lâm Động lại một mình ra mặt, rõ ràng là muốn dùng sức của một mình mình chống lại ba người.
- Giết hắn đi!
Trần Cổ gầm lên, gương mặt nham hiểm ánh lên sự hung hăng. Chẳng có lý do gì để không tận dụng cơ hội dễ dàng này cả.
Thế nhưng, khác với hai người Vương Liệt, Trịnh Hắc Trụ vốn là người đa nghi, lúc này chút bất an kia dường như ngày một rõ rệt hơn.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Động đang từ tốn bước ra, trên gương mặt Lâm Động không hề có chút hoảng loạn nào mà ngược lại còn có cảm giác như rất mong chờ điều này.
- Thiên Ưng Phá Sơn Trảo!
- Thi Âm Ma Tiếu!
Lúc Trịnh Hắc Trụ đang suy nghĩ thì hai người Vương Liệt đã ra tay. Hơn nữa vừa chiêu đầu tiên đã là sát chiêu. Nguyên lực cuồng bạo lập tức Đan Hà cuộn trào lên.
- Chỉ là một tên tiểu tử từ Vương triều Hạ cấp, có gì phải sợ?
Lúc này không còn đường lui nữa, ánh mắt Trịnh Hắc Trụ tối lại, nghiến răng vận nguyên lực trong cơ thể.
- Hùng Bá Bát Hoang!
Trịnh Hắc Trụ ra tay cũng không chút nương tay, thi triển ngay vũ kỹ mạnh nhất mà hắn tu luyện. Nguyên lực hùng hồn ngưng tụ lại thành hình con gấu khổng lồ, đem theo sức mạnh hung tàn ập về phía Lâm Động.
Uỳnh uỳnh!
Ba cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn cùng ra tay, gần như trong chớp mắt đều đến trước mặt Lâm Động. Trước sự phong tỏa của nguyên lực, lúc này Lâm Động dù có muốn chạy cũng không thể.
Ầm!
Nguyên lực bùng phát quanh người Lâm Động, sức mạnh ấy không hề thua kém bất cứ ai trong bọn Vương Liệt.
- Nhất Nguyên Niết Bàn?
Sức mạnh bùng phát đó lập tức gây nên không ít tiếng hô kinh hãi. Thậm chí trong mắt ba người Vương Liệt cũng ánh lên sự không thể tin nổi.
Bọn chúng biết rõ ràng rằng, hai ngày trước nguyên lực của Lâm Động chỉ là Bán Bộ Niết Bàn. Theo chúng biết, cái duy nhất Lâm Động có thể xuất ra là tinh thần lực của Thiên Phù sư. Nhưng cảnh tượng trước mắt đây hiển nhiên đã khác hẳn với tin tình báo chúng được nhận.
- Đừng hoảng loạn, dù hắn có là Nhất Nguyên Niết Bàn thật cũng không thể chống lại được với ba người chúng ta!
Vương Liệt nhanh chóng nhìn hai người Trần Cổ, hắn có thể thấy được sự bất an trên gương mặt hai người đó, liền vội hét lên.
Kẻ địch loại này, nếu không nhanh chóng trừ khử, chắc chắn sẽ khiến chúng ăn ngủ không yên.
- Ngươi cũng đánh giá cao ba người các ngươi quá đấy!
Thế nhưng, nghe được tiếng hét đó, Lâm Động chỉ cười nhẹ. Khi chỉ là Bán Bộ Niết Bàn, hắn đã đánh bại được cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính, huống hồ giờ thực lực của hắn đã tăng cao nhanh chóng. Tuy phải đối mặt với ba người nhưng với hắn cũng chẳng có gì khác biệt.
Hai tay Lâm Động biến nhanh vô số thủ ấn, chớp mắt, nguyên lực trong cơ thể bùng nổ, biến thành năm đạo quang trụ bắn thẳng lên trời.
Năm đạo quang trụ nhanh chóng ngưng tụ lại thành năm ngón tay khổng lồ, một luồng sức mạnh đáng sợ lan tỏa quanh năm ngón tay khổng lồ đó.
- Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, ngũ chỉ đồng xuất, Đại Phá Thiên Địa!
Cùng với thực lực ngày một tăng, Lâm Động hiện nay đã có thể cùng một lúc thi triển cả năm chỉ của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ.
Ầm ầm!
Ngũ chỉ ngưng tụ, cùng lúc lao xuống, không khí xung quanh như bùng nổ, thậm chí ngay Đan Hà ở phía dưới cũng bị chấn động nổi lên vô số những xoáy nước khổng lồ.
Trước vô vàn những ánh mắt kinh hoàng, năm ngón tay khổng lồ nhanh như chớp oanh kích thẳng vào công kích của ba người bọn Vương Liệt.
- Phá!
Vào khoảnh khác ấy, ánh mắt Lâm Động bỗng chốc trở nên lạnh thấu xương, một tiếng hét lạnh lùng vang lên.
Ầm ầm!
Những luồng khí lãng năng lượng cuồng bạo dâng trào điên cuồng, sau đó trên gương mặt đầy hung quang của ba kẻ bọn Vương Liệt liền hiện lên vẻ kinh hãi.
Vì bọn chúng nhìn thấy, dưới sự oanh kích của năm ngón tay kia, công kích của chúng bị đánh tan hoàn toàn. Năm ngón tay khổng lồ kia đã phá tan tành công kích, đồng thời cũng đập tan sự tự tin của chúng.
Lúc ấy chúng mới cảm thấy lưng ướt đẫm mồ hôi. Lâm Động trước mặt đã khác hẳn một trời một vực với hai ngày trước đây!
Rầm!
Khi ánh mắt vẫn còn đầy kinh hãi, năm ngón tay khổng lồ kia đã bay tới với khí thế của một tảng thiên thạch oanh kích thẳng lên người chúng.
Phụt!
Ba đạo thân ảnh như diều đứt dây, ba ngụm máu tươi bắn ra, cuối cùng cả ba rơi xuống cạnh Đan Hà một cách thảm hại.
Hai bên vừa ra tay đều dùng sát chiêu, nhưng cuối cùng, kết quả đã vượt xa những gì tất cả mọi người dự liệu.
Xung quanh Đan Hà, tất cả im lặng như tờ, ai cũng bị chấn động vì cảnh tượng vừa rồi. Một chiêu đánh bại ba cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn, thủ đoạn gì đây? Thiết nghĩ chắc chỉ có cường giả đã vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai mới có! Nhưng Lâm Động hai ngày trước chỉ là Bán Bộ Niết Bàn mà giờ đã thi triển ra được.
Lúc ấy, Lâm Động bay tới, Thiên Ngạc Cốt Thương xuất hiện trong tay, đầu mũi thương bắn ra những tia hàn quang nhằm vào những yếu huyệt của chúng.
Với kẻ địch, Lâm Động chưa từng biết nhân từ, đã động thủ thì phải tiêu diệt mọi rắc rối.
Sát khí lạnh như băng lan tỏa từ trên người Lâm Động khiến không ít người tim phải thắt lại.
Ba kẻ bọn Vương Liệt thấy Lâm Động sát khí đằng đằng lao tới, sắc mặt trắng bệch. Vương Liệt vội ngẩng lên nhìn bốn phía, hét lớn:
- Thạch Khôn huynh, sao còn chưa ra tay?
Ầm!
Vương Liệt vừa dứt lời, trên bầu trời cách đó không xa, một luồng nguyên lực cuồng bạo đem theo sát ý ập tới.
Đồng tử Lâm Động co lại, cây cốt thương trong tay đâm mạnh, bắn ra thương quang đánh tan nguồn nguyên lực cuồng bạo kia, rồi hắn ngẩng lên nhìn về phía đó.
- Thạch Khôn cuối cùng cũng vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ hai rồi sao?
Chương trước Chương tiếp
Loading...